4 con trai đều chết bất đắc kỳ tử, đôi vợ chồng sống trong ác mộng 12 năm để rồi gục ngã khi ‘lời nguyền’ gia tộc được vén màn
Nhiều năm trời, đôi vợ chồng đau đớn tuyệt vọng, cứ nghĩ rằng trong căn nhà mình ở bị “ ma ám”, có lúc nghi ngờ rằng bản thân trong gia đình họ có căn bệnh di truyền nào đó.
28 năm trước, trong một gia đình nông dân tại ngôi làng hẻo lánh tại vùng núi thuộc huyện Phú Thuận, Tự Cống, Tứ Xuyên ( Trung Quốc), bắt đầu xuất hiện những cái chết kỳ lạ. Đầu tiên là gà lợn chết hàng loạt, tiếp đến những đứa con trai nhỏ của vợ chồng Lưu Cường đều lần lượt qua đời không rõ nguyên do.
Đôi vợ chồng đau đớn tuyệt vọng, cứ nghĩ rằng trong căn nhà mình ở bị “ma ám”, có lúc nghi ngờ rằng bản thân trong gia đình họ có căn bệnh di truyền nào đó. Mãi cho đến 12 năm sau, cái chết của cậu con trai út đã bất ngờ vén màn bí mật khủng khiếp trong gia đình.
Gia đình lão nông Lưu Gia Dung có 2 người con trai là Lưu Khôn và Lưu Cường. Vì muốn cả nhà quây quần, tương trợ lẫn nhau, ông Lưu đã phân chia cho mỗi người con một gian nhà, có một sân chung để cùng sinh hoạt. Nào ngờ đây lại là khởi đầu của một cơn ác mộng kéo dài hơn một thập kỷ.
Năm 1993, khoảng một tháng sau khi vợ ông Lưu Gia Dung qua đời, trong nhà con trai út Lưu Cường đã xảy ra nhiều chuyện lạ. Đầu tiên là hàng trăm con lợn bỗng nhiên sùi bọt mép, chảy máu mũi miệng rồi chết, sau đó đàn gà của nhà Lưu Cường cũng xuất hiện các triệu chứng tương tự.
Năm 1996, triệu chứng bất thường lan sang các thành viên trong nhà Lưu Cường. Hai vợ chồng Lưu Cường, đặc biệt là con trai Lưu Ba bỗng bị co giật, bất tỉnh và nôn mửa. Tình trạng của Lưu Ba rất nghiêm trọng, không lâu sau thì qua đời. Bác sĩ tại địa phương không giải thích được vì sao Lưu Ba chết và cho rằng có thể đứa trẻ mắc bệnh kiết lỵ.
4 đứa con trai nhỏ của vợ chồng Lưu Cường đều lần lượt chết một cách bí ẩn.
Tháng 6/2003, con trai thứ hai của Lưu Cường lại chết vì các triệu chứng giống Lưu Ba. Đến tháng 4/2004, con trai thứ ba của ông cũng qua đời một cách bất thường.
Cái chết của 3 đứa con trai nhỏ khiến vợ chồng Lưu Cường suy sụp đến kiệt quệ. Họ không thể hiểu nổi bản thân đã trúng phải lời nguyền gì. Phải chăng trong gia đình họ có di truyền căn bệnh hiểm nghèo?
Vợ chồng Lưu Cường sau đó phải trầy trật khắp nơi xin bùa, cúng kiếng, mời thầy về xem phong thủy… hy vọng có thể giúp trấn áp được tà ma. Họ cũng mời một số chuyên gia đến nhà kiểm tra chất lượng đất và nước để xem có độc hay không và kết quả cho thấy mọi thứ đều bình thường. Những con heo, gà chết được đưa đi xét nghiệm và xác nhận là không mắc bệnh gì cả.
Video đang HOT
Bản thân đôi vợ chồng có lúc cũng nghi ngờ mình mắc bệnh hiểm nghèo đã di truyền sang các con. Tuy nhiên kết quả kiểm tra sức khỏe lại không phát hiện ra bất cứ điều bất thường nào.
Tháng 12/2006, sự ra đời của cậu con trai út Lưu Hồng đã mang đến cho vợ chồng Lưu Cường niềm an ủi nhỏ nhoi. Đây có thể là cơ hội làm cha cuối cùng của Lưu Cường nên anh đã dành tất cả tình yêu của mình cho cậu con trai. Thời điểm này, gia đình Lưu Cường đã lên thành phố sinh sống và làm ăn.
Đến tháng 8/2008, ông Lưu Gia Dung đột ngột bị ngã trong lúc lên núi, được đưa vào bệnh viện và chẩn đoán xuất huyết não. Cả nhà Lưu Cường vội vã về quê thăm cha.
