5 năm làm vợ: Ngọt bùi thì ít đắng cay thì quá nhiều
Các con của chị có bố nhưng đã được bố chăm sóc ngày nào đâu? Năm năm chị làm vợ anh, ngọt bùi thì ít mà đắng cay thì nhiều.
Chị và anh đến với nhau hoàn toàn tự nguyện. Trước khi cưới hai người đã có một khoảng thời gian dài yêu nhau với một tình yêu tuyệt đẹp. Khi anh đi du học chị đã sang tận nơi để thăm người yêu và đợi bằng được ngày anh về để tổ chức lễ cưới.
Rồi một đám cưới đầm ấm mà chị đã mong đợi bấy lâu cũng diễn ra. Hai bên gia đình ai cũng mừng cho đôi trẻ. Duy chỉ có vài người trong công ty chị là xì xào: “Nhìn cái Hương không được xứng đôi với chồng cho lắm. Anh chồng cao to đẹp trai thế kia, sau này lo giữ chồng cũng mệt đấy”. Nhưng khi thấy chị nở nụ cười mãn nguyện suốt đám cưới thì ai cũng cầu chúc cho hai người có cuộc sống hạnh phúc mãi về sau.
Hạnh phúc ít ỏi…
Cưới xong chưa đầy hai tháng anh lại phải đi công tác Sài Gòn. Số chị đúng là khổ, yêu đã phải yêu xa giờ cưới cũng chẳng được ở bên chồng. Vậy nhưng chị dường như đã quá quen với điều này, nó chẳng làm chị mảy may bận tâm về việc phải xa chồng. Chị hoàn toàn tin tưởng vào anh.
Sau những lần anh về thăm vợ, chị đã có bầu. Một mình chị tự chăm sóc cho bản thân mình khi bầu bí mà không có chồng bên cạnh, vậy nhưng chưa bao giờ chị ca than vất vả một lời nào. Thế nhưng điều mà chị không ngờ đến đó là trong thời gian xa vợ anh đã có mối quan hệ mờ ám với người đàn bà khác. Chị biết được điều này là do đồng nghiệp nữ của anh ở trong ấy báo cho chị biết: “Cùng là phụ nữ nên chị rất thương em. Em bụng mang dạ chửa một mình ở ngoài ấy khổ cực lắm. Ngăn chặn chuyện này sớm đi thì còn có cơ hội giữ chồng em à”.
Nhưng anh ở xa, chị cũng chỉ biết vậy chứ không làm thế nào được. Chị bóng gió nói với mẹ chồng thì bà bảo: “Làm phận đàn bà nó khổ thế đấy. Thôi ráng chịu, đàn ông có trăng hoa bên ngoài thì cuối cùng cũng chỉ về với vợ con ở nhà thôi. Đời mẹ trải qua rồi nên mẹ hiểu”. Chị đành nín nhịn cho êm chuyện vì sắp tới ngày sinh rồi. Một mình chị vượt cạn, một mình thức đêm để chăm sóc con nhỏ… Đã vậy chị còn luôn bị stress vì giữa chị và mẹ chồng bất đồng quan điểm trong cách nuôi con mà chẳng biết chia sẻ cùng ai. Còn anh thì vẫn vu vu trong ấy cùng nhân tình.
Video đang HOT
Chồng chị đã làm hẳn ở chi nhánh trong ấy rồi chứ không phải chỉ là đi công tác một thời gian nữa. Có lẽ vì bận bịu với nhân tình mà anh chẳng ngó ngàng gì tới mẹ con chị. Hôm vừa rồi chị đồng nghiệp của anh lại gửi cho chị những tấm ảnh mà chồng với cô bồ công khai tình cảm với nhau ở công ty. Chị đau lắm, cả đêm chị khóc như mưa. Hôm sau chị quyết định gọi anh về để làm rõ mọi chuyện. Khi nhìn thấy những tấm ảnh anh đã không thể chối cãi. Anh xin chị tha thứ, anh hứa sẽ bỏ. Vì vẫn còn thương và yêu anh nên chị bỏ qua để giữ mái ấm gia đình cho con.
Sau lần ấy anh quan tâm tới chị và con hơn. Một tháng anh lại đều đặn ra thăm chị một lần. Một năm sau thì anh trở ra trụ sở chính của công ty ngoài Hà Nội làm. Thỉnh thoảng chị vẫn bắt gặp tin nhắn của cô bồ anh trong Nam nhắn cho anh nhưng thấy nội dung không có gì với lại họ kẻ Nam người Bắc nên chị không lo gì nữa. Rồi chị lại mang bầu đứa thứ hai và sinh một bé trai kháu khỉnh. Chị nghĩ hai đứa con một trai, một gái sẽ là sợi dây vững chắc níu giữ chân anh bên chị.
