4 lỗ hổng nguy hiểm trong thỏa thuận hạt nhân Iran
Giới phân tích nhận định thỏa thuận khung giữa Mỹ và Iran chỉ làm chậm tiến độ chứ không thể ngăn quốc gia Hồi giáo chế tạo vũ khí hạt nhân.
Cuộc đàm phán về chương trình hạt nhân gây tranh cãi của Iran mang tới kết quả nhất định. Ngày 2/4, Iran và Mỹ ký thỏa thuận khung về chương trình hạt nhân của Tehran. Giới chức hai nước xem đây là một thỏa thuận lịch sử.
Tuy nhiên, giới phân tích chính trị thế giới tỏ ra hoài nghi về thỏa thuận khung này. Zalmay Khalilzad, nhà phân tích cao cấp tại Trung tâm Nghiên cứu chiến lược và quốc tế (CSIS) tại Washington. Cựu đại sứ Mỹ ở Iraq, Afghanistan và Liệp Hợp Quốc nêu 4 lỗ hổng đáng lo ngại trong thỏa thuận mới.
Điện hạt nhân không phải là mục tiêu số một của Iran
Xét ở góc độ kinh tế, khả năng Iran sử dụng năng lượng hạt nhân để sản xuất điện rất thấp. Tehran có trữ lượng lớn dầu mỏ và khí đốt tự nhiên – hai loại nguyên liệu rẻ hơn nhiều so với năng lượng hạt nhân trong việc sản xuất điện.
Sau khi Chiến tranh vùng Vịnh lần thứ nhất kết thúc, Tổng thống Iran khi đó là Hashimi-Rafsanjani nói: “Để tránh số phận của Iraq, Iran phải có vũ khí hạt nhân”.
Iran ký Hiệp ước Không phổ biến vũ khí hạt nhân (NPT) nhưng họ có một chương trình phát triển vũ khí hạt nhân bí mật. Có thể các kỹ sư của họ đang làm việc tại một cơ sở trong lòng đất. Các thanh sát viên của Cơ quan Năng lượng nguyên tử quốc tế (IAEA) vẫn chưa thể tìm hiểu các cơ sở này vì Tehran không chịu hợp tác.
Hành động của Iran trong 35 năm qua cho thấy vũ khí hạt nhân luôn là mục tiêu cuối cùng của họ. Nhưng do các nhu cầu về kinh tế, chính trị trước mắt, giới lãnh đạo Tehran sử dụng chiến thuật nhượng bộ để nới lỏng các biện pháp trừng phạt trong từng thời kỳ.
Thỏa thuận không thể ngăn Iran sở hữu vũ khí hạt nhân
Lò phản ứng hạt nhân nước nặng IR-40 ở Arak. Giới phân tích cho rằng, thỏa thuận mới chỉ là bước lùi tạm thời của Iran trong nỗ lực sở hữu vũ khí hạt nhân. Ảnh: AP
Nội dung thỏa thuận khung không hạn chế chương trình làm giàu uranium của Iran mà chỉ thay đổi về thời gian. Nó cấm Iran tái chế uranium và plotonium, giảm kho dự trữ uranium làm giàu ở mức thấp, hạn chế phát triển các máy ly tâm tiên tiến.
Tehran sẽ phải mất lần lượt 10 năm và 15 năm để làm giàu uranium và plotonium ở mức đủ lớn để sản xuất vũ khí hạt nhân. 15 năm có vẻ dài, nhưng với một quốc gia, mốc thời gian này rất ngắn.
Thỏa thuận mới còn tạo ra một tiền lệ xấu cho các nước đối thủ của Iran trong khu vực. Đặc biệt, Arab Saudi có thể noi gương Tehran trong tham vọng hạt nhân của họ.
Tehran có thể qua mặt các thanh sát viên quốc tế
Video đang HOT
Các bên vẫn chưa công bố chi tiết về các quy trình kiểm tra đối với thỏa thuận cuối cùng. Các công nghệ, kỹ thuật thu thập thông tin tình báo cho các hoạt động kiểm tra ngày một tinh vi hơn, nhưng không có nghĩa là các thanh sát viên có thể phát hiện mọi thứ ở Iran.
Có thể Tehran đã xây dựng một cơ sở làm giàu uranium và plutonium trong lòng đất ở một nơi xa xôi nào đó. Các hoạt động tranh tra sẽ trở nên khó khăn hơn, đặc biệt với một quốc gia luôn có giải pháp tinh vi cho quyết tâm sở hữu vũ khí hạt nhân.
