5 sai lầm của con gái làm người yêu ngày càng trẻ con
Bản năng tự nhiên của con gái là bản năng làm mẹ, từ khi còn bé con gái đã được dạy phải biết chăm lo, quan tâm, nhường nhịn và hy sinh cho những người thân yêu bên cạnh.
Khi lớn lên và yêu thương bất kỳ chàng trai nào, rất nhiều cô gái đã mang theo lời dạy từ tấm bé để đối xử với người yêu mình giống y hệt người mẹ đối xử với con. Và khi càng đối xử với người yêu mình theo cách đối xử với một đứa trẻ, con gái sẽ thấy họ hành động càng giống như một đứa trẻ và sẽ đến lúc làm con gái phát điên. Chính sự bao bọc và cảm giác không được quyết định điều gì khiến con trai rồi sẽ ngày càng chống đối lại con gái và không còn yêu thương như cách mà con trai chống đối mẹ anh ta.
Đọc và ngẫm 5 điều sai lầm thường thấy của con gái để tránh việc “người yêu là mẹ” trong mắt các chàng.
1. Giúp đỡ chàng trai của mình quá mức
Bằng cách làm cho người yêu của mình rất nhiều việc nhỏ mà bản thân anh ta có thể làm được như cách mẹ anh ta hay làm như lựa giúp quần áo cho con trai, dọn dẹp những đồ đạc mà con trai vứt lung tung trong phòng, giúp anh ta chép bài, tìm hộ đồ đạc bị lẫn lộn, mua những thứ nhỏ nhặt như đồ ăn… Chuyện này sẽ giúp cho con trai ngày càng lười hơn khi được chăm sóc tận răng và nghĩ rằng không còn điều gì để cố gắng cho tình yêu này nữa bởi họ sẽ mặc định tình yêu của con gái sẽ mặc định giống tình yêu bao la của mẹ. Đây cũng là cách nhanh nhất khiến người yêu con gái ngày càng vô tâm hơn.
Điều cần nhớ: Ngưng là những việc mà con gái thấy rằng con trai có thể tự mình làm được, dù có thể hai người cãi nhau hay giận hờn một chút
2. Thích phỏng đoán và áp đặt theo ý mình lên người yêu
Là con gái, bản thân chúng ta thường có xu hướng tin rằng sự nhạy cảm sẽ giúp chúng ta đủ hiểu về chàng trai bên cạnh mình và áp đặt những thứ mình nghĩ đúng lên người mình yêu. Ví dụ con gái thường có xu hướng hỏi con trai: “anh ăn món A nhé/anh làm hộ em việc B nhé” và rồi tự mình quyết định thay vì hỏi con trai rằng “anh thích ăn gì/anh sẽ làm giúp em việc B nhé “. Con gái phải nhớ bản thân con trai không bao giờ thích bất kì ai áp đặt một điều gì đó lên mình dù bản thân điều đó là hiển nhiên đi chăng nữa, nếu việc áp đặt này lặp đi lặp lại, xu hướng con trai sẽ buông bỏ và mặc kệ con gái thích làm gì thì làm. Con gái sẽ luôn cảm thấy anh ta im lặng và không bao giờ chịu nói bất cứ thứ gì về suy nghĩ của anh ta nữa
Điều cần nhớ: Ngưng việc phỏng đoán và áp đặt ý kiến của con gái lên chàng trai mình yêu. Dù bất cứ việc gì nhỏ hay lớn, hãy luôn để con trai cảm thấy rằng anh ta là người quyết định.
3. Thích nhắc nhở và la rầy con trai về những điều anh ta có thể tự nhớ như thể anh ta là đứa bé
Như một người mẹ quan tâm con mình, con gái thường có xu hướng coi người yêu mình luôn là một thằng con nít hay quên, ham chơi, đãng trí. Bởi vậy các cô gái thường có xu hướng nhắc nhở và la rầy con trai về những điều nhỏ nhặt: “anh đừng quên mang áo mưa nhé”, “anh đừng quên mang nón bảo hiểm cho em đó”, “em đã bảo anh bao nhiêu lần là em không thích….”. Lẽ dĩ nhiên thì có thể những điều con gái nói luôn là đúng, vẫn đề là không ai muốn nghe làu bàu suốt ngày về những lỗi lầm hay điều cần nhớ của mình hoài. Sẽ đến lúc tích tụ đủ lớn và con trai sẽ bật lại con gái, giận dữ hoặc im lặng bỏ đi. Bởi vậy mỗi khi muốn nhắc nhở hay rầy la chàng, dừng lại một chút và nghĩ xem thực sự điều đó có quá cần thiết hay không.
