4 năm cưới nhau, vợ chồng tôi gần gũi chưa được 10 lần
Chồng quay lưng với tôi khi ngủ, không bao giờ có cử chỉ âu yếm, nếu tôi chủ động, anh cũng toàn gạt đi.
Ảnh minh họa
Tôi 30, chồng 38 tuổi, kết hôn được 4 năm, có một bé hơn 3 tuổi, lập nghiệp ở Hà Nội. Mẹ chồng tôi là người gia trưởng nhưng chúng tôi ở riêng nên không có va chạm, ông bà cũng khá quý tôi. Chồng tôi cũng gia trưởng, việc nhà ngoại chả bao giờ đoái hoài, quan tâm, kệ anh em nhà vợ, một năm gọi điện về chúc Tết một lần, khi có giỗ chạp tính cả Tết về quê 2,3 lần cùng vợ, còn việc nhà nội thì lúc nào vợ con cũng phải về sớm để lo. Gia đình chồng có 4 anh chị em, con dâu nhiều nhưng trẻ, cách ứng xử với nhau khiến tôi không hài lòng, luôn phải miễn cưỡng để giữ hòa khí gia đình. Nghĩ ông bà đã già nên dịp lễ Tết tôi đều chu đáo, ai nói gì toàn bỏ ngoài tai, chỉ với chồng.
Chồng tôi làm kinh doanh, lương hàng tháng đều dùng trả nợ tiền nhà. Anh không cờ bạc, thuốc lá, không tụ tập bạn bè (trừ lễ Tết), hiền lành, cũng khá lầm lỳ, yêu con. Trong con mắt của ông bà nội thì anh là người hoàn hảo. Tôi làm kinh doanh và dạy thêm ngoài giờ nhiều nên thu nhập cũng tạm ổn. Chi tiêu trong nhà và học hành cho con tôi lo được hết. Tôi là người thẳng tính, tự trọng nên hồi mới cưới, khi hỏi chồng lương bao nhiêu, anh trả lời “em hỏi làm gì, không cần biết, cứ tiêu hết tiền của em rồi bảo anh đưa thêm”, câu nói chạm vào tự ái nên tôi chẳng bao giờ hỏi nữa. Thỉnh thoảng anh đưa thêm 1, 2 triệu, tôi để lại dành dụm để mổ sinh con. Vì lòng tự trọng và không muốn phụ thuộc nên 2 tháng sau sinh, tôi quyết đi dạy, tối chồng ở nhà trông con. 7 tháng sau, tôi đi làm thì 2 bà nội ngoại thay nhau ra trông cháu, đến khi con được một tuổi tôi gửi nhà trẻ.
Sau 10 ngày kết hôn, tôi phát hiện có em bé luôn, chuyện sinh hoạt vợ chồng chấm dứt từ đó. Tôi ăn uống khoa học nên thân hình trở về bình thường nhanh. Được khoảng một năm, tôi muốn hâm nóng chuyện vợ chồng nhưng anh toàn bỏ qua, không hề ôm vợ khi ngủ. Sau đó, anh cũng cố cải thiện nhưng 4 năm qua vợ chồng tôi gần gũi chắc chưa được 10 lần, lần cuối cùng vừa khởi động anh đã kết thúc. Tôi nhiều lần nhắc chồng đi kiểm tra sức khỏe nhưng anh đều ậm ừ cho qua. Anh toàn quay lưng với tôi khi ngủ, không bao giờ có cử chỉ âu yếm vợ. Tôi chủ động nhưng anh toàn gạt đi nên tôi chán, đành mặc kệ. Nhiều đêm nằm khóc thầm, tôi nghĩ chồng không yêu mình, anh miễn cưỡng trong cuộc hôn nhân này. Nhưng điều khiến tôi lo lắng là cuộc sống vợ chồng nếu tình cảm và tình dục không hài hòa thì chưa chắc có thể trường tồn.
Nhiều lúc nghĩ nằm chung chăn với một người khô như tảng đá, không có cảm xúc, thà không ở với nhau, tôi còn có nhiều thời gian chăm chút bản thân, tận hưởng cuộc sống cùng con. Mong chuyên gia và mọi người cho tôi xin lời khuyên, làm thế nào để thuyết phục chồng tôi đi khám, điều trị để vợ chồng hòa hợp và giữ được lửa trong hôn nhân.
Video đang HOT
Huệ
GS.TS Vũ Gia Hiền gợi ý:
Chào bạn Huệ,
Nam giới thường sợ bị phát hiện khi họ yếu về sinh lý, bởi những người này khá tế nhị, hay mặc cảm và khó bộc lộ.
Bạn nhận xét chồng mình là người khá gia trưởng, tuy nhiên theo những gì bạn kể thì đó không gọi là gia trưởng mà là sống hẹp. Bởi người gia trưởng lúc nào cũng thể hiện vai trò chỉ huy, chỉ đạo trong cuộc sống kể cả bên nội, ngoại và nhà mình, còn người sống hẹp chỉ nghĩ trong phạm vi của bản thân. Ngoài ra anh ta là mẫu người cầu toàn nên không cờ bạc, thuốc lá, tụ tập bạn bè (trừ lễ Tết), hiền lành, khá lầm lỳ và yêu con. Những đức tính này tuy tốt nhưng lại thiếu đi tính sôi nổi.
