6 năm tôi bị anh rể lạm dụng mà vẫn phải câm nín
Nhiều lần tôi dùng dao cứa vào cánh tay mà chẳng có cảm giác gì. 6 năm nơi đây tôi chẳng hề dám kể cho chị nghe, sợ gia đình chị bị ảnh hưởng.
ảnh minh họa
Là một độc giả thường xuyên của trang tâm sự, tôi thấy nhiều bài về sự chán chường, lừa dối nhau hay là cả sự hận thù trong quan hệ gia đình và vợ chồng. Tôi rất quan tâm và cũng quên rằng cuộc đời mình có đôi khi là cả những đau đớn và khổ sở mà một đứa con gái 24 tuổi đã trải qua suốt thời gian lớn lên. Đây là lần đầu tiên tôi kể những điều bí mật mà nghĩ sẽ giữ kín nó đến cuối cuộc đời, không dám nói với ai. Tôi sinh ra trong một gia đình 6 anh chị em, bản thân là đứa kế út, nhà tôi ai cũng sở hữu một nét rất đẹp. Tuổi thơ tôi trải qua với những ngày vô cùng buồn, sinh em út thì mẹ bị bệnh tâm thần vì thuốc triệt sản, lúc đó tôi chỉ là đứa con nít 2, 3 tuổi nhưng đến giờ mọi ký ức với những lần mẹ lên cơn đánh đập, cởi truồng chạy khắp nơi cứ ám ảnh tôi. Có những lần anh chị tôi đói đến rã người vì ba đi biển, mẹ bị người ta cột hay lang thang đâu đó, để chị hai tôi như là người mẹ thứ hai.
Đến năm tôi học lớp 3 thì mẹ đỡ hơn nhưng kéo theo sau đó là chuỗi ngày ba có người đàn bà khác, ba công khai và còn dẫn cả bà ta về nhà. Tôi đã rất ghét, nhiều lần bà mua kem cho chúng tôi ăn tôi đã quăng ngay và bị ba đánh. Với mẹ lúc đó cũng vô hồn và dường như sau cơn bạo bệnh mẹ hay cười, vô tư như người mất hồn, nhưng tôi cảm nhận mẹ không bao giờ bỏ rơi chúng tôi. Tôi là đứa bất hạnh nhất, không hiểu sao mỗi mình tôi chịu nhiều đắng cay như vậy.
Video đang HOT
Cạnh nhà tôi có một người đàn ông đã trên 60 tuổi, mỗi lần qua chơi với đứa bạn hàng xóm ông ta ôm ghì tôi và hôn hít mặc cho tôi vùng vẫy van xin. Rồi một lần tôi quyết định rời xa quê hương để đi đến thành phố mới cùng với chị hai, những lần như thế tôi cảm thấy mình là đứa con gái lạnh lùng và vô tâm lắm. 23 tuổi tôi cũng chưa bao giờ rung động trước một ai, nghĩ đến cảnh tôi đã trải qua tôi rất ghê sợ. Nhưng nỗi đau đớn đó chưa dừng lại, nơi tôi đến đã không như tôi nghĩ, anh rể mỗi đêm đều mò vào phòng tôi và sờ soạng khắp nơi. Tôi đã rất đau, khóc và trách ông trời tại sao lại đối xử với mình như vậy.
Nhiều lần tôi dùng dao cứa vào cánh tay mà chẳng có cảm giác gì. 6 năm nơi đây tôi chẳng hề dám kể cho chị nghe, sợ gia đình chị bị ảnh hưởng. Tôi cũng không dám đối diện với sự thật. Cuộc đời tôi đã trải qua bao nhiêu đau khổ, nó làm cho tôi trở thành một đứa lạnh lùng, không quan tâm đến ba, đến anh và anh rể. Tôi bị mấy chị trách và coi như một đứa vô trách nhiệm, lạnh lùng.
Rồi cuối cùng, cuộc đời đã không đẩy tôi đến con đường cùng, tôi lấy được người chồng yêu thương mình vô điều kiện, anh là người đầu tiên tôi quen, rồi yêu và cưới. Những điều bản thân đã trải qua xem như là một bí mật của cuộc đời mà tôi sẽ giữ mãi mãi, cũng mong ông trời hãy để mọi đau đớn, tai ương cho tôi gánh chịu, để đổi lấy sự bình an cho ba mẹ, anh chị. Vài lời chia sẻ với các bạn mong vơi đi những cay đắng trong lòng.