Điều cần nhớ: đừng nói chuyện với người yêu mình theo cách “mẹ nói với con” luôn nhắc nhở và la rầy.
Video đang HOT
4. Luôn miệng nhắc nhở con trai làm một điều gì đó con gái nghĩ là đúng đắn khi anh ta đang thực hiện nó
Rất nhiều cô gái đã thất bại trong việc cải tạo người yêu mình chỉ vì không bao giờ kiềm chế được việc làu bàu bên tai anh ta khi anh ta đang làm điều gì đó. Con gái muốn chàng rửa chén nhưng lại luôn bên cạnh và dội vào tai con trai phải rửa như thế này, thế kia mới đúng, hoặc nổi cáu lên mà nói rằng “Để đó em làm”. Ngồi học bài chung nhưng luôn nói về chuyện con trai phải làm cách này cách khác. Lập đi lập lại điều này sẽ khiến con trai cảm thấy anh ta bất tài và chẳng được tin tưởng điều gì. Nó sẽ khiến con trai buông và không còn muốn làm bất cứ việc gì bởi điều gì anh ta làm cũng sai và chỉ có con gái mới làm đúng.
Điều cần nhớ: con trai vốn ghét sai lầm, bởi vậy khi anh ta đang làm một việc gì đó, đừng cố can thiệp hay làm giùm dù biết anh ta làm sai.
5. Giành làm những việc đáng lẽ con trai mới là người quyết định bởi nghĩ rằng con gái quyết định tốt hơn
Có rất nhiều lí do để con gái nghĩ rằng mình sẽ quyết định tốt hơn nhưng vấn đề rằng chính nó làm con trai cảm giác anh ta bất lực và thừa thãi. Con gái tự đăng ký một lớp học dành cho hai người, tự hứa hẹn với ba mẹ rằng tết này sẽ dẫn người yêu về quê ra mắt, tự đặt trước một nhà hàng lãng mạn dành cho hai người, tự mình lên kế hoạch cho một chuyến du lịch bí mật cho cả hai.
Điều cần nhớ: con trai vẫn luôn là người quyết định việc lớn và con gái đừng bao giờ tự cho mình quyền hạn tự quyết định tất cả mọi điều. Việc gì lớn và liên quan đến hai người, hãy luôn hỏi ý kiến con trai
Nếu thực sự muốn người yêu của con gái sẽ là một chàng trai chững trạc có thể tin tưởng được hãy lập một bản danh sách về “những cách ứng xử như một bà mẹ” của con gái và ghi nhớ tránh lập lại. Hãy nhờ thứ con gái cần là một chàng trai chứ không phải một đứa trẻ, đứa trẻ rồi sẽ chán ghét phải gặp mẹ nó mỗi ngày và không cần quan tâm cảm xúc của mẹ như thế nào, anh ta sẽ đi tìm kiếm một người con gái khác mà cô ta có thể cho anh ta cảm giác được đối xử như một người đàn ông thật sự.
Theo Blogtamsu
Viết cho những năm tháng không trở lại
Ngồi trên xe buýt, suy nghĩ mông lung. Có phải nó cũng đang lãng phí thời gian mà nó cố tiết kiệm? Dằn lòng trong cơn mưa như trút nước ngoài kia chỉ biết buồn, biết nuối tiếc cho những gì đã qua cũng có làm được gì. Có thả trôi cái điều nó không trông đợi theo mưa được đâu?
Ngày... tháng... năm
Bức tranh trong hồi ức
Từ ngày vào thành phố này nó dường như đã quên cái cảm giác dậy thật sớm để đón bình minh ngày mới như thói quen ngày xưa vẫn hay làm. Nếu ai đó vẫn ôm hoài cái bóng quê hương, cái bóng tuổi thơ mà đến giờ vẫn còn mộng mị trong giấc ngủ nhiều thì khó có thể bước ra mà hòa nhập với cuộc sống này. Tất cả chỉ là mới hôm qua...
