5 năm liền, một mình tôi ‘chiến đấu’ với 3 cô em chồng
Có lần, chỉ vì một bát nước mắm tôi cho thêm vài lát ớt vào để tiếp khách chồng đến chơi, nhưng đứa em út bị dạ dày không ăn được, thế mà cả ba đứa xúm vào c.hửi tôi là lên kế hoạch g.iết em chồng
Tôi năm nay 28 t.uổi, đã lập gia đình từ năm 2010. Chúng tôi yêu nhau gần 1 năm thì làm đám cưới. Hiện hai vợ chồng đang sống chung cùng gia đìnhnhà anh.
Cuộc sống của tôi không được hạnh phúc khi suốt ngày hai vợ chồng cãi nhau vì những chuyện vụn vặt trong nhà. Gia đình chồng tôi lại có đến 3 cô em gái đang sống cùng. Tất cả đều đã quá lứa lỡ thì nhưng vẫn chưa lấy chồng. Đó chính là nguyên nhân khiến vợ chồng tô suốt ngày lục đục.
Bố chồng tôi lại suốt ngày say rượu, mỗi lần uống say lại đi khắp xóm, đi vào mỗi nhà người ta chuốc thêm cho một chén rồi khi về được đến nhà rồi thì chân loạng quạng, mới đến cổng đã c.hửi đổng hết người này người khác. Sống cùng một nhà với con người như thế, nhiều lúc tôi như muốn phát điên theo và lại lo sợ con tôi lớn lên sẽ bị ảnh hưởng về tâm lý.
Chưa hết, chồng tôi là con trai độc đinh, sau có 3 cô em gái. Tôi về làm dâu được mấy hôm bọn nó bắt đầu soi mói, bới móc đủ điều. Có lúc bọn nó còn nói thẳng tôi không bằng với người yêu cũ của chồng tôi. Có lúc bọn nó còn săm soi quần áo, váy vóc tôi mặc đi làm mặc dù cùng là phụ nữ với nhau.
Nhiều lúc tôi như muốn phát điên khi sống chung một nhà với những con người lạnh lùng, thích soi mói, bẩn tính, thô thiển đó. Ảnh minh họa.
Đã thế, 3 đứa có mỗi một đứa có việc đi làm còn lại 2 đứa ở nhà chơi không nhưng chẳng bao giờ bọn nó động tay động chân vào bất cứ việc gì. Ngày nào chúng cũng chờ chị dâu về làm, từ cắm cơm, nấu ăn phục vụ cho cả nhà 8 miệng ăn.
Video đang HOT
Quần áo tắm xong chúng để nguyên trong chậu chờ chị dâu tối về giặt. Nhà chồng tôi nghèo chưa có máy giặt nhưng có kiểu tất cả tấp đống lại chờ một người giặt là tôi. Đến cả bát đũa ăn xong là chúng chùi mép tót lên ghế xem ti vi để một mình tôi dọn rửa. Nhiều khi về nhà chồng sống tôi cứ lầm mình làm osin không công cho họ.
Mệt mỏi cả ngày đi làm thì chớ, tối về vừa chăm con vừa phục dịch cả nhà chồng, bố chồng lại như vậy nên càng ngày tôi càng hay cáu ghắt. Tôi cáu luôn với cả chồng nên chúng tôi cãi nhau càng nhiều. Nhưng, thấy vợ chồng cãi nhau mấy đứa em chồng tôi lại thấy vui, hào hứng cổ vũ anh đ.ánh chị dâu.
Nhiều lần, về nhà đang nấu nướng tôi còn nghe được lời hai đứa lớn đứng ton hót kể tội chị dâu với anh trai, rồi bịa đặt tôi cặp kè với trai làng để chồng tôi nổi đóa vào đ.ánh tôi. Tình cảm của tôi với chồng đến bây giờ là con số 0 chỉ vì những điều đau lòng đó. Chồng thấy vợ vất vả đi làm cả ngày không quát mấy đứa em giúp chị dâu thì thôi, đằng này còn hùa theo chúng bắt nạt vợ.
Có lần, chỉ vì một bát nước mắm tôi cho thêm vài lát ớt vào để tiếp khách chồng đến chơi, nhưng đứa em út bị dạ dày không ăn được, thế mà cả ba đứa xúm vào c.hửi tôi là lên kế hoạch g.iết em chồng. Tôi mệt mỏi đã đành, tức điên lên một mình đứng c.hửi lại 3 đứa. Dĩ nhiên, một mình tôi không thể át lại ba cái miệng ngoa ngoắt được rồi. Khách chồng thấy thế vội cáo có việc bận ra về. Còn chồng tôi không rằng chạy xuống c.hửi tôi không ra gì. Đến lúc này thì tình cảm của tôi với gia đình đó đã cạn kiệt rồi.
