4 lý do khiến đàn ông ngại ở rể?
Bất cứ người đàn ông nào cũng có tâm lý “e ngại” khi phải ở rể vì những lý do dưới đây.
ảnh minh họa
1. Xuất phát từ định kiến của xã hội
Tại Việt Nam nói riêng và phương Đông nói chung thì sau khi kết hôn con gái sẽ phải theo chồng, về nhà chồng làm dâu. Con gái kết hôn thì phải về bên chồng sinh sống, phụng dưỡng chồng, bố mẹ chồng còn con rể thì thi thoảng chạy qua nhà vợ khi có việc cần mà thôi.
Nếu có điều kiện hoặc vì lý do gì đó cả hai vợ chồng sẽ dọn ra ở riêng chứ không có chuyện ở rể. Định kiến của xã hội vẫn gắn chặt trong tư tưởng của người Việt Nam đến tận bây giờ nên đàn ông vẫn rất “e ngại” nếu kết hôn phải sang ở rể bên nhà vợ.
2. Chuyện ở rể đồng nghĩa người đàn ông kém cỏi
Quan điểm của người phương Đông thì đàn ông phải là trụ cột gia đình, phải gánh vác vấn đề lo toan kinh tế cho vợ con. Nếu đàn ông là một người bản lĩnh chắc chắn đã có thể lo cho vợ con một cuộc sống đàng hoàng, tử tế chứ làm gì có chuyện ở rể. Thế nên nếu một người đàn ông nào đó chấp nhận chuyện ở rể thì chắc chắn sẽ bị mọi người nhìn nhận là người đàn ông kém cỏi, thiếu bản lĩnh phải “ăn nhờ ở đậu” nhà vợ.
Video đang HOT
Trên thực tế việc người ta ở rể hay không cũng không gây ảnh hưởng đến kinh tế nhà ai, cũng không làm phiền gì đến hàng xóm cả. Thế nhưng cái nhìn của mọi người về anh chàng ở rể dù anh ta có thành đạt đến mấy, tự đi trên đôi chân của mình cũng sẽ khác so với những người đàn ông có thể gánh vác vợ con trên vai, lo cho vợ con đủ đầy. Mà khi bị người khác đánh giá kém cỏi thì thử hỏi làm gì có ông đàn ông nào muốn ở rể phải không nào?
3. Người đàn ông ở rể với mục đích “đào mỏ”
Chuyện ở rể của những người đàn ông còn khiến cho nhiều người đánh giá là họ chỉ muốn “đào mỏ” nhà vợ. Nhất là khi nhà vợ có điều kiện một chút thì y rằng việc ở rể sẽ là chủ đề được mọi người đem ra bàn tán. Nào là “anh chàng này đang có ý định đào mỏ”, khi thì “lấy vợ giàu ở rể thì bám váy vợ là cái chắc”,…
Miệng lưỡi của thế gian, của xã hội như làn sóng biển, lúc thì đẹp đẽ biết bao nhưng khi cũng vô cùng hung ác, thậm chí còn giết chết cả con người. Mà cái ác là miệng lưỡi thế gian đâu có dễ dàng bịt được, họ thích thì họ cứ nói, cứ xa xả đấy mà chẳng ai làm được gì.
Vì tâm lý cho rằng mình là anh chàng chỉ vì “đào mỏ” nên mới phải ở rể nên đàn ông mấy ai muốn phải ở rể đâu.
4. Đàn ông ở rể là nhục nhã
Nhiều người còn cho rằng chuyện ở rể của một người đàn ông thì đồng nghĩa người đàn ông đó nhục nhã, ê chề sẽ mãi không thể ngóc đầu lên đường. Bởi quan niệm cho rằng đàn ông đầu đội trời, chân đạp đất thì phải ăn to nói lớn, làm việc này việc nọ cho ra thằng đàn ông. Chứ đàn ông mà ở rể thì khác nào “chó chui gầm chạn” đâu, làm gì có tiếng nói trong gia đình.
Mọi người cho rằng đàn ông ở rể thì phụ thuộc vào nhà vợ, gia đình vợ thì mãi mãi không thể ngẩng đầu lên được. Dù có làm gì, đi đâu cũng phải dè chừng, để ý nhà vợ để mà sống.
Vì những định kiến xã hội, quan điểm của người đời mà những câu chuyện ở rể luôn được đưa lên bàn cân để đong đo, bàn tán. Bởi thế đàn ông rất sợ và không muốn phải ở rể. Thế nhưng những lời bàn tán của mọi người không giúp chúng ta sống tốt hơn, không cho ta được giàu sang phú quý. Bởi vậy đàn ông dù có ở rể hay không, miễn sao sống đúng với lương tâm và sống thật tốt, hạnh phúc là được.
Theo Phununews
Bạn trai xin tôi tha thứ thậm chí ngay cả khi tôi thú nhận ngoại tình
Trong suốt 5 năm gắn bó với bạn trai tôi chưa từng có ý nghĩ chia tay nhưng giờ thì tôi bắt đầu nghĩ về điều đó. Tôi cảm thấy mệt mỏi với một người đàn ông bạc nhược, kém cỏi.
Hơn 5 năm gắn bó bên anh, tôi tự thấy mình đã làm hết mọi điều vì người đàn ông đó. Tôi nào có phải cô gái kém cỏi, xấu xí, vụng về gì cho cam. Nhìn ra thiên hạ, tôi cũng hơn ối người. Vậy mà vì yêu anh, tôi chấp nhận đủ mọi thiệt thòi. Thế nên bây giờ, tôi mới nghĩ, ngay cả khi tôi có phản bội anh vì một người đàn ông khác, tôi cũng không quá đáng trách.