"Xin cho tôi góc trời bình yên nhé!
Để tôi lặng lẽ cho góc trời riêng tôi"
Trong nó vẫn còn đong đầy những buổi sớm tinh khôi ngồi trên ban công nhà để yên cho làm gió sớm mai khẽ ùa qua da thịt, cảm giác mát rượi, thấm vào hơi thở... Ai bảo nó yêu gió? Ai bảo nó có tâm hồn mong manh như gió? Dễ tổn thương, mau đau lòng? Nơi ban công nó chọn cho mình một góc để có thể quan sát được dòng người đang tấp nập ngược xuôi cho một ngày mới. Là con gái phố chợ, ai nghĩ nó chọn ngồi đây chỉ để nhìn những gì đang diễn ra? Cũng chính nơi này nó cùng những người thân yêu nhất quay quần bên nhau để vô tình nhận ra ai cũng chọn đó làm góc khuất cho riêng mình và cũng chính nơi này mọi bí mật đều được hé mở...
Nó yêu gia đình mình lắm, tổ ấm đơn sơ nhưng chứa chan tình cảm được vun đắp từ bàn tay bố vững chãi, bàn tay mẹ vuông khéo và sự ngoan hiền của ba chị em nó... Cũng nơi ban công đó nó ngắm quê hương trong đêm... không thanh bình, không quá ồn ào... Kìa là quán cô Ba heo hắt với vài món đồ bán lẻ đủ cho bữa cơm qua ngày. Ngày xưa, cô là người buôn bán đắt khách nhất khu này, nhưng sự khôn ngoan của một người đàn bà cũng không thể bằng những thủ đoạn khôn lường thế gian, và đời đâu phải chỉ đơn giản là sự tận tụy. Bên trong đó còn ẩn chứa biết bao điều mà ta chưa thể biết nổi. Khắt nghiệt lắm khi không đi theo bất kì một quy tắc nào cả... Mà đó đã là một định mệnh, muốn hay ko thì con người ta cũng phải chấp nhận đôi khi là nghiệt ngã. Đúng là quá khứ luôn đẹp, hay ít ra với cảm nhận mà nó có được thì càng vàng son thì đi kèm sau đó sẽ là sự hụt hẫng, thất bại ê chề...
Nó vẫn nhớ da diết cái nắng oi ả của khí trời miền Trung. Chạy tung khắp sân vườn nhà Ngoại hóng gió, trộm vài quả trái cây ông bà phần con cháu ở xa, ngồi vắt trên cây chôm chôm an toàn nhất mà ngủ khì lúc nào ko hay... Để chiều đến vội thả hồn ra cánh đồng quê để kiếm hơi gió thơm mùi mạ non những trưa tháng Ba, hòa vào dòng người gánh lúa những trưa tháng Năm, mà cũng có thể là hít hà khói rơm chiều ngai ngái hương lúa mới... Mấy ai xa quê lại ko da diết cái mùi thoang thoảng mà nồng nàn trong tâm thức này? Hay cả những đêm hùa theo đám người soi cua... để về nhà có ngay bát bún riêu nóng hổi thơm cay mà mẹ nấu?
"Mỗi ngày tôi chọn ngồi thật lâu, nhìn gió quê hương ngồi ngẫm lại mình, tôi chợt biết rằng vì sao tôi sống... " Cái góc kí ức mà không một người nào dám quên!!!
"Cho kỉ niệm ta giữ vào lòng nhé!
Để chính ta là mảnh vẽ quê hương
Cho ông bà, cho mẹ cha, em chị
Cho cả vào đây ta giữ lấy tình yêu"
Cái góc trời của nó còn là cả khoảng không quê hương mênh mông xa vắng. Ai bảo nó tham lam thì đành chịu bởi lẽ một miền kí ức xa xôi đang dội về... Đó là những buổi sáng êm như ru nó choàng dậy trong tiếng gọi quen thuộc của nhỏ bạn thân "Q! Dậy đi học mầy" , "Ta ngủ 5 phút nữa thui" rồi vội vàng chuẩn bị cho một ngày mới và bước ra khỏi nhà với các bụng trống rỗng mặc dù hôm nào mẹ cũng mua sẵn đồ ăn để trên bàn kèm theo lời nhắn "ăn sáng nghe chưa"... Để trưa về nó lân la hàng quán nào đó rồi cũng vội vã đạp xe như điên về nhà cho kịp bữa cơm trưa. Và đến giờ lại thèm nghe da diết câu mẹ hay mắng "Tao không dám ăn sáng vậy mà sáng nào cá dưới suối cũng được ăn hén"...
