6 năm yêu và chờ đợi người có vợ
Em cám ơn anh, cám ơn anh rất nhiều vì anh đã một lần bước qua cuộc đời em, để lại trong em dư âm rất sâu và rõ sau suốt gần 6 năm.
Tôi và anh biết nhau qua 1 buổi tiệc của bạn tôi. Ngay từ đầu gặp nhau, chúng tôi đã có cảm tình với nhau. Thế đó, tình yêu chúng tôi đến rất nhẹ nhàng như một cơn gió vậy. 3 năm yêu nhau, gắn bó với nhau không phải là khoảng thời gian quá dài nhưng cũng đủ để tôi và anh biết thế nào là được yêu và cần nhau. Anh quan tâm tôi, lo lắng chăm sóc cho tôi dù không phải chi li từng chút một, nhưng chắc chắn đủ để người khác ghen tị với tôi. Chị và anh của anh biết tôi, họ rất quý mến tôi, mặc định trong lòng của anh, của tôi, của chị và anh của anh rằng, chúng tôi sẽ là 1 cặp vợ chồng hạnh phúc trong tương lai. Nhưng trên đời này có ai biết trước được chữ “ngờ” đâu hả. Nó bất ngờ, nó lạnh lùng, nó nhẫn tâm.
Ông của anh không đồng ý tôi, không thích tôi. Ngày anh đưa tôi về ra mắt gia đình anh, trong lòng tôi luôn đinh ninh rằng, đây chỉ là buổi gặp để biết rằng chính thức chúng tôi có quyết định lấy nhau. Lần đầu tiên về gia đình, tôi đã thể hiện rất tốt, tôi nhận thấy điều đó trên gương mặt ba và mẹ anh. Đến giây phút đó, giây phút tôi thấy vẻ mặt vừa ý của bà- mẹ của anh, tôi chắc chắn rằng kết thúc là 1 đám cưới của tôi và anh.
Nhưng đến giờ tôi vẫn không bao giờ quên được giây phút ngày hôm đó. “Bác thật sự rất quý con, ngay từ giây phút con đến đây, bác biết 2 đứa yêu nhau thật lòng và con là một đứa con dâu giỏi, một người vợ tốt. Nhưng bác thật sự phải nói trước mặt con và con trai bác một điều mà lâu nay chính thằng Tân cũng chưa biết, vì bác nghĩ, nó vẫn chưa thật sự nghiêm túc với bất kỳ đứa con gái nào. Gia đình bác từ lâu đã có hôn ước với gia đình khác rồi con ạ, sở dĩ bác chưa nói với thằng Tân vì bác nghĩ đó là lời nói bông đùa của 2 gia đình từ lúc thằng Tân còn nhỏ.
Nhưng giờ người ta đã đánh lời với gia đình bác, nên bác cũng không thể làm khác. Còn về phía con – Tân à, rất nhiều lần mẹ thấy sự thay đổi của con, 1 sự thay đổi tốt khi yêu, con ngoan, chăm chỉ làm ăn và biết tiết kiệm hơn. Mẹ thề, mẹ đã rất muốn nói với con rằng con đã có 1 người vợ ngay khi còn nhỏ, nhưng mẹ không có can đảm để nói lên điều đó. Mẹ biết, con đang yêu 1 cô gái nào đó, 1 cô gái khiến con có thể bỏ tất cả những điều không tốt, biết quan tâm gia đình hơn, mẹ không nỡ phải thấy con như vậy. Nhưng giờ, mẹ phải nói ra, mẹ biết ba mẹ có lỗi với con nhiều lắm vì 1 lời hứa của người lớn mà giờ bắt con phải gánh chịu và phải từ bỏ người người con gái này, người mà mẹ biết con yêu rất nhiều,….”.
Ông của anh không đồng ý tôi, không thích tôi. Ngày anh đưa tôi về ra mắt gia đình anh, trong lòng tôi luôn đinh ninh rằng, đây chỉ là buổi gặp để biết rằng chính thức chúng tôi có quyết định lấy nhau. (ảnh minh họa)
Vậy đó, tôi luôn nhớ rất rõ từng chữ mà mẹ anh đã nói vào ngày hôm đó. Cả anh và tôi không chịu được cú sốc này, mọi thứ hình như với tôi đều tối lại, không lối thoát. Anh đã rất cố gắng để tìm gặp cô gái đó để nói rằng, anh yêu tôi và muốn cưới tôi làm vợ, chứ không phải cô. Không may rằng cô gái đó chính là người luôn theo đuổi anh dù anh nhiều lần từ chối. Cô ấy biết hết tất cả, biết hôn ước giữa 2 gia đình, biết rằng anh yêu tôi, nhưng điều cô ấy muốn chiếm hữu được anh và thấy tôi đau khổ vì bất lực. Những thứ cô ấy muốn là anh và tất cả người anh yêu đều phải đau khổ. Chắc mọi người sẽ thắc mắc tại sao trong thời đại hiện đại như thế này thì việc hủy hôn là việc rất dễ dàng phải không?
