4 dấu hiệu cảnh báo bạn khổ nếu cưới
Nếu bạn phải năn nỉ người ấy kết hôn hay chuẩn bị sẵn kế hoạch ‘dạy lại’ họ sau khi thành vợ, chồng, tốt nhất đừng cưới.
Nếu bạn nhận thấy mối quan hệ yêu đương của mình có một trong bốn đặc điểm dưới đây, có lẽ nên nghĩ lại về việc tiến tới hôn nhân với người mình đang yêu, theo chia sẻ của chuyên gia tư vấn David Bennett trên The Sun:
Bạn bè, người thân của bạn không thích người ấy
Nếu theo thời gian, bạn thấy những người thân thiết xung quanh dần lảng tránh hay ngại ngần khi nhắc đến người yêu bạn thì cần cân nhắc kỹ. Đừng quên, khi bạn yêu người đó, chuyện tình cảm chỉ giữa hai người. Nhưng khi bạn kết hôn, mối quan hệ này còn liên quan đến những người xung quanh nữa.
Ảnh: Philipphoto.
Bạn phải van nài người ấy cưới mình
Video đang HOT
Nếu hai người không cùng chung một cái đích là hôn nhân thì việc năn nỉ “nửa kia” kết hôn thực sự không phải là giải pháp hay. Trong khi bạn nóng lòng đi tới đám cưới, nhưng anh ấy lại thờ ơ thì chắc chắn đó không phải là đối tượng thích hợp để đồng hành lâu dài.
Bạn có những kế hoạch lớn để “chỉnh” người ấy và ngược lại
Việc cố gắng thay đổi người yêu với hy vọng rằng họ sẽ khác đi sau đám cưới thực sự là một sai lầm, vì trên thực tế, họ vẫn như vậy, kể cả có là chồng hay vợ bạn.
Bạn háo hức với ngày cưới nhiều hơn là việc chung sống với người ấy trọn đời
Nếu bạn chỉ thích được mặc áo cưới, được mọi người vây quanh và chúc tụng, nhưng lại không mảy may nghĩ về hành trình sau đám cưới, rõ ràng bạn chưa sẵn sàng cho nó. Đừng quên, hôn nhân không phải việc trao nhẫn, thề nguyện với một người, mà còn là sự hy sinh, những bổn phận, trách nhiệm đi kèm nữa.
Theo VNE
Ngoại tình để có kinh nghiệm "yêu" vợ!
Đêm tân hôn, tôi háo hức và chờ đợi. Vậy nhưng, anh chẳng làm được gì, "thằng bé" mới khởi động được một lúc, vừa "vào trong" đã "òa khóc". Tôi không biết anh nghĩ thế nào mà vẫn vui vẻ ôm tôi thì thầm những câu yêu thương rồi khe khẽ hát và lăn ra ngủ đến sáng...
Chẳng nhẽ anh nghĩ chỉ thế là "xong"? Anh từng nói tôi không phải là người đàn bà đầu tiên của anh. Vậy tại sao anh không biết, chỉ "yêu" có thế là không đúng quy luật, là có "vấn đề"? Giá như anh an ủi tôi một vài câu hoặc xin lỗi vì sự hồi hộp, vì chưa có kinh nghiệm trong chuyện ấy, rồi hứa sẽ làm tốt hơn ở lần sau, đằng này...
"Tôi cảm thấy bực bội khi chồng không làm theo đúng ý"
Những đêm tiếp theo tôi hy vọng anh sẽ làm tốt hơn, nhưng không có dấu hiệu gì. Còn anh thì vẫn thái độ hào hứng sau mỗi cuộc "yêu" như thể đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Đến nước này thì tôi không thể chịu được nữa, tôi đã phải bật thốt lên như dồn nén hết những bức xúc, hòng làm cho anh bẽ mặt: "Anh bị yếu sinh lý thế này lâu chưa?". Như bị dội nước lạnh, anh nhìn tôi ngạc nhiên rồi bỗng dưng đứng dậy mặc quần áo bỏ ra ngoài phòng khách. Lúc ấy tôi thấy đắc chí lắm, vì ít ra anh cũng phải biết mình có lỗi với tôi thế nào chứ. Anh không hoàn thành nhiệm vụ, anh cũng chẳng một lời ăn năn để cho tôi bớt đi cảm giác hụt hẫng bấy lâu.
Tôi cũng chẳng thèm biết anh sẽ ra sao, tôi ngủ luôn đến sáng. Kể từ hôm ấy chúng tôi rơi vào chiến tranh lạnh. Mười ngày trôi qua, mỗi người một hướng, cùng giường nhưng không đắp chung chăn. Vợ chồng mới cưới mà đã nảy sinh mâu thuẫn chỉ vì chuyện chăn gối không hiểu nhau. Điều đó tôi cũng chẳng muốn chút nào, nhưng tôi không thể làm lành với chồng vì nếu thế, tôi sẽ lại tiếp tục phải chịu đựng cái kiểu "yêu mà như không" mãi thế được. Tôi chờ đợi tín hiệu từ chồng, tôi sẵn sàng cảm thông với anh nếu anh thực sự yếu về khoản ấy, nhưng ít nhất anh phải thừa nhận và khắc phục. Bản thân tôi lại nghĩ, những kẻ không biết mình dở thì không bao giờ nghĩ cách khắc phục cái dở ấy được.
