4 năm tuổi trẻ của bồ nhí cho là quý giá, 10 năm thanh xuân của vợ đáng bao nhiêu?
Đàn ông vô tình, vô tâm chính là vậy. Họ chỉ muốn thấy điều họ muốn thấy, điều đáng phải thấy thì lại chẳng mảy may để tâm. Như việc không phải họ không đủ yêu thương…
Tôi lấy chồng khi vừa 25. Tình yêu của tôi và Tuấn cũng như bao câu chuyện bắt nguồn từ thời sinh viên. Cũng yêu nhau khi tay chẳng có gì, tiền tài cũng chưa nhiều. Rồi lấy nhau khi đã có công việc ổn định, chưa mấy giàu sang gì. Việc cưới sớm như thế tôi chưa khi nào nghĩ đến. Tất cả cũng chỉ vì bụng đã lấp ló dưới lớp áo mỏng mà đành phải về với nhau sớm hơn. Nhưng phận đàn bà có con trước khi cưới vốn tủi hờn đủ điều. Mẹ tôi thì khóc nghẹn, cứ đánh tôi yếu ớt. Tôi không thấy đau, nhưng tôi biết bà đau gấp bội. Còn mẹ Tuấn, bà nhìn tôi với vẻ khinh thường, chỉ hỏi Tuấn: “Có phải là con mày không?”
Nhà tôi ở xa, phải đi máy bay hoặc tàu lửa mới về tới nhà chồng. Ngày rước dâu, ba mẹ chồng tôi vẫn vào, nhưng ông bà chẳng mấy vui vẻ. Một lời dễ nghe họ cũng chẳng nói được với ba mẹ tôi. Một bước vào nhà tôi ông bà cũng thấy khó khăn. Trái cây, hoa lá đều héo hết khi phải đi một chặng đường dài. Ba mẹ chồng tôi hối, vội vội vàng vàng làm lễ như có lệ. Tôi lên xe theo nhà chồng, quay đầu lại đã thấy mẹ vội quay lưng đi, tay khẽ chùi nước mắt.
Cũng may là sau khi cưới tôi và chồng ra ở riêng, không mấy chạm mặt bố mẹ chồng. Cuộc sống sau đó cũng dễ thở hơn, dù thời gian ấy Tuấn làm ăn không mấy suôn sẻ. Vì cơ thể tôi yếu nên từ ngày mang thai đã phải nghỉ làm. Tôi chỉ ở nhà lo cơm nước cho chồng, lâu lâu lại đến văn phòng phụ giúp anh vài việc nhỏ. Rồi cu Ti ra đời, kinh doanh của Tuấn cũng vượt qua được khó khăn. Tôi đã không đi làm trở lại, chỉ muốn ở nhà chăm sóc gia đình con cái đợi chồng về. Có lẽ đây đã là quyết định tôi phải hối hận rất nhiều năm sau.
Khi Cu Ti lên 6, con bắt đầu đi học. Vì Tuấn quá bận rộn với việc mở rộng kinh doanh nên tôi luôn là người đưa rước, lo việc học hành cho con. Đến một ngày, tôi đưa cu Ti đi học như mọi hôm. Khi tôi đã chở con trên chiếc xe máy cũ kỹ thì nghe tiếng cu Ti gọi to “Ba ơi”. Tôi giật mình nhìn theo chiếc xe hơi sang trọng vừa chạy qua hai mẹ con. Đó quả thật là xe hơi của nhà tôi, nhưng cô gái bước xuống đó là ai? Tôi dừng xe giữa phố đông đúc người. Mọi thứ trước mắt như hóa hư không, tiếng gọi í ới của con cũng như chẳng còn. Linh cảm của một người vợ cho tôi biết, cô gái xinh đẹp bước xuống xe ấy không phải là đồng nghiệp hay khách hàng của chồng.
Tối hôm đó về nhà, tôi vẫn không nói gì với Tuấn. Suốt mấy đêm liền tôi không ngủ được, cứ nhắm mắt lại thấy hình ảnh chiếc xe hơi của chồng hôm nọ. Lòng người vợ, người mẹ lại đầy rẫy nghĩ suy, hỏi hay không hỏi chồng đây? Suốt 10 năm yêu nhau, lần đầu tiên tôi sợ mình là kẻ thua cuộc trong trái tim của Tuấn. Sao tôi lại sợ khi tôi đã ở bên anh suốt bao năm dài như thế? Có phải hôn nhân khiến tình yêu của người ta trở nên tự ti thế này không? Nhưng cuối cùng, tôi vẫn quyết định nói với chồng. Chỉ là, có lẽ vẫn còn chút thấu hiểu nhau như vợ chồng mà Tuấn đã nói thật với tôi trước.
