500 triệu trong tài khoản khiến gái thành phố ứa nước mắt
Khi nhét thẻ vào máy ATM, Hằng sững sờ, trong thẻ là 500 triệu, Hằng cảm thấy ứa nước mắt.
ảnh minh họa
Người ta bảo, hôn nhân là chuyện của hai gia đình chứ không đơn giản là chuyện của riêng hai người. Nhưng Hằng không nghĩ như vậy, cô là con gái độc nhất trong gia đình nên được bố mẹ hết lòng cưng chiều. Chỉ cần cô muốn gì bố mẹ sẽ nhiệt tình ủng hộ, Hằng yêu Bình cũng bởi vì anh rất nghe lời và thương yêu cô, cho nên cả hai mới tính đến chuyện hôn nhân.
Hằng là gái thành phố, còn Bình là trai nông thôn. Tuy gia đình của Bình rất nghèo nhưng anh đối xử với Hằng rất tốt, anh không bao giờ to tiếng với cô. Chỉ cần Hằng nói lạnh, Bình sẽ không do dự cởi áo khoác ngoài và choàng lên người cô để ủ ấm, chỉ cần Hằng nói nóng, Bình sẽ cầm quạt và quạt mát cho cô cả ngày cũng được.
Hằng đã nói với Bình, sau khi kết hôn cô muốn cả hai ở lại thành phố sinh sống chứ không muốn về làng quê nghèo nàn. Trước tiên là thuê nhà ở, khi nào có tiền rồi mới tính đến chuyện mua nhà. Hằng sợ sống cùng bố mẹ chồng sẽ nảy sinh mâu thuẫn nên tốt nhất là chọn ở riêng, Bình đồng ý và nói mọi chuyện sẽ nghe theo lời Hằng.
Không lâu trước đó, Hằng và Bình vừa có một chuyến về thăm gia đình anh. Đây là lần đầu tiên Hằng đến nhà Bình, bố mẹ của Bình đón tiếp Hằng rất nồng nhiệt, có một điều khiến Hằng cảm thấy khó chịu chính là ngôi nhà của Bình khá cũ kĩ, lại có mùi giống như mùi mốc meo cứ thoang thoảng trong không khí.
Ảnh minh họa.
Mẹ của Bình lấy từ trong tủ bếp ra một nửa trái dưa hấu, bà bảo: “Bác nghe thằng Bình nói con thích nhất là ăn dưa hấu, cho nên hai bác có để dành cho con nè”. Mẹ của Bình cắt dưa hấu xong thì đẩy đến trước mặt Hằng, Hằng cười ngượng ngùng nhưng cô không ăn ngay, cô nói: “Bác đừng nghe anh Bình nói linh tinh ạ, con không thích ăn dưa hấu đâu, anh ấy thích ăn nên mới nói thế”.
Hằng quả thật thích ăn dưa hấu, nhưng nhìn con dao cắt dưa hấu trông rất bẩn thỉu, cho nên cô lại đẩy đến trước mặt Bình. Bình dường như rất hiểu ý của Hằng, anh cầm dưa hấu lên ăn ngon lành. Sau khi bố mẹ Hằng rời khỏi chỗ ngồi, Bình mới tiến sát lại bên tai Hằng và thì thầm như chế nhạo cô: “Con dao ấy mẹ anh dùng 10 năm rồi, là dao loại tốt đấy, nó hơi biến màu chứ không phải rỉ sét đâu, mẹ anh là người sạch sẽ nên em đừng ngại”. Hằng liếc anh một cái và bảo: “Con dao ấy không rỉ sét nhưng nhìn cắt miếng dưa là hết muốn ăn rồi”.
Video đang HOT
Đến bữa cơm, bố mẹ Bình thay nhau gắp thức ăn và để vào chén của Hằng, dù Hằng rất đói nhưng cô không muốn động đũa, chỉ cần nhìn chén đũa cũ kĩ đến mức không thể đoán được niên đại của nó cũng khiến Hằng tiêu tan luôn cảm giác đói. Dưới sự ân cần của bố mẹ Bình, Hằng cố gắng ép mình ăn vài miếng, nhưng đồ ăn vừa nuốt vào bụng thì cô lại rợn hết cả người. Trước khi về, bố mẹ Bình đã nhét vào tay Hằng thẻ tài khoản tiết kiệm, bà bảo: “Hai bác cảm thấy có lỗi vì không thể sắm sửa cho hai đứa ngôi nhà đàng hoàng, chút tiền gom góp này hai đứa cứ dùng mà lo cho tương lai”. Khi nhét thẻ vào máy ATM, Hằng sững sờ, trong thẻ là 500 triệu, Hằng cảm thấy ứa nước mắt.