Vậy nhưng chị đâu có ngờ. Trong thời gian chị ở cữ đứa con thứ hai cô bồ cũ của anh đã ra Hà Nội và họ lại hẹn hò với nhau. Anh đi làm nhưng mãi tận 12 giờ đêm mới về, mọi việc trong nhà giao hết cho chị. Bé lớn chị phải nhờ bà nội đưa đi học và đón về. Tôi đến chị một mình vừa lo tắm rửa cơm nước cho đứa con gái lớn rồi lại trông đứa con trai mới sinh tháng khiến chị mệt mỏi rã rời.
Có hôm bà nội bận việc không thể đón con chị đã gọi cho anh mà gọi mãi không được. 5 rưỡi rồi mà vẫn không liên lạc được với chồng chị đành phải mặc quần áo và địu thằng nhỏ mới năm tháng trước ngực rồi phóng xe đi đón con lớn. Đêm ấy anh về nhà trong tình trạng say khướt, rồi lăn ra ngủ. Chị quá mệt mỏi cũng nằm xuống bên hai con. Vừa thiu thiu ngủ thì chợt chuông điện thoại của anh reo. Chị vừa nghe máy thì đầu dây bên kia tiếng phụ nữ đã vang lên.
“Anh vội về quên cả ví này, về nhà vợ kiểm tra không thấy thì cô ấy ghen chết”. Cổ họng chị nghẹn đắng không nói được lời nào. Chị quyết định ly hôn. Hôm sau khi anh thức dậy chị hỏi anh có thương con thương vợ không. Anh nói anh rất thương con nhưng anh không thể nào bỏ cô ta được. Mẹ chồng chị thì vẫn khuyên nhủ: “Cố gắng chịu đựng con à, phải thương lấy hai đứa con chứ. Bố mẹ chia tay chúng sẽ thiệt thòi lắm”.
Nhưng chị đã tha thứ cho anh rất nhiều lần rồi mà anh có thay đổi đâu. Chính anh đã chọn người tình của mình chứ không phải chọn gia đình. Các con của chị có bố nhưng đã được bố chăm sóc ngày nào đâu? Năm năm chị làm vợ anh, ngọt bùi thì ít mà đắng cay thì nhiều. Chị không thể chịu đựng thêm được nữa, chị phải quyết định giải thoát cho chính bản thân mình. Chị sẽ mang theo hai đứa con đi theo vì anh đâu có thời gian mà chăm sóc chúng. Chắc chắn sau này lớn lên chúng sẽ hiểu và thông cảm cho chị.
Theo blogtamsu
Bi kịch đắng chát người đồng tính phải uống thuốc "kích..." để "ấy" với vợ
Biết không thể trốn được mãi, tôi đành muối mặt đi mua thuốc kích dục. Hàng đêm, tôi phải uống thuốc kích dục để làm "chuyện ấy" với vợ của mình.
Năm nay tôi 35 tuổi. Tôi là một người đồng tính. Hiện tôi đang rơi vào trạng thái khủng hoảng và không thể tìm lối ra cho mình.
Tôi biết mình khác với những người chàng trai khác từ năm 15 tuổi. Trong khi bạn bè trang lứa chủ yếu nói về những cô gái xinh đẹp, thì tôi lại chỉ chú ý tới chàng trai khác. Càng lớn, cảm xúc của tôi cũng chẳng đổi thay. Nhiều khi bạn bè gán ghép tôi với các cô gái còn khiến tôi khó chịu và nổi khùng.
Tôi đã tự hỏi bản thân ngàn lần tại sao tôi không thể rung động với một người khác giới. Tôi đã gần như không thể tin được rằng, càng ngày tình cảm mình dành cho người bạn trai thân, hình như không còn đơn thuần là tình bạn mà đó còn là một thứ tình cảm tha thiết, nồng nàn và mãnh liệt như tình yêu trai gái.
Tôi nhớ người bạn đó đến mức gần như không kiểm soát nổi mình. Tôi mơ đến anh ấy hàng đêm với những giấc mơ kì dị và quái đản. Mỗi lần nhìn thấy anh, tôi chỉ muốn chạy lại ôm chầm lấy, muốn cùng anh chia sẻ ngọt bùi, đắng cay của cuộc sống...
Tôi phải làm sao?
