4 năm cho một lời hứa
Anh và em đến với nhau bằng một con số 0 hạnh phúc và kết thúc bằng một con số 0 đau khổ.
“Em xin lỗi! Anh hãy sống thật tốt nhé. Anh hãy hận em thật nhiều…Anh à, em đã đính hôn rồi, tay em đã đeo nhẫn của người ta rồi”… Anh xót xa lắm khi nhận được những tin nhắn của em, trái tim anh như bị nghìn mũi kim đâm. Anh dường như đã chết lặng không thể nào tin vào những điều này.
Em còn nhớ ngày em vào nhà anh chơi không? Khi đó chúng ta vẫn là bạn mà sao lại yêu nhau từ lúc nào. Tai sao em lại ôm anh lúc đó để bây giờ anh phải yêu em nhiều thế này. Em có biết lúc đó anh hạnh phúc như thế nào không? Tình yêu của mình thật đẹp và lãng mạn em nhỉ.
Khi tình yêu của chúng ta chớm nở anh lại phải xa em, anh biết em rất buồn và tim anh như nghẹn lại. Rồi thời gian cũng trôi qua, anh được về với em, khi đó thực sự rất hạnh phúc. Dường như khoảng thời gian đó là thử thách của hai ta hoặc là sự dự báo cho những trắc trở sau này nhưng anh vẫn mặc kệ. Anh yêu em rất nhiều, em là cả thế giới với anh.
Anh nhớ khoảng thời gian chúng ta bên nhau đã 3 năm rồi, tình yêu giữa anh và em vẫn êm đềm và hạnh phúc. Cho dù chúng ta cũng có những phút giây giận hờn nhưng lại làm lành rồi yêu nhau hơn. Em còn nhớ kỉ niệm em giận anh mà bỏ cả ăn để đi học không? Lúc đó bên ngoài anh rất cứng rắn nhưng trong lòng lại đau lắm, rồi anh lên căng tin trường cùng em ăn trưa cho dù lúc đó đang ở giữa buổi chiều. Anh kể vậy không biết em còn nhớ không?
Khoảng thời gian đại học, em biết điều anh thích nhất là gì không? Đó là được cùng em đi uống cafe mỗi cuối tuần, cùng nắm tay em đi ăn khuya. Có một lần anh với em cùng đi chợ nhưng đi hai xe máy, anh giận em nên đã về trước, khi đó em biết lòng anh rất lo sợ, không biết em về có được không. Anh mừng như một đứa con nít khi em chạy xe về, em biết những lúc như vậy anh lại yêu em hơn bao giờ hết. Những kỉ niệm đó anh không bao giờ quên được. Anh nghĩ khoảng thời gian đại học là lúc tình yêu đẹp nhất, nhiều hương vị nhất.
Video đang HOT
Khi ra trường anh hứa sẽ cưới em, anh đã cố gắng làm để thực hiện lời hứa này. Anh biết lúc đó hai đứa mình lại xa nhau, hình như đây là một thử thách nữa đúng không em? Anh đã rất cố gắng giữ lửa cho tình cảm hai ta. Anh không thể ra thăm em liên tục vì đồng lương của anh quá ít ỏi. Anh muốn dành dụm tiền để làm đám cưới cho chúng mình. Em hay nói với anh là phải cố gắng vượt qua mọi thứ để chúng ta có thể ở bên nhau, đừng bao giờ bỏ rơi em… Đối với anh chỉ cần nghe như vậy là anh hạnh phúc biết chừng nào. Em như là niềm tin của anh. Niềm tự hào lớn nhất với bạn bè mà anh có chính là em, em biết không.
Anh luôn ao ước được cùng em đi chơi mỗi cuối tuần, cùng em đi dạo mỗi tối. Anh hạnh phúc và tự hào khi em đứng sau lưng anh. Mỗi tối anh đi làm ca đêm, nhìn những người yêu nhau trên đường lòng anh lại buồn nhưng đó như thêm quyết tâm để anh thực hiện lời hứa với em. Có lẽ anh đã sai khi quá chú tâm thực hiện điều đó mà quên rằng em đang cô đơn chờ đợi. Thời gian lâu quá khiến em mệt mỏi rồi đúng không? Lời hứa của anh sao mà lâu vậy.
