5 năm sống chung, mẹ chồng ghét con dâu ra mặt
Ấy vậy nhưng Hương đã nhầm… từ ngày cưới về mẹ chồng liên tục ra ngoài nó.i xấ.u con dâu. Cưới được nửa năm mà Hương vẫn chưa chửa đẻ gì thì mẹ chồng cô càng nói nhiều hơn:
Ngày yêu nhau Hương đã bị mẹ chồng bây giờ chê vì cô người quá nhỏ bé lại không có gì xinh đẹp, ngoại hình thua xa chồng. Đã vậy gia đình cô lại là dân ngoại tỉnh không môn đăng hộ đối với gia đinh nhà chồng. Thế nhưng vì tình yêu giữa cô và chồng quá lớn nên 2 người vẫn quyết định cưới nhau.
Cô cứ nghĩ có được tình yêu thương của chồng là đủ, còn mẹ chồng dần bdần về cô sẽ cố gắng hòa nhập dần với bà. Hi vọng với tấm chân tình của mình bà sẽ hiểu cô hơn… Ấy vậy nhưng Hương đã nhầm… từ ngày cưới về mẹ chồng liên tục ra ngoài nó.i xấ.u con dâu. Cưới được nửa năm mà Hương vẫn chưa chửa đẻ gì thì mẹ chồng cô càng nói nhiều hơn:
- Tôi đã bảo thằng Tùng rồi mà nó không nghe. Người như con cá rô đực thế kia thì đẻ làm sao được, khéo lại tịt rồi ấy chứ, nhà này lại mất giống.
- Bà cứ bình tĩnh, biết đâu cuối năm cô ấy lại sinh liền 1 lúc cho bà cả 2 đứa cháu.
- Nhà này không có cái phúc ấy đâu.
Người như con cá rô đực thế kia thì đẻ làm sao được, khéo lại tịt rồi ấy chứ, nhà này lại mất giống. (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng thì liên tục nó.i xấ.u ghét bỏ, còn chồng thì cứ đi tối ngày nên Hương càng ngày càng chán. Lúc đầu cô nghĩ có chồng để tâm sự, dựa dẫm nhưng giờ anh lấy cớ công việc phải đi nhiều, với về nhà nghe mẹ kêu than nhiều đau đầu lắm nên anh cứ đi vài làm vài ngày mới về 1 lần. Hương cũng chẳng biết những ngày đó anh ở đâu, hỏi thì anh chỉ nói xuống tỉnh làm rồi ở lại luôn chỗ công ty sắp xếp.
Cũng may trời phật thương cuối năm đó Hương mang bầu nhưng quãng thời gian cô mang thai là quãng thời gian khủng khiếp nhất khi phải chứng kiến cảnh chồng bồ bịch, cô thì dọa sảy không đi làm được phải ở nhà, mẹ chồng lại còn bênh con trai nữa:
- Đàn ông đứa nào chẳng thế. Quan trọng là nó vẫn đi làm mang tiề.n về nuôi mẹ con cô đó thôi. Không có nó có mà chế.t nhăn răng.
Video đang HOT
- Nhưng con cũng vì mang giọt má.u của anh ấy mới ra nông nỗi này, vậy mà anh ấy nỡ lòng nào.
- Thôi im đi đừng có khóc. Cô thế là còn may chán, cô nhìn mà xem con Lan hàng xóm kia kìa, làm quần quật nuôi chồng con mà còn bị thằng chồng say sỉn đán.h cho suốt ngày đấy.
Cuối cùng cũng tới ngày Hương sinh nở, chồng cô cũng may đã bỏ ả bồ kia chăm chỉ làm ăn như xưa. Thời gian cô sinh con mẹ chồng cũng giúp đỡ nhưng bà lại ra hàng xóm nó.i xấ.u đủ điều con dâu:
- Vụng lắm, vụng thối ra ấy, có đứa con cũng không biết chăm. Con nhà người ta khỏe mạnh béo tốt như gì con nhà mình nay ốm mai đau. 1 nách mấy con như nhà người ta chắc cứt nó lộn lên đầu…
Chị chán chẳng buồn thanh minh, thôi cứ nín nhịn cho êm cửa êm nhà. Chị sinh được 2 đứa con thì bất ngờ mẹ chồng đổ bệnh tưởng chế.t may mà qua khỏi. 5 tháng bà nằm viện là 5 tháng 1 mình chị chạy đi chạy về giữa viện và nhà để lo cho mẹ chồng và con nhỏ vì chồng đi làm xa. Tối đến chị ôm cả con vào viện ngủ cùng vì ở nhà làm gì có ai. Ai nhìn cũng thương cảm.
