30 tuổi, mình còn son chán
Người ta sẽ mắt tròn mắt dẹt khi biết mình đã tuổi 30, bởi ngoại hình mình quá trẻ.
Chắc trong lòng họ đang nghĩ, tuổi này mà chưa chồng, chưa có người yêu nữa thì… ế rồi! (ảnh minh họa)
Mình ngại ngần trả lời những câu hỏi như: “chị bao nhiêu tuổi rồi, chị có gia đình chưa?”. Chẳng phải mình tự ti vào bản thân, chẳng phải mình sợ người khác chê cười, chỉ vì mình không thích trả lời những câu đại loại như thế, chỉ vậy thôi.
Người ta sẽ mắt tròn mắt dẹt khi biết mình đã tuổi 30, bởi ngoại hình mình quá trẻ. Nhưng họ thật nhanh nhạy, họ sẽ lại tiếp tục những câu hỏi kiểu như tra khảo: “vì sao chị chưa lấy chồng, chị có hay đi chơi không, chị có người yêu chưa?”. Với mình, cái này đã đi quá sâu vào đời sống của người khác, chuyện riêng tư, chuyện cá nhân với mình chỉ là một tiếng cười nhẹ, hay cái cười thể hiện sự khước từ những câu hỏi ấy. Chắc trong lòng họ đang nghĩ, tuổi này mà chưa chồng, chưa có người yêu nữa thì… ế rồi!
Mình được cái, lạc quan hơn người, tư tưởng thoáng hơn người. Ít khi phải nặng đầu về mấy chuyện linh tinh, chuyện lớn thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ thành chuyện không có gì. Cái chuyện 30 tuổi chưa lấy chồng và chưa có người ưng để chọn làm chồng với bố mẹ mình mà nói, đó là một việc hết sức đau đầu. Nhưng mình “tởn” lắm, mình coi đó là chuyện thường thôi, đời nó có duyên có só cả dù có đôi lúc cũng chạnh lòng, lo lắng. Nhưng rồi lại quên hết, lại đâu vào đó, để thời gian rồi đi.
Tất nhiên, mình là con gái, mình cũng muốn có một mái ấm, cũng muốn có một tấm chồng tử tế để được nương tựa, dựa dẫm mối khi ốm đau, mệt mỏi. Nhưng hôn nhân phải xuất phát từ tình yêu của hai người. Mình sợ cảnh lấy người không yêu, vợ chồng không hợp rồi sẽ là bế tắc và hậu quả. Như thế, bi kịch lại càng bi kịch.
Mình dù không mê tín nhưng vẫn tin vào duyên số và chờ đợi. Nếu đã không thể lấy người không yêu, không muốn vội vàng trong tình yêu, vậy hà cớ gì phải ủy mị, phải nghĩ ngợi, phải đau khổ và mệt mỏi, mong ngóng mãi một bóng hình. Cứ sống với gì mình nghĩ, và làm những gì mình thích và cho là đúng. Thế là quá đủ trong cuộc sống này. Nếu số phận an bài, hạnh phúc sẽ mỉm cười với mình mà thôi.
Ở đời, sống quan trọng nhất là phải lạc quan, phải có niềm tin vào bản thân. Dù tuổi tác đã không còn quá trẻ, nhưng tư tưởng thoải mái sẽ khiến cho cuộc sống dễ dàng hơn. Đừng tự gò bó mình vào khuôn khổ quá, đừng tự định kiến với bản thân để cuộc sống bị kìm kẹp. Hãy nghĩ tới nhưng điều tốt đẹp, như khi ta vừa tròn đôi mươi, mở rộng niềm vui, quan hệ và rồi sẽ thấy mọi thứ tươi trẻ như chưa từng có.
Video đang HOT
Theo Eva
Đừng dại dột nhường chồng cho kẻ khác
Đừng bao giờ nhường hạnh phúc của mình cho người khác. Đó là một sai lầm lớn trong đời!
