4 điều phụ nữ có gia đình phải khắc cốt ghi tâm
Muốn gia đình luôn hạnh phúc đầm ấm, chị em luôn khắc cốt ghi tâm 4 chân lý sống khi bước lên xe hoa về nhà chồng nhé.
Khi lấy chồng, tôi tâm niệm mình cho đi như thế nào sẽ được nhận lại như thế đó. Tôi yêu chồng 10, yêu bố mẹ chồng 8, 9 chỉ yêu bản thân 2, 3. Tôi đã luôn ảo tưởng chồng sẽ là người thay bố mẹ ruột yêu thương mình vô điều kiện còn bố mẹ chồng chính là mối duyên nợ bố mẹ-con cái thật sự của mình. Nhưng tôi đã nhầm bởi có một chân lý còn đúng hơn rất nhiều, đó là “khác máu tanh lòng”. Và tôi có cố gắng thế nào cũng không biến mình từ nước lã thành máu đào của họ. Chị em hãy nhìn vào tôi mà lấy làm bài học về cuộc sống thật sự của một người làm dâu.
Nhưng sau 5 năm cố gắng, đây là những điều mà họ đã làm “được” cho tôi:
Tôi trích tiền lưng để mua bảo hiểm cho chồng và con, gói bảo hiểm trong vòng 20 năm rất đắt. Mẹ chồng tôi phản đối không đồng ý, bà bảo tôi chỉ cần mua cho tôi là được rồi. Tôi chưa kịp cảm động với tình ý của mẹ chồng thì bà đã phân tích “Con mua cho chồng con nhưng con lại đứng tên là người thụ hưởng, nhỡ con có ý đồ xấu gì thì sao, tình cảm vợ chồng đâu thể nói trước. Nên con hãy mua cho con và đổi tên người thụ hưởng thành chồng hoặc con của con”. Nghe qua thì thật hợp tình hợp lý nhưng như thế rõ ràng mẹ chồng đâu phải nghĩ cho tôi? Trong khi tôi chỉ nghĩ một cách đơn giản, tôi thương ai thì mua cho người đó.
Em chồng chuẩn bị kết hôn, nhà chồng hỏi mượn tôi tiền hồi môn để làm một đám cưới thật oách, thật xứng đáng cho cô ấy. Tổng số tiền mượn là 70 triệu, tôi đưa ngay không đắn đó, vì nghĩ em ấy cũng có của hồi môn và sẽ trả lại mình sau đám cưới. Nhưng bây giờ nó đã mang bầu đến đưa thứ 2 vẫn chưa có ý định trả và mỗi lần tôi mở miệng đòi thì thế nào mẹ chồng cũng ngọt nhạt nặng nhẹ.
Anh trai tôi bị tai nạn, bố mẹ tôi điêu đứng vì có những cuộc phẫu thuật không nằm trong hạng mục bảo hiểm phải chi rất nhiều tiền. Hết cách cùng đường họ mới cầu cứu tôi. Vậy mà tôi đòi lại 70 triệu thì nhà chồng không ai đứng ra trả và tôi mượn cũng không ai chịu chi ra một xu mặc dù tôi biết ai cũng có tiền riêng. Chồng nói “anh em ruột chứ đâu phải là bố mẹ, lập gia đình rồi thì chỉ có thể lo lắng cho nhau ở mức độ tinh thần thôi”.
Video đang HOT
Mẹ chồng nói “có biết khả năng sống sót là bao nhiêu không mà phẫu thuật này phẫu thuật nọ rồi đến cuối người vẫn đi mà tiền vẫn mất”. Tôi như phát điên, hoàn toàn suy sụp vì những bộ mặt tham lam, đạo đức giả của con người đó. Họ bắt tôi dốc cạn túi vì đám cưới của con gái, em gái họ nhưng lại khuyên tôi thờ ơ với sinh mạng của chính anh trai mình. Như vậy chỉ có nhà họ mới có quyền được sống cho nhau và tôi cũng chỉ được sống cho nhà họ.
Ngẫm lại mà ân hận, với bố mẹ đẻ, tôi thường hay gắt gỏng lớn tiếng nhưng với bố mẹ chồng lúc nào cũng nhỏ nhẹ, kiên nhẫn hết sức có thể. Nghe giọng điệu tôi lúc nói chuyện điện thoại là có thể đoán ra ngay ai đang ở đầu dây bên kia. Với mẹ ruột thì giọng tôi lúc nào cũng cáu bẳn “con biết rồi, mẹ cứ nói mãi, khổ lắm”. Còn với mẹ chồng thì cứ như thể Hòa Thân hầu chuyện vua một dạ hai vâng không ngớt. Có miếng ngon, tôi để cho chồng đầu tiên, kế đến là bố mẹ chồng, có gì rơi rớt mới mang về cho bố mẹ đẻ.