Ấy vậy mà khi bà khỏi bệnh bà lại nói với hàng xóm 1 câu khiến chị quá đau lòng:
- Con Hương nó mà chăm tôi tử tế thì tôi khỏe từ lâu rồi chứ không phải ở viện đến tận bây giờ.
- Cô ấy cũng là có hiếu bà à. Không mấy đứa con dâu tốt được như thế đâu.
- Ối dời, biết đâu được lòng dạ chúng nó. Khéo đút cháo cho mình nhưng trong bụng nó cầu cho mình chế.t đi ấy chứ.
Hương quá chán mẹ chồng nhưng cũng chẳng buồn chấp nhặt với bà nữa, cô sống sao thì thiên hạ cũng biết rồi, cứ lơ đi cho mọi chuyện qua thôi. 5 năm sống ở nhà chồng mẹ chồng ghét Hương ra mặt như thế nhưng cô vẫn nghĩ còn chồng yêu mình. Ai ngờ đợt đấy sau khi anh đi làm 5 tháng mới về thì cô sốc ngất khi chồng đặt lên bàn tờ đơn l.y hô.n và bảo:
Ảnh minh họa
- L.y hô.n đi, thời gian qua là tôi qua sống với cô ấy. Từ lâu tôi đã không còn tình cảm với cô nữa rồi. Giờ cô ấy đang có thai con trai tôi muốn đưa về đây chăm sóc.
- Anh… Sao anh nỡ làm như vậy? Anh không thương con anh sao?
Dù Hương có níu kéo va.n xi.n thế nào thì chồng cô vẫn kiên quyết l.y hô.n. 2 ngày sau đó anh ta đã dẫn người tình về rồi đuổi mẹ con cô ra khỏi nhà. Hương đa.u đớ.n cùng cực vì bị chồng đối xử tệ bạc xếp vali hành lý quyết định ra đi thì bất ngờ mẹ chồng cô hét lớn:
- Mày bế con đi đâu? Không việc gì phải đi đâu cả. Thằng Tùng mày dám đuổi vợ đi thì tao cũng tống cổ luôn mày ra ngoài đường, nhà này chỉ có con Hương là con dâu thôi.
- Mẹ, mẹ biết gì mà nói.
- Tao không biết gì, tao chỉ biết tao ốm 5 tháng liền ở viện nhưng chẳng thấy mặt mày đâu mà chỉ có 1 mình nó chăm tao. Không có nó tao chế.t rồi. Nhà này là nhà của tao, mày mà dẫn con bồ của mày bước qua cửa tao chặ.t châ.n nó luôn. Chúng mày cút hết đi.
Chồng Hương đành dẫn bồ đi không dám đưa về nhà nữa. Mẹ chồng ôm chặt lấy cô: “Hai mẹ con cứ ở đây với mẹ, mẹ sẽ coi con như con gái mẹ vậy”.
Minh Phương/ Theo Thể thao xã hội
Vì một câu nói từ 20 năm trước, con dâu bỏ mặc mẹ chồng lúc ốm đau
20 năm trước, tôi kết hôn. Lúc đầu, chúng tôi sống cùng nhà với bố mẹ và 2 đứa em đang tuổ.i ăn tuổ.i lớn.
Gia đình tôi rất khó khăn. Vợ tôi lại là con nhà khá giả, được nuông chiều từ nhỏ nên cô ấy cảm thấy rất khổ sở khi phải làm dâu trong cảnh thiếu thốn, vất vả của gia đình. Mẹ tôi thấy nàng dâu khó chịu ra mặt khi sống chung với bố mẹ và các em chồng nên bà bảo tôi thu xếp ra ở riêng. Cả gia tài có 5 chỉ vàng, bà cho tôi làm vốn.