Một trong số 4 cậu con trai của Lưu Cường.
Không ngờ rằng chỉ vài hôm sống tại căn nhà “ma ám” của gia đình, cậu bé Lưu Hồng bắt đầu có dấu hiệu không khỏe. Ban đầu là tiêu chảy, mệt mỏi, sau đó đứa trẻ ngã lăn ra đất, sùi bọt mép và chết. Sau cái chết tức tưởi của con trai út, Lưu Cường tin chắc rằng đây không phải là sự trùng hợp mà có kẻ âm mưu phía sau.
“Khi chúng tôi sống ở nơi khác, mọi thứ đều bình thường, con trai tôi sống rất tốt. Chỉ vừa về đến nhà thì con gặp chuyện. Chắc chắn có người đã hại các con tôi”, Lưu Cường đau đớn nói.
Vụ án kỳ lạ của gia đình Lưu Cường được lan truyền nhanh chóng thu hút sự quan tâm của truyền thông cũng như các y bác sĩ và cơ quan chức năng.
Tháng 11 năm 2008, chuyên gia từ Đại học Quân y Trùng Khánh đã đến nhà Lưu Cường khảo sát và cho biết có khả năng các con anh đều bị trúng độc. Vào tháng 12 cùng năm, các chuyên gia đã thương lượng với cảnh sát, quyết định tiến hành khám nghiệm tử thi đối với cậu con trai nhỏ Lưu Hồng. Kết quả họ tìm thấy một lượng thuốc độc diệt chuột tetramine trong cơ thể đứa trẻ.
Dưới sự đồng ý của gia đình, 3 thi thể của các con Lưu Cường được đào lên lại để làm xét nghiệm. Kết quả giám định cho thấy trong hài cốt của 3 đứa trẻ đều chứa một lượng tetramine nhất định. Điều này chứng minh rằng tất cả 4 đứa con trai nhỏ của Lưu Cường đều đã bị ai đó âm thầm đầu độc.
Tổng hợp lời khai của nhân chứng cũng như xâu chuỗi lại vấn đề, cảnh sát suy đoán việc bỏ độc này chỉ nhắm vào con của Lưu Cường nên rất có thể xuất phát từ mâu thuẫn trong nhà và khả năng lớn hung thủ chỉ là người trong gia đình.
Tháng 4/2009, cảnh sát đã bắt giữ vợ chồng người anh cả Lưu Khôn và Trương Phượng khi họ đang làm việc trong một xưởng may ở Thuận Đức. Đến lúc này, nguyên nhân dẫn đến cái chết tức tưởi của những đứa con trai Lưu Cường bắt đầu được hé lộ.
Trương Phượng cho biết sau nhiều lần mang thai và sinh nở, cô ta chỉ toàn đẻ được con gái. Trong khi đó nhà Lưu Cường lần nào cũng đẻ được con trai. Do lối suy nghĩ trọng nam khinh nữ ở nông thôn nên việc phụ nữ không sinh được con trai được xem là một sự sỉ nhục, bị mọi người khinh thường.
Lo sợ rằng gia đình không có chỗ đứng trong mắt bố chồng, không hưởng được tài sản, cộng thêm việc tức tối khi thường xuyên bị em dâu xách mé về chuyện không có con nối dõi, Trương Phượng đã nảy sinh lòng thù hận, cuối cùng gây tội ác tày trời.
Đến khi Trương Phượng sinh được con trai út, nghĩ rằng sẽ được bố chồng đối xử tốt hơn, nào ngờ thái độ của ông vẫn vô cùng lạnh nhạt. Trương Phượng ấm ức nói: “Sự thiên vị của bố chồng khiến tôi phát điên. Trong mắt của ông ta chỉ có các con của Lưu Cường”.
Sau cái chết của cháu trai Lưu Hồng, lúc này Lưu Khôn mới lờ mờ nhận ra mọi cái chết khủng khiếp trong nhà dường như có liên quan đến vợ mình. Gặng hỏi nhiều lần, cuối cùng Trương Phượng mới chịu thừa nhận với chồng điều mình đã làm.
Trương Phượng sau đó bị kết án tù chung thân vì tội cố ý giết người. Lưu Khôn do bao che vợ nên cũng bị kết án 3 năm tù giam và 4 năm quản chế.
Vợ chồng Lưu Cường kể từ đó không bao giờ trở về quê hương nữa. Nỗi đau của họ có lẽ cả đời này cũng không bao giờ có thể nguôi ngoai.
