30 tuổi, không chồng mà chửa có ngoan?
Giả sử có một ngày, tôi quyết định không lấy chồng mà chỉ xin một đứa con để nuôi, có được không nhỉ? Tôi có thể tự làm, tự nuôi con, những lúc bận rộn có thể nhờ mẹ chăm cháu, không cần ràng buộc với một gã đàn ông làm gì cho sinh nhiều chuyện.
30 tuổi, công việc ổn định, có một vị trí vững chắc trong cơ quan. Bạn bè thân thiết đủ cả, cũng đi du lịch nhiều nơi… nhưng sao chưa muốn dừng lại. Trong khi bạn bè đã yên bề gia thất từ lâu, con bồng, con bế, đủ nếp đủ tẻ cả.
Họ hàng, làng xóm láng giềng xì xào sau lưng tôi, gọi tôi là gái ế. Nhưng tôi chẳng quan tâm điều đó, vì tôi nghĩ mình không ế.
30 tuổi, chưa có chồng người ta đã bàn tán xôn xao đủ điều tại sao có học thức, xinh đẹp công việc tốt mà không kiếm được tấm chồng. Nhiều người nghĩ là tôi kén cá chọn canh, nên giờ mới vẫn lủi thủi một mình.
Video đang HOT
Họ hàng, làng xóm láng giềng xì xào sau lưng tôi, gọi tôi là gái ế. Nhưng tôi chẳng quan tâm điều đó, vì tôi nghĩ mình không ế.
Tôi chán ngấy với những câu hỏi: “Lấy chồng chưa?” , “Có người yêu chưa?”, “Bao giờ cưới?” của mọi người. Tôi cũng chẳng buồn khi bố mẹ giục lấy chồng. Đơn giản là tôi không thích bước vào cuộc sống hôn nhân mà thôi.
Ngày nào, hầu như mẹ tôi cũng gọi điện, rồi mẹ lại ca bài ca muôn thủa “Bạn bè bằng tuổi mày đã có con lớn tướng rồi, mày liệu mà lấy chồng sớm đi cho mẹ nhờ”. Những lúc ấy, tôi chỉ cười trừ, nhưng trong tâm thì nghĩ, mình vẫn đang sống rất vui vẻ, có ích vậy tại sao cứ phải áp đặt chuyện chồng con của người khác lên tôi.
Lấy chồng, tức là phải xác định chấm dứt cuộc đời tự do. Không còn những buổi đi chơi tới bến với đám bạn thân. Không còn những lần đến miền đất lạ…
Mà thay vào đó, là cảnh cơm nước ngon nghẻ chờ chồng về ăn. Sẽ phải làm một cô con dâu hiếu lễ với bố mẹ chồng, sẽ phải chăm lo đủ thứ chi tiêu cho sinh hoạt gia đình. Rồi ngày giỗ, ngày tết, cũng chỉ biết cắm mặt vào bếp chẳng dám đi đâu.
Lấy chồng, tức là sẽ phải tính giờ đi làm về rồi còn cơm nước, giặt giũ… đi đâu về muộn là sợ bố mẹ chồng trách mắng, nhà cửa không ai chăm lo. Nhiều người phụ nữ lấy chồng rồi lại thêm mệt mỏi vì chồng trái tính nết, rượu chè về gây gổ, đánh đập vợ con thêm khổ.
Lấy chồng, rồi lại phải lo chuyện giữ chồng, giờ đàn ông ngoại tình đầy ra đấy. Không bồ bịch, chăn rau, thì cũng tình một đêm… chẳng dại gì lấy về để mà ôm hận, ôm đau vào lòng.
Kêu ca nhiều thế, bố mẹ lại bảo mày điên à, nhìn gương chị N kia kìa. Cứ kén chọn, rồi chẳng ma nào nó rước, giờ thành bà cô đồng bóng, nói chuyện hâm hâm rồi đấy. Cứ ngồi đấy mà ôm cái suy nghĩ vớ vẩn, ai cũng như thế thì người ta lấy chồng làm gì.
30 tuổi, mẹ giục, mẹ bắt con gái đi xem mặt để còn lấy chồng. Nhưng ai bảo con gái là cứ phải lấy chồng, rồi sinh con, đẻ cái và an phận làm tròn bổn phận của người phụ nữ thì mới không bị gọi là hâm chứ.
Tính tôi ưa tự do, không thích sự rằng buộc, phụ thuộc vào một người đàn ông nào cả. Tôi muốn mình làm chủ cuộc đời của mình, muốn làm điều mà mình thích. Thậm chí tôi ngưỡng mộ những người phụ nữ dám làm single mom, họ vừa có thể đảm nhận thiên chức làm mẹ, vừa không vướng bận chuyện nhà chồng.
30 tuổi có phải là đã già rồi hay không? Nhiều lúc cũng thèm được nghe một đứa trẻ gọi là mẹ, thèm được chăm sóc, nâng niu, vỗ về một đứa con. Giả sử có một ngày, tôi quyết định không lấy chồng mà chỉ xin một đứa con để nuôi, được làm một bà mẹ đơn thân có được không nhỉ?
Tôi có thể tự làm, tự nuôi con, những lúc bận rộn có thể nhờ mẹ chăm cháu, không cần ràng buộc với một gã đàn ông làm gì cho sinh nhiều chuyện. Tôi đâu cần sống dựa vào họ, tôi muốn tự lực cánh sinh, tự nuôi con bằng chính sức lực của mình và được sống là chính mình.
Giờ chỉ cần tìm một “đối tác” xa lạ chịu cho… tinh trùng để vừa để thỏa mong ước, vừa không lằng nhằng, đường ai nấy đi cho yên ổn. Liệu như vậy có được không?
Theo Phununews