50 cuộc gọi nhỡ cháy máy của mẹ chồng trong đêm vợ đi thụ tinh nhân tạo và tin nhắn cuối
Mẹ chồng Hà sững sờ. Một lời đ.e dọ.a, một lời cảnh báo hay một điềm gì đấy đây. Lồng ngực mẹ chồng Hà đau nhói trước sự lạnh lùng của con trai.
Một lời đ.e dọ.a, một lời cảnh báo hay một điềm gì đấy đây. (Ảnh minh họa)
Hà luôn cảm thấy mình là người con gái may mắn khi Chung đã chấp nhận tình cảm của, đón nhận Hà. Cả hai con người họ đã yêu những tháng ngày tươi đẹp nhất trước khi kết hôn. Hà đã nghĩ, cuộc sống này quá ưu ái với mình khi cho Hà có được một tình yêu trong sáng, đẹp đẽ, cho Hà có được người yêu biết quan tâm, biết yêu thương mình như Chung.
Họ tiến đến hôn nhân tuân theo lẽ tự nhiên. Nhưng cuộc sống này vốn dĩ luôn có những chuyện đi ngược lại quy luật tự nhiên của cuộc sống.
Gia đình chồng nhà Hà rất tốt. Sống chung với bố mẹ chồng nhưng Hà cảm thấy rất thoải mái. Bố mẹ chồng rất yêu thương, quý mến Hà. Chung thì gần như chỉ biết đến có mình Hà, hầu như không có bất cứ mối quan hệ ngoài luồng khác nào. Mọi người ghen tỵ với Hà, nói với Hà như vậy là không còn phải cầu mong gì nữa. Hà nghe xong, ánh mắt chỉ đượm buồn.
Sau một năm kết hôn, bụng Hà vẫn không hề có chút động tĩnh gì. Bố mẹ chồng Hà cũng đã lớn tuổ.i nên giục giã ghê lắm. Chỉ muốn mau mau chóng chóng có cháu bế.
- Hai đứa chúng mày định để hai ông bà già này xuống ngậm đất rồi mà vẫn không có cháu bế đúng không?
Tưởng như mọi thứ có lúc muốn nổ tung, Hà đã muốn nói điều gì đó nhưng Chung cản lại. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Rồi từ yêu mến, mẹ chồng Hà chuyển sang khó chịu với Hà. Mẹ chồng Hà cho rằng Hà làm ở công ty nước ngoài, sợ sinh con hỏng dáng nên không chịu đẻ. Thậm chí có lúc bà còn bóng gió chuyện Hà không biết đẻ, rằng cưới Hà về đúng là phí gạo toi cơm. Thấy Hà bị bố mẹ chồng hắt, người đời dị nghị, cười chê, Chung đã không thể nhịn được nữa, đã quát lên:
- Người có vấn đề là con. Là con bị vô sinh, là con không đẻ được.
Cả nhà chồng Hà sững sờ, không ai dám tin vào điều mà Chung vừa thú nhận. Còn Hà, Hà không nói gì, chỉ khóc nức nở. Không khí gia đình trùng xuống nặng nề vô cùng. Cả nhà ngồi cùng một mâm cơm nhưng mỗi người lại mang những nỗi niềm suy tư riêng. Tưởng như mọi thứ có lúc muốn nổ tung, Hà đã muốn nói điều gì đó nhưng Chung cản lại. Cuối cùng thì:
- Mẹ muốn Hà là mãi là con dâu mẹ. Chuyện Chung không thể có con, với mẹ đau hơn cắt da cắt thịt. Nhưng mẹ vẫn muốn có cháu. Vì thế, mẹ muốn Hà đi làm thụ tinh nhân tạo con ạ. Con của con cũng là cháu của mẹ. Mẹ sẽ đi cùng con.