Sau khi những lời tâm sự của người vợ tội nghiệp trong bài viết 12 năm tình cũ vẫn chờ chồng tôi bỏ vợ được đăng tải trên Tình yêu giới tính của Eva.vn, chuyên mục nhận được rất nhiều những chia sẻ, tâm sự và lời khuyên dành cho nhân vật.
Hoa (yeuconbeo@...)
Em không phải làm gì lúc này cả mà người làm là chồng em. Em hãy yêu cầu anh ta phải quyết định chọn vợ con hoặc cô ta. Chính vì sự tham lam và nhu nhược của anh ta mà làm hai người phụ nữ phải bất hạnh nhất là em. Anh ta nhùng nhằng nên cô ta càng hy vọng. Còn cô ta cũng có lỗi vì đã ngoại tình với đàn ông có vợ và dã tâm chờ, muốn người tình bỏ vợ con để sống với mình nên cô ta cũng là người ích kỷ, vì hạnh phúc của mình mà phá hạnh phúc gia đình người khác. Đây là sự ích kỷ và nhẫn tâm chứ không phải tình yêu. Vì nếu yêu thì hạnh phúc khi thấy người mình yêu hạnh phúc.
Chồng em về với cô ta chắc gì đã hạnh phúc vì chồng em không còn yêu cô ta nữa mà là lòng thương hại và cảm thấy áy náy, có lỗi vì mình mà cô ta dở dang. Thế nên hai người có quay lại thì sẽ là một bi kịch khi sống vì trách nhiệm và luôn nhớ đến vợ con cũ. Rồi đến lúc nào đó cô ta sẽ chán và thất vọng lúc đó mới thấy mình dại dột vì ảo tưởng về tình yêu.
Em đã có được tình yêu từ người đàn ông không yêu đến yêu em say đắm trong khi hôn nhân là nấm mồ chôn tình yêu còn cô ta là bồ từ yêu say đắm đến chỉ còn thương và có lỗi cho nên em xứng đáng được hưởng hạnh phúc của riêng mình chứ không phải chung với ai. (Ảnh minh họa)
Dù thế nào thì em cũng phải yêu cầu anh ta dứt khoát rõ ràng để cô ta không còn ảo tưởng và em cũng không còn đau khổ khi chịu cảnh chồng chung. Vì em là người phụ nữ nhân hậu và tuyệt vời. Em đã có được tình yêu từ người đàn ông không yêu đến yêu em say đắm trong khi hôn nhân là nấm mồ chôn tình yêu còn cô ta là bồ từ yêu say đắm đến chỉ còn thương và có lỗi cho nên em xứng đáng được hưởng hạnh phúc của riêng mình chứ không phải chung với ai.
Thu Hà (thuha.hg3675@...)
Không nên buông tay! Nếu có thể hãy để chồng bạn có trách nhiệm với con gái của người cũ. Tôi nói thế vì hai vợ chồng bạn yêu nhau thật lòng, còn người cũ chỉ là món nợ hay cái nghĩa thì có thể hạnh phúc không ? Yêu một người mà sống bên một người, sống vì nợ trần gian thì không nên chút nào. Hãy nói với chồng bạn điều đó xem. Tôi tin rằng nếu về sống với người cũ chồng bạn sẽ đau khổ hơn bây giờ. Day dứt và đau đớn chồng bạn chọn bên nào? Nhưng câu cuối cùng tôi vẫn muốn nói: Bạn không thể buông tay.
Nguyễn Thị Hải Âu (aunguyen111@...)
Chào chị! Em cũng gặp trường hợp gần giống như chị. Em rất ngưỡng mộ chị đã bình tĩnh khi biết chuyện của chồng như vậy. Anh ấy có chị thật là hạnh phúc! Theo em nghĩ chị nên giữ bình tĩnh, giữ tình cảm và giữ chồng cho riêng mình. Chị hãy hỏi anh thật sự anh muốn gì và chị cho anh 1 lần thử bỏ chị và về với chị kia trong 2 tuần. Sau đó để anh nói lên cảm nghĩ của mình rồi lúc đó chị sẽ có câu trả lời chính đáng cho tổ ấm nhỏ của chị. Em chúc gia đình chị được hạnh phúc!