Vực Hoa Khôi: Điểm đến đẹp tựa tiên cảnh nhưng ẩn chứa bí ẩn về cái chết của 55 kỹ nữ để lại những tiếng thét ai oán
Vực Hoa Khôi (Oiran Buchi) cũng là một trong những khu vực ma ám nổi tiếng ở xứ Phù Tang.
Nhắc đến những khu vực bị ma ám nổi tiếng ở Nhật Bản, hẳn mọi người sẽ nghĩ ngay đến khu rừng tự sát Aokigahara, nằm tại phía Tây Bắc của núi Phú Sĩ, được ví như một địa điểm rùng rợn thường được người ta tìm đến mỗi khi có ý định tự kết liễu đời mình. Nhưng ngoài ra, vực Hoa Khôi (Oiran Buchi) cũng là một địa điểm đáng sợ không kém.
Vực Hoa Khôi có một cây cầu treo bắc ngang, nằm trên đường cao tốc 411 tại tỉnh Yamanashi. Khung cảnh thiên nhiên ở đây được miêu tả là vô cùng hùng vĩ và nên thơ không khác gì tranh vẽ nhưng quá khứ của nó lại không hề đẹp như vậy.
Theo nhiều câu chuyện kể, vào thời Sengoku, khoảng thế kỷ 15, khu vực này là nơi khai thác mỏ vàng được điều hành bởi gia tộc Takeda. Trong quá trình khai thác mỏ, gia tộc Takeda còn mở nhà thổ quy tụ ca kỹ, gái mại dâm đến đây đê mua vui cho thợ mỏ, quân lính. Không chỉ có vậy, các oiran (hoa khôi) còn được mời tới để phục vụ những người có chức vụ cao thuộc tầng lớp quý tộc. Được biết, oiran là những kỹ nữ cao cấp, có tài năng trong nhiều lĩnh vực bao gồm nghệ thuật, thư pháp, trà đạo... Họ chấp nhận bán tài và cả sắc với giá cực kỳ cao.
Năm 1757, gia tộc Takeda thua trong một trận chiến buộc họ phải bỏ lại toàn bộ khu mỏ này và rút quân ra khỏi địa bàn. Tất nhiên, người nhà Takeda chẳng dễ dàng giao ra một nơi đầy tiền của thế này cho kẻ địch nên đã quyết định che lấp chúng và giết hết tất cả những người biết về nó.
Gia tộc Takeda yêu cầu quân lính dựng bệ gỗ bắc qua vực và biến nó thành sân khấu để mở tiệc linh đình và mời các oiran đến để mua vui. Khi các hoa khôi vừa bước lên, quân lính liền chặt dây buộc ở 2 đầu khiến tất cả bọn họ rơi xuống vực sâu bên dưới.
Ước tính có tổng cộng 55 oiran thiệt mạng trong vụ việc. Hầu hết họ đều bị chôn vùi dưới đáy vực hoặc dù có sống sót cũng bị dòng nước xiết bên dưới cuốn trôi. Người dân địa phương nói rằng tiếng gào thét ai oán trong đêm định mệnh ấy của các oiran vẫn còn được nghe thấy cho đến tận ngày nay.
Từ đó, người ta cũng đồn rằng linh hồn của những hoa khôi mất mạng oan uổng kia vẫn lảng vảng ở đáy vực. Thỉnh thoảng thì ngoài tiếng hét, người ta còn nghe thấy tiếng đàn hát, cười đùa của các oiran như thể họ đang mua vui cho khách hàng. Để xoa dịu nỗi đau của 55 oiran, người dân địa phương đã lập bàn thờ tưởng nhớ ở vực Hoa Khôi.
Nhiều người đi ngang qua khu vực này cảm thấy lạnh lẽo bất thường. Ai đến đây cũng được khuyên không nên đến gần mép vực vì lỡ chẳng may bị linh hồn nào kéo xuống thì sẽ không toàn mạng trở về.
Bất chấp những lời đồn đại ấy, rất đông du khách vẫn tìm đến vực Hoa Khôi để thưởng ngoạn vẻ đẹp tuyệt vời của nó. Mặc dù vậy, không có nhiều ảnh chụp ở địa điểm này vì người ta sợ rằng sẽ có sự xuất hiện của những nhân vật "không mời mà tới".
Ngủ ở ban công hơn một tháng vì tin nhà bị ma ám Các thành viên trong gia đình Patricia đều sởn da gà khi nhìn thấy những bóng đen xuất hiện trong nhà, điện tự tắt, tivi tự mở... và phải dựng lều ngoài ban công mới có thể ngủ yên vào ban đêm. Gia đình ngủ trong lều ở ban công nhà mình đã hơn một tháng vì sợ ma. Ảnh: Le Progres. Bà...