5 điều ở vợ khiến chồng ‘ghét cay ghét đắng’
Mỗi lần đàn ông về muộn, họ thường bị vợ cằn nhằn. Điều này khiến cánh mày râu cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Khi MSN đưa ra câu hỏi: ‘Điều gì ở các bà vợ khiến các ông chồng cảm thấy khó chịu nhất?’, các ông chồng đã liệt kê ‘thói xấu’ ở vợ khiến họ khó ưng nhất đó là: Thường xuyên cằn nhằn, thiếu quan tâm đến chồng, coi trọng sự nghiệp hơn gia đình.
Thiếu sự thông cảm
Nhiều ông chồng không hiểu nổi, tại sao các bà vợ lại trở nên khó tính một cách khủng khiếp sau một thời gian kết hôn. Mỗi lần về muộn, cánh mày râu có khả năng phải đối mặt với những câu hỏi ‘tra khảo’ và vô số lời phàn nàn.
‘Ước gì cô ấy có thể thông cảm với tôi hơn. Thay vì chào đón tôi bằng khuôn mặt nhăn nhó và những câu tra khảo, cô ấy hãy tươi tắn hơn được không. Tôi biết nỗi khó nhọc của vợ khi phải cáng đáng việc nhà và chăm sóc lũ trẻ, nhưng cô ấy cũng phải hiểu chồng mình đã vất vả cả ngày với công việc và quá mệt mỏi khi phải vượt qua quãng đường đông đúc để về nhà’, Jim, 46 tuổi, kết hôn 21 năm chia sẻ.
Các ông chồng cần hiểu rằng, đây là phản ứng bình thường của phụ nữ. Cũng giống như chồng, phái đẹp đã có một ngày mệt nhoài ở công sở, chen lấn trên đường để về nhà và sau đó lại làm hàng tá các công việc khác như nấu ăn, trông con, dọn dẹp nhà cửa… Vì thế, nếu không muốn vợ cằn nhằn, các đấng mày râu hãy chia sẻ công việc với vợ, bởi họ không phải là siêu nhân có sức mạnh phi thường, làm mọi việc mà không kêu than tiếng nào.
Lúc nào cũng chỉ quan tâm đến lũ trẻ
Video đang HOT
Daniel, 42 tuổi, đã kết hôn 14 năm, phàn nàn: ‘Đôi lúc tôi cảm thấy tủi thân khi vợ chỉ cố gắng trở thành bà mẹ tốt. Từ khi có con, tôi gần như bị cho ra rìa trong gia đình. Không có gì phải phàn nàn về thiên chức làm mẹ của cô ấy, nhưng cô ấy đừng khiến tôi có cảm giác vợ mình chỉ cần con chứ không cần chồng!’.
Khi một đứa trẻ chào đời, bé nghiễm nhiên trở thành trung tâm vũ trụ trong mắt người mẹ. Lúc này, người phụ nữ thậm chí còn không quan tâm đến bản thân họ, huống hồ người chồng. Khi đứa trẻ lớn lên, mọi thứ sẽ lại ổn thỏa trở lại. Các bà mẹ sẽ không phải để mắt quá nhiều tới con cái và họ sẽ có thời gian dành cho chồng và cho bản thân hơn.
Đánh rơi sự lãng mạn
Thực tế là thời gian sẽ làm bào mòn mọi thứ, trong đó có sự lãng mạn trong tình yêu. Sẽ có lúc bạn bất chợt tự hỏi, sự ngọt ngào của thuở mới yêu không biết đã đánh rơi từ thuở nào.
Mark, người đàn ông đã kết hôn 26 năm, cho biết: ‘Khi mới hẹn hò, hai chúng tôi như những kẻ ngốc trong tình yêu. Chúng tôi có thể che ô đứng dưới cơn mưa tầm tã suốt nhiều giờ đồng hồ trước cửa nhà vì không lỡ xa nhau. Nhưng giờ đây tôi nhận ra, trong khi tôi vẫn mong được cùng vợ ngắm bình minh ở Jamaica thì cô ấy đã không còn lãng mạn như trước’.
