5 năm sau ngày đón dâu, tôi tát con dâu rồi đuổi đi
Tôi thực sự không muốn chuyện không ra gì đó xảy ra trong gia đình tôi, nhưng đến hôm nay, quả thực tôi như tức nước vỡ bờ rồi…
Ngày đầu con trai tôi dẫn Liên về ra mắt, không hiểu sao tôi thấy không có thiện cảm nhiều, con bé nhỏ nhỏ, trông lanh lợi và có vẻ ghê gớm.
Tôi không ưng nhưng cũng kệ, không muốn can thiệp quá sâu, hai đứa muốn làm đám cưới tôi cũng đồng ý. Phần vì nhà tôi neo người, tôi cũng có tuổi, muốn con trai sớm ổn định gia đình và sinh cháu.
Vậy nhưng ngờ đâu, con dâu tôi lại là kiểu “rạch giời rơi xuống”, vừa cưới được mấy bữa đã lộ rõ bản tính của mình.
Việc nhà lười biếng chẳng chịu làm gì. Tiếng là mẹ chồng, nhưng việc gì cũng đến tay, con dâu tôi chơi nhong nhóng, đi làm về là nằm phè phỡn xem tivi. Tôi khó chịu lắm, cũng mấy lần góp ý với con trai, nhưng khổ nỗi con trai tôi nhu nhược, nghe vợ chẳng dám mở lời.
Cưới nhau được hơn 3 năm, hai đứa cũng sinh được một thằng cu kháu khỉnh, thú thực tôi còn nhiều bất mãn với con dâu nhưng vì nghĩ có cháu rồi, lại tự nhủ con dâu mình bồng bột nên cũng bỏ qua.
Ảnh minh họa
Mọi chuyện đáng nhẽ cứ thế trôi qua, nhưng không may con trai tôi bị tai nạn buộc phải nghỉ việc, thời gian đó kinh tế gia đình tôi rất khó khăn, vì số tiền tiết kiệm đã dốc hết để làm phẫn thuật cho con.
Con dâu tôi kinh doanh ngoài nên việc làm ăn khá thuận lời, còn tôi mỗi tháng chỉ có đồng lương hưu, đủ ăn thôi chứ không có nhiều mà bỏ ra.
Video đang HOT
Cậy mình là trụ cột, con dâu càng lên mặt với hai mẹ con tôi. Cũng từ dạo con trai tôi nằm đấy, con bé tỏ ra lạnh nhạt, hờ hững, đi làm về là cáu gắt. Con tôi thì biết mình yếu thế hơn nên chẳng dám nói năng gì lại, rất nhiều lần tôi chứng kiến cảnh con bé ăn nói lỗ mãng, cục cằn với chồng nhưng không làm sao được. Nó cũng chẳng nể nang gì tôi, có lần còn cao giọng nói may có nó, không cả nhà có nước ra đường.
Có lúc thấy con bé hỗn quá, tôi lên tiếng thì nó tráo trở: “Việc của vợ chồng con, mẹ đừng có can thiệp”. Thấy con dâu hỗn láo và coi thường nhà chồng mà tôi cũng chẳng thể nói gì hơn ngoài việc im lặng chịu đựng.
Con dâu tôi đi tối ngày, không ngó ngàng đến chồng con.
Cứ như thế một thời gian dài, một chuyện xảy ra khiến tôi không chịu đựng nổi nữa mà bộc phát tất cả. Hôm đó con dâu tôi đi đến gần 2h sáng mới về, con trai tôi hỏi vợ đi đâu giờ mới về. Con bé không những tỏ ra có lỗi còn ngang ngược nói: “Tôi đi làm ăn chứ có đi chơi đâu, ở nhà suốt ngày mà chết đói cả lũ à”. Con tôi giận lắm nhưng bất lực không làm gì được.
Nhìn con bị vợ ăn hiếp quá đang như thế tôi không chịu được nên đi theo con bé lên phòng, dù rất giận nhưng có kiềm chế nói năng rất nhỏ nhẹ với con dâu. Ai dè con bé coi như không nhìn thấy tôi, nó thay đồ rồi vật ra giường, tôi bực quá mới lôi dậy bảo nói chuyện. Con bé xẵng giọng nói: “Mẹ đi xuống nhà đi cho con ngủ, con mệt lắm rồi. Mẹ đừng có nói thêm gì nữa, con chán lắm, mệt mỏi lắm rồi”. Nghe con dâu hỗi hào, tôi không kiềm chế nổi nên đã vung tay tát con bé một cái. Con bé gào lên: “Bà dám đánh tôi sao”, nó ấm ức đập cửa ầm ầm.
