4 lần bỏ thai vì toàn gặp đàn ông đểu cáng
Chỉ vì những người đàn ông không ra gì mà tôi đã phải 4 lần bỏ đi giọt m.áu đào của mình. Tôi nguyền rủa những người đàn ông đểu cáng đã khiến tôi bị vô sinh mãi mãi.
Tôi đã từng là cô gái ngoan hiền và tử tế. Tôi đã từng yêu hết mình, yêu đến quên bản thân mình. Nhưng cái tôi nhận lại được cuối cùng lại là miếng đòn đau không lối thoát.
Vốn học văn từ nhỏ nên tâm hồn tôi rất giàu cảm xúc. 18 t.uổi, tôi đã bắt đầu xao xuyến với người khác giới. Người yêu gấp đôi t.uổi tôi. Anh rất chững chạc, khôn khéo và hiểu tâm lý phụ nữ.
Dù biết anh đã có vợ, song tôi vẫn lao vào để yêu anh. Tôi đã hiến dâng “cho” anh cái quý giá nhất của đời con gái. Sau khi “nhận” được món quà tuyệt diệu đó, anh đã rũ bỏ tôi như con hủi.
Mặc cho tôi gào thét đ.au đ.ớn nhưng anh chẳng chút bận tâm. Tôi hận con người đó lắm. Đứa con gái mới lớn như tôi sao hiểu được đàn ông xảo quyệt như thế chứ.
Giữa lúc trái tim cô đơn của tôi đang rỉ m.áu, người bạn cùng lớp đã an ủi tôi rất nhiều. Bạn ấy thường rủ tôi đi xem phim. Mỗi lần gặp bạn, tôi rất vui. Tôi rất thích bạn ấy.
Trong một lần tới nhà bạn ấy học nhóm, bố mẹ bạn bỗng có việc ra ngoài gấp, không đừng được cảm giác nam nữ gần nhau, chúng tôi đã ân ái. Tôi kinh hoàng phát hiện ra có thai khi bị tắt kinh hai tháng.
Ảnh minh họa
Tôi nói với cậu bạn. Cậu đã khóc. Cậu bảo còn quá ít t.uổi để làm bố. Tôi đành bỏ đi giọt m.áu đào của mình năm tôi 19 t.uổi. Tôi trở nên suy sụp chán ăn chán ngủ. Tôi bị trầm cảm suốt mấy tháng liền.
Video đang HOT
Tôi cảm thấy ghê sợ cảm giác về đàn ông. Tôi lao vào học đêm ngày. Tôi đã đỗ vào một trường đại học ở Hà Nội. Tương lai tươi sáng đã mở ra cho cuộc đời tôi. Nhưng cuộc sống xa nhà không trải màu hồng. Không gian bốn bức tường phòng trọ thật trống trải. Tôi cô đơn quá chừng.
Chàng trai con nhà chủ nơi tôi thuê trọ rất thích tôi. Mỗi buổi tối anh thường qua phòng tôi chơi. Anh đã giúp tôi quen với cuộc sống ở thủ đô. Để giúp tôi trang trải bớt chi phí ăn ở, anh giới thiệu cho tôi công việc ở quán cafe của chị họ anh.
Anh bảo rất ghét con gái Hà Nội ưa đua đòi. Anh thích nét hiền dịu, nết na của tôi. Anh muốn cưới tôi làm vợ. Tôi và anh đã đi quá đà. Trong một lần quên dùng “bao”, tôi đã có thai.
Biết tin, mẹ anh đã c.hửi tôi là đồ con gái hư hỏng. Bà đổ lỗi cho tôi mê hoặc con trai bà và đuổi tôi ra khỏi khu trọ.
Dù yêu tôi nhưng anh không dám làm trái ý mẹ. Tôi đau lòng đi nạo thai để không phải bảo lưu việc học. Tôi và anh chia tay vì bị gia đình anh ngăn cản.
Tôi quá chán và mất niềm tin vào đàn ông. Tôi không còn thiết yêu đương gì nữa. Tôi thề từ nay sẽ chỉ ngủ với chồng mình. Cuộc đời ai đoán được chữ ngờ.
Khu nhà trọ nơi tôi mới đến ở khá tuềnh toàng. Trong một lần tôi tắm, qua khe hở, gã cạnh phòng đã quay được cảnh tôi n.ude. Gã ép tôi phải quan hệ nếu không sẽ phát tán clip lên mạng.