Tạm biệt tình yêu lớn nhất, tạm biệt mối tình đầu (Ảnh minh họa)
Hà Nam, có lẽ đây là nơi mà anh không thể quên được, không phải nó đẹp mà vì ở nơi đây anh đã mất em. Chuyến đi này nữa là anh và em có thể ở bên nhau, anh hi vọng nhiều biết chừng nào. Miệng anh bắt đầu đắng, lòng anh bắt đầu đau, tim anh bắt đầu nhói, niềm tin bắt đầu mất. Một sự bắt đầu mà anh không thể chịu nỗi. Anh dường như mất tất cả. 4 năm 2 tháng – con số này chẳng còn ý nghĩa gì nữa, tình yêu của chúng ta đã dừng ở đây. Anh và em đến với nhau bằng một con số 0 hạnh phúc và kết thúc bằng một con số 0 đau khổ.
Em à, ở đây lạnh lắm nhưng anh thấy vẫn ấm hơn trái tim của anh bây giờ. Anh nhớ em rất nhiều. Anh không thể nào chịu được cái cảm giác khi nghĩ tới cảnh em đã đính hôn. Anh không tin được sự thật này. Giờ đây, anh rất sợ cảm giác ngồi một mình, anh rất sợ buổi trưa, sợ lúc đi làm về, sợ lúc đêm khuya… bởi khi đó anh lại nhớ em và cô đơn.
Anh dường như chết lặng khi em nói đã đính hôn, anh không khóc nhưng anh lại đau, nỗi đau không thể nào diễn tả được. Em yêu người ấy đã bao lâu rồi sao lại đính hôn nhanh vậy? Sao em không chờ đợi anh? Em biết mục đích anh đi làm xa là gì không?… Những câu hỏi ấy nó cứ xoáy mãi trong tâm anh, anh đã cố gắng tìm câu trả lời cho lòng mình nhưng vẫn không được. Sao không chờ anh về, chỉ còn một vài tháng nữa là anh và em sẽ ở bên nhau. Em biết anh đã rất sung sướng và hạnh phúc khi nghĩ tới điều này không. Anh đã định tết này anh về sẽ đeo nhẫn cưới cho em nhưng điều anh cố gắng lâu nay đã không còn ý nghĩa gì nữa. Em đã có một chiếc nhẫn khác, chắc em hạnh phúc và sung sướng lắm đúng không. Người đó chắc cũng như vậy nhỉ. Anh xin lỗi vì không thể chúc mừng niềm vui này của em bởi một lý do là anh không thể. Anh xin lỗi em vì anh đã không mang đến cho em cái mà em cần, em chờ đợi…
Lúc này anh chỉ mong em hạnh phúc, mong em luôn tươi cười. Em nhớ ăn thật nhiều vào đấy, mập lên em sẽ xinh hơn. Có lẽ anh sẽ không còn nhiều cơ hội để nhắc em chuyện này nữa. Sẽ không còn những tin nhắn em ăn cơm chưa, em đã ngủ chưa, nhớ anh không… em nhỉ. Và anh cũng không còn được nghe “anh ơi” nữa. Anh nhớ tiếng nói của em quá. Anh nhớ nụ cười em, anh thèm được ôm em, thèm được em làm nũng… Nhớ lắm em biết không. Anh đã xóa số em trong danh bạ nhưng làm sao mà quên. Anh đã rất khổ sở, nó giống như anh đang cầm dao đâm vào mình vậy. Anh cũng định xóa những tấm hình mà anh kì công chỉnh sửa để mỗi khi nhớ em anh lại mở ra nhìn nhưng anh lại không thể làm được và anh đã giữ lại em à.
Đừng bao giờ khóc, đừng bao giờ buồn em nhé và cũng có thể đừng nghĩ tới anh. Em cứ vui vẻ, cứ hạnh phúc, anh luôn ở bên em và theo dõi cuộc sống của em. Anh sẽ không bao giờ hứa với ai nữa. Anh đã mất đi một nửa của mình rồi, sẽ không còn anh như trước nữa. Anh sẽ là một con người mới. Bây giờ, anh sẽ làm việc thật nhiều để đỡ nhớ em. Anh sẽ không quên em – tình yêu đầu tiên và đẹp nhất của anh. Hãy liên lạc với anh khi em buồn. anh mãi yêu em. Tạm biệt tình yêu lớn nhất, tạm biệt mối tình đầu. Xin lỗi em vì anh đã không thể thực hiện lời hứa. Yêu em!
