4 kiểu đàn ông “không thể lẫn vào đâu” trong tình yêu!
Bạn có biết 4 kiểu đàn ông điển hình khi yêu?
” Anh rất tốt nhưng em rất tiếc”
(Ảnh minh họa)
Đây là kiểu đàn ông có thể nói là không có gì nổi trội ngoài việc “tốt quá mức”. Luôn sẵn sàng làm bất kì điều gì vì cô ấy, luôn chạy theo phục vụ mọi nhu cầu của các cô gái mà không cần đáp trả, luôn luôn lắng nghe, luôn thấu hiểu những tâm sự của cô ấy và chỉ cần một tiếng “hô” của bạn anh ta có thể chạy tới bạn ngay lập tức nhưng dĩ nhiên đàn ông quá tốt đối với các cô gái mà nói chỉ là những người “chị gái” đội lốt đàn ông mà thôi. Không hấp dẫn, không thú vị, quá hiền lành, quá nhu nhược, không bí ẩn… Yêu anh ta ư? Có lẽ tôi buồn đến chết!.
Chính sự nhạt nhẽo, vô vị, quá nhu nhược ấy khiến các chàng trai tốt lúc nào cũng chỉ nhận được câu trả lời “anh rất tốt nhưng em rất tiếc” trong tình yêu mà thôi!
Trai “hư”
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Đó là các chàng trai khá hoàn hảo về ngoại hình, hấp dẫn về tính cách luôn biết cách chiều lòng chị em bằng những hành động cực kì galant, và những lời nói như “rót mật vào tai”, họ chính là những gã Don-juan dù biết “hư” nhưng một khi đã nằm trong mục tiêu “tán tỉnh” của họ bạn cũng khó lòng mà cưỡng lại được cho đến khi bị đá không thương tiếc, thì lại oán hận thể loại “trai hư” này.
Họ đích thực là những diễn viên siêu hạng trong những câu chuyện tình và tất cả chỉ được hạ màn khi tình yêu kết thúc. Bạn sẽ đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác cho đến khi bạn nhận ra anh ta chỉ là một tay săn chuyên nghiệp và rõ ràng bạn chỉ là một con mồi của họ mà thôi. Đối với trai hư mà nói phụ nữ với họ chỉ là một cuộc dạo chơi không có điểm dừng chân, bạn có thể trói được họ ở một thời điểm nào đấy nhưng trói cả đời này, e rằng, gần như là không thể!
Nhưng tại sao trai hư lại có sức hút với phụ nữ như vậy? Cho dù biết là không thể kiểm soát được họ, cho dù biết rằng mình có khi chỉ là một trò vui, nhưng không ít phụ nữ vẫn như con thiêu thân lao vào bóng đèn, tình nguyện bị sức nóng của trai hư thiêu rụi? Sức hấp dẫn của trai hư không đến từ ngoại hình mà đến từ tâm hồn anh ta. Nói thế nào thì trai hư cũng là mẫu đàn ông mà phụ nữ si mê nhất!
Kiểu đàn ông thủ đoạn
(Ảnh minh họa)
Mẫu đàn ông này thường không có nhiều mục đích sống và với họ mà nói phụ nữ có cũng được mà chẳng có cũng chẳng sao. Có thể họ sẽ bất chấp tất cả để có được người ấy bằng mọi thủ đoạn để chiếm lấy tình cảm của cô gái ấy. Đây là kiểu đàn ông khá “kín tiếng” không có nhiều tài cán nhưng thủ đoạn vô biên, không thể hiện bản thân của mình ra nhưng lại vô cùng “nguy hiểm”, luôn tính toán và ra điều kiện trong tình yêu. Có thể, đây là kiểu đàn ông mà chị em “hoảng” nhất khi gặp phải.
Đàn ông đích thực chính là anh ấy!
Có thể anh ta không phải là người đàn ông hoàn hảo, không có ngoại hình hấp dẫn, không hề lãng mạn nhưng anh ấy lại rất thú vị. Anh ta có thể hiểu bạn nắm bắt tâm lý bạn giỏi như những anh chàng Don-juan đào hoa, có thể luôn sẵn sàng ở bên bạn, lắng nghe thấu hiểu bạn như những chàng trai tốt, không bao giờ ra điều kiện với bạn và luôn chăm sóc coi bạn như một người phụ nữ duy nhất của anh ấy. Anh ta có thể, sẽ không thể hiện quá nhiều lời nói ngọt ngào trong tình yêu, nhưng hành động của anh ấy lại khiến bạn có cảm giác vui vẻ khi ở bên và cực kì an toàn.
Khi yêu những chàng trai đích thực, họ luôn là người nắm thế chủ động, bản lĩnh và tạo sự tin tưởng tuyệt đối với phụ nữ, khi chia tay họ cũng hoàn toàn đối diện không tránh né, không thù ghét hay oán hận họ cư xử đẹp ngay cả khi bị phản bội. Họ chính là những chàng trai đích thực, mà dù có yêu hay đã chia tay rồi cũng khiến các cô gái cảm thấy họ xứng đáng được tôn trọng nhất!
Theo Emdep
Sống thật đi, đừng dựa dẫm vào mạng ảo!
Hãy dừng việc tìm kiếm thứ tình mông lung với một anh chàng ở sau một cái màn hình mà đến nỗi anh ta (sự thật) bao nhiêu tuổi đôi khi ta cũng chả biết.