Điều may mắn có thể đến khi một người nào đó trong chương trình hạt nhân Iran tiết lộ thông tin, nhưng phương Tây không thể chỉ dựa vào may mắn.
Nếu Iran vi phạm, không ai dám chắc họ sẽ phải chịu các biện pháp trừng phạt ngay lập tức
Thỏa thuận khung quy định rằng nếu Iran vi phạm, các lệnh trừng phạt sẽ tự động được áp đặt trở lại, nhưng đó chỉ là lý thuyết. Iran có yêu cầu riêng trong việc gỡ bỏ các lệnh trừng phạt. Ngoài ra, liệu Nga và Trung Quốc tự động áp đặt lệnh trừng phạt khi Iran vi phạm hay không?
Cơ chế xác định sự vi phạm của Tehran không thực sự rõ ràng. Thực tế ấy có thể dẫn đến các tranh cãi kéo dài, gây khó khăn cho các bên liên quan, đặc biệt là Moscow và Bắc Kinh. Ngay cả các đồng minh của Mỹ ở châu Âu có thể thỏa hiệp với Tehran để tránh tái áp đặt lệnh trừng phạt vì lợi ích kinh tế. Iran có thể tận dụng khoảng thời gian mà cộng đồng quốc tế tranh cãi để sản xuất vũ khí hạt nhân.
Nhà phân tích Zalmay Khalilzad kết luận, thỏa thuận khung không cung cấp cơ chế để giải quyết câu hỏi về quy mô quân sự của Iran. Thậm chí nó có thể mở đường cho sự đột phá trong công nghệ tên lửa của Tehran và tăng khả năng bá chủ khu vực.
Người Mỹ sẽ cảm thấy tự tin hơn nếu Thượng viện phê chuẩn thỏa thuận, tương tự như Hiệp ước Giảm vũ khí tiến công chiến lược Start mà họ ký với Moscow.
Theo_Giáo dục thời đại
Kẻ thắng người thua trên bàn cờ hạt nhân Iran
Thỏa thuận khung về hạt nhân Iran sẽ thay đổi diện mạo Trung Đông. Thỏa thuận khung về hạt nhân Iran các nước P5 1 và Iran đạt được ở Lausanne (Thụy Sĩ) hôm 2-4 chỉ là chặng cuối cùng của một quãng đường dài đàm phán.
12 năm đàm phán trắc trở
Theo báo Le Monde, tháng 8-2002 đã xuất hiện thông tin Iran che giấu cơ sở làm giàu uranium ở Natanz và lò phản ứng nước nặng ở Arak. Tổng thống Mỹ George W. Bush đòi đưa Iran ra Hội đồng Bảo an LHQ.
Tiền đề: Tháng 10-2003, Ngoại trưởng Pháp Dominique de Villepin cùng những người đồng cấp Anh Jack Straw và Đức Joschka Fischer sang Iran. Tình hình lúc đó rất nóng. Mỹ đã xâm chiếm Iraq và lật đổ Saddam Hussein hồi tháng 4-2003. Iran lo sợ can thiệp quân sự.
Dù vậy bước đầu thì ổn. Tổng thống cải cách Mohammad Khatami chấp thuận đàm phán. Sau đó Iran ngừng chương trình hạt nhân và đồng ý cho IAEA thanh sát (Iran chỉ có 160 lò ly tâm). Châu Âu hứa giúp Iran phát triển hạt nhân dân dụng.
Sa lầy: Sau hai năm, đàm phán đã sa lầy. Iran mất kiên nhẫn và nối lại chương trình hạt nhân. Giai đoạn cải cách ở Iran chấm dứt khi Tổng thống Mahmoud Ahmadinejad cầm quyền năm 2005. Năm 2006, LHQ thông qua nghị quyết đầu tiên về cấm vận Iran (sau đó có thêm năm nghị quyết nữa).
Tổng thống Obama lên cầm quyền ở Mỹ đã thay đổi cục diện. Tháng 5-2009, ông gửi thư cho giáo chủ Ali Khamenei ủng hộ thúc đẩy ngoại giao để giải quyết hạt nhân Iran. Sau đó ông đề nghị cung cấp cho Iran uranium làm giàu 20% mà Iran cần cho trung tâm nghiên cứu y học ở Tehran. Bù lại Iran phải trao cho phương Tây kho một tấn uranium làm giàu 5% (khá đủ để chế tạo bom hạt nhân).