Còn họ, ngoài miệng lúc nào cũng ngon ngọt đạo đức nhưng toàn là những kẻ moi tiền máu lạnh. Tôi xem họ là ruột thịt, họ xem tôi là người dưng nước lã. Tôi về nhà thăm nhà đẻ còn cố “bòn rút” tính chuyện mang về cho nhà chồng dù chỉ là con gà hay quả mướp. Còn nhà chồng nhân tiện tôi đi vắng thì kéo nhau đi hàng quán.
Không một giấy tờ nào ở nhà chồng có tên tôi, còn một xu một cắc của tôi cũng đều thuộc về nhà chồng. Tôi xem chồng là mục đích sống, nghĩ cho chồng nhiều hơn nghĩ cho bất kỳ ai. Vậy mà lúc hai mẹ con tôi bị ngã xe, anh chỉ lo lắng cho con mà chửi bới tôi như chính tôi cố ý muốn con thành ra như vậy. Trong khi tôi vì ôm con mà ngã gãy tay còn con chỉ bị xây xước. Anh còn chỉ mặt tôi đe dọa “không làm mẹ được thì cút, từ nay cấm lại gần con tôi”. Cứ cho là anh bị kích động vì lo cho con, nhưng anh có xem tôi ra gì không, có nghĩ cho tôi chút nào không?
Tôi đúng là ngu dại, lấy chồng và sống hết lòng về nhà chồng nhưng có ai thương tôi như tôi đã thương họ. Tôi là nước lã mà cứ cố gắng làm máu đào của họ để phải chứng kiến sự tanh tao, ghẻ lạnh của nhà chồng. Biết thế này tôi cứ ở nhà với bố mẹ, cứ độc thân mà thanh thản và được yêu thương đùm bọc bởi gia đình.
Theo Phunuvagiadinh.vn
Sợ mẹ buồn, chồng không dám thể hiện tình cảm với tôi
Lúc mới về nhà chồng, tôi không để ý nên thỉnh thoảng có cử chỉ thể hiện tình cảm với chồng như là đút trái cây cho chồng ăn, hay nằm xem phim thì gối đầu lên đùi chồng. Những lúc như thế mẹ chồng nhìn tôi với ánh mắt rất lạ rồi đứng dậy bỏ đi.
Tôi vừa lấy chồng được hai tháng. Nhà chỉ có 3 người: mẹ chồng, chồng và tôi. Thế nhưng tôi cứ cảm giác cuộc sống mới có phần gượng ép. Nhất là chồng tôi, anh tỏ ra lạnh nhạt hẳn với vợ so với ngày đang yêu. Lý do anh đưa ra là không muốn mẹ nhìn thấy mình tình cảm quấn quýt, sẽ tủi thân.
Ngày còn yêu nhau anh cũng đã kể cho tôi nghe rất nhiều vì mẹ anh. Bố anh mất sớm, lúc đó mẹ anh mới hai mươi hai tuổi. Một tay bà nuôi anh khôn lớn chắc cũng không dễ dàng gì. Từ nhỏ mẹ đã xem anh như báu vật duy nhất của cuộc đời mình.
Hồi anh tuổi mới lớn, mẹ vẫn còn ôm anh ngủ, bà thường thủ thỉ: Sau này con lớn, con lấy vợ, có còn yêu mẹ nữa không? Cái câu hỏi ấy lặp đi lặp lại đến nỗi nó hằn sâu trong tâm trí nhắc nhở anh rằng: Dù mai này anh có gia đình riêng cũng không được phép để mẹ có cảm giác mình bị bỏ rơi, bị mất mát.
Tôi yêu anh, cũng rất ngưỡng mộ tình cảm của mẹ con anh. Tôi cứ tin rằng mẹ yêu anh nhiều như thế thì chắc chắn sẽ rất thương con dâu. Nhưng thực sự thì mẹ chồng đối với tôi lại có phần xa cách. Lúc mới về nhà chồng, tôi không để ý nên thỉnh thoảng có đôi cử chỉ thể hiện tình cảm với chồng như là đút trái cây cho chồng ăn, hay nằm xem phim thì gối đầu lên đùi chồng.
