4 năm tù cho tội hiếp dâm(!?)
Hắn đã thực hiện hành vi đồi bại với chính em họ mình. (Ảnh minh họa).
Vừa qua, TAND tỉnh Thái Nguyên vừa đưa ra xét xử đối tượng Hoàng Đại Nghĩa (SN 1993, ngụ huyện Phú Lương, tỉnh Thái Nguyên) về tội hiếp dâm trẻ em. Điều đặc biệt trong vụ án này là đối tượng phạm tội đã có hành vi vô luân đối với ngay chính em họ của mình.
Em họ cũng không tha
Theo hồ sơ của cơ quan công an, là anh em con chú con bác ruột, lại gần nhà, nên hàng ngày cháu Hoàng Thị Quỳnh T. (5 tuổi) thường xuyên sang nhà Nghĩa chơi. Khoảng 17h 30′ ngày 1/8/2010, Nghĩa đang ngồi tại hiên nhà đan lồng chim, thì cháu T. đến chơi. Ngồi chơi với cháu bé được một lúc, thấy trong nhà chỉ có chị gái đang ngồi mải mê nghe nhạc nên Nghĩa liền nảy sinh ý định giao cấu với cháu bé. Để thực hiện được ý đồ của mình, Nghĩa đi xuống bếp và gọi: “T. ơi! Vào đây anh bảo! “. Thấy anh gọi, T. hồn nhiên chạy vào bếp. Ngay lập tức, Nghĩa tụt quần sóoc của mình đang mặc xuống dưới đùi, ngồi quỳ xuống nền nhà bếp, kéo cháu T. lại gần định thực hiện hành vi đồi bại.
Video đang HOT
Tuy nhiên, do cháu bé còn nhỏ nên Nghĩa không thực hiện được hành vi và khoảng vài phút sau Nghĩa đã dừng lại. Lo sợ bị mọi người phát hiện, Nghĩa dụ dỗ cháu T. không được nói cho bất kỳ ai biết chuyện vừa xảy ra, kể cả với bố mẹ. Nghĩa còn hứa sẽ làm cho cháu T. một thanh kiếm bằng tre để cháu quên đi chuyện ban nãy. Thấy anh họ nói vậy, cháu T. cũng không hiểu được việc anh làm là xấu nên đồng ý nhận kiếm, rồi chạy ra sân chơi như không có chuyện gì xảy ra.
Đến buổi tối cùng ngày, trong lúc ngồi chơi, cháu T. sực nhớ ra việc Nghĩa làm lúc chiều nên đã kể với mẹ. Hốt hoảng, bố mẹ cháu bé đã sang nhà chị dâu tìm gặp Nghĩa hỏi cho rõ sự việc. Nghe thấy tiếng chú ruột quát tháo, nổi nóng nên Nghĩa nhanh chân chạy trốn sang nhà bạn ngủ nhờ. Đến sáng hôm sau, Nghĩa đến công an xã đầu thú.
Để xác minh hậu quả, 4 ngày sau đó cha mẹ nạn nhân đã đưa cháu bé đi giám định sức khoẻ. Theo xác định của cơ quan y tế, cơ quan sinh dục của cháu T. vẫn bình thường, không bị vết xước hay tổn hại gì nên gia đình nạn nhân đã làm đơn xin bãi nại, miễn truy cứu trách nhiệm hình sự cho đứa cháu tội lỗi. Tuy nhiên, với hành vi của mình, mặc dù phạm tội chưa thành nhưng Nghĩa vẫn phải chịu trách nhiệm trước pháp luật.
Tại toà, gia đình nạn nhân đã xin HĐXX giảm nhẹ tội cho Nghĩa và không yêu cầu Nghĩa phải bồi thường một khoản tiền đền bù danh dự, nhân phẩm nào. Bố của nạn nhân phân trần: “Anh trai tôi mất sớm, là người chú, tôi cũng phải có trách nhiệm trong việc dạy dỗ, lo toan cho các cháu. Mặc dù việc cháu Nghĩa nhất thời hồ đồ là rất đáng trách, nhưng giờ nó đã biết ăn năn, hối hận thì cũng nên mở cho cháu một cơ hội để làm lại cuộc đời”.
Trong khi đó, đứng trước vành móng ngựa, bị cáo Hoàng Đại Nghĩa chỉ biết cúi gục đầu. Bị cáo lí nhí thừa nhận hành vi tội lỗi của mình và mong muốn được sự tha thứ từ phía những người thân đang ngồi phía dưới khán phòng. Trước đó, gần 20 người họ hàng nội ngoại của bị cáo đã cùng ký vào lá đơn gửi đến tòa xin giảm nhẹ tội cho Nghĩa.
