50 năm sau thảm sát Sơn Mỹ: Phủ màu xanh lên “vùng đất chết”
Vùng đất Sơn Mỹ ở xã Tịnh Khê (TP. Quảng Ngãi) vốn được mệnh danh là “vùng đất chết”, bởi 50 năm trước, vào ngày 16.3.1968 lính Mỹ đã gây ra vụ thảm sát kinh hoàng tại nơi đây.
Chiến tranh đã để lại mảnh đất này nỗi đau xé lòng, nhưng vượt qua thương đau, bằng ý chí và nghị lực phi thường, sau 50 năm, những con người chịu nhiều mất mát, đau thương ở Sơn Mỹ đã chung tay xây dựng quê hương, phủ một màu xanh trù phú lên vùng đất đầy dấu tích lịch sử này.
Câu chuyện lịch sử bi thương
Chúng tôi đến Sơn Mỹ vào những ngày giữa tháng 3, khi người dân nơi đây đang tất bật cho ngày giỗ lớn nhất – ngày xảy ra vụ thảm sát. Nhìn khung cảnh yên bình với những cánh đồng lúa trải dài xanh mướt, những mái nhà kiên cố mọc lên san sát, khó có thể tin được, cách đây 50 năm mảnh đất này đã từng phải gánh chịu nỗi đau thương đến tận cùng bởi đế quốc Mỹ gây ra.
Ông Đặng Ngọc Dũng-Phó Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Ngãi (giữa) kiểm tra chuông đồng mới được đưa về Khu chứng tích Sơn Mỹ. Ảnh: C.X
Đã 50 năm trôi qua, nhưng dư âm vụ thảm sát Sơn Mỹ sáng 16.3.1968 là một ký ức kinh hoàng không chỉ với người dân Sơn Mỹ mà của tất cả những dân tộc yêu chuộng hòa bình trên thế giới. Nơi mà chỉ trong vòng bốn giờ, lính Mỹ đổ bộ bằng trực thăng, điên cuồng sục xạo từng gia đình, từng căn hầm và mọi ngóc gách để tìm và tiêu diệt người dân địa phương mà không vấp phải bất cứ một hành động phản kháng nào. 504 thường dân vô tội đã thiệt mạng trong vụ thảm sát kinh hoàng này, trong đó phần lớn là phụ nữ, người già và trẻ em. Ngôi làng Sơn Mỹ thanh bình chỉ trong một buổi sáng đã chìm trong đau thương, tang tóc.
Bà Lê Thị Em ở thôn Tư Cung, xã Tịnh Khê (TP.Quảng Ngãi) – một trong số những người sống sót ít ỏi trong cuộc thảm sát 50 năm trước, năm nay dù đã bước qua tuổi 85, hai chân đã yếu, đôi mắt đã mờ, nhưng khi nghe nhắc đến vụ thảm sát cách đây 50 năm, bà lại dậy lên cảm giác rùng mình. Bà bảo không muốn kể về cái ngày đau thương ấy dù trong tâm trí bà hình ảnh tang thương ấy chưa một ngày thôi nhói buốt.
“Sáng 16.3.1968, cũng bình thường như mọi ngày khác, hầu hết các gia đình đều đang ở nhà chuẩn bị cho một ngày lao động mới thì nghe tiếng pháo dồn dập kéo dài, một đoàn máy bay trực thăng HU-1A chở lính Mỹ đổ bộ xuống phía Tây xóm Thuận Yên, thôn Tư Cung và xóm Gò, thôn Cổ Lũy. Lính Mỹ xông vào xóm Thuận Yên, lùng sục khắp nơi và bắn bất cứ người nào mà chúng gặp. Thấy vậy, tôi sợ quá kéo 2 con vội chạy xuống hầm trú ẩn. Tuy nhiên, bọn lính lục soát khắp các căn hầm và trong nhà có người còn sống lôi ra khỏi hầm, dồn lại thành từng nhóm rồi xả súng bắn vào. Lúc đó, tôi ngồi hàng phía sau sợ quá nên ôm con nằm bẹp xuống giữa đám người rối ngất lịm”- bà Em kể lại giây phút kinh hoàng với giọng run run, đứt quãng vì xúc động. Bà Em và con trai may mắn sống sót do người chết quá nhiều, xác người khác chồng lên xác mẹ con bà.