Không đâu, gia đình anh tuy là sống ở thời hiện đại, không cổ hữu nhưng riêng đối với ông của anh, việc hôn nhân khi có đính ước là không ai có thể thay đổi. Đó là một điều vô lý trong tôi và cả anh. Ông của anh chính là người đã đồng ý hôn ước với gia đình ấy ngay lúc anh còn rất nhỏ.
Video đang HOT
Lúc đó là hơn 3 năm trước mà như vừa mới hôm qua vậy. Dù anh có yêu tôi đến đâu đi nữa, quyết liệt phản đối đến đâu đi nữa thì ông anh vẫn không thay đổi ý định. Và đặc biệt hơn, cô gái ấy đã có ý muốn anh là của riêng cô ấy từ rất lâu rồi, nên 1 cái đám cưới diễn ra là 1 điều đã được mặc định từ lâu. Mọi người đừng nói rằng, tôi và anh ấy không cố gắng, chúng tôi đã cố gắng đến hết sực lực của mình, bằng mọi cách, kể cả quỳ lạy nhưng… ông của anh là người rất gia trưởng, gia trưởng cực kỳ.
Đám cưới, tôi chỉ có thể lẳng lặng mà bất lực nhìn anh và cô ấy. Tôi biết, anh cũng giống như tôi, giờ phút đó anh đang rất đau khổ, thậm chí hơn tôi gắp 100 lần, vì tôi biết anh yêu tôi nhiều như thế nào.
“Thà đừng biết, thà đừng đau, thà đừng hẹn ước…”. Cuộc sống của anh nhiều ngày sau đó rất đau khổ, vì anh đã đến bên tôi, đến để thỏa nỗi nhớ mong của chúng tôi. Tôi không cao cả, không vị tha mà chưa từng oán hận ông của anh, nhưng dù có oán đến thế nào cũng không thể thay đổi được gì. Mẹ anh sau đám cưới đã tìm đến tôi và an ủi tôi rất nhiều, bà cũng yêu thương tôi như chính anh yêu tôi, bà nói với tôi nhiều điều… Nhưng không ai có thay đổi được điều này.
Anh đến với tôi nhiều lần mỗi khi anh có thể và thấy mệt mỏi, ở bên tôi, anh lấy lại được cuộc sống như trước kia, hay cười và cười rất đẹp. Chính những lần như vậy làm tôi phải ra đi, ra đi trong sự im lặng để anh không thể nào tìm được tôi. Tôi biết anh yêu tôi, đang tìm cách để ly hôn nhưng “cô không thể nào đến được với anh ấy vì tôi đang mang giọt máu của anh ấy, tôi biết cô không nhẫn tâm để 1 đứa trẻ sinh ra không có cha hoặc mẹ chứ hả?”. Tôi ra đi vì điều đó, vì không thể để 1 đứa trẻ không có cha.
Tôi ra đi, âm thầm lặng lẽ. Đến hôm nay, sau hơn 3 năm tôi đi, anh vẫn ở đây, ở ngay trong trái tim tôi như thuở ban đầu, không hề thay đổi hay nguôi ngoai như tôi vẫn tưởng “xa nhau ắt sẽ quên nhau”. (ảnh minh họa)
Tôi biết anh tuy không yêu cô ấy nhưng là 1 người có trách nhiệm, nếu tôi vẫn ở lại thì chỉ khiến anh phải lựa chọn, phải suy nghĩ. Tôi không muốn anh phải đau khổ. Nếu như tôi vẫn nhìn thấy anh,vẫn bên cạnh anhm tôi thề mình không bao giờ quên anh và anh cũng không từ bỏ tôi mà sống hạnh phúc trong cái gia đình nhỏ ấy. Đó là suy nghĩ duy nhất lúc đó của tôi…..
Tôi ra đi, âm thầm lặng lẽ. Đến hôm nay, sau hơn 3 năm tôi đi, anh vẫn ở đây, ở ngay trong trái tim tôi như thuở ban đầu, không hề thay đổi hay nguôi ngoai như tôi vẫn tưởng “xa nhau ắt sẽ quên nhau”. Có phải tôi sai? Có phải tôi đã làm điều gì đó quá độc ác với anh không? Khi anh đang cố gắng làm mọi thứ để được đến bên nhau thì tôi lại chạy trốn, không tự tin đón nhận mọi thứ. Nhưng tôi có thể làm gì sao? Có thể thay đổi được mọi thứ sao? Tôi còn gia đình tôi, họ còn phải sống trong hạnh phúc chứ không phải sống trong những lời nhục nhã do tôi mang lại vì phá hoại gia đình người đã có vợ, có ai hiểu được điều bên trong nó.