Cô gái đó mới 22 tuổi, Tuấn đã quen cô ta 4 năm dài mà không để tôi hay biết. Anh xin lỗi tôi, thành thật sau 4 năm đầy gian dối. Tôi đứng không vững, chập choạng như kẻ bị thương. Hóa ra ngần ấy năm hy sinh, điều tôi nhận lại chỉ có chừng này? Nhưng sau lời xin lỗi kia, Tuấn lại muốn tôi chấp nhận cô bồ của anh. Tôi hỏi anh nếu đã biết sai, tại sao không sửa? Tôi sẵn sàng chờ anh quay về. Câu trả lời của anh, cả đời tôi cũng không thể quên
Video đang HOT
- Anh đã lấy đi 4 năm tuổi trẻ của cô ấy, anh muốn đền bù cho cô ấy. Đến khi cô ấy tìm được người thích hợp anh sẽ chấm dứt. Mong em hiểu cho anh
Tôi cười như một kẻ gàn dở. 4 năm tuổi trẻ của cô ta đáng giá thế à? Đáng giá đến mức khiến anh quên cả vợ con, quên cả nghĩa vụ làm chồng, làm cha? Đáng giá đến mức anh phải trả giá bằng hạnh phúc gia đình, bằng tổn thương của vợ mình
- Vậy 10 năm thanh xuân của em đáng giá bao nhiêu?
Tuấn không trả lời, chỉ cúi gầm mặt như kẻ đầy tội lỗi. Không phải anh ấy không biết tôi đã bên anh 10 năm dài, qua bao thăng trầm. Chỉ là 10 năm hy sinh của tôi, không thể bằng 4 năm phút chốc của cô bồ trong lòng anh. Đàn ông vô tình, vô tâm chính là vậy. Họ chỉ muốn thấy điều họ muốn thấy, điều đáng phải thấy thì lại chẳng mảy may để tâm. Như việc không phải họ không đủ yêu thương, mà là yêu thương của họ đã thôi không đặt nơi bạn nữa
Tôi ngập ngụa trong những đau lòng đến chua xót. Cái cảm giác khi bạn cho đi như cả đời con gái tươi đẹp, đổi lại chỉ là nắm tay không đầy vết xước, đau đến không thở nổi. Khi tôi viết những dòng này, tôi biết Tuấn đang ở bên nhân tình của anh. Một người vợ, một người mẹ như tôi phải thế nào? Tôi quẫn trí rồi, chẳng tìm nổi đường đi nữa. Buông hay là nắm? Chấm dứt hay hàn gắn? Phải thế nào mới đúng đây?
Theo Gia đình Việt Nam
4 năm thanh xuân tin tưởng nhầm người
Tinh yêu va tinh ban chinh la nhưng thư ma tôi coi trong nhât. Nhưng rôi, cai cuôi cung tôi nhân đươc lai không như minh mong muôn khi bi ca hai con ngươi ma tôi tin tương nhât ây phan bôi lai minh.
Tôi lơn lên trong môt gia đinh thuân nông, cuôc sông vât va khiên tôi quy trong đông tiên. Nhưng luc kho khăn luôn co ba con lang xom giup đơ chinh la điêu khiên tôi quy trong tinh ngươi. Cư thê, tôi trai qua nhưng năm thang ây rôi dân lơn lên.
Tôi co môt cô ban thân tư hôi con hoc câp đai hoc. Ngươi ta thăc măc mai tai sao tôi lai chơi đươc vơi cai Hăng vi no la đưa gia đinh co chut điêu kiên. Nhưng ma con be hay khoe qua khiên chăng ai thich no ca. Vây ma, tôi vân tin tương rôi yêu thương no chơi thân vơi no tư bây lâu nay.
