4 giờ sáng, tôi kinh ngạc khi thấy mẹ chồng ngồi gọt rau củ trong bếp
Thấy tôi, mẹ chồng bảo tôi cứ lên ngủ, bà không ngủ được nên làm mấy việc chuẩn bị cho ngày mai.
Ảnh minh họa.
Từ khi tôi sinh bé Tít, mẹ chồng đến ở với vợ chồng tôi để chăm sóc tôi ở cữ. Được 3 tháng thì bà về lại quê. Chẳng biết mọi người thế nào, nhưng tôi thích sống cùng mẹ chồng lắm. Bà hiền lành, tháo vát, bao nhiêu việc nhà, chăm con dâu, chăm cháu, bà đều có thể làm hết. 3 tháng ở cữ, tôi chẳng phải đụng tay làm gì, ăn uống cũng đủ chất và ngon lành. Mẹ chồng về quê, tôi trở lại với cuộc sống vất vả khi vừa chăm con, vừa ăn uống qua loa.
Khi con tôi được 6 tháng, tôi hết thời gian thai sản nên phải đi làm lại. Chồng tôi gọi điện, nhờ mẹ đến chăm cháu giúp vì chúng tôi không dám gửi con đi nhà trẻ khi con còn quá nhỏ. Vừa đến nhà tôi, mẹ đã la chồng tôi một trận vì không biết chăm vợ: “Hồi còn mẹ, cái Chi nó tròn trịa chứ đâu có gầy gò, mắt thâm quầng thế kia?”. Vợ chồng tôi chỉ biết nhìn nhau cười xòa.
Video đang HOT
Có mẹ chồng lên phụ giúp, tôi càng yên tâm và thoải mái hơn. Bởi khi vợ chồng tôi làm về đã có sẵn cơm canh rồi. Còn con tôi, lúc nào cũng thơm tho, sạch sẽ, bụng căng tròn. Tôi hay hỏi sao mẹ chồng giỏi thế, vừa có thể chăm trẻ nhỏ mà vừa nấu ăn, dọn dẹp? Bà cười, nói cứ lúc nào bé ngủ thì bà tranh thủ làm một ít việc, rồi cũng xong. Nghe bà nói mà tôi thương quá.
Mới đây, 4 giờ sáng, tôi dậy đi vệ sinh thì nghe tiếng động dưới nhà bếp. Tôi xuống xem thử thì giật mình khi thấy mẹ chồng. Bà đang bật chiếc đèn pin tích điện chứ không bật đèn nhà bếp lên. Tôi hỏi mẹ sao không ngủ mà lại ngồi gọt rau củ. Mẹ chồng tôi bảo bà tranh thủ vừa hầm nồi cháo cho con tôi vừa gọt trước rau củ để khi cháu thức dậy là có sẵn đồ để nấu ăn cho nhanh. Thấy nồi cháo đang sôi sùng sục, rồi bát đũa đã được rửa sạch sẽ, tôi cay cay khóe mắt.
Nhưng khi tôi định cùng làm với bà thì bà lại đuổi tôi lên phòng ngủ. “Mẹ không ngủ được nên mới tranh thủ làm cho xong việc. Còn con phải ngủ để còn đi làm nữa”.
Lên phòng mà tôi cứ trằn trọc, suy nghĩ mãi. Tôi thương mẹ chồng mình quá. Tôi có nên thuê thêm người giúp việc để phụ mẹ chồng việc nhà cho bà có thời gian nghỉ ngơi không?
Mẹ chồng cổ hủ thích xen vào chuyện nuôi con của con dâu, tôi có nên "cấm cửa" mẹ chồng?
Tôi khổ sở vì bà mẹ chồng đã cổ hủ lại còn thích xen vào chuyện vợ chồng, nuôi dạy con của tôi.
Tôi kết hôn được gần 3 năm, hiện tại vợ chồng tôi ở riêng và vui mừng đón cô con gái đầu lòng từ đầu năm nay. Khi cưới xong, tôi cảm thấy hạnh phúc vì được hai bên gia đình thương yêu, tạo điều kiện rất nhiều cho chúng tôi. Tôi chỉ phải ở nhà chồng một tháng, trước khi mua nhà riêng với sự hỗ trợ tài chính bên nhà chồng và bố mẹ đẻ của tôi.