Nhưng miệng đời không ai ngăn cấm, mà gia đình tôi là người phải hứng chịu điều đó, tôi đã phải đấu tranh rất nhiều…. Suốt bao nhiêu năm qua, tôi vẫn đang chờ đợi, chờ đợi 1 điều gì đó mà chính tôi cũng không biết. Những người ngỏ lời với tôi, tôi rất muốn đồng ý để có thể thay đổi con người nhưng có lẽ, tình yêu với anh còn quá lớn mặc dù nó không hiện rõ trong cuộc sống hằng ngày, nhưng nó luôn âm thầm, thỉnh thoảng lại nhói lên như chính cái ngày ấy, cái ngày tôi ra đi vậy.
6 năm yêu và xa anh, tôi chưa bao giờ hối hận. Tôi rất cảm ơn anh đã đi qua đời tôi, cho tôi biết thế nào là yêu và chờ đợi, biết mong muốn người mình yêu được hạnh phúc.
Khi viết nên nỗi lòng này, tôi rất mong có 1 người nào đó có thể đọc nó, chỉ một người thôi cũng được. Ít nhất có 1 người biết rằng, tôi đã đau khổ như thế nào suốt bao nhiêu năm qua. Anh khiến tôi phải sống quá lạnh lùng với mọi người, Bây giờ mọi người biết đến tôi chỉ là 1 người lạnh lùng, lạnh lùng đến phát sợ. Tôi cũng là con gái, mong muốn được yêu, được hạnh phúc như bao người thôi, nhưng tôi không biết làm gì, làm như thế nào vào lúc này vì tôi muốn quên anh và sau đó nhận lời yêu của 1 ai đó… Nhưng không thể nào quên!
Theo VNE
Đau đớn đến chết khi bị lừa có bầu
Giờ tôi mang bầu, đó là con của anh, vì tôi chưa từng quan hệ với ai ngoài anh. Vậy mà anh lại nghi ngờ, không tin tôi.
Câu chuyện của tôi, người con gái chưa chồng phải lòng người đàn ông có vợ cũng không còn hiếm nữa. Nhưng sự thực là, trước khi đến với anh, tôi chưa từng biết, anh đã có gia đình. Phụ nữ chúng ta đã quá yêu, quá tin và chỉ làm theo con tim mách bảo nên luôn bị đàn ông lợi dụng và lừa gạt.
Tôi quen anh trong một dịp trường tôi tổ chức cho cán bộ đi nghỉ dưỡng. Được mấy ngày, chúng tôi quen và nói chuyện vui vẻ. Sau khi chia tay, anh xin số điện thoại của tôi. Vì làm cùng nơi nên chúng tôi không khó để gặp nhau. Thế là, nhiều lần anh mời tôi đi uống nước, chúng tôi đã có cảm tình, quý mến. Anh chủ động tán tỉnh, ngỏ lời yêu tôi. Tôi đã quý anh từ lâu nên cũng hạnh phúc vô cùng. Chúng tôi chính thức yêu nhau từ đó.
Anh nói không muốn tôi giấu giếm anh điều gì, và tôi cũng thú nhận với anh, tôi đã từng yêu một người đàn ông. Nhưng sau chúng tôi chia tay, người đó đã đi lấy vợ. Cũng chỉ vì không còn yêu nhau nữa và tình yêu đã hết. Anh không nói về bản thân anh nhiều, anh chỉ nói yêu tôi và mong muốn hiểu nhau hơn để đưa tôi về gia đình, ra mắt bố mẹ.
Anh nói không muốn tôi giấu giếm anh điều gì, và tôi cũng thú nhận với anh, tôi đã từng yêu một người đàn ông. (ảnh minh họa)
Nhưng một thời gian yêu nhau, tự nhiên anh mất liên lạc. Tôi vô cùng lo lắng và đã gọi cho anh. Tôi muốn anh biết được tình cảm của tôi và muốn có một lý do chính đáng. Anh không chịu nghe máy, vậy là, vì biết địa chỉ công ty anh nên tôi đã tới tận nơi tìm. Tìm được anh, anh lại nói xin lỗi tôi và coi như không có chuyện gì xảy ra. Có lẽ, vì sợ đồng nghiệp biết chuyện và sợ mọi chuyện bị bại lộ nên anh đã đưa tôi vào nhà nghỉ, thú nhận với tôi tất cả mọi chuyện. Rằng anh đã có vợ, nhưng hiện tại vợ chồng anh đang sống ly thân, chưa có con cái gì dù đã lấy nhau suốt 3 năm.
