49 ngày của vợ, chồng hớn hở tổ chức đám cưới với người phụ nữ khác
Đêm tân hôn, anh lao đến kéo phăng chiếc mền rồi quăng xuống đất. Bỗng anh khựng lại khi thấy vợ mới ăn mặc rất giống chị, người vợ cũ của anh. Mặt mày anh tái mét, liền quỳ rạp xuống khấn vái lia lịa.
Ba mẹ Hương làm nghề buôn, giao hàng cho những chợ đầu mối lớn của thành phố. Cuộc sống của chị không thiếu thốn bất cứ thứ gì nhưng chị có khuyết điểm là bị tật một chân. Cũng vì vậy mà đã hơn 25 tuổi, chị vẫn chưa có ai để ý, hỏi cưới. Nếu có thì họ cũng nhòm ngó đến cơ ngơi nhà chị, chứ không ai yêu thương thật lòng. Rồi đến một ngày, chị gặp được anh, người đàn ông chất phác, hiền lành.
Anh thường nói với chị: “Ai cũng có khuyết điểm của mình, nhưng giờ chúng ta gặp được nhau rồi, anh sẽ ở bên cạnh chăm sóc cho em”. Nghe được câu nói ngọt lịm đó, chị mê anh như điếu đổ. Người ngoài cứ xì xầm bàn tán nói anh thương chị chỉ vì tiền. Họ còn lạ gì những chiêu trò của bọn đàn ông.
Chị nghe nhưng vẫn bỏ ngoài tai những lời thị phi để bảo vệ mối quan hệ này. Nhiều lần cũng chỉ vì lời đàm tiếu mà anh chán nản muốn chia tay chị. Chị khóc hết nước mắt đòi chết mới níu giữ được chân anh.
Chị khóc hết nước mắt đòi chết mới níu giữ được chân anh – Ảnh minh họa: Internet
Bẵng đi một thời gian, anh cầu hôn chị. Không nến, không hoa, chỉ vỏn vẹn là một buổi hẹn hò bình thường rồi anh bất chợt đeo vào tay chị một chiếc nhẫn. Vậy mà chị hạnh phúc đến nghẹn ngào. Đã lâu lắm rồi không có ai yêu thương và trân trọng chị như anh. Chị rất hạnh phúc vì có anh trong đời.
Từ ngày kết hôn, ba mẹ chị tin tưởng giao các mối làm ăn cho anh. Họ còn sắm cho vợ chồng chị chiếc xe tải làm vốn để bắt đầu kinh doanh riêng. Mỗi ngày, chị vẫn theo anh rong ruổi trên chiếc xe tải giao hàng hết chợ này đến chợ khác. Sức khỏe của chị vốn rất yếu nên theo anh vài ngày thì đổ bệnh. Anh xót vợ nên khuyên chị ở nhà, chuyện làm ăn đã có anh lo.
Một ngày, bệnh tim của chị tái phát. Ba mẹ hốt hoảng đưa chị vào viện nhưng bác sĩ nói đã không qua khỏi. Anh đang làm nghe tin lập tức chạy về bên cạnh để gặp mặt chị lần cuối. Khi trút hơi thở cuối cùng, chị vẫn nắm chặt tay anh.
Chị mất được hơn 1 tuần, anh đã lấy lại được tinh thần và bắt đầu công việc thường ngày. Ba mẹ chị thấy con gái đã mất nên cũng nhiều lần khuyên anh đi thêm bước nữa, đừng phí tuổi thanh xuân. Nhưng anh lại một mực chung thủy với chị, không muốn lấy ai trong cuộc đời này nữa.
Video đang HOT
Từ ngày chị mất, ba mẹ chị cứ liên tục mơ thấy con gái về báo mộng, than khóc. Ông bà vô cùng sợ hãi không biết chị có nỗi oan ức nào mà không siêu thoát được. Họ quyết định nhờ đến thầy bói. Ông bà vô cùng sửng sốt khi biết được con gái mình bị người ta hãm hại và người đó là người ở bên cạnh.
Suy đi nghĩ lại, ông bà thấy cũng có nhiều điểm đáng nghi. Bệnh đau tim của chị đã lâu rồi không tái phát, không hiểu sao lần này lại trở nặng. Mẹ chị khóc hết nước mắt. Ba chị đứng ngồi không yên. Cả hai ngẫm nghĩ lại sự việc từ đầu đến cuối, người đáng nghi nhất vẫn là chàng rể quý hóa. Chỉ có anh là người ngoài và biết được chị có bệnh tim.
