4 cách Trung Quốc khẳng định vị thế cường quốc kinh tế
Rất lâu từ trước khi nhân dân tệ được Quỹ Tiền tệ Quốc tế ( IMF) chấp nhận là đồng tiền dự trữ quốc tế, Trung Quốc đã vào cuộc, thể hiện mình là cường quốc kinh tế trong một loạt lĩnh vực.
Trung Quốc đã tích cực thể hiện mình là cường quốc kinh tế ngay từ trước khi nhân dân tệ được công nhận là đồng tiền dự trữ quốc tế bởi IMF – Ảnh: Reuters
TheoBloomberg hôm nay 1.12, dưới đây là 4 lĩnh vực mà nền kinh tế lớn thứ nhì thế giới đã và đang ra sức thể hiện tầm ảnh hưởng của mình.
Biểu đồ so sánh dự trữ ngoại hối của Trung Quốc với các nước Nhật Bản, Ả Rập Xê Út, các nước dùng đồng tiền chung châu Âu, Anh và Mỹ – Ảnh: Bloomberg
Trung Quốc sở hữu dự trữ ngoại hối lớn nhất thế giới, được cho là vào khoảng 3.530 tỉ USD. Con số này còn lớn hơn cả dự trữ ngoại hối của Nhật Bản, Ả Rập Xê Út, khối 19 quốc gia dùng đồng euro, Anh và Mỹ cộng lại, theo số liệu của Bloomberg. Một “biển” ngoại tệ tiền mặt có thể giúp nền kinh tế phụ thuộc vào xuất khẩu của Đại lục đứng vững trước các cú sốc từ bên ngoài.
2. Chi tiêu quân sự
Video đang HOT
Mức tăng chi tiêu quân sự của các nước Mỹ, Trung Quốc, Nga, Ả Rập Xê Út, Pháp và Anh từ năm 2005 đến 2014 – Ảnh: Bloomberg
Đứng sau Mỹ, Trung Quốc là nước chi tiêu cho quân sự lớn nhất thế giới. Những tham vọng phi lý của nước này ở Biển Đông đã gia tăng trong thập niên qua, hệt như chi tiêu cho quốc phòng của họ. Năm 2014, Trung Quốc chi 216 tỉ cho quân sự, gấp 1,7 lần so với hồi năm 2005, theo Viện Nghiên cứu Hòa bình Quốc tế Stockholm.
3. Ngân sách của Liên Hiệp Quốc
Sức mạnh kinh tế lớn đi kèm với trách nhiệm lớn hơn.
Tại Liên Hiệp Quốc, Trung Quốc đang được yêu cầu gia tăng trọng lượng của nước này. Đóng góp dự kiến của Đại lục cho ngân sách năm 2016 – 2018 của Liên Hiệp Quốc là 5,57 tỉ USD cần được tăng lên 7,9% từ mức 5,2% trong giai đoạn 2012 – 2015. Đây là đánh giá của một ủy ban thuộc Liên Hiệp Quốc.
Con số như trên sẽ đặt Trung Quốc vào danh sách 3 nước đóng góp nhiều nhất cho ngân sách hằng năm của Liên Hiệp Quốc. Như thế, tiếng nói Đại lục về cách phân bổ ngân sách của tổ chức cho các chương trình phát triển quốc tế, hòa bình và an ninh cũng tăng lên. Song nó cũng khiến Trung Quốc gặp nhiều khó khăn hơn trong việc khẳng định mình là một quốc gia đang phát triển.
Nếu được chấp thuận, Trung Quốc sẽ vượt qua Nhật Bản và Đức, trở thành nước đóng góp nhiều thứ ba cho Liên Hiệp Quốc. Hiện Đại lục đang đứng vị trí thứ 6, trong khi Mỹ thì góp đến 1/5 tổng chi tiêu của Liên Hiệp Quốc.
4. Ngân hàng khu vực châu Á
FDI của Trung Quốc đổ vào châu Á tăng, trong khi của Nhật Bản và Mỹ thì giảm – Ảnh: Bloomberg
Trung Quốc đã thành lập Ngân hàng Đầu tư cơ sở hạ tầng châu Á ( AIIB) trong năm nay như một phần trong nỗ lực nâng cao vai trò của bản tệ nước nhà. Hiện AIIB đã có 50 nước là thành viên sáng lập và có 100 tỉ USD làm vốn điều lệ. Một nửa số vốn góp bằng tiền là 50 tỉ USD của AIIB đến từ Trung Quốc.
Thu Thảo
Theo Thanhnien
Hiệp 2 cuộc đối đầu Trung - Mỹ tại châu Á
Trong bối cảnh cuộc cạnh tranh Trung - Mỹ về vai trò lãnh đạo tại châu Á, Bắc Kinh gần đây có vẻ đã giành được ưu thế bất ngờ.
Nỗ lực của Washington nhằm vận động tẩy chay Ngân hàng Đầu tư Cơ sở hạ tầng châu Á (AIIB) do Trung Quốc khởi xướng đã chấm dứt với một tình huống trớ trêu, sau khi Anh đã làm điều ngược lại và các quốc gia khác từ Đức tới Hàn Quốc (các đồng minh của Mỹ) đều đồng ý tham gia vào AIIB.