Anh nói, nguyện vọng của anh là muốn tôi có con với anh, rồi sẽ đưa tôi về ra mắt. Nhưng anh sợ tôi thiệt thòi nên mới không liên lạc với tôi. Những lời đường mật của anh lại rót vào tai tôi, khiến tôi tin anh vô cùng. Tôi nói cho anh biết rằng, tôi cũng yêu anh và sẵn sàng trao cho anh bản thân mình. Anh biết tôi không còn trinh tiết nhưng không nói gì. Anh chỉ cảm ơn tôi sau khi chúng tôi đã vui vẻ bên nhau.
Rồi anh bảo tôi, nếu có thai thì nói với anh, anh sẽ đưa tôi về ra mắt. Tôi vì quá nóng lòng về nhà anh nên đã nói dối rằng mình có bầu. Anh mừng rỡ, bảo đưa tôi về nhưng sau tôi lại nói, vì muốn gặp anh quá nên nói dối như vậy. Anh giận tôi và cũng từ đó, anh không liên lạc với tôi nữa.
Vậy mà, tôi cứ nhớ nhung anh và không chịu được khi hai chúng tôi đã gần gũi, giờ lại phải xa nhau. Dường như anh cũng vậy. Anh lại tìm tới tôi trước, chúng tôi lại quấn lấy nhau trong giây phút hạnh phúc. Rồi anh lại biệt tích, không lời từ biệt.
Rồi anh bảo tôi, nếu có thai thì nói với anh, anh sẽ đưa tôi về ra mắt. Tôi vì quá nóng lòng về nhà anh nên đã nói dối rằng mình có bầu. (Ảnh minh họa)
Anh và vợ đã sống ly thân vì họ không thể có con. Điều tôi mong mỏi nhất là phải có bầu. Chẳng ngờ, ước mơ của tôi đã thành hiện thực. Tôi có bầu và gọi cho anh. Nhưng anh không tin, vẫn nghĩ là tôi nói dối, vì lần trước tôi đã lừa anh. Anh cứ nói tôi kiểm tra đi, kiểm tra lại, nhưng kết quả ở que thử thai cho tôi thấy, đó là sự thật. Thế là, sau khi biết tôi có bầu, anh tắt máy, mấy ngày không liên lạc được. Giờ tôi không biết nhà anh, chỉ có số điện thoại và tên công ty anh, tôi phải làm sao nếu như anh không chịu liên lạc, gặp tôi.
Sau tôi tới tận cơ quan hỏi địa chỉ nhà anh, họ chỉ cho tôi, tôi mới bắt xe về. Tôi ngạc nhiên vì anh không muốn gặp tôi, lại để cho người vợ đã ly thân của anh gặp. Người ta bảo, tôi đang lừa anh vì anh vốn là người vô sinh cấp độ 1, làm sao mà có con được. Còn mẹ anh và em anh lại bênh vực tôi, vì họ mong muốn có cháu bồng bế. Anh thì lại khác, tôi thật không ngờ anh nói, đó không phải là con anh, vì khi yêu nhau, tôi đã không còn trinh tiết. Tôi cay đắng tủi hổ vô cùng. Không ngờ anh lại như vậy. Cả vợ anh và anh đều buông lời xúc phạm tôi. Họ nói tôi không ra gì, bảo tôi bám đuôi anh, cướp hạnh phúc gia đình anh, phá hủy mái ấm ấy. Anh bảo, tôi là thứ đàn bà dai như đỉa, khiến tôi đau khổ quá.
Giờ tôi mang bầu, đó là con của anh. Vậy mà anh lại nghi ngờ, không tin tôi. Tôi phải làm sao. Cả nhà anh bảo tôi cứ về nói với bố mẹ, rồi họ sẽ động viên anh có trách nhiệm với mẹ con tôi. Tôi biết, khi gia đình tôi biết sự thật này, họ sẽ sốc lắm. Mẹ tôi vì thấy nhục bà đòi uống thuốc tự tử, còn bố tôi dọa bỏ nhà đi. Tôi đau khổ vô cùng. Cả nhà bắt tôi phải phá cái thai vì họ không chịu được nỗi sỉ nhục này, hơn nữa, tôi lại còn là giáo viên.
Con tôi đã được 7 tuần, và gia đình nhà anh cũng nuốt lời không liên lạc gì với mẹ con tôi cả. Trước áp lực của gia đình và bản thân, tôi phải bỏ đi đứa con của mình mà lòng đau như cắt. Giờ tôi phải làm sao đây, chua chát quá. Tôi có xứng đáng là người mẹ?
Theo VNE
Tôi có vợ nhưng yêu thật lòng Đâu phải người đàn ông nào có vợ cũng là người không ra gì, cũng là những kẻ đi lừa lọc con gái, mua chuộc lòng họ đâu. Người ta nói, đàn ông có vợ không ai thật lòng. Trên thực tế, đã biết bao nhiêu cô gái dấn thân yêu người đàn ông có vợ rồi chịu khổ đau. Họ mang trong...