5 năm đi làm xa, có 2 đứa con, lần đầu tiên tôi rơi nước mắt khi thấy chén cơm vợ ăn
Xuất hiện đột ngột trước cửa, tôi gần như chết lặng trước bữa cơm em đang ăn một mình. Chẳng có gì ngoài một chén cơm nguội có lẫn cháy với vài cọng rau luộc.
Thấy tôi, em ngỡ ngàng, rồi nước mắt lăn dài. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi về làm vợ chồng sau một đám cưới rất giản dị. Chỉ có vài ba mâm cỗ mời họ hàng, làng xóm vì rằng điều kiện hai bên gia đình đều không dư giả gì. Bố mẹ tôi lại hay bệnh, đau ốm triền miên. Tôi lại là con trai duy nhất trong gia đình. Biết rằng lấy tôi sẽ rất vất vả, vậy mà em vẫn quyết tâm dành trọn yêu thương cho tôi càng khiến tôi khâm phục và tự nhủ với lòng phải trân trọng em, đối xử tốt với em suốt cuộc đời này.
Cuộc sống vợ chồng tuy vất vả, thiếu thốn đủ thứ nhưng tôi vẫn thấy hạnh phúc lắm vì em là người vợ đảm đang, dịu hiền. Rồi em mang thai, tôi mừng rơi nước mắt nhưng sau đó cũng là gánh nặng cơm áo gạo tiền. Nghe lời mấy người bạn, tôi quyết định đi làm ăn xa, nghe nói công xá vô cùng tốt chỉ là thời gian được về thăm nhà sẽ vô cùng ít ỏi.
Điều kiện ấy khiến tôi vô cùng băn khoăn nhưng rồi tôi vẫn quyết tâm ra đi. Nếu không đi, đói nghèo sẽ đeo bám lấy cuộc sống của chúng tôi cả đời. Con cái chúng tôi sẽ không có một tương đầy đủ, tươi sáng. Ngày tôi lên đường, em không khóc mà chỉ mỉm cười nói tôi cứ yên tâm ra đi.
Phương tiện liên lạc không có nhưng cứ cách 3 tháng, tôi lại gửi tiền về nhà cho em một lần để em lo toan mọi chuyện. Tôi cố gắng tằn tiện, không ăn tiêu gì để mong những đồng tiền đó gửi về nhà, có thể giúp em đỡ vất vả hơn. Vì mình em, vừa lo cho con lại vừa chăm sóc bố mẹ tôi già yếu, thực sự là quá vất vả rồi. Nghe tin em sinh cho tôi một thằng cu kháu khỉnh mà tôi mừng lắm. Lúc đó chỉ ước được bay về nhà ngay với mẹ con mà thôi. Nhưng điều đó là không thể.
Video đang HOT
Tròn 3 năm tôi ăn Tết xa nhà. Tôi nhớ em, nhớ con, nhớ bố mẹ khủng khiếp. Không chịu được nữa, tôi trốn về thăm nhà một hai ngày rồi lại lên nơi làm việc. Sự trở về đột ngột của tôi khiến ai cũng mừng rơi nước mắt. Nhìn nhà cửa đã có phần sáng sủa hơn, bố mẹ sức khỏe cũng khá hơn, con trai thì bụ bẫm, kháu khỉnh tôi cũng mừng vì sự vất vả của mình được đền bù xứng đáng. Bữa cơm mừng tôi trở về, em nấu rất thịnh soạn. Bố mẹ cũng nói ăn uống ở nhà rất đầy đủ khiến tôi càng yên tâm hơn trước khi ra đi. Chỉ có hai đêm ở gần em chẳng thể khiến tôi vơi đi được nỗi nhớ em. Ôm em, thấy em gầy, tôi gặng hỏi thì em chỉ cười khúc khích:
- Vì nhớ anh quá nên em mới như thế này đấy!
Còn tôi khóc, khóc vì thương em. (Ảnh minh họa)
Tôi vừa đi được hơn 1 tháng thì em lại báo tin có thai.Tôi không dám tin hạnh phúc cứ ập đến bất ngờ với mình như vậy. Tôi dặn dò em cứ thoải mái dùng tiền tôi gửi về, đừng tiết kiệm kẻo ảnh hưởng đến sức khỏe. Em vâng dạ mà tôi đâu có biết rằng…
Hai năm nữa trôi qua trong nỗi nhớ thương dài đằng đẵng. Cầm số tiền lớn trên tay, tôi vui mừng khăn gói trở về quê. Giờ có vốn trong tay rồi, tôi sẽ nghĩ cách buôn bán gì đó để có kinh tế, không phải đi xa vợ con nữa. Tôi không gọi điện báo trước cho em mà muốn tạo cho em sự bất ngờ. Nhưng không ngờ, người bất ngờ lại chính là tôi…
Xuất hiện đột ngột trước cửa, tôi gần như chết lặng trước bữa cơm em đang ăn một mình. Chẳng có gì ngoài một chén cơm nguội có lẫn cháy với vài cọng rau luộc. Thấy tôi, em ngỡ ngàng, rồi nước mắt lăn dài. Em khóc vì tôi trở về. Còn tôi khóc, khóc vì thương em.