Hà bàng hoàng. Hà không dám tin vào những gì mà mẹ chồng mình đang nói là sự thật. Còn Chung, Chung hốt hoảng, nhanh chóng phản đối ý kiến của mẹ mình. Nhìn dáng vẻ của Chung, cứ như thể sợ Hà mà đến bệnh viện thì bí mật sẽ bị bại lộ vậy. Mẹ chồng Hà thấy con trai phản đối dữ dội, biết có cố đôi co đến cùng cũng vô ích. Liền dùng bài hoãn binh. Bà giả như không nói đến chuyện thụ tinh nhân tạo nữa. Nhưng…
- Con vào đây với mẹ. – Mẹ chồng Hà kéo Hà vào…
- Không, con không vào đâu mẹ ơi. – Hà khẩn khoản cầu xin
Thì ra mẹ chồng Hà lợi dụng lúc Chung đi công tác đã lén đưa Hà đến bệnh viện làm thụ tinh nhân tạo. Nhìn thái độ cương quyết của mẹ chồng, Hà biết có từ chối cũng vô ích rồi. Run rẩy bước vào phòng xét nghiệm, Hà biết, bí mật đã đến lúc không thể che giấu nữa. Tới tối thì có kết quả, cầm kết quả xét nghiệm của con dâu trên tay, mẹ chồng Hà tím mặt:
- Chuyện gì đây, tôi thực sự không hiểu. Người vô sinh là cô ư? Cô nói thật đi, giữa con tôi và cô, ai mà mới là người vô sinh?
Mẹ chồng Hà hét lên. Người vô sinh là Hà thì có lẽ nào…
- Con xin lỗi mẹ. Là do con, anh Chung vì muốn ở bên cạnh con, bảo vệ con nên đã nhận hết tất cả mọi chuyện về mình. Anh ấy hoàn toàn khỏe mạnh, con mới là người vô sinh mẹ ơi.
Hà khóc, dường bao nhiêu nỗi tủi hờn, những cảm xúc bị dồn nén quá lâu nay mới có dịp bung tỏa. Thay vì cảm thông, mẹ chồng Hà nhất định không chịu cảm thông cho sự lừa dối này. Bà cầm điện thoại, gọi liên tục cho Chung. Bà muốn chứng minh lời Hà nói, kết quả xét nghiệm kia là thật. 50 cuộc gọi nhỡ đến muốn cháy máy, Chung thấy tất cả nhưng không dám nghe hay đúng hơn là Chung không biết đối mặt với chuyện này thế nào. Chung không muốn phản bội Hà, càng không thể mất Hà. Chung yêu Hà, yêu quá sâu đậm. Biết không thể trốn không nghe, Chung đối mặt bằng tin nhắn cuối cùng:
“Chỉ có cái chế.t mới khiến con b.ỏ v.ợ con thôi mẹ ạ!”
Mẹ chồng Hà sững sờ. Một lời đ.e dọ.a, một lời cảnh báo hay một điềm gì đấy đây. Lồng ngực mẹ chồng Hà đau nhói trước sự lạnh lùng của con trai. Con Hà, Hà không biết mình nên hạnh phúc hay thấy bất hạnh khi Chung yêu Hà quá sâu sắc như vậy. Trách nhiệm, nghĩa vụ, tình yêu, hạnh phúc và cả chữ bất hiếu treo lơ lửng trên đầu, bi kịch này, họ phải giải quyết sao đây.
Theo blogtamsu
20 cuộc gọi nhỡ của vợ và tin nhắn cuối: "Chồng ơi, về đi em đau quá"... đã khiến tôi ân hận suốt đời
Tôi mải mê với cô nhân tình nón.g bỏn.g, để rồi khi nhìn điện thoại, tôi chế.t điếng cả người...
Cưới nhau hơn 1 năm thì vợ tôi có bầu. Thật sự tôi thấy hạnh phúc vô cùng. Niềm vui được làm bố khiến tôi lúc nào cũng thấy lâng lâng. Tôi vốn rất yêu vợ, cô ấy là mối tình đầu của tôi.