Những lúc như thế mẹ chồng nhìn tôi với ánh mắt rất lạ rồi đứng dậy bỏ đi. Tôi không để ý nhưng chồng tôi để ý. Anh bảo tôi, từ nay trước mặt mẹ thì chúng ta không nên tình tứ. Mẹ góa chồng từ thời trẻ, cả đời chịu thiệt thòi cô quạnh nuôi con. Người mẹ yêu thương nhất nay lại tỏ ra yêu thương người khác trước mặt mẹ chắc khiến mẹ chạnh lòng.
Thực ra thì tôi hiểu ý chồng tôi, chỉ là tôi nghĩ tình cảm giữa mẹ con hoàn toàn khác hẳn tình cảm vợ chồng. Nếu mẹ yêu con thì phải vui khi thấy con hạnh phúc mới đúng chứ. Thế nhưng theo ý muốn của chồng, chỉ những lúc ở trong phòng ngủ, muốn thể hiện nũng nịu gì cũng được. Còn trước mặt mẹ chồng phải nghiêm chỉnh, đoan trang.
Hôm qua, tôi dắt xe ra đi làm, vừa đến ngõ thì bà giúp việc hàng xóm níu tôi lại bảo: "Mẹ chồng cháu có vẻ khắt khe với cháu phải không? Hôm qua bà ấy sang nhà ngồi than thở với cô cả buổi về cháu. Nào là cháu vô duyên không có ý tứ, trước mặt mẹ chồng mà đong đưa với chồng như ở chốn không người.
Nào là nó làm như thế gian mình nó có chồng nên trêu tức bà mẹ chồng góa phụ vậy". Tôi nghe xong mà ức đến trào nước mắt. Con người tôi thế nào, tôi là người hiểu rõ nhất. Tôi có đong đưa là đong đưa với chồng chứ đâu phải với thiên hạ, cũng nào có bao giờ có tâm địa chọc giận mẹ chồng một cách ngớ ngẩn như vậy. Trong khi tôi đối với mẹ chồng cũng không có gì khúc mắc oán hận.
Mẹ tôi bảo tôi: "Đó là tình trạng chung của những gia đình mẹ góa con côi. Người đàn bà một đời vì con, nhất thời sẽ cảm thấy khó chịu khi tình cảm ấy bị người phụ nữ khác chia sẻ, dù đó là con dâu của mình. Biết tính mẹ chồng thì con nên ý tứ một chút.
Giờ còn chưa quen thì vậy, sau này sống chung lâu, mẹ chồng con dâu hiểu nhau rồi, nảy sinh tình cảm yêu quý nhau rồi, chắc chắn bà ấy sẽ không khó chịu với con nữa". Tôi thấy mẹ tôi nói có lý lắm nhưng lại không thể hình dung được cái ngày mẹ chồng yêu quý con dâu ấy bao giờ mới đến.
Từ khi biết mẹ chồng đi nói xấu tôi với hàng xóm, tôi sinh ra cảm thấy không còn tự nhiên khi đối mặt với mẹ chồng. Lúc nào cũng có cảm giác mẹ đang để ý xoi mói mình. Chồng tôi thì như hai con người khác nhau vậy, trong phòng ngủ thì ngọt lịm nồng nàn, ngoài phòng ngủ thì đối với tôi lạnh nhạt, dửng dưng, khô khốc.
Tôi nói gì với chồng cũng uốn lưỡi bảy lần để đảm bảo là lời nói không có ý tình cảm đong đưa, hành động gì cũng cân nhắc để đảm bảo không có gì khiến mẹ chồng khó chịu. Cái trạng thái luôn luôn phải chú ý, luôn luôn cảnh giác để không khiến mẹ chồng phật lòng khiến tôi cảm thấy mệt mỏi. Có phải đúng như mẹ tôi nói: Hầu như bà mẹ chồng nào cũng "ghen" với con dâu, chỉ là khác nhau về mức độ?
Theo Dân Trí
Đừng xem ai đó là cả thế giới Thương một người đến nỗi khắc lên tim mình những vết cắt sâu hoắm, đau một lần khắc cốt ghi tâm như thế là quá đủ rồi. Quên anh nhé, người từng là cả thế giới của tôi. Điều ngốc nghếch nhất của con gái chính là yêu quá sâu, tình quá nồng đến nỗi luôn xem một nửa còn lại là cả...