Thì ra, em lo lắng tôi ở nơi xa vất vả nên cố gắng tiết kiệm, chỉ dành tiền lo cho con, cho bố mẹ còn bản thân mình thì sao cũng xong, thế nào cũng được. Tất cả những gì em kể đã đánh lừa tôi, bố mẹ tôi cũng không hề biết em ăn uống khổ cực thế này vì rằng trong bữa cơm, em toàn lo cho con ăn trước, xong xuôi thì dọn đi hết cả. Tôi ôm chặt lấy em, chưa bao giờ tôi thấy hạnh phúc như thế. Tôi không biết mình có phúc phận gì mà lấy được người vợ tốt như em. Nhìn sâu vào mắt em, tôi tự tin:
- Anh về rồi! Em sẽ không còn phải khổ nữa vợ ơi!
Theo blogtamsu
Vợ đi làm về không vào nhà, chồng hỏi vì sao, vợ trả lời 1 câu khiến anh rơi nước mắt
Người vợ mỗi lần đi làm về, cô thường đỗ xe bên đường khóc một lúc, sau đó mới lấy lại được tinh thần và dũng khí để bước vào căn nhà của chính mình.
ảnh minh họa
Trước đây cuộc sống của cô tại nhà chồng vẫn rất ổn. Nhưng từ khi sinh được hai đứa con, có vẻ như cô đã hoàn thành nhiệm vụ nối dõi tông đường cho nhà chồng. Kể từ đó thái độ của mẹ chồng đối với cô đã dần dần thay đổi...
Ngoài thời gian cô đi làm tại công sở, cô vẫn phải đảm đương hết các công việc của gia đình. Ngoài ra cô còn phải chịu đựng những cảm xúc rất thất thường của bà mẹ chồng, bà thường nổi khùng lên với cô, mắng cô... với phận làm con, cô chỉ biết nhẫn nhịn.
Lương của vợ chồng cô ngoài việc trang trải cho cuộc sống của gia đình, chồng cô còn đưa một khoản tiền cho mẹ. Theo như anh nói thì đó là lòng hiếu thảo và trách nhiệm của anh. Tháng nào bà cũng đi gửi tiền tích kiệm, và không để lại cho chúng tôi một đồng nào.
Vẫn biết rằng con dâu không thể so sánh với con gái của bà, nhưng đôi khi cô vẫn thấy chạnh lòng. Khi cô mang thai đứa con thứ 3 thì bị sảy, bác sĩ đã yêu cầu cô phải chú ý ăn uống để bồi bổ sức khỏe. Mẹ chồng tôi liền nói, "không có tiền thì tẩm bổ cái gì?" Nhưng đến khi em chồng của cô đi lấy chồng bà đã cho 500 triệu coi như của hồi môn. Điều nay không khỏi khiến cô cảm thấy xót xa trong lòng...
Chồng cô cũng rất có trách nhiệm, nhưng vì công việc bận rộn, nên anh cũng không có "cơ hội" được chứng kiến những gì xảy ra trong nhà. Vì mong muốn vợ con có được một cuộc sống tốt hơn, nên mỗi tuần anh có 4 ngày phải làm thêm giờ và phải về nhà rất muộn.
Trong một lần đi làm về, anh thấy cô ngồi trên xe mà không vào nhà, anh hỏi: " Sao em đi làm về mà lại không vào nhà?". Cô trả lời: "Không có anh ở nhà, em cảm giác như nhà này không phải là nhà của em."
Người chồng nghe thấy đã không cầm được nước mắt...
Trong cuộc sống hiện nay, áp lực về công việc và gia đình ngày càng lớn, đặc biệt là đối với các chị em phụ nữ. Hi vọng các ông chồng có thể dành nhiều thời gian hơn cho gia đình và có sự cảm thông và chia sẻ hơn với vợ của mình. Họ cũng phải đi làm, phải chăm sóc con cái, phải làm việc nhà và quan trọng hơn là họ đang sống trong căn nhà của gia đình bạn, cùng với bố mẹ của bạn.
Theo Phununews
"Không phải lần đầu tiên của em đâu nên anh cứ mạnh dạn cho cái đó vào đi" "Yên tâm, Không phải lần đầu tiên của em đâu nên anh cứ mạnh dạn cho cái đó vào đi" - Nàng nháy mắt đầy tinh nghịch. "Không phải lần đầu tiên của em đâu nên anh cứ mạnh dạn cho cái đó vào đi". (Ảnh minh họa) Nàng vừa đón sinh nhật tròn 25 tuổi vào thứ 5 tuần trước. Và cũng...