Giáo chủ Iran nghi ngờ thỏa thuận này sẽ có lợi cho tổng thống Iran (đối thủ của giáo chủ) nên bác bỏ. Phe chống đối sáng kiến của ông Obama ở Mỹ cũng phản đối. Khi Iran sẵn sàng đàm phán vào năm 2003 thì Mỹ chưa sẵn sàng. Tình hình đảo ngược vào năm 2009.
Tổng thống Mỹ và tổng thống Iran vui mừng với thỏa thuận khung về hạt nhân Iran nhưng thủ tướng Israel quyết liệt phản đối. Biếm họa của DARYL CAGLE (Mỹ).
Ngày 3-4, người dân Tehran (Iran) chào đón Ngoại trưởng Mohammad Javad Zarif trở về nước sau đàm phán ở Lausanne (Thụy Sĩ). Ảnh: APA8
Nhảy vọt: Tình hình chỉ được mở trói khi tổng thống ôn hòa Hassan Rohani lên cầm quyền ở Iran vào tháng 6-2013. Sau 10 năm đối đầu, hai bên chỉ toàn kẻ bại trận. Kinh tế Iran bị cấm vận phương Tây ảnh hưởng nặng nề còn số lò ly tâm của Iran tăng lên gấp 10 lần.
Đến ngày 24-11-2013, Iran và nhóm P5 1 đã đạt được thỏa thuận tại Genève về tạm đóng băng chương trình hạt nhân Iran và dỡ bỏ một phần lệnh cấm vận. Kế đến là thỏa thuận đạt được ở Lausanne hôm 2-4.
Obama và Rohani cùng thắng
Thỏa thuận khung về hạt nhân Iran đạt được hôm 2-4 sẽ mở đường cho lệnh cấm vận quốc tế đối với Iran được dỡ bỏ, Iran sẽ duy trì chính sách hòa hoãn và hòa nhập cộng đồng quốc tế.
Theo báo Le Figaro, đây là chiến thắng ngoại giao và chính trị giòn giã của Tổng thống Iran Hassan Rohani. Về đối nội, ông đã tạo được cho người dân Iran viễn ảnh thay đổi cuộc sống tốt hơn. Các nhà hoạch định kinh tế Iran sẽ bắt đầu nghiên cứu các dự án hợp tác. Các nhà đầu tư nước ngoài cũng chuẩn bị sẵn sàng đổ bộ vào Iran.
Tổng thống Rohani và các cộng sự sẽ có tương lai trong các cuộc bầu cử Quốc hội và Hội đồng các chuyên gia (86 giáo sĩ) vào tháng 2-2016.
Đây cũng là ván cờ thắng lợi của Tổng thống Barack Obama. Từ đầu nhiệm kỳ, ông đã kiên trì xem thỏa thuận về hạt nhân với Iran là ván bài chủ chốt trong chiến lược Trung Đông.
Đây cũng là ván cá cược của ông khi quyết định đàm phán với một trong những đối thủ mạnh của Mỹ. Ông chấp nhận đối đầu với thái độ phản kháng mạnh mẽ từ đồng minh Israel và đảng Cộng hòa.
Ông lập luận cấm vận để Iran khỏi chế tạo bom hạt nhân sẽ không đạt được mục đích nếu không có đàm phán và thương lượng. Nếu thỏa thuận cuối cùng được ký kết vào cuối tháng 6, ông đã gặt hái thành công trong đối ngoại trong bối cảnh Mỹ đang gặp khó khăn với Nga và ở Trung Đông.
Những người thua sẽ phá đám
Trong nội bộ Mỹ, từ nhiều tuần trước, đảng Cộng hòa thông báo đã trao cho Hạ viện một dự luật mới về gia tăng cấm vận đối với Iran. Hạ viện sẽ xem xét dự luật này vào ngày 14-4 sau kỳ nghỉ hè.
Một số người trong đảng Cộng hòa chỉ trích Tổng thống Obama là con người ngây thơ, mở đường cho Iran phát triển hạt nhân. Thượng nghị sĩ Mark Kirk châm biếm: "Neville Chamberlain đã ký hiệp ước tốt nhất với Adolf Hitler".
Trong nội bộ Iran, ông Hossein Shariat-Madari, cố vấn của giáo chủ Ali Khamenei và là chủ biên tờ báo bảo thủ Kahyan, đã đánh giá thỏa thuận khung mới đạt được: "Iran đã đổi một con ngựa đua lấy một con nghẽo không cương".
