6 năm sau ngày cưới gặp con ngoài giá thú của chồng, thay vì tức giận tôi đã rơi nước mắt
Sáu năm qua đi, những tưởng cuộc sống hôn nhân mãi xuôi chèo mát mái và êm đẹp như vậy, thì đến một ngày, tôi nhận được cuộc gọi từ một số máy lạ – đầu dây bên kia là giọng người phụ nữ trung niên.
ảnh minh họa
Ngày tôi lấy anh, đã phải trải qua quá trình đấu tranh tư tưởng cho bố mẹ tôi, bởi ông bà không thích con trai làm xây dựng cho lắm. Công việc phải nay đây mai đó, xa nhà thường xuyên nên không tránh khỏi những cám dỗ vốn có trong cuộc sống.
Tất nhiên không phải ai cũng thế. Bằng chứng là ông anh họ tôi cũng xây dựng, mà yêu vợ, thương con và chăm lo cho gia đình hết cỡ.
Tôi cậy nhờ anh ấy động viên và thuyết phục bố mẹ tôi giúp tôi. Và cuối cùng thì ông bà cũng đồng ý cho chúng tôi tổ chức lễ cưới.
Cưới xong, anh vẫn nhẹ nhàng, yêu thương và quan tâm đến tôi hết mực. Chúng tôi dự định 1 năm sau mới có con bởi trong năm nay anh đang còn dở dang mấy công trình ở xa.
2 năm sau, chúng tôi vui mừng đón cậu con trai đầu lòng chào đời. Cuộc sống của hai vợ chồng vẫn rất hạnh phúc. Thu nhập của anh cũng khá nên sau khi tôi sinh con, anh đã mua được mảnh đất và chuẩn bị xây nhà.
( ảnh minh họa )
Bố mẹ tôi thấy thế cũng hãnh diện và tự hào về chúng tôi lắm. Có lẽ do anh khéo léo, chăm chỉ lại rất tâm lý nên bây giờ, chẳng những bố mẹ tôi không còn ghét anh nữa mà thậm chí còn bênh vực con rể hơn cả con gái đẻ.
6 năm qua đi, những tưởng cuộc sống hôn nhân mãi xuôi chèo mát mái và êm đẹp như vậy, thì đến một ngày, tôi nhận được cuộc gọi từ một số máy lạ – đầu dây bên kia là giọng người phụ nữ trung niên. Cô ấy hẹn tôi ra quán cafe gần nhà.
Ấn tượng đầu tiên của tôi với người phụ nữ đó là khuôn mặt hiền hậu, nước da ngăm đen nhưng vẫn toát lên nét duyên và rất quý phái, dù cô ăn mặc khá giản dị.
Cô nói tôi hãy thực sự bình tĩnh và kể lại câu chuyện về chồng tôi, về sự cố cách đây 5 năm…
Video đang HOT
Khi chồng tôi đang làm dự án trong đó thì có một cô gái đem lòng yêu mến. Dù biết chồng tôi đã có vợ con nhưng có lẽ do tuổ.i trẻ háo thắng, cô ấy vẫn tìm mọi cách tấ.n côn.g và “chinh phục” chồng tôi. Và cho đến đêm cuối cùng khi anh chuẩn bị về thành phố thì cô gái đấy đã chuẩn bị bữa liên hoan chia tay anh.
Và rồi, chuyện đó đã xảy ra. Anh bị chuốc uống say và chẳng còn nhớ gì nữa.
Vài tháng sau, khi biết tin mình mang thai. Cô gái ấy rất buồn nhưng cũng vô cùng hối hận về hành động của mình. Thay vì bắt anh phải chịu trách nhiệm, cô ấy chọn cách im lặng. Chỉ duy nhất người dì là biết chuyện này.
Sau đó, chồng tôi có tìm cách để liên lạc lại với cô ấy, thậm chí vào tận trong đó tìm nhưng không được. Mãi về sau anh mới biết mẹ con cô ấy đã chuyển sang thành phố khác sinh sống.
Cuối cùng thì mãi gần đây, cô ấy mới chủ động liên lạc và kể lại tình trạng mẹ con cô ấy cho anh biết. Anh tha thiết muốn được gặp mẹ con cô ấy nhưng cô ấy không chịu.
Chỉ đến khi cô ấy biết mình mắc bệnh ung thư, chẳng còn sống được bao lâu nữa thì mới nhờ cậy người dì là bà con xa này đưa cô bé về gặp cha đẻ của mình.
