5 điều tưởng là trở ngại nhưng lại giúp tình yêu bền vững
Đôi lúc những điều tồi tệ lại là liều thuốc giúp mối quan hệ của bạn vững chắc hơn cả.
Một cuộc điều tra đã được tiến hành nhằm xác định những vấn đề nào vốn được coi là ‘đèn đỏ’ trong mối quan hệ lại trở thành chất kết dính vững chắc cho những người tham gia phỏng vấn. Hãy cùng điểm qua những trường hợp thú vị sau:
Anh ấy chưa bao giờ có bạn gái
Thiếu hụt kinh nghiệm chiều phái đẹp quả là một vấn đề nan giải. Một phụ nữ chia sẻ: Tôi gặp chồng mình khi anh ấy 25 tuổi còn tôi đã 28. Anh ấy chưa bao giờ có bạn gái. Bạn bè anh ấy nói rằng dù có nhiều đối tượng nhưng anh ấy khá kén chọn. Điều này khiến tôi thực sự lo ngại nhưng cuối cùng bọn tôi vẫn đến được với nhau’.
Thiếu hụt kinh nghiệm chiều phái đẹp quả là một vấn đề nan giải với các chàng (Ảnh minh họa: Internet)
Cô ấy ‘khác hệ’
Hẳn nếu là một người đam mê âm nhạc, bạn sẽ không khỏi lăn tăn khi người yêu của mình chẳng biết Maroon 5 hay Taylor Swift là ai. Tuy vậy một cặp đôi đã chia sẻ: Thật bất ngờ khi chúng tôi gần như hai người ‘khác hệ’ mà vẫn cứ hút vào nhau. Cô ấy không hề thích âm nhạc trong khi đây lại là đam mê từ nhỏ của tôi. Kì diệu hơn nữa, tuần tới là kỉ niệm 11 năm ngày chúng tôi kết hôn.
Trải nghiệm cuộc yêu không phải hoàn hảo nhất
Video đang HOT
‘Tôi đã có rất nhiều bạn trai trước khi gặp chồng. Với tính cách tự do, hiện đại tôi đã có nhiều trải nghiệm về quan hệ và chúng có phần tuyệt vời hơn với chồng của tôi. Tuy nhiên chưa bao giờ tôi cảm nhận được nhiều yêu thương và hạnh phúc như khi ở bên anh ấy. Chúng tôi đã kết hôn được 5 năm và đang chờ đứa con đầu lòng của mình’.
Sex nhưng thiếu cảm xúc sẽ không thể khiến nàng cảm thấy được yêu chiều trọn vẹn (Ảnh minh họa: Internet)
Không thành thực về bản thân
Đôi khi những lời nói dối không hoàn toàn là xấu: ‘Anh ấy nói dối tôi về việc tốt nghiệp đại học. Khi biết được anh ấy vẫn cố gắng lấy bằng tối nghiệp khi đã 24 tuổi, bạn bè tôi đều nhận định anh ta là đồ dối trá, hẳn sẽ phản bội tôi bất cứ lúc nào. Sau đó, tôi đã rời xa anh ấy một thời gian nhưng khi thấy sự cố gắng vừa đi làm vừa cố học lấy bằng, tôi biết mình đã sai lầm. Sau này tôi mới biết được anh ấy quá ngại ngần để cho tôi biết sự thật. Chính bởi quá yêu và sợ mất tôi, anh ấy mới quyết định giấu giếm điều này. Đến nay, cuộc hôn nhân của chúng tôi đã trải qua 8 năm với sự chân thành và tin tưởng tuyệt đối’.
Gia đình phản đối
Điển hình cho truyền thống gia đình theo thế hệ xưa, những vị phụ huynh đôi khi can thiệp sâu vào chuyện hôn nhân của con cái. ‘Khi tôi hỏi bố bạn gái tôi chuyện đám cưới, ông thẳng thừng từ chối và nói nếu tiến xa hơn gia đình sẽ từ mặt cô ấy. Tuy vậy, những cấm đoán đó không khiến cô ấy từ bỏ tiếng gọi của tình yêu. Giai đoạn khó khăn khi tự lập không có sự giúp đỡ cùng gia đình cũng như lễ cưới đơn giản không hoa mĩ là thử thách thực sự với chúng tôi. Rất may, mọi chuyện rồi cũng qua đi. Đến nay, cuộc hôn nhân của chúng tôi đã trải qua chặng đường 5 năm hoàn toàn hạnh phúc và vững bền’.
Theo Tamsubuon
Người con gái nào chẳng muốn yêu và được yêu?
Người con gái nào chẳng muốn yêu và được yêu. Thả trôi cuộc đời mình như chiếc là bập bềnh hẳn là sướng? Nếu có người con gái nào như thế, em cá với anh hẳn cô ấy đang rất đau khổ. Còn em thì không đâu. Em cần có thời gian để lặng mình nhìn những thứ đã và đang diễn ra. Vâng! Em đau khổ. Nhưng ít nhất em còn kiểm soát được nó.
Có người đàn ông hỏi em rằng em mới chia tay người yêu à?. Em khẽ mỉm cười gật đầu xác nhận. Anh ta lại tiếp tục hỏi rằng em có người yêu mới chưa? Em lại tiếp tục mỉm cười lắc đầu. Từ ngày anh đi, lúc nào em cũng có thể cười.