Khi mọi thứ trước mắt đều cảm thấy nhạt nhẽo, vô vị, chán chường, khi tình yêu không mỉm cười với ta, ta cứ mải miết đi tìm, rồi vấp ngã, rồi chờ đợi, rồi thất vọng... Nỗi cô đơn cứ lớn lên từng ngày, từng ngày thêm một chút, nhiều khi muốn tìm người giãi bày nhưng dường như, càng quen càng khó bày tỏ.
Đôi khi ta muốn có ai đó ôm chặt vào lòng, ngồi vuốt tóc ta rồi nghe ta thỏ thẻ, rồi thì chỉ cần một câu nói "ngoan, anh thương" thì dù trời đất có sập xuống, ta cũng không phải sợ gì nữa. Đôi khi ta muốn có một người có thể khiến ta thấy bình yên khi nhìn vào gương mặt họ, khiến ta có thể bật cười vì những điều giản dị, có thể khiến ta buồn vì những lý do không đầu không cuối, và có thể khiến ta tha thứ cho tất cả lỗi lầm họ mang lại. Chỉ là đôi khi thế thôi, nhưng cũng chính vì điều đó khiến trái tim ta ngày càng phức tạp. Mà những người phức tạp quá, nhạy cảm quá thì thường hay tự vác lấy nỗi buồn cho mình. Rồi ta tìm đến thế giới ảo.
Ở cái thế giới ấy, nào là Facebook, nào là Twitter, nào là Tumblr,... ta thỏa sức viết, thỏa sức tâm sự với những người chưa biết mặt bao giờ, thỏa sức vẽ ra một cái Tôi nào đó, cái Tôi lạc quan, cái Tôi buồn chán, cái Tôi hôm nay ủ ê, cái Tôi ngày mai lại vui vẻ. Ta tưởng đó là thế giới của riêng ta, đầy màu sắc, đầy sự thú vị. Rồi ta lấn sâu, thật sâu vào đó nhưng cuối cùng nhận về chẳng là gì cả. Ta càng cô đơn hơn. Cô đơn ngay chính thứ từng khiến ta cảm thấy ấm áp, thấy được chia sẻ, thấy được dựa dẫm.
Ảnh minh họa
Ta-không-có-nổi-một-người-để-sống-thật-lòng-mình. Ta có thêm hàng ngàn người bạn cũng đồng cảm như ta, nhưng ta không có một người bạn để đánh vào đầu họ một cái vì tội sai hẹn hay đưa cho họ một cái giấy ăn để mà... lau mũi khi khóc. Ta có thêm hàng trăm cơ hội để tìm "một nửa" của đời mình vì ta tin anh ta sẽ xuất hiện đâu đó trước mặt, tức là trước cái màn hình với cái bàn phím ta gõ gõ hàng ngày. Nhưng rồi một ngày ta chợt nhận ra, ta cần một người để lúc buồn đi ăn thật no, lúc cô đơn thì đi vào quán cà phê nào có nhiều cửa sổ nhất, lúc vui thì ngồi cạnh nhau cười chí chóe,... chứ không phải là những cú like/share/comment mà hàng ngày ta vẫn mong ngóng.
Càng dựa dẫm vào thế giới ấy, ta lại càng thấy mình lạc lõng khi mà hàng ngày kẹt giữa đám đông, chen chúc trên những con đường đông nghịt người, nhưng lại giật mình nhận ra mình không thuộc về nơi này, đại loại như, mình đến từ một nơi khác, một hành tinh khác vậy. Những nỗi buồn, nỗi cô đơn ngày hôm nay, chính là do ta đã buộc mình vào đó, chứ không phải là do người nào cả. Không phải do bạn bè vô tâm, không phải do anh ta phụ bạc, không phải do dòng đời xô đẩy, mà do ta suy nghĩ quá nhiều, phức tạp hóa vấn đề của mình lên quá nhiều.
Vậy đấy, thế nên nếu không thoát ra khỏi những ý nghĩ mọi người đều đang quay lưng với mình, mình thật cô độc hoặc như cái suy nghĩ tệ hại hơn là "thế này là cũng đủ rồi", thì càng ngày ta càng nhấn chìm vào hố sâu của buồn tủi, không có lấy một kẻ tri ân, một người tri kỷ.
Hãy dừng việc viết nhăng cuội quá nhiều (cái mà ta tưởng là ta đang chia sẻ), hãy dừng việc than vãn, kêu ca trên mạng chỉ để đổi lấy vài dòng an ủi (không giải quyết được vấn đề gì cho ta cả), hãy dừng việc tìm kiếm thứ tình mông lung với một anh chàng ở sau một cái màn hình mà đến nỗi anh ta (sự thật) bao nhiêu tuổi đôi khi ta cũng chả biết,... Hãy tắt máy tính, bước ra phố xá, mỉm cười với đồng nghiệp, bạn bè, về nhà nấu lấy bữa cơm thật ngon thay vì gặm cái bánh mỳ rồi lại bận cả hai tay gõ gõ, gọi điện cho một người bạn rủ rê lượn lờ phố xá, hoặc đi một mình cũng được, biết đâu lại gặp "ai đó" ở trên đường,...
Theo Tiin
Không có tình yêu cuộc đời thật vô vị... Em đã cô đơn quá lâu rồi nên em rất sợ, sợ những thứ em yêu thương sẽ vụt mất... Em mạnh mẽ thế đấy nhưng chỉ cần một giọt nắng trong trẻo cũng đủ làm trái tim em bồi hồi. Vẫn những ngày mưa, những cơn mưa bất chợt khiến người ta bực mình chau mày khó chịu, mưa vội đến vội...