5 năm trước mẹ chồng đuổi tôi đi, 5 năm sau đến tìm cạy cục xin nhận cháu
Tôi vẫn nhớ ngày theo anh về làm dâu, cũng chỉ vì trót lỡ có bầu trước mà mẹ chồng bắt tôi và cửa sau chứ không cho đi cửa trước vì theo lời bà “kiểu đàn bà như tôi không xứng”.
Tôi dù nhục nhã, ê chề, xấu hổ nhưng không còn cách nào khác đành chấp nhận. Thực ra tôi bầu bí cũng là do chồng, nếu không phải anh đòi hỏi, rồi muốn tôi bầu trước để cưới đã không phải khổ như vậy.
Về nhà anh làm dâu, tôi phải chịu không biết bao nhiêu khổ cực, thiệt thòi. Bà không coi tôi là dâu con, lúc nào cũng đối xử với tôi lạnh nhạt, soi xét và tìm đủ lí do để trách cứ tôi.
Chồng yêu tôi, nhưng anh cũng là người nghe lời mẹ. Nhiều lúc tôi biết anh khó xử, nhưng cứ mỗi khi tôi và mẹ anh có chuyện, anh lại bênh vực mẹ trước mặt tôi, để rồi khi hai đứa về phòng riêng, anh mới an ủi, bảo tôi thôi cố nhịn. Tôi chịu thiệt chút cũng không sao, nhưng mẹ chồng được thế lên nước, rất hay chỉ trích mắng mỏ tôi.
Nhiều lần, bà dè bỉu rồi đuổi tôi ra khỏi nhà, nói tôi nghèo hèn, “mất nết” còn không biết điều. Lúc ấy tôi bụng mang dạ chửa, cực chẳng đã nên phải cố nhịn.
Khi tôi sinh con, lại là con gái nên bà càng ghét. Mẹ chồng chẳng bao giờ ngó ngàng một chút đến cháu, bà chưa bao giờ nấu được một bữa ăn tử tế cho tôi ngay cả khi tôi ở cữ.
Khi con gái tôi gần 4 tuổi, mối quan hệ giữa tôi và mẹ càng căng thẳng, tôi đòi ra ở riêng, bà chửi tôi rồi đuổi tôi ra khỏi nhà. Lúc ấy như giọt nước tràn ly, tôi làm ầm ỹ lên, bao ấm ức bấy lâu bị đè nén tôi cũng xả ra bằng hết. Nhất là với người chồng bạc nhược, tôi cũng chán ngấy lắm rồi. Rồi vợ chồngtôi chia tay sau đó không bao lâu.
Tôi đưa con về nhà mẹ đẻ, thời gian đầu cũng buồn và khó khăn. Phải khó khăn lắm tôi mới vực dậy được tinh thần, nhưng sau đó nghĩ vì con, tôi cố gắng vực dậy, nghĩ là phải cố vì con. Nhờ bố mẹ đẻ hỗ trợ, tôi mở một cửa hàng quần áo, nhờ trời công việc cũng thuận lợi. Tôi dần dần tươi tỉnh, nỗi đau cũ cũng nguôi ngoai.
Mọi chuyện cứ thế trôi đi, cho đến khoảng 5 năm sau ngày ly hôn, mẹ chồng đến tìm tôi xin nhận con nhận cháu. Bà bảo ân hận vì ngày trước bạc ác với tôi, giờ muốn đưa mẹ con tôi về bù đắp. Trong lòng tôi dù cần rất hận nhưng thấy bà có vẻ thật lòng nên đồng ý, ai ngờ sau đó không lâu, tôi phát hiện trong thời gian vừa rồi, chồng cũ đã ăn nằm với một người đàn bà khác như vợ chồng, nhưng mãi chẳng con cái gì nên cô ta bỏ đi.
