6 lý do khiến 99% đàn ông chán vợ đi ngoại tình
Ngoại tình là điều khó tránh khỏi trong các cặp vợ chồng hiện nay, tuy nhiên tỷ lệ đàn ông ngoại tình vẫn chiếm phần lớn, nhiều người vợ ngay cả khi biết đàn ông ngoại tình, cặp bồ nhưng cũng không làm gì được. Vậy lý do nào mà đàn ông thường đi ngoại tình và làm như thế nào để bạn có thể ngăn chặn chồng ngoại tình
1. Chồng cặp bồ vì không còn yêu vợ nữa.
Đa phần nguyên nhân dẫn tới chồng cặp bồ là tình yêu dành cho vợ không còn như trước, đàn ông thường thích mới nới cũ, khi chưa được yêu thì quyết tâm tán đổ, khi được yêu rồi lại nhanh chán ngay. Đây cũng là nguyên nhân gây ra tan vỡ hạnh phúc gia đình nhiều nhất, nguyên nhân có thể do nhiều yếu tố nhưng nếu những người không yêu nhau những vẫn quyết định đến với nhau thường không được hạnh phúc và đàn ông thường tìm niềm vui bên ngoài.
2. Do tính cách của người vợ
Đàn ông thích yêu những cô gái xinh xắn, da trắng chân dài, nhưng khi cưới họ cần một cô gái có tính nết dịu dàng biết chăm sóc gia đình, quan tâm tới chồng con chứ không quan tâm nhiều đến bề ngoài của cô ấy như lúc trước. Đàn ông có thể chịu đựng người vợ cằn nhằn khó tính nhưng rất giới hạn, nếu có một cô nàng phía ngoài tác động họ sẽ lấy đó để so sánh và cặp bồ.
Vợ không đáp ứng đủ nhu cầu sinh lý
3. Vợ ngoại tình, lăng nhăng
Không phải chỉ có đàn ông mới ngoại tình, phụ nữ ngoại tình thường không còn thân mật nhiều với chồng nữa, sự quan tâm đến gia đình chồng con cũng ít hơn. Đàn ông thường có tính tự ái rất cao, nếu như gặp trường hợp này họ sẽ lấy cớ ông ăn chả, bà ăn nem.
4. Bản tính người chồng trăng hoa
Video đang HOT
Điều này rất khó có thể tránh khỏi, đàn ông trăng hoa thường khó thay đổi tính nết dù trước hay sau lấy vợ. Họ thường dễ say nắng các cô gái xinh, dễ dãi. Đàn ông trăng hoa thường có nhu cầu cao về tình dục. Và có thể họ sẽ cặp kè thường xuyên nhiều cô gái. Gặp những người chồng như những anh chàng này thật là khó khăn đối với các bà vợ.
5. Người thứ 3
Có những chuyện đàn ông không thể ngờ tới được, trường đời khó có thể có gì có thể ngăn cản họ nhưng anh hùng khó qua ải mỹ nhân, nhiều anh chàng đã bị cưa đổ dưới sự tấn công vũ bão của các cô gái dù biết các anh đã có gia đình. Cũng có thể do những cô gái này yêu thật lòng và bất chấp tất cả những có rất nhiều trường hợp tán đổ anh chàng chỉ vì sự lợi dụng
6. Không hòa hợp trong chuyện giường chiếu.
Tình dục là món quà của hôn nhân, chính tình dục cũng bảo vệ tình cảm của vợ chồng, đã rất nhiều tâm sự chán vợ chán chồng vị không đáp ứng được nhu cầu tình dục của nhau. Vợ thì chê chồng yếu sinh lý, chưa đến chợ đã hết tiền, chẳng bao giờ quan tâm tới cảm giác của vợ. Chồng thì chê vợ nhu khúc gỗ khi làm tình, chẳng biết chiều chồng sau bao nhiêu năm chăn gối. Vì thế nhất là nam giới có ham muốn tình dục cao họ thường ra ngoài để thỏa mãn nhu cầu cũng như tìm cảm giác mới lạ. Chính điều này đã làm cho họ sa ngã vào vòng tay của các cô gái khác.
Theo Phunuvagiadinh
Tôi cho anh... đi mãi luôn!
