50 năm thăng trầm MiG-21: Lời kết cho một huyền thoại
Chuyên trang “Chiến lược” (Strategypage) của Mỹ cho biết, ngày 19/05 vừa qua, không quân Ấn Độ đã tổ chức lễ kỷ niệm 50 năm phục vụ của máy bay chiến đấu MiG-21. Tuy không khí buổi lễ cực kỳ náo nhiệt và vui vẻ nhưng trên thực tế đấy là tín hiệu bắt đầu sự đào thải của một thế hệ máy bay chiến đấu lẫy lừng.
Người Ấn tuyên bố MiG-21 tồn tại nhiều khiếm khuyết
Từ khi giành được giấy phép sản xuất MiG-21 quốc nội, Ấn Độ đã dựa vào cơ sở đó để xây dựng nên ngành công nghiệp hàng không quân sự và dân dụng cho riêng mình. Nhưng trong khi đó, MiG-21 dần dần trở nên lão hóa, ngày càng phát sinh nhiều sự cố, thiệt hại rất nhiều về trang bị và con người nên không quân Ấn Độ đang chuẩn bị cho loại máy bay này nghỉ hưu.
Nửa thế kỷ qua, không quân Ấn Độ đã ghi một kỷ lục thế giới khi đặt mua tới 976 chiếc MiG-21, nhưng họ cũng lập một kỷ lục đáng buồn là hơn một nửa số đó gặp đủ mọi loại sự cố, không thể tiếp tục sử dụng được.
Những chiếc máy bay MiG đầu tiên ra đời trong Thế chiến thứ 2 (MiG-1 sản xuất năm 1940), sau đó đến chiến tranh Triều Tiên là MiG-15, rồi trong thời kỳ chiến tranh lạnh là MiG-17/19/21/23/27/29 lục tục ra đời. Sau thời kỳ chiến tranh lạnh kết thúc năm 1991, những khiếm khuyết của MiG mới bắt đầu bộc lộ.
Càng về sau này, công tác giám sát, kiểm soát chất lượng càng lỏng lẻo, tính tin cậy càng ngày càng thấp. Mấy năm gần đây, MiG-21 liên tục gặp sự cố, thông tin về các vụ tai nạn máy bay MiG-21 ngày càng trở thành chuyện thường ngày, đến nỗi MiG-21 bị gán cho cái biệt danh không mấy hay ho là “quan tài bay”, ngay cả MiG-27 cũng nhiều lần dừng bay vì sự cố.
MiG-21Bis của không quân Ấn Độ
Là quốc gia chủ yếu sử dụng MiG-21 cuối cùng, người Ấn từng tuyên bố thừa nhận những khiếm khuyết của MiG-21 và bắt đầu thay thế loại máy bay này bằng các máy bay không phải của Nga hoặc không thuộc thuộc dòng MiG (ví dụ Su-30). Có thể nói, lời kết cho dòng máy bay lẫy lừng này đã điểm.
Tình trạng máy bay rơi của không quân Ấn Độ.
Video đang HOT
Tuy vậy, không thể đổ hết lỗi cho MiG-21 trong các sự cố máy bay của không quân Ấn Độ. Theo thông tin của trang mạng “không gian quốc phòng” Pháp, trong 1 hội nghị diễn ra vào tháng 3/2012, Bộ trưởng quốc phòng Ấn Độ A.K.Anthony đã thừa nhận, trong 4 năm qua đã diễn ra 50 vụ tai nạn của không quân Ấn Độ.
Chỉ tính riêng trong 3 năm nay, hầu như tất cả các loại máy bay chiến đấu hiện có trong không quân Ấn Độ, bao gồm cả những loại hiện đại bậc nhất thế giới đều đã gặp tai nạn chứ không riêng gì MiG-21. Ví dụ như: 3 chiếc Su-30MKI, 2 chiếc Mirage-2000, 1 chiếc Jaguar, 27 chiếc Mig các loại và 10 máy bay trực thăng, làm 19 phi công t.hiệt m.ạng.
Cuối năm 2011, một bản báo cáo lưu hành nội bộ của không quân Ấn Độ về kết quả điều tra hơn 1000 vụ tai nạn máy bay trong vài chục năm nay đã nêu lên nguyên nhân chủ yếu của các vụ rơi máy bay như sau: sự cố kỹ thuật của máy bay chiếm 39,5%, thao tác sai của phi công 39%, va chạm với chim 9%, sai sót của nhân viên mặt đất 1,5% và khiếm khuyết trong công nghệ sản xuất máy bay 0,6%.