Sau một thời gian, tôi công khai giới tính thật của mình. Đó là quãng thời gian kinh khủng nhất mà tôi phải trải qua. Bố mẹ lo lắng, hoảng sợ, cấm đoán. Họ hàng gièm pha. Bạn bè, hàng xóm kỳ thị. Tất cả đều xem đồng tính là một thứ gì đó cực kỳ bệnh hoạn, thậm chí còn ghê tởm hơn cả căn bệnh HIV!
Bố mẹ tôi dọa sẽ chết nếu tôi không chịu lấy vợ, sinh con. Tôi đã nghiến răng để chiều lòng bố mẹ. Tôi chậc lưỡi khi bố mẹ dắt về giới thiệu cho tôi một cô gái xinh đẹp, ngoan hiền ở xóm bên. Cô gái mà rất nhiều bạn bè tôi thầm ước có được. Thế mà tôi dửng dưng, thậm chí cảm thấy ngộp thở. Nhưng tôi vẫn phải cố tỏ ra vui vẻ để chiều lòng bố mẹ. Thấy tôi thay đổi, bố mẹ tôi mừng như bắt được vàng, và thu xếp thật nhanh đám cưới cho tôi.
Sống với cô gái được gọi là vợ - là cả một chuỗi ngày cực hình với tôi. Đặc biệt là khi đêm xuống. Suốt tháng đầu tiên tôi không thể đụng vào người cô ấy. Tôi biết cô ấy rất buồn, đã có lúc tôi cố gắng nhưng không hiểu sao tôi không thể... làm được gì. Chỉ cần chạm tay, tôi đã thấy rùng mình, sợ hãi!
Giá như cô ấy cứ trách mắng hay lạnh nhạt thì tôi sẽ thấy thoải mái hơn nhiều. Tôi chỉ muốn có một lý do để có thể ly dị. Đằng này, cô ấy đối xử với tôi và gia đình quá tốt. Cả nhà giục tôi chuyện con cái. Tôi chán nản, mỗi đêm tôi trốn mình, trốn vợ trong những chầu nhậu nhẹt.
Mẹ tôi biết chuyện, lại lấy cái chết ra để đe dọa. Biết không thể trốn được mãi, tôi đành muối mặt đi mua thuốc kích dục. Hàng đêm, tôi phải uống thuốc kích dục để làm "chuyện ấy" với vợ của mình.
Nhưng có lẽ ông trời đã định đoạt thân phận cho tôi là một người đồng tính. Dù tôi có cố gắng thế nào nhưng tôi và cô ấy vẫn không thể có con. Chúng tôi đưa nhau đi khám xét, nhưng tất cả đều bình thường. Mẹ tôi cũng cắt không ít thuốc nam, thuốc bắc nhưng đều không có kết quả. Tôi lấy đó làm niềm vui bởi tôi không hề mong muốn có con. Tôi sợ sự ràng buộc. Có lần tôi đã nói với cô ấy rằng, hay cô ấy cứ đi ngoại tình và tự đi kiếm con bên ngoài. Tôi vẫn nhớ như in khuôn mặt kinh ngạc xen lẫn sự thất vọng của cô ấy khi nghe lời đề nghị của tôi.
Hiện gia đình tôi vẫn giấu cô ấy giới tính thật của tôi. Tôi không biết có nên nói thật giới tính của mình cho cô ấy nghe không? Tôi sợ rằng cô ấy sẽ sốc và bố mẹ tôi sẽ lại lấy cái chết ra để ép buộc tôi. Dù tôi không yêu người phụ nữ ấy, nhưng cô ấy rất tốt với tôi và đặc biệt được lòng bố mẹ tôi.
Hơn nữa, hiện nay, tôi đang có tình cảm với một chàng trai khác cùng cơ quan. Chúng tôi yêu thương nhau thật sự. Dù biết tôi có vợ nhưng cậu ấy nói sẵn sàng chờ tôi...Tôi đang thật sự rất bế tắc!
Theo VNE
Chồng bực tức khi biết tôi nhìn thấy anh ôm hôn bồ trước nhà nghỉ Nhìn chồng nhỏ nhẹ, nâng niu cô ta tôi tức đến phát điên lên. Họ ngoại tình, ôm hôn nhau giữa nhà nghỉ mà còn chối đây đẩy rằng không có quan hệ gì. Thật đắng cay. Chồng tôi đang ôm hôn một cô gái nào đó trước cửa nhà nghỉ (ảnh minh họa) Cứ tưởng chồng lên chức cả nhà sẽ vui...