Bà Nguyễn Thị Niệm (90 tuổi) ở thôn Tư Cung, xã Tịnh Khê cũng là người sống sót sau vụ thảm sát này, ký ức đau thương vẫn còn trên khuôn mặt khắc khổ của bà mỗi khi nhắc lại quá khứ. “Lính Mỹ rời bỏ ngôi làng khi đã để lại la liệt xác chết trên cánh đồng, máu nhuộm đỏ những con mương, nhà cửa bị thiêu rụi, trâu bò bị giết sạch không còn gì cả. Trong vụ thảm sát đó, người thân của tôi cũng bị chúng giết, bắn bị thương và nhiều hộ gia đình bị giết hết không còn một ai… đau thương lắm” – bà Niệm xúc động cho hay.
Video đang HOT
Một góc làng quê Sơn Mỹ hôm nay. Ảnh: C.X
Sơn Mỹ ngày mới
Thấm thoắt cũng đã 50 năm trôi qua, từ một “vùng đất chết”, Sơn Mỹ giờ đây đã xanh thắm trở lại. Cuộc sống của người dân đang dần thay da đổi thịt, sự mất mát, đau thương giờ chỉ còn ẩn sâu trong ký ức của mỗi gia đình, mỗi con người và biến thành động lực xây dựng lại vùng quê trù phú như hôm nay. Trên con đường bê tông cắt qua những ngôi mộ tập thể từng là nỗi ám ảnh của nhiều người giờ đây là một cánh đồng xanh tươi, trù phú.
i lên từ vùng đất mang trong mình vết thương của sự tàn ác, nhưng đến nay quê hương Sơn Mỹ -Tịnh Khê đã có những bước khởi sắc đáng mừng. Với khí thế, thời cơ, vận hội mới, Đảng bộ, chính quyền và nhân dân nơi đây vẫn tiếp tục cống hiến công sức, tâm huyết của mình để xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp hơn.
Để chứng minh cho sự đổi thay và phát triển của Sơn Mỹ nói riêng và xã Tịnh Khê nói chung ông Trương Thanh Thảo – Chủ tịch UBND xã Tịnh Khê đã đưa chúng tôi đi thăm các cánh đồng xanh tốt, những con đường bê tông, trường học, trạm y tế khang trang, những ngôi nhà bề thế… Chỉ tay về phía những ruộng lúa xanh mơn mởn, ông Thảo bày tỏ, vụ thảm sát năm ấy không thể đánh gục người dân quê tôi. Bằng đôi tay cần cù, chịu thương chịu khó, chúng tôi đã xây dựng lại quê hương từ đống tro tàn, đổ nát và tạo nên sức sống mới Sơn Mỹ.
Chủ tịch UBND xã Tịnh Khê Trương Thanh Thảo cho biết: “Trong những năm qua, bằng sự chỉ đạo sâu sát của các cấp, cùng với sự quan tâm của Đảng, Nhà nước, nhân dân xã nhà đã đạt được nhiều thành tựu đáng khích lệ. Kết cấu hạ tầng được quan tâm đầu tư, tạo điều kiện cho việc kết nối lưu thông và đi lại của người dân. Trên các tuyến đường trục chính hầu như đã có điện chiếu sáng. Hệ thống kênh mương nội đồng được chính quyền đầu tư kiên cố hóa để dẫn nguồn nước tưới từ các kênh chính thủy lợi Thạch Nham đến đồng ruộng, việc sản xuất nông nghiệp ở địa phương trở nên dễ dàng hơn. 100% con em trong độ tuổi đi học đều được đến trường, hệ thống trường lớp học các cấp từ mần non đến trung học cơ sở đều đạt chuẩn quốc gia. Đời sống của người dân Sơn vì thế được nâng lên đáng kể. Năm 2015, xã Tịnh Khê được công nhận là xã nông thôn mới. Đến cuối năm 2017, tỷ lệ hộ nghèo chỉ còn 3,4%”.
Theo Danviet
50 năm Sơn Mỹ: Thảm sát kinh hoàng và lời xin lỗi muộn màng
Vào ngày 9.11.1974, William L. Calley được trả tự do. Thay vì mức án chung thân, Calley chỉ phải bị quản thúc tại gia tổng cộng 43 tháng và 11 ngày vì tội ác của mình. Có lẽ, những thế hệ người Mỹ sinh sau năm 1975 chưa bao giờ biết đến người đàn ông này, cũng như một địa điểm có tên Mỹ Lai ở Việt Nam.
Cái tên Calley và Mỹ Lai sẽ vẫn mãi là một trong những vết nhơ đen tối nhất trong lịch sử quân sự Mỹ - vết nhơ không thể nào xóa bỏ.