Báo cáo khẳng định, tỷ lệ máy bay rơi ngày càng cao chủ yếu xuất phát từ nguyên nhân đa số các loại máy bay Ấn Độ đã quá cũ kỹ. Khí hậu nhiệt đới nóng ẩm đã đẩy nhanh tốc độ lão hóa máy bay, trong đó Mig-21 là nghiêm trọng nhất (trong 3 năm rơi 16 chiếc), thậm chí phi công Ấn Độ sợ hãi, gọi nó là “xưởng chế tạo… góa phụ” hoặc là “quan tài bay”.
Ngay cả những máy bay hiện đại như Su-30MKI cũng liên tiếp gặp sự cố tại Ấn Độ
Lỗi là tại người Ấn Độ chứ không phải MiG-21
Theo một số chuyên gia công nghệ, tỷ lệ máy bay rơi cao như của Ấn Độ là do nguyên nhân chủ quan, xuất phát từ chính phương hướng phát triển không quân thiếu thống nhất, định hướng mua sắm vô tội vạ, công tác huấn luyện yếu kém, thiếu hụt trầm trọng máy bay huấn luyện và tình trạng cắt xén giờ bay (không quân Ấn Độ cắt giảm 2/3 thời gian bay tập của phi công với các máy bay huấn luyện sơ cấp, đến mức mỗi người chỉ có 25 giờ).
Một nguyên nhân đặc biệt quan trọng là tình trạng yếu kém của các công ty chế tạo hàng không Ấn Độ, đây là kẻ giấu mặt gây nên rất nhiều vụ tai nạn máy bay. Trong số này, Công ty hàng không Ấn Độ Hindustan Aeronautics Limited (HAL) – nhà sản xuất máy bay chủ yếu của không quân nước này chính là “tội đồ” lớn nhất.
Lật lại hồ sơ sản xuất hoặc bảo trì của các vụ tai nạn từ năm 2004 – 2007 người ta mới nhận ra một sự thực kinh hoàng: trong 29 máy bay rơi thì có 26 chiếc do HAL lắp ráp hoặc đại tu. Trong số 10 chiếc Mig-21 có liên quan đến họ (lắp ráp 2 và đại tu 8) thì có 8 chiếc bị rơi; đại tu 3 chiếc Mig-29 thì cả 3 cũng rơi nốt.
Xa hơn nữa, trong giai đoạn 1992 – 2004, công ty này cũng lập được một “thành tích huy hoàng”: Lắp ráp 3 và đại tu 5 chiếc Jaguar thì 6 chiếc tai nạn; đại tu 4 chiếc Mirage-2000 thì cả 4 chiếc đều… đ.âm xuống đất, chiếc Su-30MKI thiệt hại năm 2009 cũng là “sản phẩm hoàn hảo” của HAL.
Tỷ lệ máy bay rơi thuộc các dự án mà HAL tham gia không thể là trùng hợp ngẫu nhiên: dự án Mig-21 là 80%; dự án Jaguar chiếm 75%; còn Mirage-2000, Mig-29 là tỷ lệ 100%. Có thể nói, dự án nào có HAL tham gia là có máy bay rơi, thậm chí tỷ lệ rơi là… tuyệt đối! Trong mấy chục năm qua, số lượng MiG-21 qua tay họ nhiều nhất nên tỷ lệ rơi cao nhất là chuyện đương nhiên.
Máy bay MiG-21 của không quân Việt Nam đã lập nhiều chiến tích lẫy lừng
Các chuyên gia công nghệ hàng không Nga đã bóng gió đề cập đến vấn đề, trong quy trình lắp ráp và đại tu của HAL có sai sót trầm trọng mới dẫn đến tỷ lệ rơi máy bay “như trong phim hành động”, như vậy làm sao các đơn vị sửa chữa, bảo dưỡng của không quân Ấn Độ có thể khắc phục được?
Họ khẳng định, trên thế giới thiếu gì nước còn sử dụng MiG-21, thời gian huấn luyện bay cũng chẳng nhiều hơn, điều kiện thời tiết khắc nghiệt cũng chẳng kém gì Ấn Độ như: Algieria, Việt Nam, Ai Cập, Iran…, thậm chí có nước MiG-21 vẫn là loại máy bay chủ lực trong lực lượng không quân thế nhưng sao họ không gặp phải thảm trạng như Ấn Độ?