Mọi mối quan hệ khó có thể giữ được sự nguyên vẹn theo thời gian. Và nếu các bà vợ ngày nào đó có trở nên cằn cỗi đi thì đó cũng là quy luật của cuộc sống.
‘Tôi từng nghĩ rằng, tôi là ông chồng tuyệt vời khi cho vợ tôi quyền tự quyết tronggia đình, từ việc ăn gì đến sửa chữa ngôi nhà ra sao. Nhưng sau đó tôi nhận ra rằng, đó là lý do cô ấy chán tôi’, Evan đã kết hôn 4 năm cho biết.
Các ông chồng đừng đổ lỗi cho các bà vợ tính cách không ổn định, lúc thích thế này, lúc lại thế khác. Mỗi người đều có phận sự riêng của mình. Nếu phụ nữ được sinh ra để xây tổ ấm, thì đàn ông cũng nên làm tốt vai trò xây nhà. Hãy để phụ nữ làm việc trong căn bếp mà cô ấy yêu thích, còn những công việc khác là trách nhiệm của cánh mày râu.
Coi công việc là trên hết
Có đam mê và theo đuổi ước mơ đến cùng là điều cần thiết trong cuộc sống, nhưng tốt hơn cả bạn phải tìm cách cân bằng với cuộc sống. Có người nói rằng, phụ nữ chỉ cần công việc, không cần sự nghiệp, nhưng quyết định như thế nào là phụ thuộc vào mỗi người. Không ít ông chồng ủng hộ vợ có một sự nghiệp riêng, nhưng cũng nhiều đấng mày râu khó chịu khi lép vế so với bạn đời.
Theo VNE
Suýt mất gia đình vì một lần "chẳng may"...
Sau khi tát vợ một cái, tôi nghĩ chắc vợ chẳng cho cơ hội làm lành. May mà bố mẹ tôi tuy bảo thủ nhưng khuyên nên đi xin lỗi vợ. Bố mẹ vợ cũng khuyên hai đứa làm lành.
Trong tình yêu, không nên có sự ích kỷ, hơn thua. Tôi nghĩ nếu yêu thương nhau thật lòng thì cả hai hãy thông cảm, tìm cách nhường nhịn, chịu thiệt về mình một chút. Nếu bản thân tốt, chịu nhận thiệt thòi mà người bạn đời tệ bạc quá thì nên tìm cách chia tay. Có nhiều khi cả hai đều tốt mà quá cố chấp sẽ gây ra hậu quả không đáng, nhất là trong trường hợp không có điều kiện ở riêng. Tôi xin kể câu chuyện của mình:
Ngày xưa, bố mẹ ở quê, tôi sống một mình trên thành phố từ thời sinh viên, sau này được bố mẹ cho đất cấp nhà, bản thân quen với việc tự lập. Vợ tôi từ nhỏ sống với bố mẹ ở thành phố, gia đình kha khá thôi nhưng cô ấy sống sung sướng quen rồi. Sau khi cưới, chúng tôi sống riêng ở căn nhà bố mẹ tôi cho. Chúng tôi đều có công ăn việc làm ổn định, thu nhập tốt. Vợ tôi là người rất tốt, giỏi giang, hầu như mọi mặt đều ổn, chỉ có một điểm trừ là lười làm việc nhà. Tôi cũng không lấy đó làm khó chịu. việc nhà từ đi chợ, nấu cơm, rửa chén, giặt ủi hầu hết tôi làm, thỉnh thoảng vợ giúp. Tôi ít khi đi chơi, thường chỉ đi làm và lo việc gia đình.