504 và 0
16.3.1968: Lính Mỹ đốt sạch, phá sạch ở thôn Mỹ Lai. Một nhóm phụ nữ và trẻ em trước khi bị bắn chết. Anh: HAEBERLE
Vào năm 2009, Calley cuối cùng cũng đã chịu xin lỗi. Thế nhưng, kẻ sát nhân ngày nào vẫn khẳng định "mình chỉ làm theo lệnh". "Không có một ngày nào trôi qua mà tôi không cảm thấy hối hận về những gì xảy ra ngày hôm đấy tại Mỹ Lai - Calley phát biểu tại bang Georgia - Tôi thấy hối hận về những người dân Việt Nam bị sát hại và gia đình của họ, những binh sĩ Mỹ tham gia vụ việc. Tôi rất xin lỗi. Nếu các bạn tự hỏi tại sao tôi ngăn chặn việc này, tôi phải nói rằng tôi chỉ là một thiếu úy nhận lệnh từ chỉ huy và làm theo nó một cách ngu xuẩn".
Vào ngày 16.3.1968, Calley dẫn 1 trong 3 trung đội của Đại đội Charlie, thuộc Tiểu đoàn số 1, Trung đoàn bộ binh số 20, Lữ đoàn 11, Sư đoàn 23, tấn công thôn Mỹ Lai (làng Sơn Mỹ, xã Tịnh Khê, tỉnh Quảng Ngãi). Khoảng 100 binh sĩ tham gia cuộc tấn công. Theo tình báo quân đội Mỹ, làng Sơn Mỹ là nơi Tiểu đoàn 48 của Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam ẩn náu sau sự kiện Tết Mậu Thân 1968.
Calley cùng thuộc hạ và hai trung đội nữa - tất cả dưới quyền chỉ huy của đại úy Ernest L. Medina - đã sát hại 504 dân làng, chủ yếu là phụ nữ, trẻ em và người già. Có ít nhất 20 vụ hãm hiếp đã xảy ra, nhà ở bị thiêu rụi, gia súc bị giết, giếng nước bị đầu độc, cây trồng bị phá hủy. Cả làng chỉ còn vài người sống sót... Chỉ có 3 vũ khí được tìm thấy. Sau vụ bắn giết đẫm máu, những kẻ sát nhân mang súng trường M16, mặc quân phục quân đội Mỹ điềm nhiên nghỉ ăn trưa.
Từ một kế hoạch tấn công quân đội chính quy được cho là kéo dài khoảng 4 tiếng (từ 7 giờ 30 sáng tới 11 giờ 30) đã biến thành một cuộc "tắm máu" những người vô tội, trong đó có cả phụ nữ mang thai và trẻ em.
Về sau, nhiều binh sĩ tham gia cuộc thảm sát, bao gồm cả Calley và Medina, bị truy tố nhiều tội danh, trong đó có giết người, cưỡng hiếp và che giấu tội phạm. Thế nhưng, số người bị kết tội chỉ là con số 0!
Che giấu
Cuộc thảm sát Mỹ Lai đã được Lục quân Mỹ che giấu trong suốt thời gian dài, từ ngày 17.3.1968 cho đến ngày 4.4.1969. Mọi việc chỉ bị vỡ lở khi Tổng thống Mỹ lúc đó là Richard Nixon cùng với 30 nghị sĩ quốc hội và nhiều quan chức chính phủ nhận được lá thư tố giác từ Ron Ridenhour - người đã tự mình điều tra và kết luận có một cuộc sát hại hàng loạt dân thường. Tuy nhiên, phải tới tận 13.11.1969, công chúng Mỹ mới biết đến sự kiện này qua bài viết "Trung úy bị cáo buộc giết hại 109 dân thường" của nhà báo Seymour Hersh trên tờ Thánh Louis Post-Dispatch. Phải 2 tháng sau khi Calley chính thức bị truy tố, sự thật mới được hé lộ!
Trong bức thư của mình, Ridenhour - người sau này trở thành một phóng viên điều tra đoạt giải thưởng về báo chí - đã dành tới 5 trang để miêu tả sự tàn bạo mà ông đã phát hiện ra: "Khi nhận được báo cáo đầu tiên, tôi vẫn cảm thấy nghi ngờ. Thế nhưng, khoảng vài tháng sau đó, tôi đã nghe được những câu chuyện tương tự từ rất nhiều người khác. Tôi không thể không tin rằng đã có sự việc đen tối và đẫm máu như vậy từng xảy ra vào tháng 3.1968, tại một ngôi làng có tên "Pinkville" ở miền Nam Việt Nam".
"Pinkville" chính là mật danh của làng Sơn Mỹ - nơi mà quân đội Mỹ khẳng định rằng quân Giải phóng đang tập trung ẩn náu. Bức thư của Ridenhour, vốn được gửi vào ngày 29.3.1969 - một năm hai tuần sau vụ thảm sát - đã khiến Quốc hội phải hành động. Ngay sau đó, Lục quân Mỹ được chỉ thị điều tra vụ việc.