Biết sự thật, tôi giận vô cùng, cứ tưởng bà ân hận thật, ra là vì không có cháu, con trai bà lại chẳng có một gia đình tử tế. Nhưng con gái tôi nhỏ, cháu chưa hiểu chuyện, cứ suốt ngày hỏi bao giờ thì về với bố khiến tôi khổ tâm vô cùng, giờ tôi nên làm gì đây?
Theo Phunutoday
Video đang HOT
Về nhà bạn trai, tôi sững sờ khi biết người từng mua trinh của mình 5 năm trước
Chiêc đia trên tay tôi rơi vơ tan tanh trên nên nha. Ngươi bun run đưng trơ ra như khuc gô khi ngươi đan ông đo xuât hiên sau lưng vơi nu cươi tươi roi trên môi.
ảnh minh họa
Tư ngay quen Nam tôi nghi răng đây chinh la đinh mêt cua cuôc đơi minh. Tôi yêu anh con nhiêu hơn ca ban thân vi đo la 1 ngươi đan ông tôt. Nhiêu luc tôi con tư hoi kiêp trươc minh đa lam gi ma kiêp nay ông trơi lai cho tôi đươc găp 1 ngươi đan ông tuyêt vơi như vây.
Tư ngay yêu anh tôi chưa bao giơ biêt khoc va đau khô la gi ma ngươc lai nu cươi luôn thương trưc trên môi. Nam khiên tôi thây cuôc đơi nay thât y nghia, anh chăm chut cho tôi tưng ty 1. Yêu tôi Nam chưa bao giơ đoi hoi hay băt ep tôi phai đi qua giơi han vơi anh khi tôi chưa thưc sư muôn.
Chung tôi đa bên nhau rong ruôi khăp phô phương Ha Nôi. Thưc sư ơ bên ngươi đan ông ây tôi thây moi thư qua đôi trong sang, binh yên va dê chiu. Tôi luôn mơ vê ngôi nha va nhưng đưa tre, tôi muôn đươc nâu cho anh ây nhưng mon ăn ngon môi ngay va đươc cung nhau lam moi viêc.
(Anh minh hoa)
Bô me tôi cung rât quy mên anh, ho bao đo la ngươi đan ông đang đê tin tương. Du yêu nhau đa lâu nhưng tôi vân chưa biêt nha anh ơ chinh xac chô nao, nhiêu lân anh co mơi tôi đên nhưng tôi ngai ngung va cung chưa thưc sư săn sang.
Nhưng đơt vưa rôi bô me anh vê nươc Nam 1 mưc muôn tôi vê nha ra măt nên tôi đa đông y. Chiêu hôm đo tôi xin vê sơm tăm rưa trang điêm rôi chon cho minh chiêc vay mau thanh thiên nhe nhang phu hơp vơi voc dang va tinh cach cua tôi. Khi đa xong tôi rôi chay ra đâu ngo, Vưa nhin thây tôi Nam đa nhoen miêng cươi:
- Tinh yêu cua anh hôm nay xinh qua.
- Em luc nao chăng xinh.
- Ai cha tư tin đây.
- Chuyên, nhưng ma em hôi hôp qua anh a.
- Không sao, bô me va anh trai anh dê tinh lăm.
- Anh trai?
- Ư hôm nay anh ây cung vê nươc, chi dâu va chau trai anh vân ơ bên kia.
- Ô anh khiên em thây trông ngưc đanh manh hơn rôi đây.
- Em đưng căng thăng qua rôi se ôn thôi.
Chiêc xe lăn banh đưa tôi đên nha anh, đây la lân đâu tiên Nam đưa ô tô đon tôi. Tôi thâm chi con không biêt anh biêt lai ô tô vi binh thương chung tôi vân hay đi xe may cua anh.
Đên ngoai thanh Ha Nôi, xe dưng trươc cưa nha anh. Tôi hit 1 hơi thât dai rôi bươc vao, bô me Nam chao đon tôi rât niêm nơ. Ho hoi han vê gia đinh tôi, du biêt hoan canh nha tôi rât ngheo nhưng dương như bô me anh không quan trong điêu đo. Nhin nu cươi cua ho măt tôi như gian ra, con Nam luôn miêng noi tôt vê tôi.
