6 năm đi làm đem về cho vợ 3 tỷ để rồi phải bật khóc khi cô ấy thều thào: Em có thể sống..
Có lẽ không ai hiểu nổi cái cảm giác của một người đàn ông sắp mất đi người phụ nữ của đời mình. 6 năm cố gắng cày cuốc chỉ để có thể có được một cuộc sống tốt hơn cho vợ con mà ngày về lại phải nhận điều mà mình không hề muốn.
Ảnh minh họa
Tôi trước giờ sống trong gia đình không mấy khá giả. Được bố mẹ cố gắng lắm mới được đi học như người ta. Nhưng rồi tôi cũng học hành đàng hoàng ra trường mà chẳng có nổi cơ may tìm được 1 công việc ưng ý. Vậy là cũng cứ làm tạm chỗ này chỗ kia 1 thời gian. Thế rồi thời gian đó tôi quen với Hà, một cô gái hiền lành và cũng sống cùng với 1 vùng quê với tôi. Chúng tôi hiểu và thông cảm cho nhau. Vì vậy mà chỉ sau hơn 1 năm quen biết và tìm hiểu hai đứa quyết định về chung 1 nhà.
Trước giờ tôi vẫn luôn có 1 khát khao làm giàu. Nhưng riêng Hà thì em luôn bình yên như thế. Em nói em chỉ cần có tôi là đủ, sống 1 cuộc sống bình thường, đủ ăn, đủ sống. Không cần quá mức giàu có hay khá giả, vì đôi khi chính tiền lại là thứ khiến chúng ta xa nhau. Khi nghe được những lời đó từ em thật sự tôi đã vui và cảm thấy mình thật may mắn và hạnh phúc. Có những lúc cũng muốn sống thoải mái một tý mà điều kiện không cho phép. Vì thế mà tôi thường xuyên cáu gắt với vợ nhiều hơn.
Cưới được hơn 1 năm thì vợ tôi sinh cậu con trai đầu lòng. Chúng tôi sống khá êm đềm. Thế nhưng cái ước mơ làm giàu của tôi vẫn chưa hề nguôi. Vợ vừa sinh và con còn khá nhỏ nên cũng không thể đi làm. Tôi quyết tâm đi xuất khẩu lao động để kiếm được 1 khoản về nhà. Bàn tính với vợ mãi cuối cùng cô ấy cũng ngập ngừng đồng ý cho tôi đi làm xa nhà 3 năm. Thế nhưng người tính đâu có bằng trời tính. Tính đi 3 năm là vậy chứ được 3 năm tôi đã lén lút kí thêm hợp đồng thêm 3 năm nữa để có thêm 1 khoản thu nhập. Vậy là chúng tôi cũng có những xích mích nhỏ, có cả những giận hờn mà hai người ở xa nhau cuối cùng tất cả cũng chỉ được gói gọn trong 1 cuộc điện thoại ngắn ngủi.
(Ảnh minh họa)
Vợ chồng tôi dần dần những cuộc gọi cũng thưa thớt đi. Phần vì tôi bận việc, vợ tôi cũng bận chăm con và hiện tại cô ấy cũng đã quay trở lại công việc của mình rồi. Chúng tôi cứ thế xa nhau dần nhưng không phải cả hai không thương nhau nữa.