Điều tra
Sau quá trình điều tra ban đầu, trung úy Calley bị truy tố vào ngày 6.9.1969 với cáo buộc sát hại 109 dân thường. Những người khác trực tiếp tham gia vụ bắn giết cũng bị truy tố các tội danh giết người và hãm hiếp.
Vào tháng 11.1969, Tướng William Peers được giao nhiệm vụ mở rộng cuộc điều tra. Đến ngày 14.3.1970, cuộc điều tra kết thúc với kết quả làm chấn động công luận Mỹ: "Trong giai đoạn từ ngày 16-19.3.1968, binh sĩ của Lữ đoàn bộ binh số 11 đã thảm sát một số lượng lớn dân thường tại hai thôn của làng Sơn Mỹ thuộc tỉnh Quảng Ngãi, miền Nam Việt Nam. Dù không xác định được chính xác số lượng, thế nhưng ít nhất 175 dân thường thiệt mạng và con số này có thể vượt mức 400".
Sự thực là, quân Mỹ đã giết hại tới 504 dân làng Sơn Mỹ.
"Những tội ác tại làng Sơn Mỹ bao gồm giết người đơn lẻ và theo nhóm, cưỡng hiếp, làm thương tật vĩnh viễn, tấn công người dân thường, ngược đãi và giết hại những người bị bắt giữ. Ngoài ra, những binh sĩ tham gia vụ việc còn giết chết gia súc, phá hủy hoa màu, đầu độc giếng nước và thiêu rụi nhà cửa của nhiều thôn trong làng" - theo báo cáo. Thế nhưng, phải qua lời của các binh sĩ trực tiếp tham gia, công luận Mỹ mới thấy được sự dã man.
"Đốt nhà, bắn và bắn..."
Khi điều trần trước tòa, Dennis Conti đã miêu tả những gì mà đồng đội mình làm với những người dân sau khi lùa họ xuống một con mương: "Tôi đứng sau lưng còn họ đứng trước, thẳng một hàng ngang. Sau đó, Calley và Paul Meadlo đứng vào hàng và nổ súng thẳng vào những người dưới mương. Hai phút sau đó, chỉ có tiếng xả đạn từng phát và liên thanh. Những người dân làng la hét, kêu thất thanh và gục xuống. Mọi thứ thật là kinh khủng, Các mảnh đầu, mảnh thịt vương vãi khắp nơi. Không thi thể nào lành lặn hẳn".
"Vào lúc đó, chỉ có một vài đứa trẻ còn sống. Thiếu úy Calley giết từng đứa một. Sau đó, tôi thấy một nhóm 5 phụ nữ và 6 trẻ em đứng thành một hàng thẳng. "Bắn chúng! Bắn chúng! Giết chúng!" - Calley ra lệnh cho tôi như vậy" - Conti kể.
Trong một bài báo, nhà báo Seymour Hersh cũng đã thuật lại lời của trung sĩ Michael Bernhardt - người từ chối tham gia vụ thảm sát: "Đó là giết người giữa ban ngày chứ không có gì là vô tình cả. Tôi đứng ngay đó, nhìn họ bắn giết". "Khi đi vào làng, tôi nhìn thấy những binh sĩ đó đang làm nhiều điều lạ lùng... Đốt cháy các căn nhà, đợi những người bên trong chạy ra và bắn... Đi vào bên trong và bắn... Quây dân làng tập trung theo nhóm rồi bắn".
Trong báo cáo của Tướng Peers, binh sĩ Robert Pendleton thừa nhận: "Mọi người đều nói về việc bắn vào bất kỳ thứ gì động đậy". Calley - người đã chỉ huy và trực tiếp tham gia vụ thảm sát - lại khẳng định rằng mình chỉ tuân theo mệnh lệnh cấp trên. "Lúc đó và bây giờ, tôi vẫn cảm thấy rằng mình đã hành động như được chỉ đạo. Tôi không thấy sai trái gì trong việc thực hiện mệnh lệnh mình được giao" - người đàn ông này tuyên bố trước tòa.
Theo Danviet
Cựu binh Mỹ 20 năm kéo vỹ cầm ở khu chứng tích thảm sát Mỹ Lai Tiếng đàn da diết của Mike Poehm vào lễ tưởng niệm vụ thảm sát hàng năm như lời nguyện cầu đến hương hồn 504 người dân bị sát hại. Ngày 14.3, Hội Liên hiệp Phụ nữ tỉnh Quảng Ngãi tặng kỷ niệm chương "Vì sự phát triển của phụ nữ" của Hội Phụ nữ Việt Nam cho ông Mike Poehm để ghi nhận...