- Nó là thế đấy. Tôi biết nó từ nhỏ, nó là đứa bề ngoài lúc nào cũng tỏ ra ngang bướng, mạnh mẽ nhưng thực chất bên trong lại rất yếu đuối. Nó đã dũng cảm và dốc hết sức làm việc rồi nuôi con, làm đủ mọi nghề để cho con bé có cuộc sống tốt nhất có thể. Đã bao người theo đuổi và muốn che chở cho mẹ con nó nhưng nó nhất quyết không lấy ai, chỉ ở vậy nuôi con. Số phận trớ trêu quá khi người đàn ông duy nhất nó yêu lại đã có vợ con đề huề.
Rồi, cô nói thêm với tôi: “Cháu đừng suy nghĩ và giận chồng cháu mà phải tội. Bởi nó đã rất kiên định, dù con bé có theo đuổi hay làm thế nào, nó vẫn một mực từ chối và chưa bao giờ có suy nghĩ “phản bội” cháu. Nhưng nó lại rất tình cảm khi muốn quan tâm và thương yêu đứ.a b.é. Chồng cháu thực sự là người đàn ông biết sống vì người khác. Cô thật sự rất ngưỡng mộ…”
Sau cuộc gặp với cô, lòng tôi ngổn ngang suy nghĩ, vừa giận lại vừa thương người phụ nữ kia. Cũng may anh đang đi công tác, con thì vừa về ngoại chơi nên chỉ có một mình tôi ở nhà. Tôi vội lục tủ tìm cuốn nhật ký của chồng, bấy lâu nay tôi cứ nghĩ anh đã bỏ thói quen này rồi. Và tôi hiểu ra tất cả, anh đã rất day dứt về hành động đó của mình, anh cũng đã có ý định sau chuyến đi công tác này sẽ kể hết mọi chuyện và đưa tôi đi gặp mẹ con cô ấy.
2 ngày sau, tôi gọi điện lại cho cô và hẹn cô cho tôi gặp đứ.a b.é.
Nhìn con bé hồn nhiên nói cười mà chẳng hay biết mẹ mình đang bị bệnh, nước mắt tôi cứ lăn dài. Cặp mắt to tròn và vầng trán cao cao kia, đúng là bản sao của anh rồi. Chẳng hiểu sao nữa khi gặp con riêng của chồng mà tôi không hề có cảm giác bực tức và ghét bỏ cô bé kia, mà trái lại, tôi đa.u xó.t khi nghĩ đến cảnh người mẹ một ngày kia phải ra đi, bỏ lại đứa con mới 4 tuổ.i còn quá ngây thơ…
Tôi nhất định phải làm gì đó để giúp đỡ mẹ con cô ấy ngay lúc này.
Theo blogtamsu
Tháng nào vợ cũng dùng băng vệ sinh đến 20 ngày, chồng nghĩ vợ bị bệnh nên bỏ ai ngờ...
Tú dương dương tự đắc vì đã giải quyết xong cô vợ bị bệnh của mình. Tú nghĩ đàn ông nào vớ phải Loan thì nhục, nhìn bên ngoài đẹp đẽ thế chứ bên trong chẳng có cái gì nên hồn.
ảnh minh họa
Cưới được vợ đẹp, đại gia Tú vênh mặt với bạn bè lắm, đi đâu Tú cũng mang Loan theo, anh sắ sửa cho vợ hết quần này đến váy nọ, không thiếu thứ gì. Ai nhìn vào gia cảnh của Tú và Loan cũng phải ngưỡng mộ. Vợ thì đẹp, chồng thì giàu, sống lại hạnh phúc nữa.
Nhưng mới yên ấm được 5 tháng, Tú đã sốc khi thấy vợ tháng nào sau đó cũng dùng băng vệ sinh 20 ngày, anh có muốn "làm ăn" gì cũng chịu. Vợ chồng mới cưới, nhu cầu cũng cao mà thế này mãi thì bức bối lắm. Tú nói với Loan:
- Sao em cứ dùng băng vệ sinh mãi thế? Có vấn đề gì à?
- Thì em đến tháng, phải dùng thôi chứ sao. Là phụ nữ khổ lắm chứ anh tưởng.
- Hay em bị bệnh? Chỉ có người bị bệnh thì mới bị nhiều như thế. Em đi khám thử xem nào.
- Vâng, để mai em lên viện khám.
Đêm đó Tú ngủ không ngon. Anh cứ trằn trọc suy nghĩ mãi. Loan đúng là xinh đẹp thật đó, nhưng bệnh tật thế này thì mất cả sự hứng khởi, lại còn ảnh hưởng chuyện con cái nữa. Tú giàu có, tài sản sau này cũng để cho con mà thôi. Nghĩ thế nên Tú cảm thấy khó chịu với vợ.
Tú theo dõi vợ thêm 2 tháng nữa nhưng Loan khi nào cũng vậy, khi chồng đụng đến là đã thấy cô "cài then đóng cửa" an toàn rồi. Tú bực mình gắt lên:
- Mới cưới được chưa đầy 1 năm mà chả có khi nào làm ăn ra hồn cả. Tôi chán cái cảnh nằm một bên ngắm vợ lắm rồi. Cô giống như bình hoa đẹp nhưng không hương không hoa ấy.
