6 năm yêu nhau, anh vẫn bỏ em
Em đã dành cho anh sự trong trắng, tình yêu và tuổi xuân của mình, vậy mà anh lại bỏ rơi em.
Chị Thanh Bình thân mến!
Em thật sự đang rất đau khổ chị ạ. Câu chuyện của em nghe xong có lẽ mọi người sẽ chê em là người con gái quá yếu đuối nhưng tình yêu nó làm cho người ta trở nên mù quáng và mất hết lý trý.
Em và anh quen nhau từ khi còn là những đứa trẻ ngây ngô,cùng lớn lên trên mảnh đất quê yên bình.Chúng em đã có 4 năm học cùng cấp 2 với nhau. Khi lên cấp 3 thì mỗi đứa một trường và cũng coi nhau như những người bạn bình thường. Đến khi thi đại học anh đỗ vào 1 trường danh giá còn em chỉ thi vào được 1 trường trung cấp. Ra trường rồi tụi em cũng chỉ thi thoảng gặp nhau trong những lần họp lớp. E ra trường cũng xin được một công việc theo đúng ngành học của mình và cuộc sống của em sẽ không đau khổ như bây giờ nếu ngày ấy em chịu nghe lời bố mẹ của mình.
Trong 1 lần họp lớp, em gặp lại anh – một con người là thần tượng của bao bạn gái lớp em. Anh đẹp trai, học rất giỏi và cũng đã có rất nhiều cô bạn của em thầm thương trộm nhớ. Còn em chỉ là một cô gái bình thường vì thế khi được anh ngỏ lời yêu em thật sự không tin đó là sự thật. Nhưng rồi anh đã dùng tình cảm của mình để thuyết phục em. Ngày em nhận lời anh bố mẹ em đã không đồng ý. Công việc của anh đòi hỏi phải đi công trình liên tục mà mẹ em thì cho rằng trai công trình không người nào tử tế. Nhưng trong mắt em lúc đó anh là một người đàn ông hoàn hảo. Em luôn tin rằng anh khác với mọi người.
Em trao cho anh đời con gái của mình, vì anh mà phá thai, cuối cùng chỉ nhận về sự phản bội đớn hèn (Ảnh minh họa)
Sau một năm yêu nhau thì bố mẹ em cũng chấp thuận cho tình yêu của chúng em. Đối với em lúc đó tương lai thật đẹp đẽ biết bao. Nhưng điều em không ngờ nhất đó chính là mẹ anh lại phản đối kịch liệt chuyện chúng em yêu nhau. Hai năm sau em cũng đã 26 tuổi, đến tuổi phải lập gia đình thì mẹ anh nhất định không đồng ý. Bà chê em học thấp hơn anh, so với anh em không xứng đáng. Em thật sự đã rất đau khổ vì điều đó. Anh thì phải đi công tác liên miên từ nam ra bắc rồi lại vào nam. Một năm chúng em gặp nhau đếm trên đầu ngón tay và rồi anh nói lời chia tay với em. Dù rất đau khổ nhưng em cũng chấp nhận.
Ngày đó chúng em đã chia tay nhau, cắt đứt mọi liên lạc. Anh chị em thì liên tục dẫn em đi ra mắt người này, người kia và tìm cho em một người tử tế, công việc ổn định. Có lẽ nếu không có buổi họp lớp cuối năm, không có cơ hội gặp lại nhau thì chúng em đã không day dứt như bây giờ. Tết năm đó chúng em gặp lại nhau và rồi khi nghe anh nói lời xin lỗi. Khi nghe anh kể anh đau khổ như thế nào em đã đồng ý quay lại với anh. Chúng em lại yêu nhau và anh hứa với em sẽ thuyết phục được mẹ anh. Em tin anh vì với em, anh là người có trách nhiệm và rất quyết đoán.
