5 lí do để yêu một anh chàng thích bóng đá
Đá bóng là môn thể thao vua mà cả thế giới đều yêu thích không kể giới tính, lứa tuổi. Yêu một chàng trai thích đá bóng cũng có rất nhiều điều thú vị đấy.
1. Anh ấy chung thủy
Những chàng trai đam mê bộ môn bóng đá thường có riêng cho mình một đội bóng ưa thích. Chàng luôn theo dõi sát sao các trận đấu của họ, không từ bỏ trận nào, và sự trung thành ấy đi cùng năm tháng chưa thấy có dấu hiệu suy giảm. Họ quan niệm tình yêu cũng như tình yêu với bóng đá vậy, chung thủy và cống hiến hết mình.
2. Chàng khá đẹp trai
Thử kiểm lại những ông vua sân cỏ của thế giới và nước nhà, hầu hết đều là những người đàn ông mạnh mẽ và đẹp trai. Anh ta luôn là điều mơ ước của mọi cô gái, có một tiềm lực kinh tế nhất định và được mọi người ngưỡng mộ. Hãy yêu một anh chàng thích đá bóng, bạn sẽ không phải hối hận đâu.
Chàng khá đẹp trai (Ảnh minh họa)
3. Có sức khỏe dẻo dai
Thường thì những chàng trai này cũng thích đá bóng và họ có một sức khỏe dẻo dai do được tôi luyện nhiều trên sân cỏ. Nếu yêu họ, bạn sẽ luôn được họ che chở và bảo vệ.
Video đang HOT
Hãy yêu một anh chàng thích đá bóng, bạn sẽ không phải hối hận đâu. (Ảnh minh họa)
4. Ý chí kiên định
Những pha bóng lắt léo, những cú sút vào gôn luôn là những trường hợp mạo hiểm đến thót tim. Chỉ có một ý chí kiên định và vững vàng mới có thể theo dõi trận đấu gay cấn đến vậy. Chứng tỏ rằng anh chàng này cũng cực kiên định và có chủ kiến trong tình yêu đấy!
5. Người truyền cảm hứng
Khi yêu một anh chàng thích đá bóng, có thể bạn sẽ yêu luôn phải môn thể thao vua này đấy. Vì đây là môn thể thao không phân biệt độ tuổi, giới tính, nên có thể cả hai người sẽ cùng có niềm yêu thích chung cho mình.
Theo Blogtamsu
Có bao nhiêu người đã đi qua thương nhớ mà quên được nhau?
Chỉ một cái chạm tay, một ánh mắt lướt nhẹ cũng đủ để người ta nhớ mãi không thôi, vậy hà cớ gì cùng nhau trải qua bao buồn vui, hạnh phúc lẫn khổ đau lại quên được nhau. Khó lắm!
Xin mượn câu hỏi ấy của nhà thơ Nguyễn Phong Việt để bước về quá khứ ngọt ngào, tìm về nơi luôn hiện hữu bóng hình dẫu có phai nhạt nhưng chẳng thể quên.
"Chúng ta đã đi qua thương nhớ mà không hề phải vay nên nợ nần chỉ đong bằng cảm giác..." Vậy nên thương nhớ cũng không cần phải trả cho ai hết. Chỉ là người ta chẳng thể quên được nhau từ những thương nhớ ấy.
Tình yêu đã hết đi ai đó quay lưng bước đi (Ảnh minh họa)
Ba năm kể từ ngày tôi nói lời chia tay mối tình đầu, cũng đã ba năm tôi mới đặt chân lại mảnh đất quê hương, cảm xúc vẫn vẹn nguyên và bỗng trào dâng khiến tôi không thể cầm được giọt nước mắt của mình. Lựa chọn con đường du học, tôi đã lựa chọn bỏ lại sau lưng nhiều thứ trong đó có tình yêu - mối tình đầu. Tôi không gọi thành tên được những cảm xúc của mình khi dời đi càng không thốt thành lời khi quay trở về. Có nhiều thứ thay đổi nhưng có một thứ mãi mãi không bao giờ thay đổi, đó chính là thương nhớ. Dù gần dù xa. Nó vẫn đong đầy và khiến trái tim tôi thổn thức. Mối tình đầu.