Tôi vừa ôm ngực thở vừa gằn: “Mày đi ngay, đi ngay, ra khỏi đây ngay”. Con bé vùng dậy, nó khoác túi đi ngay lúc ấy, còn không buồn ngó con một lần.
Hôm đó, 2 mẹ con tôi chẳng ai ngủ được chút nào. Nghĩ mà buồn chán vô cùng. Không khí gia đình nặng nề, con trai chẳng nói năng gì. Chỉ vì những lời nói hỗn xược của con dâu và một cái tát tôi dành cho nó mà thành ra thế này. Tôi không biết mình làm vậy là đúng hay sai bởi có thể cái tát đó sẽ khiến gia đình tôi không còn gì cứu vãn nữa. Tôi phải làm sao đây?
Theo Afamily
Cô gái bị chồng đuổi đi với đứa con đỏ hỏn, ông cụ ngày nào cũng cho thằng bé 1 cốc sữa...
Chiều đi làm phụ hồ về cũng thấy cô gái trẻ bế đứa con mới sinh người bầm dập vết thâm tím ngồi vệ đường xin tiền mà ông Tài thấy tội quá. Lục lọi trong túi còn có hơn 20 ngàn ông vội chạy vào quán café mua cốc sữa nóng đem ra cho cô gái kia rồi hỏi chuyện.
ảnh minh họa
- Cô gái, thằng bé đói quá rồi. Cô cho nó uống tạm cốc sữa nóng này đi. Sao mẹ con lại bồng bế nhau ra đường ăn xin thế này?
- Dạ, con cảm ơn ông ạ. Con lỡ có bầu với người khác trước khi cưới chồng con, biết được chuyện anh ấy đánh đập và đuổi mẹ con con đi. Con không có 1 đồng trong người, không có tiền mua đồ ăn nên không có sữa cho con bú. Cảm ơn ông ạ.
- Khổ! Con nhỏ mà sống cảnh không tiền không nhà thế này. Ở cuối phố kia có 1 túp lều người ta bỏ hoang, cô đưa con về đó ở tạm rồi tôi sẽ đến sửa giúp cô. Tôi đi làm phụ hồ, ở công trường chứ chẳng có nhà. Thôi thì tôi giúp được mẹ con cô cái gì thì giúp.
- Dạ.
Theo ông cụ về túp lều bỏ hoang ở cuối phố, mẹ con cô gái đó cảm ơn ông cụ hết lời nhưng vì con nhỏ không có việc làm ngày nào cô cũng bế con ra đường xin ăn, hay địu con vào quán xá nào xin rửa bát nhưng không ai nhận cả. Thương thằng bé tội nghiệp, ngày nào ông cụ cũng dành dụm tiền mua tặng nó cốc sữa nóng rồi mua cho cô gái kia xuất cơm ăn.
Thấy ông cụ tốt với mẹ con cô gái kia như vậy, ai cũng ngỡ họ là bố con nên xót và cảm động lắm. Thế rồi khi đứa bé được 5 tháng cứng cáp hơn, có 1 bà chủ quán phở tốt bụng gần đó nhận cô gái đó vào rửa bát. Có việc làm, cô gái đó vui lắm mà đèo díu cả con đi làm nữa.
Cũng sau khoảng thời gian đó, ông cụ già chuyển chỗ làm đi 1 nơi khác vì tòa nhà kia đã xây xong. Chia tay mẹ con cô gái tội nghiệp kia, ông cụ không quên dặn cô gái ấy phải nuôi nấng thằng bé thật tốt. Đừng đổ lội cho hoàn cảnh mà khiến thằng bé trở thành 1 người thất học và không được dạy dỗ đàng hoàng.