Đối với người dân Việt Nam, MiG-21 xứng đáng đứng ở vị trí cao nhất trong bảo tàng lịch sử không quân thế giới về số lượng và chủng loại đối thủ mà nó đã từng hạ gục. Hiện nay, trong biên chế của Không quân Nhân dân Việt Nam vẫn còn một số lượng không nhỏ máy bay tiêm kích đ.ánh chặn MiG-21 đang bảo vệ vùng trời của Tổ quốc.
Không thể phủ nhận là hiện nay MiG-21 đã lão hóa, nhưng khách quan mà nói, nó chính là nạn nhân của không quân Ấn Độ. Việc họ cho rằng “Én bạc” có nhiều khiếm khuyết rồi đào thải nó là là sự bạc bẽo đối với dòng máy bay có chiến tích lừng lẫy nhất trên thế giới này
Theo vietbao
Trung Quốc sợ “Hung thần tàu ngầm” P-8I của Ấn Độ
Ngày 09/05 vừa qua, "Thời báo Hoàn Cầu" của Trung Quốc đã có bài viết săm soi tính năng hiện đại của máy bay tuần tiễu chống ngầm P-8I của Ấn Độ và bày tỏ sự lo lắng khi nó bắt đầu triển khai tuần tiễu trên biển.
Máy bay tuần tiễu của Ấn Độ - Ảnh minh họa
"Thời báo Hoàn Cầu" cho biết, hầu hết giới công nghiệp đều cho rằng, Ấn Độ triển khai P-8I sẽ nâng cao cực độ khả năng tuần tiễu và trinh sát tầm xa trên đại dương. Mục đích mua sắm và triển khai P-8I của họ là nhằm khống chế toàn bộ Ấn Độ Dương và đối phó với sự uy h.iếp đang ngày càng gia tăng từ các tàu ngầm Trung Quốc.
P-8I là phiên bản xuất khẩu của "Hải Thần" P-8A (P-8A Poseidon) - một loại máy bay tuần tiễu trên biển đa chức năng do hãng Boeing nghiên cứu, chế tạo trên cơ sở nguyên mẫu chiếc máy bay chở khách Boeing 737 thuộc "Kế hoạch nghiên cứu MMA" (Multi-mission Maritime Aircraft), triển khai vào cuối thập niên 90, thế kỷ XX.
P-8A bắt đầu bay thử năm 2009 và hiện đang được khẩn trương chế tạo hàng loạt. Hải quân Mỹ dự định đặt mua khoảng 110 chiếc, đưa vào trang bị 100 chiếc, số còn lại phục vụ công tác huấn luyện và dự bị.
Hoạt động quân sự đầu tiên mà P-8A "Poseidon" tham gia chính là cuộc diễn tập "Vành đai Thái Bình Dương" (RIMPAC 2012) diễn ra từ ngày 11/7 đến 2/8 tại Honolulu - Hawai.
Hải quân Ấn Độ đã ký hợp đồng đặt mua 8 chiếc P-8I, hiện chiếc đầu tiên trong loạt 8 chiếc đã được bàn giao và được điều động đến bảo vệ không phận và hải phận Ấn Độ trên biển Ấn Độ Dương.
P-8I có chiều dài 39 m, cao 12 m, sải cánh 35 m, trọng lượng rỗng 62 tấn, tải trọng bay tối đa 85 tấn, P-8I Poseidon sử dụng 2 động cơ phản lực CFM56-7B27A với lực đẩy 120 kN, hành trình tối đa trên 11.000 km, bán kính tác chiến 4800km, tốc độ bay tối đa là 900 km/h, tốc độ bay tuần tra thông thường 400km/h.
Với phi hành đoàn 9 người, P-8I được sử dụng trong các nhiệm vụ tác chiến mặt nước và tác chiến chống ngầm tầm xa; trinh sát và giám sát (ISR) thu thập tin tức tình báo từ ven bờ ra các vùng biển xa. Trần bay tối đa của P-8I là gần 13km nhưng chủ yếu nó sẽ bay trinh sát ở tầm thấp khoảng 15000 feet (4,57km).