"Theo thời gian, chúng tôi đã cân bằng được chuyện ấy"
Cuối cùng với sự lỳ lợm của tôi, anh đã chịu thua. Anh cất lời trước: "Sao em lại bảo rằng anh bị bệnh yếu sinh lý?". Tôi câng lên: "Vậy anh gọi việc đó là gì? Là ân ái với vợ à?". "Anh không biết em đã quen việc đó thế nào, nhưng việc đó là bình thường với anh". Cái giọng điệu của anh chẳng khác nào châm ngòi một cuộc chiến, vừa có ý xúc phạm tôi, vừa không thừa nhận mình có lỗi. Tôi được thể lại tiếp tục chỉ trích anh rằng làm như thế thà ngủ chay còn hơn. Anh là một kẻ yếu sinh lý nhưng không thừa nhận, anh kém cỏi.
Cuộc chiến nổ ra đến nửa đêm cho đến khi anh xuống nước: "Thôi được rồi, anh sai, anh xin lỗi, nhưng em phải cho anh thời gian để rèn luyện chứ. Tại em hấp dẫn quá cho nên anh mới đầu hàng nhanh thế". Lúc đó tôi mới thấy hả dạ. Để kết thúc chuỗi ngày chiến tranh lạnh, chúng tôi lại "yêu", nhưng lần này cũng chẳng thay đổi là mấy... Tôi cũng không buồn lắm vì dù sao anh cũng đã thừa nhận và hứa sửa chữa.
Theo thời gian, chuyện ấy cũng có cải thiện đôi chút vậy nhưng như thế với tôi là quá ngắn ngủi. Tôi cũng chưa bao giờ chạm tới được cảm giác thỏa mãn hay biết cái cảm giác mà các bạn tôi tâm sự gọi là lên đỉnh. Tôi khó chịu lắm nhưng như đã hứa với anh, tôi sẽ kiên nhẫn chờ đợi và giúp chồng cải thiện "chuyện ấy". Anh bảo gì, tôi làm theo để anh chủ động mới có thể kéo dài cuộc yêu. Có những lúc tôi sắp "đến đích" thì anh đã "xong việc", tôi đành phải nằm im trong tiếc nuối, coi như hy sinh cảm giác sung sướng để chồng "luyện võ yêu".
Nhưng phải nói thật rằng, sự bức xúc khiến tôi thỉnh thoảng vẫn hờn dỗi với anh và tỏ ra bức xúc khiến anh vô cùng áy náy. Nhưng biết làm sao được, cái cảm giác không được thỏa mãn ám ảnh tôi, khiến tôi cảm thấy thiết thòi và cảm thấy số mình đen đủi khi lấy phải một người chồng "yếu sinh lý"!? Chính vì tâm lý ấy cho nên thỉnh thoảng chúng tôi vẫn phải cãi vã. Có lần tôi bực tức đến nỗi đã gắt lên khi anh đòi yêu: "Thôi đừng làm mất thời gian của em nữa. Đã bảo đi khám thì không đi, lúc nào cũng ngụy biện là anh thiếu kinh nghiệm. Anh cần bao lâu để có kinh nghiệm. Sao anh không đi chơi gái đi mà lấy kinh nghiệm về phục vụ vợ?".
Lần đó, anh cắn răng nhịn nhục chẳng nói gì. Bẵng đi nửa tháng chiến tranh lạnh, anh lại đòi hỏi. Lần này quả thật anh tiến bộ rõ rệt, thời gian yêu cũng lâu hơn nhưng cũng chỉ là một tư thế quen thuộc, cũng chưa khiến tôi thỏa mãn và lên đỉnh. Tuy nhiên tôi biểu dương nỗ lực của chồng và hỏi xem anh làm cách nào để có thể yêu lâu hơn được như thế. Anh tiết lộ rằng đã xem phim sex rồi cố kìm nén cảm xúc. Sau đó thủ dâm và thử cố kéo dài trước khi thằng bé "khóc". Anh nói cách này học trên mạng và thấy có vẻ hiệu quả nên mang ra áp dụng.
Bỗng dưng tôi thấy thương anh, cũng vì tôi mà nỗ lực tìm cách khiến tôi thỏa mãn. Lần đầu tiên tôi ôm anh, vỗ về an ủi anh sau cuộc yêu. Tôi nghĩ rằng vì yêu tôi mà anh cố gắng bằng mọi cách, điều đó khiến tôi bỏ qua ham muốn để hòa thuận với anh.
Theo GĐVN
Con dâu út quá vô tâm trong ngày giỗ mẹ chồng Nhìn chị dâu tôi tất bật lo lắng, tôi hối hận nhiều lắm! Lần giỗ tới của mẹ, tôi sẽ về sớm hơn và cùng chị đi chợ, vừa tình cảm, vừa thể hiện sự chu đáo và bổn phận vẹn tròn của một người con dâu, người em dâu trong gia đình, không trở thành người quá vô tâm nữa. ảnh minh...