Thú thật là từ khi không có anh là bạn bè trên facebook, tôi thấy thật thoải mái, dễ chịu. Lần này, mặc cho ông xã đứng ngoài cửa kêu gào, tôi nhất quyết không cho anh vào nhà. Tôi không chỉ thiết lập lại cài đặt mà còn đưa anh vào đối tượng "ngăn chặn". Vậy là khỏe re.
Từ nay sẽ chẳng còn những lời càm ràm bên tai khi có ai đó lỡ lời trêu ghẹo; không có ai mặt lớn, mặt nhỏ với tôi khi thấy một cái hình tươi mát bạn bè share trên facebook; không có những lời tra vấn "thằng đó là thằng nào?"...vv và vv...
Tôi và ông xã lấy nhau đã 15 năm, hai đứa con đứa 14, đứa 8 tuổi. Nói chung là bao nhiêu năm qua chẳng có chuyện gì lớn; thỉnh thoảng vợ chồng cãi nhau nhưng rồi lại làm lành ngay sau đó. Chúng tôi chủ trương, chuyện của chồng là của vợ và ngược lại. Hai vợ chồng không có chuyện gì giấu nhau, trừ những giấc mơ với những điều "thâm cung bí sử" của mối tình đầu.
Thống nhất như vậy nên hộp mail của tôi, anh có password và ngược lại; facebook của tôi và anh cũng vậy. Chúng tôi kiểm soát nhau chặt chẽ nhưng rất thoải mái, không ai xâm phạm sự riêng tư của ai.
Tôi làm biên tập viên ở nhà xuất bản, anh là kỹ sư cơ khí. Nhìn chung thì "mặt bằng trình độ" cũng ngang nhau nên rất hiểu, thông cảm và tôn trọng quyền tự do cá nhân của nhau. Tôi tin anh bởi tôi nghĩ rằng, "đã dùng thì phải tin, không tin thì không dùng". Tôi cũng không giữ anh như cách nhiều người vợ hay giữ là quản lý chặt chẽ từ tiền bạc, bạn bè, đường đi nước bước...
Nói chung là tôi rất cởi mở. Thật sự cởi mở chứ không chỉ là lý thuyết suông. Và tôi muốn anh cũng phải đối xử với vợ như vậy. Tình hình diễn ra đúng như thế cho đến một ngày nọ...
Đó là khi một anh bạn cộng tác viên của nhà xuất bản, cũng là bạn thân của tôi trong công việc gởi cho tôi một bức email. Anh vốn là bác sĩ sản khoa nên bức email anh gởi là một câu chuyện tiếu lâm liên quan đến chuyên môn của mình. Vô tình ông xã tôi mở mail, đọc được. Không nói, không rằng, anh gởi thư phản hồi với lời lẽ hết sức nặng nề.
Anh bạn tôi sợ hãi biến mất. Mãi mấy tháng sau tình cờ gặp anh, bị tôi trách móc, anh sừng sộ: "Bà chửi tôi không còn chỗ nào vuốt mặt mà còn trách cái nỗi gì?". Tôi tra hỏi một hồi mới hiểu đầu đuôi câu chuyện. Thì ra thủ phạm chính là ông xã tôi. Tôi về hỏi thì anh xác nhận: "Ừ, anh chửi cho thằng cha đó một trận. Ăn nói bậy bạ". Tôi bực mình nhưng cũng cố nhẹ nhàng: "Chuyện vui thôi mà anh làm gì dữ vậy? Lần sau nếu thấy không hài lòng, anh để em nói lại với người ta chớ đừng làm như vậy nữa, em quê lắm".
Chuyện đó làm tôi giận hết mấy ngày nhưng rồi cũng quên đi.
Cách đây mấy tháng, một anh bạn tôi trên facebook khi đọc một bài viết về quan hệ tình dục của tuổi xế chiều được tôi chia sẻ từ một trang báo mạng, bèn vào viết một comment trêu ghẹo, đại ý là tôi nên về mua những loại thuốc "cường dương bổ thận" như trong bài báo cho ông xã thử.