P-8I không có khoang vũ khí trong thân máy bay mà lắp đặt 5 giá treo vũ khí trong khoang và 6 giá treo vũ khí hai bên cánh, có thể mang theo lượng vũ khí hơn 5,5 tấn, bao gồm: bom, ngư lôi Mk-54 và tên lửa chống hạm AGM-84 Harpoon, khiến nó có khả năng chống ngầm xuất sắc và chống tàu mặt nước cũng rất mạnh.
Vũ khí chống ngầm chủ yếu của P-8I là ngư lôi Mk-54. Đây là loại ngư lôi chống ngầm hạng nhẹ phóng từ trên không hiện đại nhất hiện nay, có thể phóng từ trên hạm, trên máy bay trực thăng, máy bay phản lực với tầm b.ắn 15km, cự li tự động tìm kiếm mục tiêu của ngư lôi là hơn 900m. Hệ thống động cơ đẩy của Mk-54 sử dụng công nghệ điều khiển bằng phần cứng giúp nó có độ tin cậy và khả năng biến tốc cao.
Sơ đồ các bộ phận trên máy bay của Ấn Độ - Ảnh minh họa
Thiết bị trinh sát ngầm chủ yếu của P-8I bao gồm: hệ thống thăm dò từ tính vỏ tàu ngầm MAD do công ty CAE của Canada chế tạo và radar giám sát biển AN/APY-10 của hãng Raytheon.
Đây là loại radar tích hợp đầy đủ các tính năng của radar giám sát biển AN/APS-137 mà hải quân Mỹ hiện đang sử dụng, bổ sung thêm chức năng kiểm soát không trung và điều khiển vũ khí, cải thiện khả năng theo dõi đồng thời nhiều mục tiêu, kích thước của nó cũng nhỏ hơn AN/APS-137 một chút để phù hợp lắp đặt trên máy bay.
Ngoài ra trên máy bay còn lắp đặt các thiết bị kiểm tra, giám sát giống như P-3C, bao gồm: thiết bị thăm dò từ tính và hồng ngoại, hệ thống phao sonar, phao nước và pháo sáng...
Khi tiến hành các nhiệm vụ chống ngầm, P-8I có thể cùng một lúc giám sát 64 phao sonar bị động và 32 phao sonar chủ động, tức là gấp 3 lần loại máy bay trinh sát chống ngầm P-3C Orion hiện đang sử dụng trong không quân Mỹ, Nhật và đang được Đài Loan đặt mua...
Trong một bản báo cáo cuối tháng 4 vừa qua, Ấn Độ đã chia sẻ với Mỹ số liệu về những vụ "chạm mặt" bất đắc dĩ với những tàu ngầm khả nghi. Trong năm 2012 đã xảy ra tổng cộng 22 vụ, đây có khả năng là các tàu ngầm tấn công Trung Quốc đang tuần tra ngoài phạm vi lãnh hải của mình.
Bộ quốc phòng Ấn Độ cảnh báo: "Sự bành trướng của tàu ngầm Trung Quốc tại Ấn Độ Dương hiển nhiên đã phá hoại ưu thế của tàu ngầm Ấn Độ tại khu vực này, là sự uy h.iếp rất lớn đối với an ninh trên tuyến vận tải biển chiến lược qua Ấn Độ Dương".
Thế nên, việc Ấn Độ triển khai máy bay tuần tiễu chống ngầm P-8I trên Ấn Độ Dương chủ yếu nhằm ngăn chặn tàu ngầm Trung Quốc đột nhập vào khu vực biển vốn dĩ là lãnh địa truyền thống của họ, điều này làm người Trung Quốc rất lo lắng.
Phương tiện tác chiến chống ngầm tầm xa này không chỉ có khả năng trinh sát, phát hiện mà nó còn có khả năng "xử lý" các tàu ngầm ồn ào, rất dễ phát hiện của Trung Quốc. Thực sự, P-8I không còn là "Hải Thần" nữa mà đã trở thành "Hung Thần" đối với tàu ngầm Trung Quốc.
Theo 24h
Iran ra mắt máy bay không người lái tàng hình tự chế mới Iran vừa trình làng một loại máy bay không người lái tránh ra-đa mới, có khả năng thực hiện cả nhiệm vụ do thám lẫn tấn công. Thông tin trên vừa được kênh truyền hình Press TV đưa ra hôm qua (9/5). Một loại máy bay không người lái của Iran "Máy bay không người lái này được các chuyên gia quốc phòng...