5 lý do khiến chàng chưa sẵn sàng kết hôn
Có thể chàng bị ảnh hưởng bởi gánh nặng tài chính, phải tập trung cho sự nghiệp hay đơn giản là không muốn bị ràng buộc.
Lo lắng về tài chính
Chưa ổn định về kinh tế có thể là một trong những lý do tại sao anh ấy chưa sẵn sàng kết hôn. Tất cả những người đàn ông chân chính và nghiêm túc đều có trách nhiệm phải lo được đầy đủ cho gia đình của mình, trước tiên là phải lo được về chi phí một đám cưới. Hãy để cho chàng biết rằng, bạn không hề bận tâm về một đám cưới phải hoành tráng hay một chiếc nhẫn cưới đắt tiền… Bên cạnh đó, hãy cho chàng thời gian, động viên và thể hiện thái độ sẵn sàng chia sẻ với chàng những chi phí trong cuộc sống hôn nhân của hai bạn sau này.
Hai bạn đã sống với nhau như vợ chồng
Hai người đã sống cùng nhau, góp gạo thổi cơm chung, chia sẻ những lo toan tài chính,… như một gia đình thực sự. Người ngoài đều nghĩ bạn đã là vợ của anh ấy. Rất có thể anh ấy sẽ nghĩ chẳng cần phải hợp thức hóa mối quan hệ này. Và đôi khi anh ấy sẽ cảm nhận được sự nhàm chán trong mối quan hệ này và e dè việc kết hôn. Để giải quyết vấn đề này, bạn cần phải làm mới lại tình cảm của đôi bên và đôi khi có thể là đi đâu đó, mất tích khỏi tầm mắt của chàng một thời gian để anh ấy cảm nhận được sự quan trọng của bạn khi ở bên.
Tập trung sự nghiệp
Video đang HOT
Đàn ông thường rất coi trọng sự nghiệp. Anh ta nghĩ rằng trước khi đến với trách nhiệm của một người chồng và người cha, anh ta cần phải có nhiều thời gian để đạt được một sự thành công nhất định trong sự nghiệp của mình. Đương nhiên, với lý do muốn cho bạn và gia đình có một tương lai tốt hơn và một nền tảng tài chính ổn định, bạn không thể trách cứ gì anh ấy cả. Hãy cùng nhau thảo luận nghiêm túc về cuộc sống tương lai của hai bạn và cho chàng biết rằng kết hôn sẽ không ảnh hưởng đến việc phát triển sự nghiệp của anh ấy.
Không muốn bị ràng buộc
Hầu hết đàn ông đều cảm thấy sẽ bị mất tự do khi phải bó buộc vào cuộc hôn nhân đầy trách nhiệm. Với những người thích cuộc sống tự do bay nhảy, họ không muốn bị gò bó, ép buộc và phải chịu trách nhiệm với ai đó. Bạn cần phải nói chuyện nghiêm túc với anh ấy, cho anh ta biết rằng hôn nhân sẽ không ảnh hưởng đến cuộc sống cá nhân của cả hai. Tuy nhiên, cũng phải cho anh ấy biết rằng khi bước sang giai đoạn khác của cuộc sống, anh ấy cũng sẽ phải chấp nhận hy sinh một số điều.
Ảnh hưởng bởi gia đình tan vỡ
Anh ấy không muốn kết hôn bởi sự đổ vỡ từ chính gia đình mình. Việc chứng kiến bố mẹ ly dị khiến anh ấy không muốn một lần nữa sẽ rơi vào hoàn cảnh như vậy. Không ai muốn lặp lại sai lầm của gia đình, anh ấy cũng chưa đủ tự tin để vượt qua vết thương lòng trong quá khứ.
Để ứng phó với điều này, bạn phải kiên nhẫn, đủ niềm tin để chia sẻ với chàng và giúp anh ấy vượt qua những đổ vỡ đó. Nếu cần thiết, và được sự đồng ý của anh ấy, hãy nhờ đến một nhân viên tư vấn để giúp anh ấy nhận ra rằng mối quan hệ của cha mẹ không tốt không có nghĩa là mình cũng sẽ như vậy.
Theo VNE
Anh yên tâm, mình chỉ là quá khứ của nhau thôi...
Có nhiều lúc em chỉ muốn níu anh lại, để anh mãi ở bên em, rồi em sẽ hứa ngoan hơn với anh, không làm anh buồn nữa.
Hà Nội trời âm u kỳ lạ, đôi găng tay đi mưa cũng ướt sũng mất rồi. Ngày còn yêu nhau, em có thói quen mỗi khi ngồi sau xe anh là nằng nặc không chịu đeo găng tay, rồi thích thò tay vào túi áo anh, hoặc giả dụ như lúc tay em lạnh thật lạnh, sẽ áp vào má anh để anh hét toáng lên rồi cười khoái chí. Người ta bảo con gái có bàn tay lạnh thường chung tình, em không biết có đúng không, thế nhưng mỗi lần nhìn anh nắm tay thật chặt rồi hà hơi thổi cho tay em bớt lạnh, em chỉ muốn ước mình sẽ gắn bó với anh lâu thật là lâu.