Song Bang (songbang29...)
Đừng buông tay bạn ạ, giữ chồng cho mình cùng là giữ hạnh phúc cho mình - chồng mình và cả 2 đứa con mình đã sinh ra. Có thể như vậy là hơi ích kỉ nhưng đều đó không có gì sai bạn ạ. Bạn cùng với chồng có trách nhiệm với con riêng của chồng (bé không có lỗi và cũng bị thiệt thòi khi có 1 gia đình không đầy đủ...). Nhưng tuyệt đối không chia sẻ chồng mình với nguời phụ nữ kia. Hãy dịu dàng nhưng kiên quyết để bảo vệ gia đình bạn nhé. Chúc bạn hạnh phúc!
Đừng dại dột nhường chồng vì bất cứ lí do gì (Ảnh minh họa)
Hằng (ducto92@...)
Đọc truyện của chị mà tôi thấy xót xa quá. Tôi thương chị mà cũng thấy thương cho chị kia nhiều hơn. Trẻ con không có tội phải không? Chỉ có người lớn chúng ta sai lầm mà thôi. Dù sao chị kia cũng có con với chồng chị nên dù sao chồng chị ít nhất phải co trách nhiêm với nó. Theo tôi, chị cứ để chồng chị tự quyết định vì dù sao trong câu chuyện của chị sẽ có người bị tổn thương mà. Tội nghiệp cho kiếp con người.
Hải Yến (kimthuyhoa@...)
Em thấy trách chồng chị. Tại sao lấy chị rồi lại còn có con với chị ấy nữa. Bây giờ đứng giữa 2 người đàn bà, làm cả 2 cùng khổ. Cái gì anh ấy cũng muốn, cuộc sống không thể viêm mãn hoàn toàn được. Anh ấy thật có phúc lại có 2 người cùng yêu thương mình chứ.
Thúy (thuytra204@...)
Cứ để chồng chị quyết định anh muốn sống với ai. Em nghĩ là anh có quay về với người cũ thì cũng không hạnh phúc, lúc đó lại dang dở 1 lần nữa.....
Thảo Nguyễn (luhanhvanminh@...)
Thật ngưỡng mộ em người phụ nữ nhân hậu . Nhưng chị khuyên em không thể nhường chồng cho người kia được. Em thương họ nhưng họ đâu có thương em mà âm thầm cướp chồng em đó .
Họa Mi Hay Hót (hoamihayhot@...)
Đúng là một tình huống tiến thoái lưỡng nan. Mình cũng đang trong hoàn cảnh giống chồng của bạn nhưng khác ở chỗ là mình chưa có con với tình cũ. Nếu bây giờ mà bạn đồng ý cho chồng và cô tình cũ cơ hội đến với nhau thì bản thực sự vĩ đại. Ngày xưa thì có thể một ông ở cùng 2,3 bà nhưng rồi "chém cha cái kiếp lấy chồng chung kẻ đắp chăn bông kẻ lạnh lùng". Thời bây giờ rất khó có thể chấp nhận điều đó nhưng nếu làm được như vậy thì tuyệt vời ông mặt trời. Còn nếu không thì trước sau gì cũng có một sự đau buồn không hề nhẹ, có thể đối với bạn hoặc đối với cô tình cũ của chồng bạn. Bây giờ bbạn nên hỏi chồng bạn muốn như nào rồi tính tiếp!
Theo VNE
Căm hận bạn gái vì tội... mất trinh Cô ấy giấu giếm tôi, đến tận khi xác định cưới mới nói sự thật không còn trong trắng. Tôi hận lắm! Chị Thanh Bình thân mến! Em đang rất đau khổ, em không biết có nên tha thứ cho bạn gái mình hay không? Mong chị hãy cho em một lời khuyên! Em năm nay 27 tuổi, bạn gái em 26 tuổi....