Theo VNE
Định mệnh cay nghiệt của kẻ bỏ chồng lấy anh rể
Năm nay, cô đã ngoài 40 tuổi. Lúc còn trẻ, cô lấy chồng, một người say xỉn không biết làm ăn, suốt ngày đánh đập cô.
Khi đó chị gái của cô mắc bệnh hiểm nghèo, các cháu còn quá nhỏ, anh rể đi công tác suốt, thương chị nên cô thường xuyên tới giúp chị và lo cho các cháu. Vì thế mà cô và anh rể gặp gỡ nhau nhiều, dần dần giữa hai người nảy sinh tình cảm, chị cô biết chuyện này khi hấp hối, kịp nói với cô rằng hãy thương các cháu.
Cô đã suy nghĩ rất nhiều. Thương các cháu, nhớ lời chị, cô quyết định bỏ chồng và đến ở với anh rể. Lúc đó ở quê mọi người họ hàng không ai chấp nhận, dân làng dị nghị. Cô và anh rể phải bán nhà và chuyển tới chỗ khác sinh sống. Từ đó cô vừa làm mẹ vừa làm dì của các cháu.
Chồng cô vẫn hay đi công tác xa, không mấy khi ở nhà. Cô đầu tắt mặt tối vừa làm việc vừa chăm sóc bốn đứa con. Bảy năm sau, cô có một cửa hàng bán gạo nho nhỏ, các cháu cũng đã lớn. Cô sinh một đứa con gái với anh rể (chồng cô bây giờ). Cứ thế cô lo cho từng đứa một vào đại học, chạy vạy xin việc cho chúng. Trong lúc cô lo cho năm đứa con, chồng cô lại cặp bồ, cô biết nhưng không hề nói với ai, cũng không trách móc gì chồng, chỉ nghĩ chồng cô sẽ nhìn vào những gì cô làm mà không mắc sai lầm nữa.
Nhưng chồng cô vẫn bỏ mặc gia đình mà họ đã cất công xây dựng trên mọi điều tiếng dèm pha của xã hội. Đã hai lần lấy chồng, cô vẫn chưa nếm trải hạnh phúc, chưa một lần chồng cô đưa cô đi chơi, chưa một lần mua gì tặng cô. Hai vợ chồng gần nhau cứ như hai khúc gỗ, cô hỏi gì chồng cô trả lời, sáng hôm sau anh lại xách cặp đi làm.
Cứ thế 21 năm trôi qua, các cháu của cô đã lớn, bắt đầu xây dựng gia đình. Điều cô đau lòng nhất là những đứa con này lại ghét dì, không cho dì tham gia bàn bạc chuyện cưới xin của chúng. Cô không hiểu vì sao chúng lại làm thế, cô không có công sinh đẻ nhưng cũng có công chăm sóc chúng.
Trong một lần tranh luận chúng đã đẩy cô xuống mương nước sau nhà. Tủi nhục, cô kể cho chồng nghe, tưởng chồng cô sẽ dạy dỗ các con nhưng chồng cô lại hùa với chúng. Lúc này, tình nhân của chồng cô chính là người bạn gái hàng xóm mà cô hay tâm sự. Chồng cô công khai gọi điện, nhắn tin với tình nhân cho cô nghe thấy. Tệ bạc hơn anh ta còn đi nói với mọi người rằng cô buôn bán lấy tiền cho tình nhân. Anh ta cay nghiệt nghĩ đứa con gái mà họ đã có chung không phải con anh ta.
Quá chán chường và thất vọng cô không biết phải làm gì cả, chỉ biết than thở rằng âu cũng là cái số.
Theo Phunuonline
Nhà chồng coi thường vì bố mẹ tôi ly hôn Tôi có trình độ, có công việc ổn định, biết đối nhân xử thế nhưng vẫn bị nhà chồng xem thường chỉ vì bố mẹ tôi ly hôn... Tôi có trình độ, có công việc ổn định, biết đối nhân xử thế nhưng vẫn bị nhà chồng xem thường chỉ vì bố mẹ tôi ly hôn... (Ảnh minh họa) Bố mẹ tôi ly...