Tôi càng mong được thoát ra khỏi căn nhà đó càng sớm càng tốt. Thế nhưng còn con tôi, đi rồi thì nó lại thiếu cha nên tôi đành nhắm mắt sống tiếp đến bây giờ.
Cuộc đời tôi mỗi ngày chỉ vui khi trong mấy tiếng đi làm ở cơ quan còn về nhà như trở lại địa ngục. Sống cùng những con người lạnh lùng không có hiểu biết, em chồng thấy chị dâu mặt lạnh băng không chào, chồng cứ nhìn thấy vợ là hậm hực quát tháo đòi đ.ánh. Tất cả khiến cuộc tôi ngày càng rơi vào bi kịch tối tăm.
Thế nhưng, việc vừa rồi khiến tôi không thể chịu đựng thêm được nữa. Mâu thuẫn lần này từ chồng tôi chứ không phải mấy cô em chồng ghê gớm. Hôm đó, nhà chồng có giỗ, tôi đã xin nghỉ làm ở nhà làm cỗ mời khách. Chỉ vì đồ xôi nhưng nạo dừa không mịn nên trộn vào lôm côm, mấy cô em chồng lại đứng chê bai. Tôi tức quá nên có đối đáp lại mấy câu, không rõ bọn nó mách lẻo với chồng tôi như thế nào mà khi khách khứa về hết, chồng tôi uống là ngà kéo tôi xuống nhà c.hửi.
Anh c.hửi bố mẹ tôi không biết dạy con để tôi đến mâm cỗ giỗ nhà chồng không biết làm. Anh chê tôi kém cỏi rồi buông một câu: “Biết thế này ngày trước tao lấy con Trang thì đời tao đã không khổ thế này”.
Nghe chồng tôi nói câu đó xong, tôi uất nghẹn không nói năng gì vào thu dọn đồ rồi đưa con về ngoại. Bây giờ, 1 tuần đã trôi qua nhưng gia đình nhà họ vẫn chưa liên lạc, thậm chí còn ra ngoài đặt điều nói xấu tôi và bố mẹ đẻ tôi.
Đến giờ, sau 5 năm chung sống, từ yêu tôi chuyển sang hận chồng và hận cả nhà chồng. Tôi đã biết đơn ly hôn nhờ người gửi sang cho chồng tôi ký nhưng đến bây giờ vẫn chưa thấy gửi lại. Nếu như anh ta không ký, tôi sẽ đơn phương gửi đơn xin ly hôn ra tòa. Tôi không thể sống tiếp cùng những con người ghê gớm đó nữa.
Theo Linh Bảo /Nguoiduatin
Uất nghẹn nỗi đau vừa mất con, nhà chồng tương lai ép hủy hôn
Thực ra đó chỉ là cái kế hoãn binh của nhà chồng tương lai. Chị uất nghẹn, chị không ngờ nhà anh lại tàn nhẫn đối với chị như thế...
Không được may mắn như những người con gái khác, ngoại hình chị dưới mức trung bình. Đã thế chị lại sinh ra trong một gia đình nghèo khó, không được cho ăn học tử tế đàng hoàng. Từ nhỏ đến lớn chị cũng chẳng đi đâu xa mà chỉ quanh quẩn ở nhà phụ giúp bố mẹ chăm bẵm ruộng vườn.
Mọi người trong làng bảo chị cầm tinh con Hổ nên cao số, đã ngoài 30 nhưng vẫn chưa có ai đến hỏi cưới. Thấy bố mẹ sốt ruột vì lo chị ế, chị cũng có phần đứng ngồi không yên. Nhưng khổ nỗi đối tượng chưa xuất hiện, chị biết cưới ai bây giờ?
Ảnh minh họa
Trong khi nhà chị đang ngồi trên chảo lửa thì anh xuất hiện. Vẻ mặt lo âu của bố mẹ chị tan biến thay vào đó là sự mừng vui khó tả. Dù biết anh đã trải qua một đời vợ, do vợ anh không thể sinh con cho anh nên hai người đã li hôn. Dù biết bố mẹ anh nổi tiếng gia trưởng độc đoán,dù cho chị không ưng mối này lắm nhưng bố mẹ chị vẫn không ngừng làm công tác tư tưởng cho chị: "Con lấy chồng ở với chồng cả đời chứ bố mẹ chồng rồi cũng có lúc nhắm mắt xuôi tay". Không được bố mẹ chị lại làm căng: "Mày muốn ở vậy cả đời cho thiên hạ họ cười à", chị đành gật đầu chấp thuận.