Tôi chưa kịp phản ứng thì gã đểu đã đè lấy tôi và thực hiện h.ành v.i t.hú t.ính. Sau lần ấy tôi đã mang thai. Tôi phải lén lút đi giải quyết hậu quả.
Hắn vẫn không buông tha tôi. Hắn bảo sẽ loa chuyện tôi có bầu với mọi người để tôi mang nhục. Tôi đ.au đ.ớn để hắn cưỡng đoạt lần nữa. Và tôi lại phải đi bỏ đi giọt m.áu đào một lần nữa.
Tranh thủ lúc hắn về thăm quê, tôi chuyển gấp nhà trọ. Tôi đã không yêu ai suốt 5 năm trời từ ngày bị cưỡng đoạt kinh hoàng ấy.
6 năm trôi qua, 24 t.uổi số phận cũng mỉm cười với người con gái tốt như tôi. Tôi đã gặp được người đàn ông tử tế. Tôi thú nhận chuyện quá khứ của mình (tất nhiên có nói giảm) với anh. Sau 3 năm yêu đương, chúng tôi đã đi đến hôn nhân hạnh phúc.
Cưới nhau suốt hai năm trời, vợ chồng tôi vẫn không có thai. Tôi âm thầm tới viện kiểm tra. Tôi choáng váng trước tin tôi bị viêm buồng trứng và dính vòi trứng. Gần như tôi không còn khả năng có con được nữa.Tôi nghĩ tới chồng. Chồng tôi là người đàn ông tốt. Anh lại là con trưởng của chi họ Nguyễn. Anh xứng đáng có gia đình trọn vẹn với vợ hiền, con ngoan. Anh rất yêu thương tôi.
Giờ đây, mỗi tối nằm cạnh chồng, tôi thấy ân hận vì những gì đã qua. Giọt nước mắt khát con lại âm thầm lăn dài trên má. Tất cả chỉ tại lũ đàn ông đểu giả trước đây đã từ bỏ hoặc cưỡng đoạt tôi. Họ chỉ muốn giải tỏa bản năng đàn ông mà không có chút trách nhiệm với việc mình làm.
Chỉ vì những người đàn ông không ra gì mà tôi đã phải 4 lần bỏ đi giọt m.áu đào của mình. Tôi nguyền rủa những người đàn ông đểu cáng đã khiến tôi mất khả năng làm mẹ. Rồi sau này họ sẽ chẳng có được cái kết có hậu đâu. Sau này vợ của họ cũng phải nếm cái giá mà tôi đang phải trả thôi.
Theo VNE
Gái 19 có nên lấy chồng 55?
Anh ấy đã 55 t.uổi còn em mới vừa tròn 19, liệu lấy anh ấy, em có hạnh phúc không?
Lúc này đây em thực sự cảm thấy rất băn khoăn và lo sợ. Em không biết mình nên quyết định như thế nào cho đúng với tình yêu của mình. Em còn quá trẻ, em rất yêu anh ấy nhưng lại sợ rằng sự chênh lệch quá lớn về t.uổi tác khiến chúng em khó mà hạnh phúc được. Em mới 19 t.uổi, liệu em có nên cưới người đàn ông mình yêu khi anh ấy đã 55 t.uổi hay không?
Em đang là sinh viên năm thứ 2. Em quen anh ấy rất tình cờ. Em đi làm thêm bằng việc gia sư. Anh ấy là bác họ của cô bé mà em đang dạy thêm. Nhiều lần tới em gặp anh ấy ở nhà của người đã thuê em kèm cặp cho em bé đó. Mặc dù đã 55 t.uổi nhưng nhìn anh ấy trẻ trung và phong độ lắm. Lúc đầu em không hề nghĩ anh lại nhiều t.uổi tới như vậy. Một vài lần dạy thêm về muộn, anh ngỏ ý đưa em về để tránh nguy hiểm và em đồng ý. Chúng em quen và thân nhau từ đó.
Quen nhau hơn 3 tháng thì em và anh chính thức yêu nhau. Em cũng không hiểu vì sao mình lại có tình cảm với một người thậm chí còn nhiều t.uổi hơn cả cha mình như vậy. Trước nay em cũng có rất nhiều người theo đuổi vì em cũng là một cô gái khá xinh xắn, ưa nhìn. Nhưng không hiểu vì sao em chẳng thể nào rung động với ai được cho tới khi gặp anh. Sự phong trần, từng trải và rất trân trọng phụ nữ của anh đã chinh phục được em một cách hoàn toàn. Em yêu anh ấy thật lòng mà không tính toán thiệt hơn điều gì.