Được sự giúp đỡ của bố mẹ vợ, chúng tôi mua được một căn nhà nhỏ. Ngày vợ chồng tôi chuyển nhà, mẹ tôi khóc và nói với vợ tôi rằng: "Tôi vô phúc nên không được con dâu yêu quý. Tôi để con tôi đi với cô. Mong cô đối đãi với con tôi tử tế. Từ nay cô cứ yên tâm mà hưởng thụ. Dù có chế.t tôi cũng chẳng phiền cô".
20 năm qua, khoảng cách giữa mẹ và vợ tôi ngày càng lớn. Chúng tôi chuyển nhà lên phố, cả năm chỉ về thăm bố mẹ đôi lần. Có khi chỉ 3 bố con tôi về, vợ tôi viện cớ không muốn về thăm bố mẹ. Lúc nào vợ tôi cũng giữ thái độ lạnh nhạt với nhà chồng cho dù nhiều lần mẹ tôi chủ động xích lại gần con cháu. Mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu khiến những cuộc đoàn viên của gia đình tôi chẳng mấy khi vui vẻ. Tôi nhiều phen đau đầu nhức óc vì những lời chê trách phàn nàn của mọi người về "cô vợ tiểu thư".
Ảnh minh họa
Năm trước, bố tôi đột ngột qua đời. Mẹ tôi hụt hẫng, buồn phiền nên sức khỏe sa sút. Tôi vẫn bận công tác. Em trai tôi lập nghiệp ở xa, không thể đón mẹ đi cùng. Thành ra mẹ tôi chủ yếu nhờ cậy vào cô con gái lấy chồng gần. Nhưng em gái tôi cũng chỉ chạy qua chạy lại chứ không thể cận kề bà lúc ốm đau.
Tháng trước, mẹ tôi phải nhập viện vì bị tai biến mạch má.u não. Cũng may là em gái tôi đưa bà đi cấp cứu kịp thời nên bà đã tai qua nạn khỏi. Suốt 3 tuần bà nằm viện, vợ tôi chỉ ghé qua có một lần rồi vội vã đi. Khi tôi đề nghị vợ vào viện chăm mẹ vài ngày thì vợ tôi nói: "Ngày xưa bà đã tuyên bố là có chế.t cũng không phiền đến tôi. Vậy nên nhất quyết tôi không đi chăm bà ấy". Thì ra, 20 năm qua, vợ tôi vẫn chưa quên câu nói của mẹ chồng. Vì câu nói ấy, trong lúc mẹ tôi ốm đau, vợ tôi coi như mình là người ngoài cuộc.
Sau khi mẹ tôi xuất viện, chúng tôi thuê một người giúp việc ở cùng bà. Tuy cuộc sống vật chất đầy đủ nhưng tôi biết mẹ rất buồn vì trống vắng, cô đơn. Nhiều người hỏi tôi: "Sao anh không đón mẹ đến ở cùng con cháu?". Tôi chỉ biết cười trừ, trong lòng thấy vô cùng chua chát. Tôi biết mẹ không bao giờ chịu ở nhà tôi và vợ tôi cũng không bao giờ muốn sống chung với mẹ.
Do không thể tìm tiếng nói chung về vấn đề chăm nom mẹ, tình cảm vợ chồng tôi ngày càng lạnh nhạt. Tôi thấy mình bất lực vì không thể khiến vợ thay đổi quan điểm mà hiếu kính với mẹ chồng. Nhiều lúc tôi thấy chá.n v.ợ, chán cả cuộc sống gia đình.
7 năm nữa tôi sẽ về hưu. Lúc ấy, các con tôi cũng đã trưởng thành. Tôi dự định sau khi về hưu sẽ về quê ở cùng với mẹ để chăm sóc bà những năm tháng cuối đời. Không biết bà có chờ được tôi không? Nghĩ đến mẹ, tôi lại thấy tim mình đau nhói.
Theo Dân Việt
Cô con dâu sứt môi cứu cả nhà chồng khỏi món nợ 10 tỷ Dù cho nhiều người khuyên mẹ chồng cô rằng cô tuy xấu người nhưng không xấu nết, ngoan ngoãn, thật thà, hay giúp đỡ mọi người, ấy chính là điểm tốt thì mẹ chồng cô vẫn cứ ác cảm với cô. Vừa chào đời, cô đã bị cả họ đằng nội xa lánh, đặc biệt là bố cô, ông không thừa nhận cô....