Rồi chúng em cũng đi quá giới hạn vì em nghĩ rằng trước sau gì chúng em cũng lấy nhau. Nhưng chị ơi, ở đời thật chẳng ai biết trước được chữ ngờ cả. Em tin anh, yêu anh, trao cho anh cái quý giá nhất đời con gái nhưng 2 năm rồi mà anh vẫn không thuyết phục được mẹ anh. Rồi 1 lần vì không dùng biện pháp gì, em đã có thai. Lúc đó em vừa lo, vừa mừng, em nghĩ có thể cái thai sẽ làm mẹ anh thay đổi ý kiến của bà. Nhưng em đã sai lầm, vì gia đình anh là một gia đình gia giáo nên anh không chấp nhận chuyện em có thai trước đám cưới. Ngày đó em đã van xin anh cho em giữ lại đứa con nhưng anh một mực phản đối. Trong lòng em lúc đó bỗng thấy anh thật hèn nhát, việc mình làm mà không dám nhận và em quyết định nuôi con 1 mình. Rồi anh van xin em hãy bỏ đứa con đi, đừng dùng nó để ép anh phải cưới vì bố mẹ anh sẽ không chấp nhận chuyện như thế.
Video đang HOT
Em lại nghe lời anh đi bỏ đứa con cho dù bác sĩ bảo em lớn tuổi và cái thai cũng đã lớn. Vừa đau khổ vừa tủi nhục em giấu bố mẹ em tất cả chuyện này âm thầm làm cái chuyện nhẫn tâm đó. Sau những gì anh đã làm lẽ ra em phải tỉnh táo rời xa con người đó thì em lại vẫn tin, vẫn yêu anh. Em bị mê muội trong cái tình yêu ấy cho đến giờ em đã 29 tuổi. Bố mẹ em quá sốt ruột nên gọi anh đến nói chuyện. Và rồi sau tất cả những gì em làm vì anh thì anh chỉ nhắn tin bằng điện thoại cho em bảo rằng mẹ anh không bao giờ chấp nhận em và anh phải chọn bố mẹ anh hoặc em. Anh xin lỗi em vì đã gây ra đau khổ cho em nhưng anh không muốn làm bố mẹ anh phải đau khổ. Em như người điên dại tìm anh, gọi điện cho anh, anh đều không nghe, không gặp, chỉ để lại lời nhắn hãy quên anh đi và tìm một người tốt hơn anh.
29 tuổi, sau bao năm chờ đợi, em bị anh bỏ rơi (Ảnh minh họa)
Đến lúc này thì em có còn gì nữa đâu để tìm một người khác hả chị? Một người con gái khi mất cả tuổi xuân, mất cả cái quý giá nhất thì ai sẽ giang tay ra đón nhận chứ? Em bây giờ sống cũng như cái xác không hồn. Nhiều lúc em chỉ muốn chết cho xong nhưng lại thương bố mẹ, mình chết đi rồi thì bố mẹ sẽ ra sao? Em đau khổ lắm chị a. Chị hãy cho em một lời khuyên phải làm thế nào bây giờ? Trong em bây giờ trống rỗng, em không trách anh được mà chỉ biết trách bản thân mình thôi. Chị hãy giúp em với! Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng em là một cô gái bất hạnh trong tình yêu khi em đã yêu hết mình, trao đi tất cả để rồi nhận về sự phản bội đắng cay của người yêu. Em yêu chân thành nhưng tình yêu đó đặt không đúng người. Giờ đây, sau sự hèn nhát chia tay của người đó, em gần như trắng tay, khánh kiệt vì tình yêu đó.
Chị quả thực cảm thấy thương xót vô cùng khi đọc những lời tâm sự của em. Thương cho một cô gái có tấm lòng nhân hậu, yêu thương chân thành như em lại gặp phải một kẻ ích kỉ và đớn hèn. Có lẽ đến giờ, những lời nói để cho em hiểu rằng em đã sai lầm như thế nào trong tình yêu với hắn ta là không cần thiết nữa. Bản thân em hiểu hơn ai hết những sai lầm ấy. Và điều thực sự cần thiết với em bây giờ chính là cách em sống để sửa sai.