Vợ tôi vốn ngoan hiền, lễ phép, vì vậy tôi rất chiều chuộng cô ấy. Mỗi lần có mâu thuẫn tôi đều nhường nhịn, cô ấy giận tôi luôn kiên nhẫn dỗ dành. Việc gì cô ấy muốn mà tôi thấy làm được thì cố gắng làm theo. Tôi cũng rất chiều và nghe lời bố mẹ vợ nên được lòng ông bà. Tất nhiên là vợ và gia đình cô ấy cũng không làm phiền hay đòi hỏi tôi quá đáng. Vấn đề nảy sinh khi bố mẹ tôi có việc vào thành phố, tiện thể ở chung với chúng tôi hai tuần. Ông bà tính tình tương đối bảo thủ và khó tính. Nếu biết tôi làm việc nhà từ A đến Z chắc chắn sẽ không hài lòng. Vốn dĩ bố mẹ tôi đang rất hài lòng về vợ, tôi muốn giữ tình cảm đó nên tìm cách thỏa thuận, nói vợ chịu khó chia sẻ việc nhà trong thời gian bố mẹ tôi ở đây.
Hai vợ chồng đã đồng ý như vậy. Nhưng chưa hết tuần đầu tiên, cô ấy đã than mệt mỏi. Cô ấy viện cớ áp lực công việc. Nhưng tôi thấy thường ngày, khi không phải làm việc nhà cô ấy vẫn có thời gian đi cà phê, shopping, gặp bạn bè đều đặn. Tôi cũng không hạnh họe vợ nhiều vì nghĩ có thể có những áp lực mà mình không biết, chỉ cố dùng lời ngon ngọt động viên nhưng thật ra rất ức chế.
Một tối, vợ nấu cơm cho cả nhà ăn, mẹ có ý chê cô ấy nấu không ngon (tôi thấy đúng là không ngon thật). Vợ tôi khó chịu ra mặt, bảo mấy bữa sau tôi nấu cho mẹ ăn. Mẹ tôi bảo phụ nữ thì phải biết nấu ăn, cô ấy lại nói: "Mẹ rảnh sao không nấu", với giọng điệu thách thức. Nói thật, lúc ấy tôi cũng không hiểu nổi bản thân tại sao lại đưa tay tát cô ấy một cái. Mọi khi tôi vẫn giữ được bình tĩnh và tìm cách nói ngon ngọt cho vợ thông cảm, khi cô ấy cự lại mẹ thì tôi không chịu nổi nữa.
Vợ tôi khóc lóc rồi ngay buổi tối bỏ về nhà bố mẹ ruột. Khi tôi bình tĩnh lại thì rất lo, từ khi yêu nhau cô ấy đã nói nếu bị chồng đánh dù chỉ một lần thì đường ai nấy đi. Vợ tôi rất cương quyết, tới độ bướng bỉnh, cũng may sự việc không tệ như tôi tưởng. Bố mẹ tôi tuy bảo thủ nhưng đã khuyên tôi đi xin lỗi vợ. Bố mẹ vợ khi nghe rõ câu chuyện cũng khuyên nhủ hai đứa làm lành. Bố vợ còn nói con gái: "Nếu ở nhà mà con nói chuyện với mẹ con như thế thì bố cũng cho một bạt tai. Phải cư xử với mẹ chồng như mẹ ruột".
Đó là câu chuyện của nhiều năm trước. bố mẹ hiện dọn đến sống chung với chúng tôi, ông bà vẫn khó tính nhưng vợ tôi đã biết thông cảm, chiều chuộng. Tôi bù đắp lại bằng cách chiều chuộng vợ. Nghĩ lại tôi thấy cũng may là bố mẹ mình và bố mẹ vợ có hiểu biết, không quá khó chịu nên mới hàn gắn được hai đứa. Nếu ngày xưa bố mẹ tôi không thông cảm, bố mẹ vợ không khuyên giải thì tôi chẳng biết giải quyết thế nào. Một hôn nhân đẹp có thể đã tan vỡ.
Theo Blogtamsu
Chết chết, thời đại này còn có chấy! Thằng rể út bảo "Mấy hôm nay bà ngủ với cháu có lây sang nó không đấy? Khiếp quá đi". Con gái bà hùa vào "Chết mất, để con xem nào, mẹ vào gội đầu luôn đi, tối nay mẹ đừng ngủ chung với cháu đấy nhé". Con gái gọi điện về báo tin, "cô giúp việc sắp về quê rồi, mẹ ra...