Mặc dù hơn em hai mấy t.uổi nhưng ở bên anh ấy em cảm thấy hạnh phúc vô cùng (Ảnh minh họa)
Anh ấy đã từng có một đời vợ và hai người con. Cả hai người con đều đã có gia đình và ổn định. Giờ anh đang sống một mình vì vợ anh đã mất từ lâu. Sự cô độc của anh càng khiến em yêu thương anh nhiều hơn. Em muốn được ở bên anh, chăm sóc cho anh mọi điều như một người vợ. Anh ấy là người rất giỏi trong việc kinh doanh. Có lẽ chính điểm này là điều khiến em cảm phục và yêu anh nhiều hơn.
Em biết đây là một mối tình trái với lẽ thường vì em và anh cách nhau nhiều t.uổi quá. Nhưng con tim em không thể nào kìm nén nổi khi bên anh. Anh cũng rất yêu thương, chiều chuộng và lo lắng cho em mọi điều. Ở bên anh em cảm thấy an toàn chứ không phải như bên những người bạn bè đồng trang lứa khác. Em thích cảm giác an toàn và sự lãng mạn mà anh dành cho em. Em biết chúng em chênh lệch t.uổi tác nhưng tình yêu là sự hòa nhịp của trái tim. Anh tuy có hơn em nhiều t.uổi nhưng lại đồng điệu tâm hồn với em.
Chính vì yêu anh mà em đã trao cho anh sự trong trắng của mình. Em cảm thấy hạnh phúc và không hối tiếc gì về điều đó cả. Hiện giờ anh đang thuê cho em một căn hộ rất xinh xắn để em ở đó vì tình cảm của chúng em không tiện công khai nên anh thuê riêng ra như thế cho tiện. Em sống ở đó một mình và thi thoảng anh ghé qua thăm em, chúng em ở bên nhau như vợ chồng.
Em có nên cưới một người đáng t.uổi cha mình? (Ảnh minh họa)
Từ ngày yêu nhau tới giờ chúng em chưa từng công khai việc này. Em không dám cho bạn bè, người thân biết vì sợ bố mẹ em sẽ sốc khi biết tin này. Em sợ lắm. Còn anh nói rằng anh không muốn làm khó cho em. Chừng nào em chưa sẵn sàng anh sẽ giấu kín chuyện này. Mỗi khi đi ra đường cùng nhau, nhìn em khoác tay anh tình cảm, người mới quen anh thường hỏi: "Con gái anh đây à, cháu xinh quá!" khiến cả em và anh đều buồn lắm.
Chúng em hòa hợp về mọi thứ. Kể cả chuyện tế nhị chốn phòng the em cũng cảm thấy rất hài lòng. Anh là một người đàn ông thực thụ trong mọi lĩnh vực. Chính anh là người đã dạy cho em mọi điều. Ở bên anh em thấy mình hạnh phúc vô cùng.
Anh đề nghị cưới nhưng em chưa biết thế nào. Em không dám nói chuyện này cho bố mẹ biết. Em sợ mọi người không chấp nhận. Liệu em và anh ấy có thể hạnh phúc được hay không? Anh ấy nói rằng nếu em sợ bố mẹ không đồng ý, anh ấy sẽ đưa đi nơi khác sống. Chúng em sẽ tổ chức đám cưới ở đó, trở thành vợ chồng rồi thì dù bố mẹ em có chấp nhận hay không cũng không còn quan trọng nữa. Sau này rồi gia đình em cũng phải đồng ý thôi.
Liệu em có nên bỏ nhà để đi theo anh ấy không? Em và anh ấy có thể hạnh phúc không ạ?
Theo VNE
Yêu anh em phải tàn nhẫn tới cùng Tình yêu của em đủ lớn để nhận sự đau khổ riêng mình. Hãy để đắng cay đó mình em đón nhận. Màn đêm nơi này chỉ có một màu đen đặc quánh, không ánh đèn, không tiếng còi xe cộ, không những quá xá tấp nập, mọi thứ đều tĩnh lặng đến lạ thường. Không gian miền núi yên ắng về đêm...