Mẹ của Nghĩa cho biết, hoàn cảnh gia đình bà vô cùng khó khăn, vì thế UBND xã liệt gia đình bà vào hộ nghèo. Từ ngày bước chân về nhà chồng, hai vợ chồng và bốn đứa con chỉ trông vào mấy sào ruộng và nuôi vài chục con gà quanh vườn. Phụ nữ sinh nở nhiều lần nên bà thường xuyên ốm đau, vì thế mà chồng bà trở thành lao động chính trong nhà. Thế nhưng 2002, người chồng đã đột ngột ra đi trong một tai nạn giao thông đáng tiếc, để lại cho bà 4 đứa con thơ. Vậy là người phụ nữ bất hạnh lại phải gánh thêm trọng trách làm cha, sớm hôm tần tảo nuôi các con ăn học, khôn lớn. Bà ngậm ngùi: “Nào ngờ thằng trời đánh không biết thương mẹ, thương chị mà lại đi nghe lời rủ rê của bạn bè xấu, rồi ham chơi, bỏ học. Đau lòng hơn, giờ gia đình tôi lại phải đối mặt với những điều tai tiếng của dân làng, hàng xóm về cái việc đồi bại mà con mình gây ra”.
Sau khi xem xét các tình tiết giảm nhẹ như nhân thân tốt, phạm tội lần đầu, bị cáo ra đầu thú, lại trong độ tuổi chưa thành niên nên HĐXX quyết định xử phạt Hoàng Đại Nghĩa 4 năm tù để răn đe giáo dục.
Theo Đời sống & Pháp luật
Tội ác và sự trả giá nghiệt ngã
Tình yêu ấy đã trở thành 1 bi kịch (Hình minh họa)
Bỏ qua đạo lý, nỗi đau khổ của người thân, họ cố níu kéo một tình yêu ngang trái để rồi cuối cùng phải trả giá bằng chính sinh mạng của mình, tiếp tục gây thêm đau đớn, tủi hổ cho gia đình.
Hơn 25 năm trước, chị D.T.K.H là hoa khôi của một vùng, được nhiều chàng trai để ý, yêu thương. Trong số các vệ tinh vây quanh, chị đã chọn T.B.T (SN 1965) - người thanh niên cùng tuổi, khỏe mạnh, chí thú làm ăn với nghề nuôi trồng thủy sản. Tình yêu của họ chỉ còn đợi ngày gia đình công nhận. Nhưng...
Tình em duyên anh
Năm 1986, cha mẹ hai bên tổ chức đám cưới cho chị H. với anh T.T.C- anh của chính T. Phận làm con không dám cãi lời cha mẹ, cả hai gạt nước mắt chia tay. Chị H. trở thành chị dâu của T. Sống chung dưới một mái nhà, hai kẻ yêu nhau phải giấu tình yêu vào trong, cố gắng làm tròn vai trò, trách nhiệm của chị dâu, em chồng. Không chịu đựng nỗi cảnh éo le ấy, đã có lúc T. kiếm cớ đi làm ăn xa, vài ba hôm mới về qua nhà.
Rồi anh C. nhập ngũ sau vài tháng cưới vợ. Chị H. vẫn ở lại nhà chồng. Lửa gần rơm lại trong cảnh "tự do", hai kẻ yêu nhau đã không thể dằn lòng, phản bội chồng và anh trai, lén lút quan hệ trong hổ thẹn và tội lỗi.
Ngày xuất ngũ trở về, nghe bà con láng giềng nói bóng gió mối quan hệ của vợ và em trai, anh C. rất đau đớn, thất vọng nhưng không muốn làm lớn chuyện, anh nói chuyện với vợ và em trai, yêu cầu họ chấm dứt mối quan hệ bất chính ấy. Cả hai tỏ vẻ hối hận. Nhưng chỉ một thời gian ngắn sau, họ lại lén lút cùng nhau. Chán nản, căm giận nhưng không muốn cha mẹ hai bên khó xử và nhất là hai con vẫn còn nhỏ, anh C. bỏ mặc. Năm 1998, cha mẹ vợ anh C. gả em gái chị H. cho T. Tình yêu của người vợ trẻ vẫn không đủ sức buộc chồng quay về nẻo chính. Hễ đi đâu, làm gì, chị H. cũng gọi nhờ T. và T. chưa bao giờ từ chối việc gì mỗi khi chị H. lên tiếng. Ngoài anh C., thêm một người nữa đau khổ bởi tình yêu không phân biệt phải trái của H. và T.
Năm 2003, chị H. chủ động chia tay T. Sự thật đó khiến T. không sao chấp nhận được. T. lẳng lặng tìm hiểu, phát hiện anh V.V.M thường lui tới nhà chị H. Dù chưa có bằng chứng gì nhưng T. vẫn nghi ngờ, ghen tuông, thường giấu chìa khóa xe và dép mỗi khi anh M. đến.