- Anh buồn cười thật, em bị thế anh không thương thì thôi chứ còn mắng em là sao?
- Cô còn già mồm à? Cô có thấy như tôi bị lừa không? Bỏ cả tiề.n tỷ ra cưới cô về, chu cấp cho cô chừng ấy tiề.n mà cô chẳng đem lại cho tôi tí hạnh phúc nào. Cô thấy mình đáng thương hơn tôi à?
Cứ thế, hai vợ chồng Tú - Loan cứ cãi nhau cả đêm. Tình hình căng thẳng, Tú viết ngay đơn l.y hô.n với Loan mà không cảm thấy tiếc nuối gì. Tú nghĩ, vợ đẹp nhưng không dùng được thì cũng là vứt đi. Loan đòi Tú phải cho cô 3 tỷ, coi như là phí đền bù tuổ.i xuân, danh dự và Tú cũng đồng ý.
Gửi đơn xong, Loan dọn ngay khỏi nhà mà không cần Tú phải đuổi. Tú thì như vừa trút được một gánh nặng. Ai cũng choáng khi nghe tin hai vợ chồng Tú l.y hô.n. Họ cứ đổ tội cho Tú ngoạ.i tìn.h chứ hiền lành, xinh đẹp như Loan thì làm gì nên tội.
Tú dương dương tự đắc vì đã giải quyết xong cô vợ bị bệnh của mình. Tú nghĩ đàn ông nào vớ phải Loan thì nhục, nhìn bên ngoài đẹp đẽ thế chứ bên trong chẳng có cái gì nên hồn. Giờ anh sẽ kiếm một cô vợ bình thường thôi cũng được nhưng không bị bệnh rong kinh, có thể sinh đẻ được bình thường và sống một cuộc đời hạnh phúc.
Ấy vậy mà 3 ngày sau, Tú chế.t ngất khi thấy Loan sánh bước bên thằng cha giám đốc giàu nứt đố đổ vách và cũng là đối thủ làm ăn đáng gờm của Tú. Loan thấy Tú đứng ngây người nhìn mình đi vào thì cười mỉm bảo:
- Thế nào chồng? Anh ngạc nhiên lắm à? Anh giàu có, đại gia nhưng cũng chỉ là ở tầm trung thôi.
- Cô... sao cô có thể mất dạy đến thế? Đừng bảo chuyện cô dùng băng vệ sinh 20 ngày cũng là do hắn bày ra nhé.
- Vâng, đúng rồi đó, anh thông minh thật đấy. Nhưng anh biết không? Lỗi cũng là do ở anh nữa cơ. Nếu như anh không phụ bạc bỏ tôi khi nghĩ tôi bị bệnh thì có khi tôi không đi theo anh ta đâu ý.
(Ảnh minh họa)
- Cô... đúng là tôi có mắt như mù, cưới cô vợ chỉ thích tiề.n về nên giờ mới khốn khổ như thế này đây.
- Anh mà chả thế à? Anh chỉ thích sắc của tôi chứ yêu thương gì đâu? Khi nghĩ tôi bị bệnh, anh chả viết đơn l.y hô.n luôn còn gì?
Gã giám đốc đối thủ của Tú thấy anh cứ đứng đôi co với Loan thì chạy đến cười nhếch mép:
- Nói chuyện gì lâu thế nhở? Nhắc cho ông bạn biết cô ấy giờ đã là vợ sắp cưới của tôi rồi đó, cẩn thận nhé, không thôi tôi kiện ông việc đi với vợ người khác đó.
Nói rồi hắn ta khoác tay Loan đi, không quên hôn vào má cô đán.h chụt một cái. Tú chỉ còn biết đứng đó há hốc mồm kinh ngạc. Anh không ngờ sau khi l.y hô.n, cứ tưởng mình sẽ thở phào nhẹ nhõm ai ngờ lại nhận ngay tin sốc như thế này. Đúng là đời chẳng thể lường trước chuyện gì. Tú đành ngậm ngùi quay bước ra về trong tức tối.
Theo blogtamsu
Suốt 6 năm lấy chồng mà tôi vẫn là con gái và sự thật đằng sau những bát thuố.c bổ đó... Cứ nghĩ mình đã hạnh phúc khi được gả vào một gia đình có điều kiện và có gia thế. Tôi nào đâu có ngờ mình lại bị lừ.a gạ.t và được chọn là vật thế thân. ảnh minh họa Tôi sinh ra trong gia đình nghèo ở một vùng núi Tây bắc, sống từ nhỏ trên vùng cao nên tôi được thừa...