Nhớ Ba khản gjọng trong nghề gõ đầu trẻ. Nhớ ba hiền, ba ấm áp như một mặt trời lan tỏa khắp lối nó đi, ba nhẫn nhịn, ba chịu đựng, tất cả vì "nhà mình". Nhớ mẹ tần tảo trong gian hàng vây quanh toàn là trẻ con với kẹo mút, bỏng ngô xanh đỏ, biết bán giấc ngủ trưa để kiếm cho chị em nó chút sung túc hơn người ta.
"Gia đình" hai tiếng thiêng liêng mà khi nhắc đến mắt nó ngời lên tự hào. Nơi đó, ngày xưa có cái phòng mưa dột ướt hết chỗ nằm, ba mẹ thức trắng đêm để canh lũ về... Là nơi mẹ nấu những món ăn ấm lòng cho những ngày đông mưa dầm mưa dề. Là nơi mọi tội trạng trong nhà chỉ là của riêng ba đơn giản vì mẹ đâu dám la ba mặc dù mẹ đều biêt hết ...! Là nơi ba nấu những món ăn kì quái nhất thế kỉ nhân ngày 8/3, là những nồi cơm chiên to đùng về khuya mẹ bồi dưỡng cho cả nhà... Là nơi khóe mắt nó cay vì những lần bị mẹ mắng oan... Là nơi nó lớn lên, là nơi cất giữ nhiều bí mật cuộc đời nó...
"Lá dang năm bảy lá
Cá cơm năm bảy con
Vậy mà trọn kiếp người
Theo con cùng năm tháng"
Lại miên man trong không gian là nó, cô bé với đôi chân trần chạy trên vùng đất quê hương, để ghi nhớ từng nắm cát, từng hạt sỏi.
"Khách bước dồn
Hồn mây phiêu lãng
Có mang theo nắm cát quê hương
Để nhớ thương vấn vương gói trọn
Miền thương nhớ
Trong cơn mơ
Ùa về"
Với nó, cát là nguồn cội của cuộc sống. Ba lớn lên từ những cồn cát sai oằn dừa, mẹ về với ba từ bãi cát dài tưởng chừng như vô tận. Cát nóng bỏng, cát vàng lạnh, cát bỏng rộp chân người. Vậy mà nó vẫn yêu cát. Hay đúng hơn nó yêu cát vì đã mang ba mẹ về bên nhau đã đơm hoa cho tình yêu 15 năm chông gai... Đi chân trần trên cát nó thấy mình tự tại, hồn nhiên không lo âu vướng bận. Cát cho nó xây lâu đài ước mơ, xây tuổi thơ với những chiều tắm mát bên cái giếng cát ba đào... Quá khứ lúc nào cũng đẹp, mà cũng có thể khi còn là một con nhóc không bận tâm nhiều thì mọi thứ đều là màu hồng. Thôi kệ, dù sao cũng cảm ơn cuộc đời vì đã cho nó có những ngày tháng lắng sâu vào tiềm thức, cho nó một khoảng không rộng lớn với một miền kí ức đẹp như chính bức tranh quê nó buổi bình minh
Theo Blogtamsu
"Vợ tôi là đàn bà, mà đàn bà thì chỉ nên thế!" Đối với tôi, đàn ông mà không nuôi được vợ con thì đáng vứt đi. Vì thế, ngay từ khi yêu nhau, tôi đã nói thẳng với bạn gái "Nếu em lấy anh thì em chỉ việc ở nhà ăn với chơi và nghĩ cách chiều chồng". Nghe xong tuyên bố trên của tôi, chắc có nhiều chị em bức xúc, chê bai...