Chị biết rằng lúc này em đang rất đau khổ và tuyệt vọng, em hãy buồn, hãy khóc cho vơi bớt những nỗi buồn. Nhưng đừng mãi đắm chìm trong nỗi buồn đó. Em hãy thử nghĩ xem, anh ta có xứng đáng để em phải nghĩ đến nữa hay không chứ đừng nói là vì anh ta mà buông xuôi cuộc đời mình? Em đã mất quá nhiều thời gian cho gã đàn ông tồi tệ đó, em không thể mất cả tương lai phía trước được.
Em đừng quá bi quan, có thể em không còn nguyên vẹn tình yêu, sự trong trắng và cả niềm tin nhưng em có cho mình một bài học đắt giá trong tình yêu. Em phải mạnh mẽ lên. Em phải sống cho mình và cho bố mẹ. Em đã làm bố mẹ buồn và giờ việc sống hạnh phúc là cách để em báo đáp lại công ơn của cha mẹ. Đừng bao giờ nghĩ đến chuyện từ bỏ cuộc sống này dù trong hoàn cảnh nào đi chăng nữa chứ đừng nói là vì một kẻ như hắn ta.
Có rất nhiều người phụ nữ cũng rơi vào hoàn cảnh đau khổ như em thậm chí còn hơn thế nhưng rồi họ vẫn sống, vươn lên mạnh mẽ. Đó là cách chuộc lỗi lầm đúng đắn nhất. Người ta có thể làm được thì em cũng làm được. Em cần phải sống hạnh phúc, thành đạt, đó là cách trả thù đau đớn nhất dành cho kẻ phản bội em. Nếu giờ em buông xuôi cuộc sống, chấp nhận để cuộc đời xô về đâu cũng được thì phải chăng em đã làm cho mẹ anh ta hả hê vì từ chối một cô con dâu kém cỏi như em, làm cho anh ta thấy rằng bỏ em cũng chẳng có gì hối hận? Em phải làm điều ngược lại, làm cho bản thân em và gia đình tự hào về mình, làm cho anh ta và bố mẹ anh ta phải hối hận và day dứt cả đời.
Em còn cả tương lai phía trước, em sẽ không mất gì cả nếu em có nghị lực sống và niềm tin. Em sống tốt, vươn lên thì chắc chắn em sẽ gặp được một người đàn ông yêu thương, trân trọng mình thực sự. Hạnh phúc luôn mỉm cười với những người tử tế em ạ. Đừng bao giờ tuyệt vọng.
Chúc em có đủ nghị lực để vượt qua nỗi đau này và sống hạnh phúc em nhé!
Theo VNE
Đang yêu, anh lẳng lặng đi lấy vợ
Em và anh vẫn đang yêu nhau không ngờ anh lẳng lặng giấu giếm em bỏ đi lấy vợ.
Chị Thanh Bình thân mến!
Em viết thư này mong chị tư vấn và cho em lời khuyên vì em đang gặp phải vấn đề bế tắc trong chuyện tình cảm!
Em năm nay 28 tuổi, em có quen bạn trai cách đây 6 năm từ khi chúng em là sinh viên. Sau hơn 1 năm quen nhau, em được anh ấy đưa về ra mắt gia đình. Lần ấy em mới biết gia đình anh ấy cấm đoán anh ấy quen em. Sau đó em bàn với anh ấy và đề nghị chia tay, anh không đồng ý. Em nói sẽ đấu tranh với anh, nhưng mà một khi tiếp tục mối quan hệ thì dù có xảy ra chuyện gì thì chúng ta cũng phải cùng nhau đi đến cuối con đường.