Thủ tướng Israel Benyamin Netanyahu là người phản ứng mạnh mẽ nhất với thỏa thuận khung mới đạt được. Israel dựa vào mối quan hệ chặt chẽ với Mỹ để bảo đảm cho an ninh Israel trong khu vực. Nay Israel cho rằng thỏa thuận khung mới đạt được chứng tỏ Mỹ đang tiến hành chiến lược mới ủng hộ Iran và quay lưng với các đồng minh truyền thống như Israel và Saudi Arabia.
Diện mạo Trung Đông sẽ thay đổi
Thỏa thuận khung về hạt nhân Iran đạt được hôm 2-4 mang đậm ý nghĩa chính trị và chiến lược.
Quan hệ Mỹ-Iran: Đài truyền hình Pháp Europe 1 nhận định thỏa thuận khung lịch sử này sẽ hòa giải Mỹ-Iran, hâm nóng quan hệ hai nước vốn đã nguội lạnh 35 năm qua sau khi Mỹ cắt đứt quan hệ ngoại giao với Iran qua sự kiện đại sứ quán Mỹ ở Tehran bị tấn công.
Cho dù phe bảo thủ trong nội bộ của Mỹ và Iran cản trở, hai bên vẫn có thể bí mật hợp tác để giải quyết các vấn đề khủng hoảng khu vực.
Bước ngoặt trong đối đầu Shiite/Sunni: Thỏa thuận khung mới đạt được sẽ làm thay đổi diện mạo Trung Đông. Yemen hiện thời là bãi chiến trường của hai dòng Hồi giáo Shiite và Sunni. Quân nổi dậy Houthi (Shiite) có Iran hậu thuẫn đã chiếm thủ đô, đẩy tổng thống dòng Sunni lưu vong ở Saudi Arabia.
Saudi Arabia cùng với liên quân Ả Rập đã không kích quân nổi dậy Houthi ở Yemen. Nếu Mỹ và Iran cùng bắt tay giải quyết, vấn đề Yemen sẽ được giải quyết.
Chống Nhà nước Hồi giáo: Từ nhiều tháng trước, Mỹ và Iran đã trao đổi với nhau về đấu tranh chống Nhà nước Hồi giáo ở Iraq và Syria. Hồi tháng 2, Ngoại trưởng John Kerry đã thừa nhận Mỹ và Iran có chung lợi ích trong công cuộc chống Nhà nước Hồi giáo.
Dù Mỹ từ chối hợp tác quân sự với Iran chống Nhà nước Hồi giáo, hai nước mặc nhiên trở thành đồng minh khi cùng yểm trợ Iraq đánh Nhà nước Hồi giáo trong chiến dịch tấn công TP Tikrit (Iraq).
Theo Dạ Thảo
Pháp luật Thành phố Hồ Chí Minh
Iran sẽ thoát khỏi cảnh cô lập Nếu cấm vận quốc tế được hủy bỏ, Iran với 78 triệu dân sẽ trở thành vùng đất thiên đàng đối với các nhà đầu tư. Iran sẽ là thị trường lớn cần xí phần. Người dân Iran xuống đường ăn mừng vào đêm 2-4 cũng vì viễn ảnh ấy. Cấm vận đã bóp nghẹt lĩnh vực xuất khẩu dầu thô vốn mang lại nguồn thu sống còn cho Iran. Iran đã tụt giảm hơn 50% sản lượng dầu xuất khẩu. 100 tỉ USD thu nhập từ dầu mỏ cũng đã bị phong tỏa. Ngoài ra các nghị quyết cấm vận của LHQ từ năm 2006 đến 2010 còn phong tỏa các tài khoản cá nhân, ngân hàng và doanh nghiệp có liên quan đến chương trình hạt nhân Iran. Nếu lệnh cấm vận đối với Iran được dỡ bỏ, về ngắn hạn giá dầu thế giới có thể bị ảnh hưởng bởi lẽ Iran có thể xuất khẩu 2,5 triệu thùng/ngày thay vì 1,2 triệu thùng/ngày như hiện nay. Như vậy nguồn cung cấp dầu sẽ dồi dào hơn trong bối cảnh cung đã vượt cầu.
Iran và P5+1 khởi động cuộc đàm phán quyết định Hôm nay, Iran và nhóm P5 1 sẽ bước vào cuộc đàm phán quyết định về chương trình hạt nhân của Tehran nhằm đạt được một thỏa thuận khung vào trước ngày 31/3, giúp chấm dứt những tranh cãi kéo dài 12 năm qua. Iran và các cường quốc phương Tây đang đứng trước cơ hội lịch sử trong vấn đề hạt nhân...