Tôi thấy tim mình rung động khi tìm đến với hàng cây mướt lá, nơi tôi đã nhận nụ hôn đầu đời, nơi tôi gật đầu làm người yêu của mối tình đâu. Hình ảnh thơ ngây, trong sáng và ngượng ngùng ấy vẫn hiện hữu nguyên vẹn nơi đây. Có chăng, chỉ là con người đã khác kể từ cái ngày tôi bước đi ấy.
Kí ức cứ tuôn về không kịp chắt lọc khi tôi bước đi trên đoạn đường ấy, đoạn đường ghi dấu bao nỗi vui buồn, hờn giận và cả những ngọt ngào thuở đầu mới biết yêu. Nó khiến tôi cười rồi lại khóc. Cảm giác như người đó vẫn đâu đây, vẫn dõi theo từng bước chân của mình. Suýt nữa thì tôi có thể ngồi khóc nức nở như một đứa trẻ con thực sự. Đó là nỗi thương nhớ chưa bao giờ nguôi.
Ngồi nghe lại một giai điệu của bài hát cũ, thấy mình xốn xang không thôi khi con tim lại bị lỡ nhịp. Vẫn là ca từ ấy, vẫn giọng hát ấy nhưng tình thì xa, người đã cũ, chỉ còn lại những kỉ niệm và thương nhớ.
Biết đi là sẽ mất mà sao vẫn đi để giờ phải thương nhớ. Chắc có lẽ là duyên số và định mệnh. Khi ấy, đã muốn quay lại ngay khi vừa bước chân đến phương trời xa lạ. Nhưng vì nghĩ, thời gian đủ dài để xóa sạch đi những thương nhớ và tình yêu đầu đời kia. Và những tháng ngày quay cuồng ở một nơi xa lạ, ta cứ ngỡ mình đã thực sự quên, thực sự hết yêu nhưng đến khi quay về mới biết, hóa ra ta chẳng thể quên được dù chì là một ánh mắt, một chút hơi ấm của bàn tay.
Bất chợt, muốn biết giờ này người ấy ra sao, sống thế nào và yêu ai rồi?
Thương nhớ có bao giờ nguôi (Ảnh minh họa)
Người ấy, đang nắm một bàn tay khác, cũng nhẹ nhàng và nâng niu, tình cảm y như ngày xưa vậy. Chỉ có điều chủ nhân của bàn tay ấy là người khác chẳng phải mình. Người ta vẫn ân cần, vẫn dịu dàng và trìu mến như thế. Chỉ là dành cho một người khác chẳng phải mình mà thôi.
- Anh... anh khỏe không?
- Anh vẫn ổn. Em về bao giờ?
- Mình làm bạn được không anh?
- Được chứ. Anh chưa bao giờ quên em, chỉ là không phải là yêu nữa.
Muốn nói cho anh biết rằng, em cũng vậy. Nhưng em tin dù em không nói ra thì anh hiểu điều đó mà, phải không anh. Tình yêu có thể đã qua đi, nhưng kí ức và những thương nhớ vẫn còn mãi. Anh đã vui vẻ bên cuộc tình và hạnh phúc mới còn em vẫn đang bơ vơ và lạc lối với những nhớ thương đong đầy...
Theo Blogtamsu
Nếu anh từng yêu em anh sẽ hiểu vì sao em phải ra đi Hẳn anh biết rằng quyết định rời xa anh khó khăn đến thế nào. Đôi mắt ngấn nước, bờ vai run run và những tiếng nấc nghẹn ngào, em quay mặt đi... Nếu anh từng yêu em... Hẳn anh biết rằng ngày ấy có một cô bé đã yêu anh không đắn đo, yêu anh bằng tất cả chân thành và ngốc nghếch....