Như biên tập viên của tờ Financial Times David Pilling bình luận, nếu hiệp đấu thứ nhất trên là một thất bại đối với Mỹ, thì hiệp 2 đang ở thế cân bằng. Washington đang tìm lại chiến thắng bằng cách thuyết phục 11 quốc gia trong khu vực Thái Bình Dương tham gia vào một thỏa thuận thương mại được gọi là Đối tác Xuyên Thái Bình Dương (TPP).
Tổng thống Mỹ Obama (trái) và Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình tại Hội nghị APEC năm 2014 ở Bắc Kinh
Được mô tả là sáng kiến thương mại quan trọng nhất kể từ khi vòng đàm phán Doha của Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO) đưa ra năm 2001 sụp đổ. TPP có thể kết nối 2 nền kinh tế lớn của thế giới - Mỹ và Nhật Bản - vào trong một khối chiếm 40% sản lượng hàng hóa toàn cầu. Những người ủng hộ thỏa thuận này cho rằng hiệp định này cũng là một sự tái khẳng định cam kết của Mỹ đối với khu vực tại một thời điểm mà sức ảnh hưởng kinh tế của Trung Quốc ngày càng tăng lên.
Tuy nhiên, tỷ lệ đặt cược vẫn rất cao. Nếu TPP thất bại hoặc không hoàn tất - nó sẽ là một thất bại nữa của Mỹ. TPP không có sự tham gia của Trung Quốc. Đó có thể là một sự thiếu sót, nhưng cũng có thể là điều chính xác. Mỹ không mời Trung Quốc tham gia TPP là có 2 mục đích. Hiệp định này là một chính sách "xoay trục kinh tế" tới châu Á, cam kết thương mại của Washington nhằm duy trì sự can dự quân sự trong khu vực. Tuy nhiên, điều này dường như đã khiến các đồng minh của Mỹ không hài lòng.
Hầu hết các nước đều bày tỏ quan ngại rằng một vài điều khoản can thiệp vào công việc nội bộ của họ. Thực vậy, TPP ngoài việc giảm thuế quan để giải quyết vấn đề "các rào cản sau biên giới" được cho là cản trở hoạt động thương mại và đầu tư , chúng bao gồm các quy trình đấu thầu, quy định tài chính, quy tắc bảo vệ dữ liệu và các luật sở hữu trí trí tuệ. Những người phản đối từ Australia tới Nhật Bản cho rằng đây không phải là "lòng nhân từ" của Mỹ, mà là một điều lệ để can thiệp vào tất cả mọi thứ từ giá dược phẩm đến quảng cáo thuốc lá.
Một lý do khác đó là: Mỹ hy vọng rằng Trung Quốc, sau khi bị "xem thường" vì không được mời gia nhập TPP, có thể sẽ thúc đẩy Bắc Kinh tiến hành cải cách nền kinh tế để tham gia ở giai đoạn sau. Một số người ở Bắc Kinh thực sự muốn gọi đó là sự lừa gạt của Washington thông qua việc tìm kiếm thành viên của TPP. Ít nhất là về mặt lý thuyết, Trung Quốc đang di chuyển theo một hướng mà có thể có lợi cho mục tiêu trên bằng cách cho phép một vai trò lớn hơn đối với các lực lượng thị trường.
Tuy nhiên, sẽ là nực cười nếu tưởng tượng rằng điều này truyền cảm hứng để Bắc Kinh tiến hành cải cách nhanh hơn nhằm trở thành thành viên của một câu lạc bộ mà nước này miễn cưỡng được mời. Hơn nữa, Bắc Kinh đang ủng hộ một sáng kiến thương mại thay thế trong khu vực - Đối tác Kinh tế Toàn diện Khu vực. Điều đáng nói đó là một câu lạc bộ mà Mỹ không được mời.
Dù sao TPP cũng được coi là một trong những bức tranh tốt nhất trong di sản chính sách đối ngoại của ông Obama. Nếu vậy, ông có thể thỏa hiệp một cách tốt hơn trong đảng của ông. Nhưng Tổng thống Obama vẫn không thoải mái dựa vào việc đảng Cộng hòa chiếm đa số trong Quốc hội để cấp cho ông quyền ưu tiên mà ông cần để thông qua TPP.
Thậm chí nếu TPP cuối cùng được thông qua, cơ hội mà nó mang lại cũng quá khó để làm hài lòng các đối tác Thái Bình Dương của Washington. Đối với Bắc Kinh, chiến thắng mà AIIB mang lại thực sự đã khiến cho cuộc "tỉ thí ảnh hưởng kinh tế" với Washington tại châu Á trở nên khá thú vị.
Theo Công Thuận/F.T/baotintuc.vn
Trò chơi nguy hiểm của châu Âu với Trung Quốc: Tại sao các đồng minh của Mỹ lại tập hợp ở AIIB? Anh, Đức, Pháp và Italy hiện đang chiến đấu để có lợi cho Trung Quốc, như họ đã làm khi thiết lập lại quan hệ với Nga. Viễn cảnh về những khoản tiền lớn và thị trường rộng lớn của Trung Quốc đã hấp dẫn các chính phủ châu Âu đổ xô đến tham gia vào Ngân hàng Đầu tư Cơ sở Hạ...