Số tiền này Hằng định trả lại cho bố mẹ Bình, vì cô nghĩ có lẽ đó là số tiền dành dụm khi về già của hai bác. Nhưng bố mẹ của Hằng thì bảo cứ giữ lấy, họ sẽ cho thêm tiền để cả hai mua một căn nhà ở thành phố đắt đỏ này. Hằng khăng khăng cãi lại bố mẹ mình vì cô không đành lòng dùng số tiền mồ hôi nước mắt của hai bác, mẹ Hằng bảo cô khờ dại, bà bảo: “Con về nhà nó đã thấy sáng mắt ra chưa? Mẹ đã bảo rồi, đừng có dại mà cắm đầu vào yêu trai nghèo, nó không thể cho con cuộc sống sung sướng như con muốn, rồi đây khi con rời khỏi vòng tay của bố mẹ, sướng khổ là do con tự chịu chứ không ai gánh cho con nữa đâu”.
Hằng cảm thấy rất hoang mang, lẽ nào trong tình yêu phải cân đo đong đếm mệt mỏi như vậy sao? Hằng biết bố mẹ rất yêu thương cô nên mới nói như vậy, nhưng gia cảnh của Bình nghèo nàn đâu phải lỗi của anh. Chẳng phải gia cảnh của Bình tuy nghèo nhưng Bình rất tuyệt và bố mẹ Bình cũng đáng trọng đó sao. Hằng tin rằng chỉ cần cô và Bình cùng yêu thương nhau thì khó khăn nào cũng có thể vượt qua, hiện tại dù cuộc sống vật chất có khó khăn nhưng cô tin tình yêu này sẽ giúp cả hai cùng vượt qua mọi sóng gió trong hôn nhân.
Theo TPO
Tôi nghĩ vợ ở thành phố sống sung sướng lắm cho đến lúc nghẹn ứ khi thấy cảnh cô ấy đang..
Cứ ngỡ vợ ăn trắng mặc trơn bao người theo đuổi. Tuấn quyết định lên thành phố xem vợ sung sướng thế nào. Nhưng cảnh tượng mà anh chứng kiến lại hoàn toàn trái ngược, thấy vợ đang lầm lũi trong cảnh đó anh đã chết trân tại chỗ.
Tuấn trốn vợ khóc, anh đã sai khi đã tiêu phung phí đồng tiền vợ gửi về (Ảnh minh họa)
Cưới nhau được 8 năm, con cái cũng bắt đầu vào cấp 1 cả nên gia đình Tuấn ngày càng khó khăn. Dạo đó ở làng mọi người đều rủ nhau lên thành phố làm việc hết. Phương cũng bàn với chồng để cô lên đó làm kiếm tiền về nuôi con vì đợt ấy chân Tuấn vẫn còn đau vì ngã xe máy nên chưa làm được việc nặng. Nghĩ tới nghĩ lui Tuấn gật đầu đồng ý vì giờ ở nhà cũng chẳng biết làm gì ra tiền.
Phương lên thành phố ngày ngày vất vả đi tìm việc, cuối cùng cô xin vào làm ô sin cho 1 gia đình. Nhà họ giàu có nhưng khá ki bo, hai vợ chồng suốt ngày đi làm bỏ bê con cái. Cô ở nhà chăm hai đứa nhỏ nấu cơm dọn dẹp, mọi chuyện cũng không quá vất vả vì ở quê cô làm mấy việc này cũng quen rồi. Hai tháng đầu cô gọi về khoe, Tuấn cũng mừng vì thấy vợ được ở nhà lầu lại gửi tiền về đều đặn.
Ở quê có mấy triệu là to lắm rồi, làm đến tháng thứ 3 thù Phương bị ông chủ sàm sỡ trong 1 lần say rượu. Cũng may cô chạy thoát được, hôm đó Phương khóc như mưa, tủi nhục vô cùng. Cô gạt nước mắt không dám nói với chồng, ôm túi đồ lang thang cô lại tiếp tục hành trình đi kiếm việc. Và sau 3 ngày tìm kiếm thì cuối cùng cô được nhận vào làm ở 1 quán cơm, họ bao ăn hai bữa trưa tối nên Phương rất phấn khởi.