Ngày mình còn yêu nhau, anh thường chê tính em trẻ con, hay õng ẹo, đỏng đảnh, hay giận dỗi, mè nheo. Em thường hay nói những lời làm anh tổn thương rồi lại quên bẵng, hay im lặng, hay khóc, rồi lại hay cười như một đứa trẻ. Anh lúc nào cũng là người lớn bao dung, không chấp nhặt, không để ý, không bực mình, không rời bỏ. Ắt hẳn là không rời bỏ, anh bảo dù có thế nào, nhất định sẽ ở bên em.
Thế rồi một ngày, trời cũng âm u như hôm nay, mình rời xa nhau thật. Bữa cơm chiều em tất tả về đi chợ, luộc rau, rán trứng (các món tủ của em) rồi cầm điện thoại định gọi anh qua ăn như mọi khi bỗng dưng ngưng bặt, em quên rằng mình đã chia tay rồi.
Nếu kể ra thì có rất nhiều lý do để chúng ta không thể ở bên cạnh nhau nữa, nhưng lúc nào em cũng không tìm ra được lý do hợp lý. Ngày chia tay em còn ra vẻ cứng rắn, ngồi bên cạnh đòi ôm anh thật chặt lần cuối, tươi cười dặn dò anh sống tốt, rồi hạnh phúc sẽ đến với anh thôi. Thế mà về nhà em trùm chăn khóc như mưa, khóc như ông trời buồn lắm lắm.
Đã bao lần định nhắn tin cho anh một tin nhắn thật dài, kể lể về những việc hằng ngày, những việc làm em không vui, những người làm em giận hờn nhưng em thấy mình không còn đủ dũng cảm. Đấy, ngày yêu nhau anh chiều chuộng em quá, nên có việc gì em cũng tìm đến anh, để rồi giờ lại thấy mình như phải học lại từ đầu, một mình chống chọi, một mình trống trải, một mình buồn tênh...
Ảnh minh họa
Em đã từng nghĩ nếu cuộc đời này không có anh thì còn gì là niềm vui. Chẳng có một anh chàng hay chọc em cười, hay dỗ dành em mặc dù anh chẳng làm sai điều gì cả, mà có lẽ vì em xấu tính quá nên anh không chịu nổi mất rồi. Có những ngày em cảm thấy lạc lõng giữa một thành phố nhìn đâu cũng toàn người là người thế này. Có những ngày em đi giữa một đám đông, cố gắng thoát những cô đơn cùng cực dày vò, rồi nghĩ vẩn vơ biết đâu lại gặp anh như trong phim, nhưng rồi bước chân vẫn lủi thủi đi về căn gác trọ nhỏ bé, cảm giác như mình đã sống ở giới hạn tận cùng.
Em đã suy nghĩ rất lâu, rất lâu về những điều chúng mình từng hứa. Giả dụ như có buồn đau lắm thì cũng chỉ được phép buồn một ngày thôi, có tuyệt vọng lắm thì cũng chỉ được phép đi cà phê một mình, hoặc như ăn thật nhiều thật nhiều cho nhanh quên (mặc dù em lúc nào cũng than vãn với anh là em béo lắm rồi).
Có nhiều lúc em chỉ muốn níu anh lại, để anh mãi ở bên em, rồi em sẽ hứa ngoan hơn với anh, không làm anh buồn nữa. Có nhiều lúc em chỉ muốn giận dỗi anh, không chịu trả lời tin nhắn, điện thoại của anh để anh lại sốt sắng đến tìm em. Có nhiều lúc em chỉ muốn ích kỷ sống mãi với ngày hôm qua, sống mãi với quá khứ êm đẹp của chúng mình. Nhưng rồi em nhận ra ai cũng có một cuộc hành trình để mà bước tiếp, những gì đã đau rồi cũng hết, những gì đã tổn thương rồi cũng lành lặn, những gì đã dỗi hờn rồi cũng không còn nữa. Chỉ còn những vết ký ức đẹp nằm vẹn nguyên ở một góc trái tim như chưa từng chua xót.
Ngoái lại làm chi khi ai cũng có một con đường...
Theo VNE
Phút lạc lòng của người đàn bà đoan chính Tôi là một người phụ nữ đoan chính. Tôi dám khẳng định điều đó bởi tôi có một niềm tin vững chắc vào đức hạnh của mình, vào tình yêu tôi dành cho chồng 15 năm qua và bằng những gì thực tế đã chứng minh. Tôi một người mẹ hai con luôn tự hào ngẩng cao đầu đả phá những kẻ coi...