Bẵng đi 1 thời gian dài khoảng chừng 20 năm, ông cụ ấy giờ đã ngoài 70 tuổi không đi làm nổi phụ hồ nữa mà về quê nằm dưỡng bệnh. Giờ ông yếu lắm, chỉ nằm ở nhà hay khỏe hơn thì đi ra đi quẩn quanh trong xóm rồi lại về. Thế rồi 1 ngày nọ, đang ra sân ngồi xem mấy con gà ăn thì có 1 chiếc ô tô đắt tiền đậu ngoài cổng nhà ông. Nghĩ ai đó, tậu xe nhờ cổng nhà mình ông cũng không quan tâm lắm, nhưng đến khi có cậu thanh niên tầm 20 tuổi và 1 người phụ nữ tầm hơn 40 bước vào cúi đầu chào ông.
- Con chào ông ạ, ông có còn nhớ mẹ con con không ạ?
- Chị và cháu là ai, tôi không nhớ.
- Dạ, ông còn nhớ 20 năm trước ngày nào ông cũng cho mẹ con cô gái bị chồng đánh đuổi 1 cốc sữa nóng chứ ạ? Đó là mẹ con cháu ạ, nhờ cốc sữa nóng đó của ông mà giờ con trai cháu đã lớn thế này rồi ạ. Nhờ giời sau vài năm cháu gặp được 1 người đàn ông giàu có yêu thương mẹ con cháu thật lòng, anh ấy hỏi cưới cháu và cho mẹ con cháu 1 cuộc sống giàu sang phú quý. Bao năm qua cháu đã cố tìm mọi cách để tìm được ông, nhưng phải đến bây giờ cháu mới tìm được ông ạ.
- Là 2 người đấy à? Thằng bé lớn và đẹp trai quá. Nhưng chị tìm tôi để làm gì?
- Dạ, cháu muốn nhận ông là bố nuôi ạ. Cháu biết ông 1 mình 1 mình lang bạt bao năm nay giờ mới về quê, mẹ con cháu muốn được chăm sóc ông lúc tuổi già. Muốn đền đáp ơn huệ của ông ạ.
- Gì cơ? Chị sao thế? Giờ chị giàu có rồi không nên nhận ông cụ già yếu, nghèo hèn như tôi làm gì. Thôi 2 người về đi, chuyện ngày xưa đừng quan trọng quá. Tôi thấy chị và thằng bé hạnh phúc thế này là mừng rồi.
- Ông ạ, ông làm ông ngoại cháu đi ông. Nếu không có cốc sữa nóng của ông thì cháu chẳng sống nổi đến ngày hôm nay nữa. Ông để mẹ con cháu được báo hiếu ông nhé. Ông đừng khước từ đề nghị của mẹ con cháu.
Thấy bé cứ năn nỉ, ông cụ mủi lòng gật đầu đồng ý. Ông không ngờ chỉ với mấy cốc sữa nóng ngày xưa mà giờ ông lại được mẹ con họ tìm về tận nơi đòi trả ơn thế này. Theo mẹ con người phụ nữ đó về căn biệt thự rộng lớn ở, được chăm sóc từng tý 1 giờ sức khỏe của ông tốt hơn trước rất nhiều.
Ở cái tuổi gần đất xa trời thế này, ông không nghĩ cuối đời mình lại được nếm mùi hạnh phúc gia đình như thế này. Ông vui và hạnh phúc lắm, giờ ông con mẹ con cô gái năm xưa như con cháu của mình. Có lẽ với ông giờ họ là tất cả và mẹ con cô gái kia cũng coi ông như bố/ông ngoại ruột chứ không phải bố nuôi mà trả ơn huệ năm xưa nữa. Càng ngẫm càng thấy đúng, cứ làm việc tốt rồi sẽ được đền đáp. Hãy gieo yêu thương để nhận lại yêu thương nhé.
Theo Webtretho
Bố đuổi đi, con trai 10 tuổi ra đường bán rau thuê tìm mẹ và cái kết rơi nước mắt Nó ra khỏi mái nhà nó đã sống suốt 10 năm qua lúc có mẹ. Nó lang thang khắp mọi nơi, mọi người hỏi nó đi đâu, nó bảo nó đi tìm mẹ. Mẹ xoa đầu nó, ôm chặt lấy nó, rơi nước mắt. (Ảnh minh họa) - Cô cút ra khỏi nhà tôi ngay! Nó chỉ nhìn thấy bố ném quần áo...