Hôm đo tôi va me anh đa cung nhau chuân bi bưa tôi, đo la 1 ngươi phu nư dê gân, quy phai va cung rât đam đang. Nhin ba tôi thây minh thua kem nhiêu qua, đung luc tôi đang vơt thưc ăn ra đia thi anh trai Nam xuât hiên:
- Chao ca nha con không vê trê chư, cô em dâu tương lai đây phai không a?
Tôi ngoanh lai đinh chao anh nhưng chưa chao thi chiêc đia trên tay đa rơi xuông san vơ tan tanh. Anh trai Nam măt cung tai đi khi thây tôi.
- Con không sao chư, đê bac don cho kheo đưt tay đây.
Nam chay vao:
- Sao vây, em co bi bong không, em ôn chư?
- Da, em không sao?
Luc nay anh trai cua Nam la Hoang cung luông cuông, dương như anh ây hiêu ra vân đê. Luc đo tôi thưc sư rât muôn bo ra vê nhưng không thê, tôi không nghi trai đât lai tron như vây? Sao co thê như thê chư, ngươi đan ông tưng sông chêt &'mua trinh' tôi khi tôi con la cô sinh viên năm nhât không ai khac chinh la anh trai Nam. Khi ây tôi thưc sư không muôn nhưng bô tôi bi tai nan rât cân tiên nên đa nhăm măt đưa chân. Cai qua khư nhơ nhơp đo khiên tôi bi am anh suôt mây năm liên. Du Hoang đa tưng đôi xư rât tôt vơi tôi nhưng tât ca cung chi la 1 cuôc mua ban không tinh yêu.
Suôt bưa ăn tôi run rây đên mưc không găp nôi thưc ăn, nuôt bât cư thư gi vao đêu nghen ư ơ cô. Khi tôi rưa bat Hoang cô y đi vao anh ây noi:
- Em quên chuyên cu đi, la lôi cua anh. Anh không muôn vi minh ma anh hương đên hanh phuc cua hai đưa đâu. Đung la anh đa tưng thich em, tưng nghi vê em, nhưng đo la qua khư rôi. Anh mong hai đưa hanh phuc.
Câu noi cua anh ây khiên tôi bât khoc tay chân cư thê run rây. Luc Nam đi vao anh ây hơn hơ noi:
- Anh đang noi xâu gi vê em phai không? Anh thây vơ tương lai cua em thê nao a?
- Anh tin vao con măt cua chu ma. Muôn rôi chu đưa Mai vê đi hinh như cô ây hơi mêt đây.
- Vâng em biêt rôi a.
- Em không khoe a, lau tay đi đê anh đưa em vê.
- Da.
Tôi chao bô me va anh trai anh đê ra vê, suôt quang đương Nam hoi tôi rât nhiêu điêu nhưng tôi chi biêt gương cươi tra lơi. Vê đên nha tôi oa khoc nưc nơ, tôi sơ Nam biêt chuyên se khinh thương va ghet bo tôi. Lam sao tôi co thê lây em trai ngươi đa tưng &'mua trinh' minh cơ chư? Tôi thây minh thât nhơ nhơp, nhưng bao tôi chia tay anh thi tôi không lam đươc vi tôi qua yêu anh. Tôi không thê sông thiêu ngươi đan ông ây, tôi nên lam gi đây.
Theo blogtamsu
5 năm trước mẹ chồng ruồng bỏ tôi, 5 năm sau phải quỳ gối xin tôi tha thứ Tôi đã từng bị mẹ chồng đuổi ra khỏi nhà, nhục nhã ê chề mà cả đời này, tôi không thể nào quên được kí ức ấy. Bao nhiêu người nói tôi này kia. Họ nghĩ tôi là loại đàn bà không ra gì nên mới bị chồng bỏ nhưng có ai hiểu, chính mẹ chồng tôi và chồng đã đẩy tôi ra...