Tôi vẫn nhớ như in cuộc gọi cách đây 1 tháng trước khi tôi từ nước ngoài về nước. Vợ tôi khóc, cô ấy nói nhớ tôi. Tôi cũng khóc, cô ấy hỏi tôi đến khi nào mới về, chúng tôi nói chuyện với nhau nhiều hơn, 1 lúc rồi cô ấy nói cô ấy mệt và muốn đi ngủ. Thật sự cuộc gọi dài khiến tôi nhớ vợ, nhớ con, nhớ gia đình và quê hương đến nao lòng. Tôi đã quá quan tâm đến việc kiếm tiền mà không dành thời gian cho vợ, 6 năm trời bên nước ngoài để vợ 1 mình xoay sở với cuộc sống ở nhà thật sự không phải là điều dễ dàng. Tôi đã nghĩ mình trở về nhà sẽ sớm cho vợ được sống 1 cuộc sống thoải mái. Nhưng rồi ngày tôi về…
Video đang HOT
6 năm xa quê, thế nhưng xuống sân bay không có 1 ai đón tôi cả. Về đến nhà thấy trong nhà vẫn còn tối om. Tôi bật điện lên thì thấy vợ đang năm mồ hôi mồ kê nhễ nhại. Ngồi xụp xuống chỗ vợ tôi mới thấy vợ gầy và xanh quá. Tôi nắm chạy tay cô ấy thì vợ mới lờ mờ mở mắt hỏi bằng cái giọng yếu ớt:
- Anh về rồi, cuối cùng anh cũng về rồi…
- Anh về rồi đây? Em ốm hả, anh đưa em đi viện nhé. Sao không gọi mẹ lên chăm.
- Em không muốn mẹ biết. Em cho con về quê với bố mẹ rồi. Có mình em ở đây thôi.
- Để anh đưa em đi viện. Anh kiếm được những 3 tỷ đó. – em rơm rớm nước mắt nhìn tôi rồi thều thào:
- Em có sống để kịp tiêu hết số tiền này không anh?
- Em nói linh tinh cái gì vậy?
Em đưa cho tôi 1 tờ giấy trong đó chứa bệnh tình của em. Hiện tại em đã bị ung thư giai đoạn cuối và thời gian em còn sống được không còn lâu. Tôi kiếm tiền để vợ đỡ khổ mà cuối cùng lại thế này sao? Tôi lại khiến vợ mình sống trong khổ sở như thế là sao chứ. Tôi thật sự không biết mình nên làm gì vào lúc này nữa. Nhìn vợ yếu mệt mỏi như thế, tôi thật sự thấy mình bất lực đến vô cùng. Tôi không biết mình sẽ làm gì với số tiền đó của mình, tôi càng không thể làm gì với bệnh tình của vợ. Suốt 6 năm liền tuổi thanh xuân của người con gái tôi đã không có cho vợ được thứ gì, không ở bên cô ấy suốt bằng đó lâu, kiếm được 3 tỷ về để đổi lại chuyện tôi phải đối mặt còn đau đớn hơn gấp ngàn lần cái nghèo. Giờ tôi thấy mình lạc lõng quá, xin hãy cho tôi lời khuyên, tôi còn có thể làm gì cho em trước lúc em ra đi đây?
Theo blogtamsu
Chuyện dở khóc dở cười của cặp vợ chồng cưới nhau 6 năm, vợ 15 lần viết đơn ly hôn
Em điên lắm, trước giờ là bạn nó toàn bắt nạt em, giờ em làm chồng rồi em phải chứng minh bản lĩnh đàn ông của mình. "Cứ để đó sáng mai dậy kí, đừng có coi thường thằng này".
"Anh đi với con nào khai mau cho tôi". Đẻ đứa thứ 2 nó mới gọi em là anh, trước bảo gọi nó bảo đau mồm lắm, vợ con thế đấy. (Ảnh minh họa)
Em và nó (vợ em) cưới nhau là do bác sĩ bắt cưới chứ có phải là yêu đương gì đâu. Bởi vì 2 đứa là bạn thân mà, lúc đó nó lại còn đang có người yêu nữa chứ, còn em thì vẫn lằng nhằng chưa dứt khoát chia tay hẳn với bạn gái. Vậy nên khi em dắt nó về nói chuyện với bố mẹ, ông bà cứ ngẩn tò te ra nhìn con gái rồi kéo nó xuống hỏi:
- Có phải con có bầu với người yêu còn thằng Thành chỉ nhận đổ vỏ cho mày phải không? Mày nói thật đi, mày có bầu thì bố mẹ nuôi cháu chứ làm chuyện thất đức bắt con người ta nuôi con cho mình thì tao không còn mặt mũi nào nhìn mặt bố mẹ thằng Thành đâu.