Một hôm, Hồng – cô y tá hàng xóm qua chơi, sẵn tiện thăm hỏi ba mẹ chị. Đang nói chuyện, Hồng thấy trên bàn có bịch thuốc uống dở, hỏi ra mới biết đó là thuốc chị uống trước khi mất. Ông bà đau buồn nên quên bẵng đi chuyện dọn dẹp nhà nên bịch thuốc vẫn còn ở đó. Hồng tá hỏa liền nói với ba mẹ chị.
- Người bệnh tim không được uống những loại thuốc này, sao bác lại cho chị ấy uống?
Ông bà hoảng hốt, tay chân run rẩy rồi nhìn nhau. Đó là thuốc anh mua lúc biết chị bệnh.
Sau đó không lâu, hàng xóm thấy anh chở một cô gái lạ trên chiếc xe tải của ba mẹ vợ mua cho. Mọi chuyện đến tai ba mẹ chị, ông bà vô cùng tức giận liền bàn với nhau lên kế hoạch để vạch bộ mặt thật của anh.
49 ngày của chị, trong khi ba mẹ chị khóc thương vì nhớ con. Còn anh thì hớn hở tổ chức đám cưới cùng người phụ nữ khác – Hân. Đêm tân hôn, trong cơn say, anh loạng choạng đi về phòng thấy Hân nằm trùm kín cả người.
Anh liền lao đến kéo phăng chiếc mền rồi quăng xuống đất. Bỗng anh khựng lại khi thấy vợ mới ăn mặc rất giống chị, người vợ cũ của anh. Mặt mày anh tái mét, liền quỳ rạp xuống khấn vái lia lịa.
- Ma…Ma… Tha cho anh đi Hương ơi…Anh xin lỗi vì đã gây ra cái chết cho em, anh hứa sẽ nhang khói đầy đủ mà.
Hân bật người dậy đến lay người anh.
- Anh làm sao vậy? Hương nào? Em là Hân mà.
Lúc này anh mới hoàng hồn, trấn an lại tinh thần, anh gạt tay Hân ra rồi quát.
- Ai cho cô ăn mặc gì kỳ cục vậy hả?
Hân hơi ngạc nhiên. Nói xong anh ôm gối xuống phòng khách ngủ không để ý đến Hân. Vài ngày sau, ba mẹ chị gọi anh sang để nói chuyện. Anh chết đứng khi thấy đoạn clip mình thừa nhận đã giết Hương.
Thì ra, Hân đã được ba mẹ chị mua chuộc và lén quay lại đoạn clip này. Anh van xin tha thứ nhưng ba mẹ chị đã tố cáo với công an. Và rồi anh bị bắt ngay sau đó. Ông bà vô cùng xót xa cho đứa con gái đã mất, vì lấy nhầm chồng mà số phận lại hẩm hiu đến vậy.
Theo Phụ Nữ Sức Khỏe
Cứ đánh vợ ở trong mức độ cho phép... là được!
Giận, giận lắm! Khinh, khinh lắm! Vậy mà tôi chẳng dám khuyên em bỏ cái thằng chồng cục súc của em đi. Thực ra, tôi cũng hèn lắm!
Đau lòng thay khi phải chấp nhận một sự thật rằng, dường như xã hội càng phát triển, người ta chẳng thể giữ nổi bình tĩnh khi có chuyện gì đó xảy ra. Bạo lực lại là cách nhanh nhất để giải quyết bực bội trong tâm hồn. Hay là chỉ riêng nơi tôi sống, mọi người đối xử với nhau vô tình như vậy?
Bạn bè tôi, những người được tiếp thu nhiều kiến thức mới, mọi sự tiên tiến của khoa học. Những người đồng tuổi với bố mẹ tôi, hay chính cả những đứa em sinh sau tôi cả gần chục năm. Tất cả họ đều nghĩ, bạo lực gia đình là một điều gì đó có thể chấp nhận được trong một mức độ cho phép. Chỉ mình tôi không nghĩ vậy?