Đàn ông theo thói thường không muốn bỏ qua những cô gái cô đơn giống như việc ít sư tử nào lại bỏ qua con mồi lạc đàn. Những người đàn ông ấy-em thường khinh. Em chợt nhớ về ngày đầu tiên ta gặp nhau, em cũng là kẻ lạc giữa bao nhiêu người như hôm nay. Và liệu, ngày đó, em có quên không khinh anh?
Em sợ lại một lần nữa nhầm lẫn giữa tình yêu và ham muốn quan hệ.
Dù vậy, em vẫn nán lại tiếp tục duy trì hoạt động giao tiếp ấy trong trường lịch sự nhất có thể. Cũng một phần vì cô đơn, vì món ăn cảm xúc những ngày qua của em chẳng có gì ngoài khổ đau nên tìm kiếm một chút gia vị thêm thắt dù cay xè cũng giúp em nuốt trôi từng ngày dài ấy. Bởi vì em là cô gái đã trưởng thành, đã được tẩm ướp gia vị khổ đau để đủ nhẫn nại trước những sự thật khó ngửi của bản năng quan hệ ngấm ngầm trong bất cứ người đàn ông nào trừ bố em. Em yêu bố và tôn thờ tình yêu của bố với mẹ như một hình tượng mẫu mực của hạnh phúc. Và từng mong chúng ta một ngày được hạnh phúc như thế. Từng mong...
Dường như đau khổ là một món ăn khó chế biến dù em gắng công lựa những người đàn ông tốt, có học thức, có tâm hồn để chìa bàn tay nhỏ bé của mình mong tìm được nơi an yên thì những đau khổ vẫn không khác nhau mấy về mùi vị, cũng giống như anh, chạy trốn em, chạy trốn yêu thương ở căn phòng này, căn phòng mà từng thứ nhỏ nhặt nhất đều in dấu bàn tay anh để quay về với yêu thương mờ nhạt. Cứ tưởng anh dám sống, dám yêu, nào ngờ đâu anh cũng chỉ là muốn sống và muốn yêu.
Mùi vị của món ăn ấy thật tệ!
Em nhớ, trước đây, thuở anh còn thì thầm bên tai em những lời thương, lời nhớ, thuở em còn tỉ mẩn nấu từng món ăn chờ anh về, anh có biết, những gì không ngon em đều giấu đi, đợi khi nào anh đi, em một mình ăn hết và cười. Đó là nụ cười của hạnh phúc. Nhưng người đàn ông này, tâm hồn này em không nuốt được đâu. Em thà ụp thẳng nó vào sọt thức ăn thừa để tiếp tục một mâm đầy ụ nỗi cô đơn.
-"Em chưa muốn yêu."
-"Em còn muốn vi vu cho sướng à?"
Em đang ngậm đầy cơm trong miệng như cái thuở vẫn hồn nhiên bên anh, ngẩng mặt lên, mắt trợn tròn nhìn người đàn ông bảnh bao đang ngồi đối diện. Cố lấy hết sức bình sinh đẩy khối thức ăn xuống dạ dày, mỉm cười, chậm rãi phát âm từng- tiếng- một. Từ ngày anh đi, em luôn chậm rãi như vậy.
-"Em không muốn nói chuyện với anh nữa. "
Và toan đứng dậy, nhưng thấy trong lòng còn nhiều chất chứa, em lại ngồi xuống, với tay lấy cốc nước lọc trên bàn uống một hơi gần hết rồi nhìn thẳng vào mắt anh ta-đôi mắt đương sững sờ vì thái độ của em.
Thời gian, những va vấp, đau khổ và cả anh đã giúp em có sự bình thản tuyệt đối trước những rối loạn cảm xúc của ngày hôm nay. Em lại mỉm cười, trìu mến nhìn gương mặt đang thộn dần đi kia, và lại tiếp tục bằng giọng chậm rãi đều đều:
-"Thưa anh! Là con người thì việc tôn trọng cảm xúc của mình cũng là việc tôn trọng bản thân mình. Theo định nghĩa của anh, thế nào là sướng, thế nào là khổ? Người con gái nào chẳng muốn yêu và được yêu. Thả trôi cuộc đời mình như chiếc là bập bềnh hẳn là sướng? Nếu có người con gái nào như thế, em cá với anh hẳn cô ấy đang rất đau khổ. Còn em thì không đâu. Em cần có thời gian để lặng mình nhìn những thứ đã và đang diễn ra. Vâng! Em đau khổ. Nhưng ít nhất em còn kiểm soát được nó."
Và thế rồi em đi. Thả bước chân nhẹ tênh trên con đường. Em vốn là Mây anh nhỉ. Mây luôn nhẹ tênh như thế. Nhẹ tênh cả trong tình yêu anh.
Theo Tamsubuon
Ước gì em đã nói yêu anh Tiễn anh đi vào một ngày nắng đẹp nhưng trong em chỉ có bầu trời u ám. Em nhớ anh còn ngoái lại nhìn em và nói: 'Chờ anh...'. Ba năm rồi, em đã trở về lối cũ, nơi những con đường lá sấu rụng vàng rực như trải thảm vỉa hè... mọi thứ vẫn như xưa, chỉ có anh... em tìm hoài...