So với các bạn, tôi thấy mình có phần may mắn, sớm có nhà, hai vợ chồng có thu nhập tốt... Chúng tôi thực hiện kế hoạch sinh con khi bước vào năm thứ hai của hôn nhân, vì muốn tận dụng khoảng thời gian đầu hôn nhân cho nhau, đi chơi khắp nơi trước khi bước vào giai đoạn mang bầu, sinh con.
Mọi việc diễn ra êm đẹp, cho đến khi tôi mang bầu. Khó chịu vì mang bầu đã đành, hàng ngày tôi liên tục nhận được chỉ đạo của mẹ chồng là phải ăn cái này, uống cái kia, đi đứng nhẹ nhàng, không được đi đâu. Có lần tôi và chồng đi ăn tiệc ở nhà hàng, chụp ảnh đăng lên trang cá nhân, mẹ chồng tôi thấy được liền gọi điện mắng tôi xối xả: "Đang bầu bí mà còn lôi nhau đi chơi. Nhỡ đâu đi đường tai nạn thì sao? Ra ngoài ăn vớ ăn vẩn ảnh hưởng đến cháu tôi thì liệu hồn".
(Ảnh minh họa)
Rồi mẹ chồng mua cho tôi một đống đồ ăn, thức uống loại hiện đại có, dân gian cũng có nốt. Tôi phát ngấy lên được, mẹ chồng tôi thúc giục, kiểm tra liên tục, nếu thấy còn là lại mắng tôi: "Chịu khó mà ăn uống cho con chứ không phải cho mẹ mà sợ béo với sợ ngấy. Không ăn uống, kiêng khem được mà cháu tôi đẻ ra còi cọc, xấu xí thì đừng có trách".
Đến lúc sinh con, mẹ chồng càng can thiệp một cách thô bạo vào việc chăm sóc con của tôi. Khi mang bầu tôi đã đi học các lớp, khóa huấn luyện được các bác sỹ, chuyên gia nổi tiếng tư vấn hẳn hoi mà không thể nào áp dụng được vì mẹ chồng tôi không cho. Mẹ chồng tôi bắt tôi phải theo các cách "truyền thống", luôn viện lý do là ngày xưa nuôi chồng tôi như thế, nên giờ cứ thế mà áp dụng.
Tôi vắt sữa, tích trữ tủ lạnh và cho con uống dần khi đói hoặc sữa chưa về kịp, nhưng mẹ chồng tôi không cho, bà vứt hết vào sọt rác. Mẹ chồng tôi nói: "Con khóc, mẹ cho bú", cứ cho con bú trực tiếp. Nhiều lúc thấy con bú mà không biết đã no hay không, việc ăn ngủ của con vì thế mà không theo giờ giấc, nề nếp nào.
Mỗi lần con tôi quấy khóc, muốn đưa con đi khám mà mẹ chồng không cho. Bà chạy ra chợ mua một đống lá đun cho tôi uống. Mẹ chồng tôi về, vợ chồng tôi lại lén đưa con đi bác sỹ để được khám, tư vấn. Nhưng rồi mẹ chồng tôi vẫn phát hiện, chỉ là loại men tiêu hóa mẹ chồng tôi cũng không cho uống nói là uống thuốc rất hại cho trẻ nhỏ.
Gây sức ép cho tôi chưa đủ, mẹ chồng tôi còn mắng mỏ cả chồng tôi. Nói con trai là không biết dậy vợ, để vợ học đòi mấy thứ linh tinh trên mạng, có ngày hại con, hại cả nhà. Mẹ chồng tôi còn "dọa" nếu không chăm con tốt, bà sẽ đến ở và chăm cháu, không cần tôi phải động tay vào việc gì.
Tôi ở riêng mà thấy ngột ngạt quá chừng, tôi phải làm gì để mẹ chồng không can thiệp và tôn trọng cách nuôi con theo khoa học của tôi? Nếu mẹ chồng tôi tiếp tục quá đà như vậy, tôi có nên "cấm cửa" bà đến thăm cháu không?
(Phuonghong@...)
Mẹ chồng lên chơi liên tục bắt chúng tôi thay đổi đồ đạc theo ý bà, tôi không cam lòng bỏ đi cho khuất mắt Tôi tuyên bố với chồng rằng khi nào mẹ chồng đi thì tôi mới về và khi đó đồ đạc trong nhà phải y như ban đầu. Sau khi kết hôn 3 năm, vợ chồng tôi mới dành dụm đủ tiền để mua một căn chung cư nhỏ và mới xong phần thô, chúng tôi phải mất thêm nửa năm để trang trí...