Dù khổ cực thậm chí suýt bị hãm hiếp nhưng Phương vẫn im lặng chịu đựng (Ảnh minh họa)
Cuộc sống nơi đô thị vất vả nhiều đêm nhớ chồng con cô bật khóc thành tiếng, nhưng Tuấn nào hay biết, anh cứ nghĩ vợ ăn trắng mặc trơn sống sung sướng lắm. Ở nhà có bao nhiêu tiền vợ gửi về anh tiêu hết, bữa cơm lúc nào cũng đầy thịt cá, chẳng lo nghĩ gì vì tất cả đã có vợ lo. Rồi 1 ngày ngồi uống rượu với mấy ông bạn, họ nói với anh rằng:
- Mày không sợ vợ lên đó nó theo thằng khác à, lên thành phố da dẻ trắng trẻo ra cái Phương lại xinh xắn nữa thiếu gì thằng dòm ngó.
Nghe nói thế Tuấn đâm lo liền gửi con cho bố mẹ lên thành phố thăm vợ luôn tiện xin việc luôn. Tuấn lên âm thầm không cho vợ biết, anh nhờ cô bạn của vợ xin địa chỉ cho lấy cớ bao giờ rảnh cô ấy qua thăm. Vợ anh vui vẻ nhắn tin lại. Ra đến bến xe đã 10 giờ đêm, Tuấn bắt xe ôm đến chỗ vợ làm. Khi nhìn thấy cái quán cơm cũ kỹ, anh hỏi ông xe ôm:
- Bác có chắc đây là địa chỉ cháu đưa không ạ, vợ cháu làm ô sin cho 1 nhà giàu lắm mà sao đây lại là quán ăn lụp sụp thế này?
- Ơ hay cái anh này anh gọi điện mà hỏi anh ấy, còn địa chỉ anh đưa thì đúng chính xác nó ở đây rồi, tôi làm nghề xe ôm đã hớn 20 năm, có chỗ nào ở thành phố này mà tôi không biết đâu.
- Vâng cảm ơn bác.
Tuấn ngó nghiêng 1 lúc thì thấy bóng dáng vợ mình đang dọn dẹp trong quán ăn. Anh hơi choáng váng, không nghĩ vợ mình lại làm ở 1 nơi tồi tàn thế này. Hình như đây là quán cơm mà mấy ông công nhân xây dựng hay ra ăn. Ngó nghiêng 1 lúc anh quyết định đi vào, lúc này bà chủ chạy ra nói:
- Anh ơi anh thông cảm chỗ tôi hôm nay hết thức ăn rồi.
- Dạ thế chị có mì không, xào cho tôi 1 đĩa mì cũng được ạ. Tôi có thể đi vệ sinh nhờ được không?
- Dạ được.
Tuấn lấy cớ đi qua nhà bếp thì anh chết lặng khi thấy vợ mình đang ngồi ăn cơm thừa canh cặn mà khách còn ăn dở. Lúc này anh đứng trơ ra, máy cay cay, thì bỗng giật mình bởi tiếng cô chủ quán gọi:
- Ă n nhanh lên em ơi, có khách gọi mì đấy.
Nghe thế Phương vừa ăn vừa nghẹn ngào: "Vâng, em ra đây". Cô đứng dậy nhìn thấy chồng thì suýt té ngửa, cô ú ớ:
- Anh... anh lên đây bao giờ thế. Sao không gọi trước cho em biết.
- Ừ anh muốn khiến em bất ngờ. Em làm ở đây sao không cho anh biết.
- Em... em... Anh ăn gì chưa?
- Ừ anh chưa.
- Chồng cô Phương à, nhìn phong độ quá.
- Dạ chị.
Ăn bát mì vợ nấu mà Tuấn nghẹn ngào cố không cho nước mắt chảy ra. Cô ấy vất vả thế này vậy mà anh cứ tưởng vợ sống ở thành phố sung sướng lắm. Tối đó về căn nhà trọ chật hẹp của vợ, Tuấn chỉ biết ôm chặt lấy cô ấy xin lỗi rồi khóc tu tu. Chỉ khi tận mắt chứng kiến anh mới hiểu được vợ mình đã vất vả thế nào. Vậy mà hơn năm qua chưa 1 lần cô kêu than mệt hay vất vả, càng nhìn vợ anh càng thấy thương, thấy xót.
Theo blogtamsu
Chồng trúng xổ số được 500 triệu đồng nhưng giấu kín, không cho tôi biết Chồng mua sắm rất nhiều đồ mới về nhà, nói rằng mới trúng dự án nên được thưởng lớn... Biết chuyện, em vừa mừng vừa bực, không hiểu vì sao chồng lại giấu mình (Ảnh minh họa Các chị ạ! Em vừa tìm được cuốn sổ tiết kiệm 378 triệu đồng đứng tên chồng em. Không phải quỹ đen, quỹ đỏ gì đâu...