Thể trạng vợ tôi khá yếu, vì thế thời gian cô ấy bầu bí, tôi phải kiêng khem triệt để, đêm nào nằm cạnh vợ là đêm đấy tôi trằn trọc vì ham muốn.
Thật sự tôi cũng dùng nhiều cách, có cả "tự xử", nhưng phải kiêng quá lâu khiến tôi gần như phát điên.
Thế rồi tôi ra ngoài "giải tỏa", thật lòng tôi thấy có lỗi với vợ lắm, nhưng ám ảnh về chuyện đó khiến tôi không đủ tỉnh táo và lý trí.
Trong một bữa liên hoan sinh nhật. Tôi gặp Trang, một cô gái trẻ trung, xinh đẹp, nón.g bỏn.g. Tôi tiếp cận Trang, dù biết tôi có gia đình rồi nhưng Trang vấn bật đèn xanh để tôi tiến tới. Đàn ông vốn dĩ tham lam, chẳng có ai được "dâng" tận nơi mà từ chối cả. Tôi cũng không phải là ngoại lệ. Trang đến với tôi, cô ấy không cần tiề.n, chẳng đòi hỏi tôi gì, chỉ là thích nên muốn bên tôi vậy thôi. Cũng chính vì thế, tôi trân trọng Trang hơn hẳn.
Hôm đó là sinh nhật Trang, vì muốn ở bên cô ấy trọn vẹn nên tôi dối vợ, nó phải đi công tác. Vợ chẳng nghi ngờ gì, chỉ dặn dò tôi nọ kia.
Tôi đưa Trang đi ăn, rồi về căn hộ của cô ấy, Trang xinh đẹp, dưới ánh nến và một chút men say, cô ấy càng lung linh. Vừa lúc chạm vào cô ấy thì tôi có điện thoại, là vợ gọi. Sợ hỏng mất không khí nên tôi để im lặng, cất luôn trong cặp. Đêm ấy, tôi và Trang quấn nhau suốt đêm, dường như chẳng có gì có thể chia rẽ được.
Sáng hôm sau tỉnh dậy. Tôi xem điện thoại rồi điếng người khi thấy mấy chục cuộc gọi nhỡ và tin nhắn. Mở ra xem thấy vợ gọi đến 20 chục cuộc, rồi bố mẹ, anh em... Tin nhắn của vợ vỏn vẹn mấy chữ: "Chồng ơi, về đi em đau quá". Tôi sợ hãi gọi lại. Mẹ tôi nghe máy, bà hét lên: "Mày ở đâu, có đến viện ngay không, con mày không giữ được, vợ mày đang nguy kịch đây này".
Tôi rơi rụng chân tay, vơ vội áo chạy đi. Đến bệnh viện, thấy tất cả mọi người đều có mặt. Mẹ vợ nói vợ tôi đau bụng, sinh non, nhưng không có ai phát hiện nên cái thai không giữ được, còn vợ tôi đang nguy kịch vì mất má.u quá nhiều.
Sau đó mấy ngày, vợ tôi ổn hơn, nhưng cô ấy khóc rất nhiều. Còn luôn miệng xin lỗi tôi vì không giữ được con. Cô ấy có biết đâu, người chồng cô ấy tin yêu lại khốn nạn đến cỡ nào. Tôi ân hận lắm, thấy mình đúng là kẻ đã giế.t co.n... Tôi gần như phát điên lên, tôi phải làm sao bây giờ đây?
Theo Phunutoday
60 cuộc gọi nhỡ đên sinh nhật và tin nhắn cuối: "Chồng ơi em và con không đợi thổi nến..." 10 giờ anh mới rời bar, lúc này mới sờ tới điện thoại thì choáng váng khi thấy có tới 60 cuộc gọi nhỡ của cả vợ và người lạ cùng tin nhắn của vợ khiến anh sốc nặng... Em ơi, em và con làm sao vậy, tỉnh dậy đi em, tỉnh dậy đi con. (Ảnh minh họa) Anh chị yêu nhau 2...