- Mẹ làm sao đấy, chính nó làm con to bụng chứ không phải ai cả, nó phải có trách nhiệm là đúng rồi.
Vừa nói nó vừa chỉ vào em mặt đằng đằng sát khí làm em suýt chút nữa tè cả ra quần. Hai đứa thân nhau cả chục năm, nó thì tính lúc nào cũng như sư tử cái còn em ngược lại ngoan như cún cảnh thế nên lúc nào nó cũng chực ăn tươi nuốt sống em vậy. Thực ra em biết em có lỗi rồi nhưng mà có phải tại em cố tình đâu mà dạo đó là vì rượu đó chứ. Ai bảo nó thấy em say khi bị người yêu bỏ còn cố tình ở lại chăm em, nên nửa đêm em mới mất kiểm soát.
Mày nói thật đi, mày có bầu thì bố mẹ nuôi cháu chứ làm chuyện thất đức bắt con người ta nuôi con cho mình thì tao không còn mặt mũi nào nhìn mặt bố mẹ thằng Thành đâu. (Ảnh minh họa)
Vậy là cuối cùng cưới. Đêm tân hôn nó khóc như chưa bao giờ được khóc bảo vì em mà nó không được cưới anh người yêu đẹp như trai Hàn của nó. Em mới điên lên bảo: "Mày vẫn muốn cưới lão ấy thì mày đi luôn đi, tao nhường đấy". Ai ngờ nó nhảy dựng lên cho em ngay cái củi chỏ vào mặt:
- Nhường, nhường cái đầu mày ấy. Giờ tao nối lại với anh ấy để mang tiếng là kẻ thứ phá hoại hạnh phúc người khác à, mày có biết anh ấy lấy vợ tháng trước rồi không".
- Hóa ra là vậy, hắn ta cũng đã bắt cá mấy tay khi đang yêu mày rồi, may mà tao rước cho không thì đau khổ vật vã vì bị thằng kia nó bỏ. Hay là mày biết trước nên lừa úp sọt tao đấy.
- Cho mày nói lại đấy, tao mà thèm úp sọt mày à. Đã vậy ly hôn, tao viết đơn cho mày sáng mắt ra.
Không ngờ nó viết đơn thật các bác ạ, có ai lại dũng cảm viết đơn ly hôn ngay đêm động phòng như nó không hả các bác. Em cũng điên lắm, trước giờ là bạn nó toàn bắt nạt em, giờ em làm chồng rồi em phải chứng minh bản lĩnh đàn ông của mình. "Cứ để đó sáng mai dậy kí, đừng có coi thường thằng này".
Em chùm chăn giả vờ ngủ mặc kệ nó làm gì thì làm, ai ngờ một lúc sau thì bắt đầu nghe tiếng thút thít. Nếu khi còn là bạn thân nó khóc là em đưa khăn giấy cho nó liền nhưng lần này em vẫn gan cứ nằm im. Nó cố cựa mình to để em nghe thấy nhưng em vẫn giả vờ ngủ không biết gì. Ai ngờ, nó tiến lại gần em quờ tay trước mặt không thấy phản ứng nó liền tát bốp mặt em một cái rồi nằm xuống chùm kín mặt như chưa có chuyện gì xảy ra.
Đúng là muôn đời nó không thể thay đổi được cái kiểu đánh trộm ấy, em phải kìm hãm lắm mới không lao tới tét cho một cái vào mông. Đúng là đồ đàn bà. Nhưng nghĩ lại cũng thấy nó tội tội các bác ạ. Vừa mới 20 tuổi đầu, đang học dang dở thì phải bảo lưu để lấy chồng. Đám cưới nó còn không dám mời bạn bè nhiều cơ vì nó ngại mặc dù bình thường nó là đứa sôi nổi có tiếng ở trường.