Tôi không nghĩ điều này là đúng hay sai nhưng tôi cảm thấy vui vẻ với không gian riêng của mình (Ảnh minh họa)
Không may ông xã tôi đọc được, vậy là anh nhảy vô mắng nhiếc thậm tệ khiến bạn tôi hết hồn chạy mất dép! Tôi bực quá: "Vui đùa thôi mà anh làm gì dữ vậy? Không thích thì đừng có vô facebook của em nữa".
Anh im im mấy ngày rồi tôi lại thấy "dấu vết" của anh để lại trong facebook của mình. Tôi vờ như không biết.
Mọi chuyên êm xuôi cho đến ngày không biết ai đó chia sẻ trên "nhà" tôi mấy tấm hình mát mẻ của một anh người mẫu. Thế là ông xã tôi đùng đùng nổi giận, nhiếc móc tôi đủ điều, nào là chơi với bạn bè không đàng hoàng, nào là đầu óc không trong sáng ; nào là lớn tuổi rồi mà không biết cái nào nên làm, cái nào không nên; nào là làm chuyện gì cũng phải biết suy nghĩ...
Ôi thôi thì đủ thứ mặc tôi thanh minh, thanh nga là tôi không biết ai chia sẻ những bức ảnh đó, là có khi tôi chỉ vô tình bấm "thích" một trang nào đó mà sau này có thông tin gì thì nó tự động chia sẻ lên trang nhà của mình...
Sau chuyện này, tôi suy nghĩ rất nhiều, thậm chí không muốn sử dụng facebook nữa. Nhưng chỉ được vài ngày thì tôi lại buồn, lại nhớ bạn bè. Vậy là tôi lại mon men vào, lại chia sẻ ; lại viết status, comment... Ông xã tôi chừng như cũng thông suốt rằng mạng xã hội chỉ là một sân chơi ảo để xả stress, để tếu táo, để trút bỏ những chuyện mình không thể nói với ai ở cơ quan nên không thấy "gây sự" nữa...
Tôi tưởng vậy là êm chuyện. Không ngờ cách đây hơn 3 tuần, tôi có một bài viết vui vui về chuyện vợ chồng thời a-còng ; trong đó có nhắc tới anh. Chuyện cũng không có gì, bạn bè vào bình phẩm xôm tụ rất vui. Thế mà hôm sau, mặt anh hầm hầm. Anh bảo tôi viết như thế, bạn bè, đồng nghiệp đọc được sẽ cười anh, sẽ nghĩ thế này thế nọ... Tôi chưa kịp kiểm tra xem câu chữ mình viết thế nào mà có thể gây ra hiểu lầm như vậy thì anh đã đăng nhập vào xóa mất bài viết của tôi. "Anh thật quá đáng"- tôi tức muốn khóc.
Tôi không chỉ "delete" tên anh trong danh sách bạn bè mà còn ngăn chặn triệt để mọi con đường anh đến "nhà" tôi. Cả hộp mail tôi cũng thay đổi password. Nói chung là tôi cấm cửa anh một cách toàn diện, triệt để.
Anh bức rứt khó chịu, hết cằn nhằn lại năn nỉ nhưng tôi rất chắc dạ. Thú thật là từ khi không có anh là bạn bè trên facebook, tôi thấy thật thoải mái, dễ chịu. Tôi tự nhủ là như thế có hơi quá đáng nhưng chính anh đã làm cho tôi cảm thấy không còn tự do, thoải mái. Tôi đã "mở cửa" với anh mọi chuyện nhưng còn cánh cửa này thì hãy cho tôi được đóng lại để giữ cho mình một khoảng trời riêng.
Tôi không nghĩ điều này là đúng hay sai nhưng tôi cảm thấy vui vẻ với không gian riêng của mình.
Không biết có ai lâm vào cảnh ngộ của tôi và cư xử với người bạn đời của mình giống như tôi không?
Theo Khampha
Bí mật động trời đằng sau tiếng rên rỉ của chồng trong nhà vệ sinh Chồng tôi đã làm cái điều đáng xấu hổ trong nhà vệ sinh. Mãi đến sau này tôi mới phát hiện ra bí mật của chồng mà trước đây anh vẫn che giấu. Tôi năm nay 32 tuổi, có chồng làm nhân viên ngân hàng và một thiên thần nhỏ đáng yêu. Chồng tôi là một người hiền lành, quan tâm đến vợ...