Đi lại tìm hiểu được một thời gian thì anh đặt vấn đề với chị: "Bố mẹ anh bảo sang năm mình cưới mới hợp, bây giờ mình có con trước chứ anh và ông bà mong mỏi có cháu bế bồng lắm rồi". Lúc đầu chị không đồng ý, phần vì chị sợ anh gạt, phần vì chị nghĩ dù có ế mình cũng không để thiên hạ cười chê là "ăn cơm trước kẻng". Nhưng anh bảo: "Phải có thai trước rồi bố mẹ anh mới đồng ý cho cưới vì như thế mới chắc chắn", lại được bố mẹ chị hùa vào:"Đúng đó con ạ, thời buổi giờ hiếm muộn vô sinh nhiều lắm!", lại một lần nữa chị nhắm mắt nghe theo.
Chẳng bao lâu sau biết chị có thai, nhà anh mừng lắm. Cái vẻ mặt khó chịu của bố mẹ anh được thay hoàn toàn bằng những nụ cười tươi hớn hở. Họ thường xuyên mua những món ngon sang tẩm bổ cho chị, thường xuyên gọi điện hỏi han, dặn dò anh phải chăm sóc mẹ con chị cho thật chu đáo. Rồi nhanh chóng lên lịch chọn ngày lành tháng tốt để rước chị về làm dâu. Thấy bố mẹ anh như thế chị cũng cảm thấy vui lòng, có lúc chị thoáng nghĩ: "Số mình có lẽ được nhờ con"...
Nhưng đời nào có như mơ. Khi cái thai được gần 3 tháng, khi ngày cưới đang cận kề thì chị chẳng may sơ ý bị ngã, khiến chị bị sảy thai. Nỗi đau mất đi giọt m.áu của mình khiến chị gầy hao, suy sụp. Đáng lẽ lúc đó anh và nhà anh phải động viên an ủi để chị vượt qua nỗi đau này. Đằng này nhà anh lại trách móc chị vụng về, đi đứng không cẩn thận để làm mất đi đứa cháu nội của họ: "Không hiểu nhà chị đi đứng kiểu gì mà đến nông nỗi thế. Người đâu mà đoảng thế không biết". Thái độ của bố mẹ anh lại quay ngoắt 180 độ, lại cay nghiệt, độc đoán như ngày nào.
Nỗi đau mất con vẫn còn chà xát tâm can chị thì nhà anh lại nhanh chóng tuyên bố hủy hôn. Lấy lí do: "Lúc này con chị vừa mất, cưới xin không tốt, đợi mọi thứ nguôi ngoai rồi sẽ xem lại ngày cưới sau". Thực ra đó chỉ là cái kế hoãn binh của nhà chồng tương lai. Chị uất nghẹn không ngờ nhà anh lại tàn nhẫn đối với chị như thế. Chị biết thừa là nhà anh muốn trì hoãn việc cưới xin lại để đợi khi nào chị có con rồi mới cưới. Chị cảm thấy mình bị xúc phạm ghê gớm cái họ cần là đứa con chứ không phải là chị, lấy anh chắc chắn chị chỉ có nước khổ. Có lẽ lúc này chị không thể nào chịu đựng nổi nữa, chị bất chấp điều tiếng, bất chấp sự ép buộc của bố mẹ chị thẳng thừng đáp lại sự quá đáng của nhà chồng tương lai: "Cháu không cần anh ấy nữa, hai bác muốn cưới ai cho anh ấy thì cưới. Cháu sẽ không lấy anh ấy nữa đâu".
Chị rời bỏ mảnh đất mà mình gắn bó từ nhỏ để đến với vùng đất mới ôm theo nỗi hận về sự quá quắt của nhà chồng "hụt". Thời gian trôi đi, nhưng vết thương lòng vẫn con đau âm ỉ. Thi thoảng quá khứ ấy lại hiện về lòng chị lại uất ức, cổ họng chị lại nghẹn đắng, từng giọt nước mắt mặn chát lại cứ thế thi nhau tuôn trào.
Theo Nguyenlam/Afamily
Uất nghẹn với món quà đặc biệt sếp tặng trong ngày cưới Thành đọc trọn vẹn đoạn tin nhắn mà sếp gửi cho Mai không thiếu một từ. Uất ức dâng trào Thành cứ thế mà đ.ấm vào tường nhà thùm thụp. Hẳn đây là món quà đặc biệt ông ta dành tặng cho Thành trong ngày cưới hay sao? Hai lần cầm lên rồi lại đặt xuống nhưng chẳng hiểu ma xui quỷ khiến...