Anh là người đàn ông tốt, hiền lành. Năm xưa tôi yêu anh cũng vì điều này. Ngày ấy tôi còn quá trẻ, 20 tuổi. Tôi chỉ đủ nhận thức để xác định rằng mình nên lấy một người chồng tốt, yêu thương mình là đủ. Nhưng cùng với thời gian qua đi, tôi càng lúc càng hiểu ra rằng, tốt thôi chưa đủ, còn cần phải đủ sức là chỗ dựa cho mình cả cuộc đời.
Hơn 5 năm yêu nhau, anh chưa làm được gì cho tôi. Thậm chí nhiều việc của anh tôi còn phải đứng ra gánh vác. Khi còn đi học không nói làm gì, chúng tôi tốt nghiệp ra trường anh cũng vẫn chật vật kiếm vài đồng bạc lẻ. Nhiều tháng anh thiếu tiền còn phải qua vay tôi, ăn nhờ ở đậu chỗ tôi.
Về phần mình, tuy tôi không kiếm được quá nhiều tiền nhưng chi ít tôi cũng tự lo được cho cuộc sống mà không phải phiền đến anh. Lẽ ra chúng tôi đã cưới nhau lâu rồi nếu không phải vì anh cứ lông bông, mãi không ổn định được. Tôi chán cũng chẳng muốn gạ chuyện cưới xin nữa. Cưới về để làm gì khi mà người đàn ông nuôi thân còn không nổi.
Tuy thế, tôi cũng chưa bao giờ chê bai hay có ý ruồng bỏ anh. Mặc dù ra thiên hạ, thấy bạn bè đồng trang lứa với mình, họ chẳng giỏi, chẳng xinh đẹp hơn tôi bao nhiêu nhưng lại có được người yêu điển trai, tài ba, tháo vát, lo cho mọi chuyện, tôi cũng chạnh lòng.
Mọi chuyện chỉ thực sự rẽ sang một hướng khác khi tôi vô tình làm cái điều có lỗi đó với anh. Hôm ấy, tôi đi liên hoan lớp đại học cũ. Tôi và anh đã sẵn cãi nhau từ trước, gặp bạn bè, chán đời, tôi uống khá nhiều... Tôi say và mất kiểm soát. Vậy là tôi đi nhà nghỉ với cậu bạn cùng lớp. Tôi đã nghĩ nó chỉ là thứ tình một đêm mà thôi...
Khi tôi tỉnh dậy và biết mình đã đi quá giới hạn với cậu ấy, tôi xấu hổ vô cùng. Tôi muốn chấm dứt. Thế nhưng tôi thực sự bất ngờ khi người bạn đó ôm lấy tôi và níu kéo. Cậu ấy nói đã yêu thầm tôi bao năm qua, nhưng vì tôi lúc nào cũng chỉ biết đến bạn trai nên cậu ấy ngại không dám làm kẻ thứ ba. Giờ thấy tôi bất mãn với tình yêu và cuộc sống hiện tại, cậu ấy lại tự trách bản thân năm xưa đã không dám theo đuổi tình yêu.
Tôi như người bừng tỉnh. Tôi nhìn nhận lại mọi việc. Cậu ấy bằng tuổi tôi, nghĩa là kém anh tới 3 tuổi, thế nhưng hiện tại, cậu ấy thành đạt, giỏi giang và đặc biệt là vẫn chung tình với tôi. Một người yêu tôi bao năm như thế đến giờ vẫn chưa nguôi cũng khiến tôi cảm động. Cậu ấy nói chỉ cần tôi đồng ý, cậu ấy sẽ giục bố mẹ sang thưa chuyện cưới luôn... Những gì xảy ra trong quá khứ cậu ấy không bận tâm.
Trong suốt 5 năm gắn bó với bạn trai tôi chưa từng có ý nghĩ chia tay nhưng giờ thì tôi bắt đầu nghĩ về điều đó. Tôi cảm thấy mệt mỏi với một người đàn ông bạc nhược, kém cỏi. Trong khi đó người bên cạnh mình thì lại giỏi giang, yêu thương và muốn cưới mình làm vợ. Cậu ấy hội tụ đầy đủ những điều tốt.
Tôi đã quyết định nói thẳng chuyện mình đã ngủ với người đàn ông khác với hi vọng anh chán mà chia tay. Thế nhưng nghe xong, anh chỉ im lặng và nhận cái sai về mình. Anh nói tại anh mà tôi mới phạm sai lầm. Anh thậm chí còn xin tôi tha thứ và sẽ không bao giờ khiến tôi buồn nữa.
Giờ thì tôi hoang mang thực sự. Người đàn ông nào cũng yêu tôi, cần tôi. Một bên là người với ân nghĩa 5 năm, một bên là người đàn ông có thể lo toan cho tôi cả đời. Tôi nên chọn ai làm chồng đây?
Theo Kienthuc
Khi chụp ảnh cưới, tôi chán nản đến độ muốn hủy hôn với cô vợ sắp cưới có tính "bà nội thiên hạ" Cô ấy cứ lựa áo cưới mãi mà không hề bận tâm đến vẻ mặt khó chịu của thợ chụp ảnh lẫn nhân viên make-up. Đến khi không chịu nổi nữa, họ nhắc thì cô ấy vênh mặt quát... Tôi sinh ra trong một gia đình đông con. Nhà tôi có tới 5 người con trai và 2 người con gái. Tôi là...