Còn bạn là người thẳng tính, tự trọng nên hồi mới cưới khi hỏi lương chồng, anh ta nói câu chạm vào tự ái là bạn chẳng bao giờ hỏi lại nữa. Đây là thiếu sót của bạn về trong giao tiếp. Lẽ ra khi biết chồng lầm lỳ, không sôi nổi thì bạn thử dựa vào quy luật bù trừ, bù vào cái lầm lỳ đó, giúp chồng sôi nổi hơn. Khi cuộc sống vợ chồng thiếu sự thì ham muốn giới tính cũng ít đi, từ đó dẫn đến thiếu cảm giác với vợ, quay sang yêu quý con, và chu đáo với những người có vẻ hiểu họ.
Bây giờ bạn nên tìm người mà chồng nể phục, tiếng nói có trọng lượng để làm người trung gian, vì chồng bạn không muốn vợ xía vào việc của mình và có thể anh ta thấy mình không ngoại tình, rượu chè, cờ bạc… đã là người đàn ông đủ tốt rồi. Chồng bạn đang đo người khác bằng tâm lý của chính mình. Nếu bạn khuyên đi khám bác sĩ, anh ta sẽ tự ái, có khi còn nghĩ xấu và cho rằng bạn là phụ nữ mà ham hố. Bạn nhiều lần nhắc chồng đi kiểm tra sức khỏe, nếu không khéo sẽ thành hỏng chuyện. Người bệnh ở dạng này gần giống cảm xúc của người say rượu, không bao giờ nhận say và rất ghét ai lên mặt với mình. Và nếu bạn có thể gần gũi với mẹ chồng, hãy tâm sự việc này và nhờ bà “lôi cổ” con trai đi khám bệnh, tìm hướng chữa trị thì mọi việc sẽ thuận lợi hơn. Chúc bạn thành công.
Theo VNE
15 năm cưới nhau, vợ chồng tôi không tích lũy được gì vì ham ăn nhậu
Khi vợ chồng chị Anh khó khăn, cần một số tiền lớn để lo việc thì những bạn nhậu mất tích hết.
ảnh minh họa
Vợ chồng tôi kết hôn năm 2003. Lúc đó, chúng tôi được bố mẹ chồng cho 122m2 đất, hai vợ chồng xây một ngôi nhà 2 tầng với diện tích 30m2, còn lại thì xây 8 căn phòng trọ cho thuê. Thời đó, chúng tôi cho thuê 500.000 đồng/phòng. Khi giá cả tiêu dùng tăng lên thì giá phòng cũng tăng lên, hiện giờ là 1,6 triệu/phòng/tháng. Thu nhập từ phòng trọ đảm bảo cho chúng tôi một cuộc sống đủ ăn đủ mặc, kể cả khi hai vợ chồng thất nghiệp. Dãy trọ mười mấy năm vẫn thế, chúng tôi gần như không phải sửa chữa gì ngoài việc cuối năm quét lại sơn tường cho mới cùng hai lần nâng nền và sân cho khỏi ngập nước triều cường khi hẻm công cộng được nâng cao.
Trước đây, tôi làm văn phòng, kiêm các việc từ lễ tân đến kế toán ở một công ty tư nhân, lương không cao, chỉ bằng 1/4 thu nhập từ nhà trọ nên sau khi sinh bé thứ hai, tôi ở nhà một thời gian, để quản lý nhà cửa và chăm con, mãi đến khi bé vào lớp lá (2013) tôi mới đi làm lại, lương khoảng 7 triệu/tháng. Chồng tôi làm thầu xây dựng, chủ yếu nhận các công trình nho nhỏ của gia đình, tôi không thể biết hết thu nhập của chồng nhưng mỗi tháng anh vẫn chịu trách nhiệm đưa tôi một khoản tiền tầm 10 triệu. Cuộc sống của chúng tôi rất vui vẻ vì nhu cầu chi tiêu không nhiều.
Hai đứa con (sinh năm 2004 và 2008) đều học trường công, về nhà ăn trưa, học phí vài trăm/tháng. Gần đây, chúng tôi mới cho các cháu học thêm thể thao, tiếng Anh, toán, chi phí tổng cộng khoảng 10 triệu/tháng.
Hai vợ chồng thuộc mẫu người đơn giản, không coi trọng quần áo thời trang lắm. Chồng làm công trình nên đi làm mặc đồ bảo hộ lao động là chính, đi chơi thì chủ yếu áo thun, quần short. Tôi ở nhà suốt nên cũng không cần sắm nhiều quần áo ra ngoài, phấn son chỉ đánh nhẹ. Bây giờ đi làm trở lại, tôi chỉ sắm vài cái đầm thay đổi.
Nhà nhỏ, chúng tôi không có nhu cầu mua sắm nhiều đồ đạc vì muốn sắm cũng không có chỗ mà bày.