Đung đơt đo thi tôi cung co ngươi yêu. Chang trai tôi yêu không qua giau co nhưng câu ây la môt ngươi đan ông tôt, co y chi tiên thu. Gia đinh câu ây cung kha gia nên so vơi tôi thi gia đinh tôi kem hơn nhiêu. Du thê nhưng tôi cung không đên nôi bi tư ti qua vê ban thân. Tôi tư hiêu minh chi cân cô găng hêt minh thi se co ngay đươc đên đap. Tinh tôi không qua câu ki va cung không thich ghanh đua chuyên hơn thiêt. Nhưng con cô ban cua tôi thi co.
(Anh minh hoa)
Suôt 4 năm chơi vơi nhau, cô ban cua tôi chưa lân nao co ngươi yêu ca. Cô ây cư sông 1 minh. Cung vi cai tinh hơi giau ma ra ve tiêu thư cua minh khiên cho cô ây bi con trai xa lanh. Mơi găp hay quen biêt thôi đa lâp tưc khoe nay kia khiên không ai chiu nôi cô ây ca.
Tôi không muôn kê xâu vê ban minh. Vi trươc nay tôi chưa tưng lam điêu đo cho đên cai ngay bi cô ban thân, ma ngươi ta thương co câu: "Thân ai ngươi ây lo" ây đanh cho môt nhat trung tân tim minh tôi mơi thâu đươc lơi ngươi đơi thương noi.
Tôi co ngươi yêu, bât kê luc nao cô ban tôi cung chê ngươi yêu tôi eo la nay no. Nhưng tôi nao đâu co biêt cô ây âm thâm tan tinh ngươi yêu cua tôi sau lưng tôi. Cô ây ra sưc chê bai tôi, ra sưc pha vơ hanh phuc ma tôi đang co đê chen chân vao cuôc sông cua tôi ây. Vây la cô ây cung thanh công khi ma ngươi yêu tôi giâu tiêt chuyên cô ban thân cua tôi đang cô tan tinh anh ây.
Tât nhiên, đan ông ma. Tôi chăng thê nao ma trach nôi khi ma anh ây nhanh chong sa vao lươi tinh vơi cô ban thân cua tôi. Tôi chi cươi mia mai ban thân khi đa phat hiên ra viêc đo qua muôn. Tôi đau khô đên cung kiêt khi phat hiên hai con ngươi thân cân nhât, khiên minh tin tương nhât ây lai co thê phan bôi minh môt cach đau đơn đên thê.
Tôi bât khoc khi chưng kiên ho ôm vai ba cô vơi nhau va công khai cai chuyên tinh cua minh như la môt niêm vui, niêm hanh diên va hanh phuc ma trong long không co chut sai trai. Cô ban thân con cươi mia mai tôi noi răng:
(Anh minh hoa)
- Xin lôi may nhe, đưng trach chung tao vi bon tao mơi thuôc vê nhau thât long đây. Bon taoo phu hơp vơi nhau hơn may va câu ây nhiêu.
- Tao chăng trach cai gi chung may ca. Thich thi cư giư lây cai tinh yêu, tinh ban ây đi.
- Xin lôi vi cươp mât ngươi yêu cua may.
- Thư tao mât không phai thăng đan ông kia, không phai tinh ban ma la 4 năm tuôi xuân tin tương hai đưa đêu gia.
- Đươc rôi, may noi thê thi bon tao cung không con gi đê ma cam thây hôi hân nưa.
Tôi bo đi măc cho ho co đinh noi thêm điêu gi. Thât long ma noi tôi đa không con đu can đam đê nghe thêm nhưng lơi noi đo nưa. Tôi cung la con ngươi, cung chiu tôn thương, cung biêt đau đơn khi bi phan bôi.
Tôi sơ ban thân se không con niêm tin vao tinh yêu nưa. Nhưng rôi tôi chơt nhân ra. Tinh ban nao đâu co lôi, lôi ơ tôi đa tin tương qua nhiêu vao tinh ban ây. Tinh yêu nao đâu co lôi, lôi ơ tôi đa chon sai ngươi đê yêu ma thôi.
Song Ngư/Theo thê thao xa hôi
Yêu người em không tiếc, em tiếc thanh xuân... Em chưa một lần hối tiếc vì yêu anh, em chưa một lần hối hận vì đã thương anh nhiều đến thế. Em chỉ hối tiếc thanh xuân. Hối tiếc những tháng năm tuổi trẻ đã bên anh hết lòng, với mong ước.... ảnh minh họa Trong khi người lại chưa một lần nghĩ suy rằng em sẽ là người tình cuối của...