Theo VNE
Cả yêu và cưới vẻn vẹn có 1 tháng
Ai cũng giât mình trước tin tôi đi lây chông. Có gì đâu bởi ngay bản thân tôi còn thây ngỡ ngàng.27 tuôi, chưa môt lân có tình yêu song phương từ hai phía. Bao nhiêu lân vướng vào lưới tình là bây nhiêu lân rơi nước mắt chỉ vì tình cảm đơn phương hoặc vì mình yêu người ta quá nhiêu. Kêt quả nhân được chỉ là sự đau khô và chán nản. Tôi thâm trách ông trời sao bât công với tôi, trách sô phân bạc bẽo không cho tôi có được người tôi yêu, cứ đê tôi đau khô với tình cảm đơn phương.
Người ta nói, sô tôi tình duyên lân đân. Tôi cũng luôn bị ám ảnh bởi điêu đó và lo lắng cho tương lai của bản thân rât nhiêu. Chỉ sợ, con gái có thì, khi đã quá lứa, chưa tìm được người đàn ông nào đê yêu thương và tin tưởng thì đã già. 27 tuôi, bô mẹ thúc giục quá nhiêu vì tôi là con gái lớn trong nhà. Vì lo cho gia đình, lo cho bản thân, tôi quyêt định châp nhân lời đê nghị của bô mẹ, châp nhân gât đâu, nhân lời yêu người con trai mà bô mẹ mai môi. Tình yêu với tôi không còn quá quan trọng nữa, bởi tôi sợ những giọt nước mắt đau thương, sợ sự tìm kiêm, sợ yêu rôi lại bị thât bại. Tôi châp nhân lây người đàn ông không yêu, theo sự sắp đặt của gia đình. Tôi buông xuôi, phó mặc cho sô phân với hi vọng, lây chông vê rôi sẽ yêu thôi.
Người ta nói, sô tôi tình duyên lân đân. Tôi cũng luôn bị ám ảnh bởi điêu đó và lo lắng cho tương lai của bản thân rât nhiêu. (ảnh minh họa)
Anh hơn tôi 4 tuôi, cái tuôi người ta nói là cực kì hợp nhau cả vê cung và sô. Vì thê bô mẹ tôi mới châp thuân. Hai người đêu có công ăn, viêc làm ôn định, đêu đên tuôi cân xây dựng gia đình, thê là lây. Từ quen nhau, yêu nhau và đên khi châp nhân lời câu hôn của anh chỉ vẻn vẹn có 1 tháng.
Ai cũng giât mình trước tin tôi đi lây chông. Có gì đâu bởi ngay bản thân tôi còn thây ngỡ ngàng. Tôi sợ cái ngày làm cô dâu, sợ ngày làm vợ, sợ cảnh sông chung nhà chông và đôi diên với bao khó khăn trước mắt. Nhưng sô phân đã an bài, tôi phải châp nhân. Sẽ chẳng có tình yêu nào đên, sưởi âm được trái tim tôi nữa, vì bao năm tháng qua, trái tim tôi đã đau đớn quá nhiêu, lạnh giá, đóng băng rôi. Tôi không muôn đê nó phải chịu thêm sự đau đớn nào nữa.
Chỉ ngày mai thôi, tôi sẽ làm cô dâu. Người ta nói, con gái làm cô dâu phải thât xinh đẹp, phải thât hạnh phúc. Nhưng tôi không biêt mình có xinh, có hạnh phúc không. Bao nhiêu lân muôn sông đôc thân, muôn từ bỏ tât cả, muôn ôm mông tình cũ, nhưng cuôc sông đâu như ý. Không chỉ sông cho bản thân, còn sông cho bô mẹ, gia đình và những người đặt niêm tin vào mình nữa.
Giờ đây, tôi chỉ biêt hi vọng, biêt mong chờ vào người chông tương lai. Mong rằng, anh sẽ là môt người chông tôt, yêu thương tôi và sẵn sàng sưởi âm trái tim băng giá của môt đứa con gái đã quá đau khô vì tình.
Theo Eva
Chồng bất lực, tôi mới ngoại tình Tôi không thê sông cùng môt người chông mà cả năm không dám đả đông tới chuyên &'chăn gôi'.... Thê nên, đừng ai trách tôi, nói tôi là người đàn bà phụ bạc, là kẻ lăng nhăng, vô liêm sỉ. Nêu bạn đặt địa vì vào tôi bạn sẽ hiêu, tại sao tôi trở nên thê này. Tôi vôn là môt người phụ...