Vợ của bạn thân chồng tôi, em bị đánh đã trở thành đều đặn như kỳ kinh mỗi tháng. Chẳng cần biết ai đúng ai sai, em bị táng khi dám to tiếng cãi lại chồng. Hết lần này đến lượt khác, cứ vợ chồng cãi nhau, em thâm tím mặt mày, mình mẩy rồi lại gọi điện cho tôi khóc thút thít. Giận, giận lắm! Khinh, khinh lắm! Vậy mà tôi chẳng dám khuyên em bỏ cái thằng chồng cục súc của em đi. Thực ra, tôi cũng hèn lắm!
Có lúc tôi được kể cho nghe một chị bán thịt lợn mà tôi quen, chị cũng bị chồng đánh như cơm bữa. Đánh bầm mắt, sưng húp chị đeo kính đen đi bán thịt lợn. Bình thường rồi lại tháo kính ra. Lúc đầu, dân chợ lại tưởng chị đau mắt, cũng hỏi thăm này nọ. Dần rồi quen, người ta cũng biết, chẳng ai thèm hỏi. Chỉ riêng tôi không hiểu, sao chị vẫn sống như thế để chịu đựng những trận đòn?
Xung quanh tôi, ai ai cùng nghĩ rằng bạo lực gia đình là một điều gì đó có thể chấp nhận được trong một mức độ cho phép (ảnh minh họa)
Rồi đến lượt tôi bị chồng đánh. Tôi đã cảm nhận được sự nhục nhã, tổn thương, tuyệt vọng đến cùng cực của một người vợ. Chính người mà mình tin tưởng giao phó cuộc đời lại trở thành quyết định sai lầm lớn nhất, nghĩ đến lại thấy sao mà hối hận. Tất cả mọi chuyện đều có thể giải quyết nhưng cách giải quyết bằng bạo lực lại thể hiện rõ ràng nhất sự bất lực của con người.
Quyết định không tha thứ cho chồng và ôm con tránh khỏi những trận đòn không có điểm kết thúc, tôi bị đàm tiếu, sỉ vả nhiều hơn là thông cảm. Cuộc đời này, chính ra người ta có thể hiểu cho hoàn cảnh của nhau nhưng để thông cảm thì không hề đơn giản. Nếu thông cảm thì đã chẳng đàm tiếu, nếu thông cảm thì đã chẳng di đi di lại để nỗi đau lại càng nhức nhối.
Chính những đau đớn, những vất vả mà tôi phải trải qua một mình, đã giúp tôi mạnh mẽ hơn. Những phút yếu đuối, tôi chỉ có thể dặn lòng, phải vững vàng tâm thế, sống như hôm nay chính là ngày cuối cùng của cuộc đời. Cũng chính những điều đó đã làm tôi chẳng dám khuyên những người phụ nữ khác hãy bỏ chồng khi bị đối xử thậm tệ. Tôi chẳng thể giúp họ xoa dịu nỗi đau vì chính tôi cũng đang tự mình phải làm điều đó.
Đến bây giờ, nhìn lại những gì đã trải qua, tôi còn không thể hiểu, rốt cuộc, lấy chồng tốt hơn hay không lấy chồng tốt hơn? Phải chăng, năm tháng thanh xuân, chúng ta đã yêu vội vã, cưới nhau vội vã để khi vấp phải những trách nhiệm trong cuộc sống hôn nhân, vô tình chúng ta lạc bước, hành động sai lầm.
Chính tôi, lúc nào cũng hoang mang với lựa chọn của chính mình. Lúc thì tự tin rằng mình đã làm đúng, bước chân ra khỏi cuộc sống mà ngày nào cũng phải nhăn nhó, cằn nhằn. Lúc tôi lại tự vấn lòng mình xem mình làm thế có khi lại sai thì sao?
Do ta sống sai thời điểm hay là do ta chưa chọn đúng một nửa của cuộc đời mình?
Bảo Linh
Tình yêu, đôi khi như bị bỏ bùa mê... Mỗi lần đi chơi, ngồi sau xe hắn tôi cứ ngủ say như &'chó con'. Cũng nghĩ, có lẽ nào mình lại bị bỏ bùa mê? Chết không cẩn thận nó đưa vào nhà nghỉ, hay bán đi Trung Quốc thì bỏ mẹ. Nhưng lần nào cũng vậy anh làm cho tôi tin tưởng và bình yên đến lạ kỳ. Vợ chồng tôi...