Trái ngang
Ngày 9-5-2010, sau khi uống rượu tại tiệc cưới, trên đường về ngang nhà vợ chồng anh trai, thấy cửa nhà sau mở, T. đi thẳng vào buồng chị H. Phát hiện chiếc điện thoại di động để trên đầu nằm và chị H. đang ngủ, T. bước đến cầm điện thoại định kiểm tra tin nhắn và cuộc gọi nhưng chị H. tỉnh giấc bước đến lớn tiếng hỏi T. muốn gì. Bỏ chiếc điện thoại vào túi quần, T. xô mạnh khiến chị H. ngã va đầu vào tường. Bao nhiêu ghen tuông, thất vọng kìm nén bấy lâu bùng lên khiến T. như con thú dữ, đấm đánh chị H. cho đến khi nạn nhân không còn cử động.
Tại phiên tòa sơ thẩm, dù luật sư bào chữa tranh luận nhiều về tội danh cướp tài sản và cố gắng đưa ra những tình tiết giảm nhẹ để xin khoan hồng cho bị cáo về tội giết người; dù cuối cùng cha mẹ của người bị hại tha thứ, xin giảm nhẹ hình phạt, T. vẫn giữ im lặng, không tranh luận sau lời đề nghị tử hình của đại diện VKSND tỉnh Trà Vinh. Như thể mức án ấy là lẽ tất nhiên. Và quả thật, T. không tránh khỏi án tử hình cho 2 tội giết người, cướp tài sản. Nhưng như lời chị của T. kể, dường như những ngày biệt giam, đối diện với bốn bức tường lạnh lẽo, chứng kiến cảnh lấy đêm làm ngày của những người đồng cảnh đã khiến T. thay đổi.
Mỗi ngày, T. như cảm nhận rõ hơn sự hoang mang, sợ hãi khi nghĩ đến cảnh ra pháp trường trả giá cho tội ác của mình; nỗi đớn đau, tủi hổ của đấng sinh thành; nỗi bất hạnh của người vợ chưa một lần được hưởng tình yêu của chồng và nhất là sự mất mát không gì bù đắp được của hai đứa con vẫn còn quá nhỏ đã phải mồ côi cha. Những suy nghĩ đầy hối hận, ăn năn ấy đã khiến khát khao được sống, được làm chút gì đó chuộc lỗi với vợ con, cha mẹ, anh trai và các cháu trỗi dậy mãnh liệt trong T. Anh ta kháng cáo xin được khoan hồng.
Phiên tòa phúc thẩm, hầu như tất cả anh chị của T. đều đến, trong đó có người anh thứ tư đồng thời là chồng của nạn nhân. Người đàn ông có nước da sạm đen, gương mặt khắc khổ, ngồi ở hàng ghế trên cùng. Nghe em trai tha thiết xin cơ hội được làm lại cuộc đời, ông đã lặng người, rơi nước mắt rồi khó nhọc nói từng lời khi được HĐXX hỏi về lý do kháng cáo. "Gia đình tôi vừa mất đi một người, cha mẹ già yếu đã chịu nhiều xấu hổ, đau khổ chắc không thể chịu đựng hơn nếu phải mất thêm người thân nữa. Về phần bị cáo, hai con còn quá nhỏ dại... Xin HĐXX mở lượng khoan hồng..." - ông nghẹn ngào.
Nói thế nào, trong vụ ánnày, ông là người bị tổn thương, mất mát nhiều nhất bởi tình yêu ích kỷ và sự phản bội của hai người thân yêu, ruột thịt. Vết thương lòng quá sâu, đến bây giờ vẫn chưa lành khiến ông lặng lẽ đến u uẩn, không buồn trò chuyện với ai, một mình ra đứng bên cửa sổ, mặc các anh chị em tranh thủ giờ nghị án hỏi thăm T. hay âm thầm cầu mong một điều kỳ diệu.
Tòa tuyên y án tử hình. T. bàng hoàng tra tay vào còng rồi nhìn nhanh về phía người anh trai đang đứng bất động. Ánh mắt T. như cầu xin được thứ tha, trong tuyệt vọng. Nhưng sự ăn năn, hối hận ấy dường như cũng đã muộn mất rồi.
Theo Thanh niên
Án chung thân cho kẻ coi thường hạnh phúc Coi thường hạnh phúc gia đình và cái giá (Ảnh minh họa) Bản án chung thân TAND tỉnh Hải Dương tuyên phạt Trần Xuân Tỳ (SN 1970, trú tại xã Bình Lãng, huyện Tứ Kỳ, tỉnh Hải Dương), kẻ đã và đang tước đoạt đi hạnh phúc của chính mình và những người mà đáng lẽ hắn thương yêu nhất... Sau nhiều năm...