Chờ lúc nó ngủ say, em lồm cồm bò dậy xé luôn đơn ly hôn vất vào sọt rác. Sáng hôm sau tỉnh dậy nó loay hoay tìm đơn mà chẳng thấy đâu cả. Em thì cứ tủm tỉm cười trong chăn, chắc là con vợ em nó ức lắm. Mới đó vậy mà đã 6 năm trồi qua...
Vợ chồng em đã chào đón 2 thiên thần nhỏ, vợ cũng học xong và hiện mới đi làm. Nhìn 2 vợ chồng em cuối tuần lại chở 2 đứa nhỏ đi công viên chơi ai cũng tưởng hạnh phúc lắm nhưng có ai ngờ rằng sau cái tờ đơn ly hôn đêm tân hôn ấy, 6 năm qua vợ em còn viết thêm 14 lá đơn nữa. Và lần nào em cũng lấy trộm xé đi.
Mà hình như vợ em nó thích viết đơn ly hôn hay sao ấy, tới mức em bảo nó hay là chuyển nghề viết đơn ly hôn thuê đi. Vì hiện tại nó chỉ mất mấy phút là hoàn thành xong lá đơn rồi, nhanh vãi đại. Con khóc đêm mà vợ gọi không dậy ngay dỗ con giúp vợ cũng viết đơn, con tè dầm em không thay ngay tã cho con vợ cũng viết đơn. Chồng không chơi cùng để con khóc nó cũng viết đơn, trong khi chính nó lấy đồ chơi của con chơi một mình nên con mới khóc. Em có tật ngủ ngáy nó cũng viết đơn bảo làm vợ con mất ăn mất ngủ...
Đỉnh điểm một lần nó nghi ngờ em ngoại tình nên viết đơn ly hôn. Lần đó chẳng biết em thu quần áo rồi gấp đồ thế nào mà lại có cái quần lót lạ của phụ nữ để trong tủ quần áo. Thế là chưa cần hỏi han hay tìm hiểu gì nó bù lu bù loa lên rằng em mang cả đồ lót của nhân tình về nhà. "Anh đi với con nào khai mau cho tôi". Đẻ đứa thứ 2 nó mới gọi em là anh, trước bảo gọi nó bảo đau mồm lắm, vợ con thế đấy.
Chỉ tới khi sự việc vượt ra khỏi phòng ngủ của 2 vợ chồng làm kinh thiên động địa tới bố mẹ em thì mới có hồi kết. Hóa ra là cái đó là của mẹ, em thu nhầm. Lúc ấy vợ em mới bẽn lẽn đỏ bừng mặt xin lỗi mẹ rồi cun cút về phòng nhưng nó vẫn để tờ đơn ly hôn trên bàn dọa em các bạn ạ.
Khổ thân em lại phải lồm cồm xé đơn vứt đi. Bố mẹ hai bên bảo vợ chồng em cứ như phường chèo nghĩ cũng đúng. Mà chẳng biết em còn chịu đựng được con vợ điên này tới ngày tháng năm nào nữa. Thực sự là em chán nó tới tận cổ rồi... nhưng mà cứ phải cố nuốt trôi xuống đấy cho nó yên cửa yên nhà. Ghét nó thế nhưng thực sự em chả bao giờ muốn xa nó đâu vì nó có cái mùi đáng yêu kinh khủng, vợ em bị viêm cánh các bác ạ. Chắc chắn ngoài em chả thằng ma nào đủ dũng cảm rúc vào nách nó đâu.
Theo blogtamsu
Bà ngoại bật khóc vì câu nói của thông gia giàu có Tôi vừa và miếng cơm vào miệng thì bà thao thao tuôn một tràng "ôi con bé này nó giống bố quá, trán cao thông minh, mắt to chứ mà giống mẹ thì chán chết, vừa xấu vừa dốt"... Tôi lấy chồng theo sự mai mối của cô chú, 2 vợ chồng tìm hiểu được khoảng nửa năm thì cưới. Chồng tôi làm...