Cách đây 2 tháng, em phát hiện anh ấy đã có vợ, sau khi điều tra thì anh ấy đã cưới vợ 2/2013. Em đã vô cùng tuyệt vọng và đau khổ. Lí do anh ấy đưa ra là anh phải cưới vợ và không thể cãi lời cha mẹ. Sau khi đã đăng kí kết hôn , anh và em vẫn qua lại với nhau bình thường như không có chuyện gì xảy ra. Dù giờ em đã biết sự thật nhưng em vẫn còn thương nhớ anh rất nhiều. Anh ấy mỗi ngày đều điện thoại cho em, em thì hay viết thư cho anh mỗi khi buồn. Chúng em gặp nhau, đi uống cafe hay ăn uống, anh đều rất chu đáo và quan tâm em. Anh nói có lỗi với em và hỏi em muốn anh ấy bù đắp như thế nào? Em nói anh hãy về li dị vợ đi, nhưng anh ấy im lặng. Em biết rằng nói thế là không phải nhưng em thực sự không muốn mất anh. Em phải làm gì đây hả chị? Mong chị cho em một lời khuyên! (Em gái)
Dù biết anh có vợ nhưng em vẫn không thể nào quên được anh, em phải làm sao để níu kéo anh đây? (Ảnh minh họa)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng giờ đây em đang rất đau khổ khi người yêu của em phụ bạc. Anh ấy đã giấu giếm em để đi lấy người khác. Em không muốn mất tình yêu đó nên vẫn duy trì liên lạc.
Chị có thể hiểu được nỗi đau khổ của em khi bị lừa gạt tình yêu một cách trắng trợn như thế nhưng những gì em đang làm: điện thoại, viết thư với anh ấy là một sai lầm? Em không còn tư cách gì để làm thế nhưng quan trọng hơn cả là em đang phí hoài thời gian, tình cảm và niềm tin vào một kẻ không ra gì. Anh ta không xứng đáng để em phải nghĩ đến nữa chứ đừng nói là tìm cách để níu giữ anh ấy.
Thực ra ở đời, chuyện yêu nhau, gia đình ngăn cản và buộc phải chia tay không phải là hiếm. Có rất nhiều đôi rơi vào hoàn cảnh như vậy nhưng họ vẫn có thể làm bạn. Họ không giận, không hận nhau mà vẫn giữ trong nhau một tình cảm tốt đẹp và coi như có duyên mà không có phận. Nhưng đó là khi họ thẳng thắn nói chuyện với nhau và chấp nhận chia đôi con đường còn chuyện của em, hành động của anh ta là sự hèn nhát, ích kỉ và lừa dối. Anh ta hèn nhát đầu hàng, ích kỉ khi đã cưới vợ mà vẫn tới gặp em như bình thường và sự lừa dối tình cảm dành cho em.
Đừng mơ mộng hão huyền về một tình yêu không xứng đáng, cũng đừng lãng phí tình cảm vào một kẻ không ra gì, hãy tìm cho mình một người đàn ông tử tế để yêu thương và được yêu thương (Ảnh minh họa)
Điều em cần làm bây giờ là quên anh ta đi. Anh ta không xứng đáng để em nghĩ tới. Một người lẳng lặng bỏ em, giấu giếm đi lấy vợ thì còn đáng gì để em muốn níu giữ anh ta? Nếu như ngày đó anh ta không chịu được áp lực từ gia đình mà buộc phải chia tay nhưng dám thẳng thắn nói với em thì mọi chuyện đã khác, còn hành động của anh ta là không thể chấp nhận được. Hơn nữa, bây giờ, anh ta nói có lỗi với em, muốn bù đắp cho em nhưng sẽ bù đắp kiểu gì khi mà anh ta có vợ rồi và không muốn bỏ vợ?
Đừng mơ mộng hão huyền về một tình yêu không xứng đáng, cũng đừng lãng phí tình cảm vào một kẻ không ra gì, hãy tìm cho mình một người đàn ông tử tế để yêu thương và được yêu thương em nhé!
Chúc em mạnh khỏe và sớm tìm được hạnh phúc cho riêng mình!
Theo VNE
Lo lắng vì bạn gái hơn 5 tuổi Em rất lo lắng cho tình yêu của mình, gia đình ngăn cấm vì bạn gái em hơn em 5 tuổi. Chị Thanh Bình thân mến !!! Em năm nay 26 tuôi, em đang yêu một một người con gái hơn em 5 tuổi. Khi mới gặp em đã biết người đó hơn tuổi em nên chủ động trong cách xưng hô, gọi...