Vậy là hai vợ chồng cứ thoải mái đầu tư cho dạ dày. Chồng tôi từng bị ám ảnh bởi ngày bé ăn uống kham khổ, đói bụng nên lúc nào cũng thích tủ lạnh chất đầy thực phẩm. Tất nhiên, nếu chúng tôi chỉ nấu ăn cho gia đình hàng ngày sẽ không tốn quá. Ví dụ, hiện giờ, trung bình một ngày 4 người nhà tôi ăn hết tầm 120.000 đồng, chưa tính gạo, mắm muối, nhiên liệu đun nấu. Tuy nhiên, chồng tôi có một đặc điểm là thích nhậu. Hầu như cuối tuần nào, nhà tôi cũng có khách đến ăn uống. Bữa ít thì hai ba người bạn của chồng, bữa đông thì cả mấy gia đình đến tụ tập. Mọi người đến ăn, thường mang bia, đồ uống đến góp cho vui nhưng mồi thì chúng tôi vẫn phải lo nên tiền chồng đưa tôi bao nhiêu đi chợ cũng hết.
Chúng tôi thích ăn nhậu bình dân ở nhà, thỉnh thoảng đổi gió ra hàng quán, tò mò xem ở đó có món gì ngon không, để về làm theo. Một lần đi ăn quán, chi phí bằng tiền ăn cả tuần của cả nhà.
Vì ăn uống không kiềm chế nên chúng tôi chưa bao giờ có cuốn sổ tiết kiệm tiền gửi ngân hàng. Sau khi tôi đi làm trở lại thì mức độ tổ chức tiệc tùng ở nhà tôi giảm đi nhưng tháng cũng một lần. Thay vào đó, thỉnh thoảng chồng tôi đi ăn nhậu ở ngoài, bởi anh cho rằng phải ngoại giao tốt thì mới có nhiều mối làm ăn.
Gần đây, ngồi cà phê với đám bạn cũ hay đồng nghiệp cùng tuổi 40 như mình, nghe họ toàn nói chuyện mua nhà đất với ô tô, tôi cũng buồn vì từ khi cưới đến giờ, chúng tôi chả sắm được món gì lớn, to tiền nhất chỉ là chiếc xe tay ga hơn 40 triệu. Chưa kể, hai vợ chồng cùng cậu con trai út đều có dấu hiệu thừa cân. Đáng buồn nhất là đầu năm nay, công trình chồng tôi nhận gây tai nạn, chúng tôi phải đền bù hơn 100 triệu, nhưng trong nhà không có tiền để lo liệu, phải vay mượn người quen. Lúc khó khăn thì những người hay nhậu nhẹt cùng chồng tôi nhất không biết mất tích ở đâu, giúp chúng tôi lại là người bạn mà chả mấy khi có thời gian đến ăn nhậu vì còn mải làm ăn.
Giáo sư tiến sĩ Vũ Gia Hiền (Giám đốc trung tâm nghiên cứu và ứng dụng văn hóa du lịch), cho rằng bản chất văn hóa nhậu của người Việt Nam rất đẹp, đó cũng là dịp để mọi người giao lưu, gần gũi nhau hơn. Tuy nhiên, ăn lấy được, nhậu đến say thì lại là vô văn hóa. Ông cũng cho rằng, ăn nhậu là tiêu dùng, tiêu dùng nhiều chính là đòn bẩy để kích thích nền kinh tế phát triển. Nhưng xét trên góc độ tài chính gia đình, tiêu dùng nhiều sẽ khiến khó tích lũy và sẽ rất nguy hiểm nếu gia đình không có quỹ tiết kiệm dự phòng.
Thạc sĩ tài chính kế toán Lê Thu Huyền, đang công tác tại một công ty bảo hiểm nhân thọ tại TP HCM nhận xét, ăn uống hàng ngày được coi là nhu cầu thiết yếu, nhưng ăn nhậu và đi ăn ở hàng quán thì phải xếp vào nhu cầu hưởng thụ. Theo công thức quản lý tài chính của các chuyên gia hàng đầu thế giới, nhu cầu thiết yếu (ăn, ở, đi lại...) có thể chiếm một nửa thu nhập của bạn nhưng nhu cầu hưởng thụ chỉ nên chiếm 10% thu nhập. Vì vậy, sẽ rất sai lầm nếu bạn đầu tư quá nhiều cho ăn nhậu. Chưa kể, ăn nhậu kèm rượu bia kiểu Việt Nam thường là ăn uống không lành mạnh, nhiều đạm cộng chất có cồn, ít xơ... dễ dẫn đến những căn bệnh như béo phì, gout..., sẽ khiến bạn tốn thêm chi phí điều trị bệnh sau này.
Theo Conglyxahoi.net
Bữa cơm sinh nhật muộn và lần say nắng nhớ đời của người vợ trẻ Vào nhà, Lan thấy mâm cơm vẫn còn đầy ắp. Chồng cô vẫn đang đợi cô về. Cô hỏi anh tại sao không ăn trước thì chồng cô chỉ cười mỉm: "Anh đợi em về, chúng mình cùng đón sinh nhật em". Lan òa khóc, cô nức nở trong vòng tay chồng. Lan là một cô gái có vẻ đẹp mặn mà. Dù...