3 việc kẻ bất hiếu thường làm như dao sắc cứa vào tim cha mẹ
Trong muôn ngàn tội, bất hiếu là tội nặng nhất. 3 việc kẻ nghịch tử thường làm, như dao sắc cứa vào tim cha mẹ, đau thấu tận tâm can.
1. Tỏ thái độ khi “cằn nhằn”
Tài sản quý giá nhất của cha mẹ già chính là con cái. Nên lúc nào cũng “đắm đuối” vì con, thường “cằn nhằn nhiều chuyện”: “Con đừng ăn nhiều đồ bên ngoài, không tốt cho sức khỏe đâu”; “Ngoài trời lạnh lắm, con mặc phong phanh thế này chịu sao nổi?”, “Nói bao lần rồi, sao con vẫn cố chấp không chịu nghe”…
Ảnh minh họa.
Thẻ nhưng thay vì thấy biết ơn cha mẹ, kẻ nghịch tử lại cảm thấy đó là những lời dư thừa, tỏ vẻ khó chịu, buông lời quát mắng, thậm chí còn “đụng chân đụng tay”. Con cái nên nhớ rằng, người cằn nhằn với bạn nhiều nhất, là người thương yêu và lo lắng cho bạn nhất. Bằng không, khi thấy bạn làm điều sai trái, họ chắc chắn sẽ bỏ mặc, để bạn sai ngày càng thêm sai, tự sinh tự diệt.
2. Than thở cha mẹ chậm chạp
Video đang HOT
Chuyện kể, một người con trai giàu có, là giám đốc của một công ty lớn, mua một căn nhà ở thành phố, đón mẹ từ quê lên để phụng dưỡng. Thế nhưng, đằng sau lớp vỏ bọc hiếu thuận, lại là lòng dạ lang sói. Người mẹ nghiễm nhiên trở thành “ô sin”, mọi việc lớn nhỏ, cực nhọc trong nhà, không gì không đến tay. Thế nhưng, con dâu, thậm chí là con trai chẳng những không biết ơn, mà còn trách móc mẹ quá chậm chạp, vụng về.
Trên đời không ít những kẻ nghịch tử bất hiếu, vô cảm, xem ơn nghĩa của cha mẹ dành cho mình là đương nhiên, không có trách nhiệm phải bồi đáp. Thậm chí, họ còn vong ơn phụ nghĩa, ăn quả “ném rác” vào người trồng cây. Đáng buồn thay, khi con mới tập đi bước được bước ngã cha mẹ không chê trách. Vây mà giờ đây khi cha mẹ đã già, mắt mờ chân chậm, con lại chê bai đủ điều.
3. Oán trách cha mẹ hay đau ốm
Kẻ bất hiếu hãy nhớ rằng, con người dù giàu có thế nào, vạn năng ra sao không ai tránh được quy luật tự nhiên: sinh lão bệnh tử. Cha mẹ không thể mãi khỏe mạnh, cuối cùng sẽ có ngày sinh lực như ngọn đèn trước gió. Khi cha mẹ ốm, con cái chẳng những không phụng dưỡng, thậm chí còn nhiếc móc, sẽ không bao giờ nhận được phúc khí, thậm chí còn bị quả báo nặng nề. Phận làm con nên nhớ, lúc bị bệnh tật dày vò, là lúc cha mẹ cần ta nhất. Hãy toàn tâm chăm sóc, đừng oán trách than phiền.
Xuân Quỳnh
Theo Khỏe & Đẹp
Bi hài bố mẹ già muốn lưu giữ kỷ vật cũ, con thích sắm đồ hiện đại
"Bố tôi có cái hộp dao cạo râu từ thời Pháp, trong một lần chuyển nhà cho bố mẹ sang căn hộ chung cư mới, trong lúc dọn dẹp, đóng gói đồ đạc, tôi tiện tay vứt luôn hộp cạo râu của bố vào túi rác.
Đã mấy năm trôi qua, thi thoảng đưa chồng con về thăm bố mẹ, tôi vẫn bị ông mắng vì tiếc "kỷ vật xưa" mà thấy thương bố mình quá..."
Chị Nguyễn Thị Phương, ở Q. Hà Đông khi nhắc về bố mẹ già của mình với sự tiếc nuối, vì chỉ một việc làm tưởng như rất nhỏ bé, lại là sự vô tâm của chị với bậc sinh thành của mình. "Mỗi lần bị bố càu nhàu, ca thán, thời gian đầu tôi còn thấy bực mình, nhưng càng nghĩ, càng thấy thương cho tuổi già của người bố hơn 70. Ở tuổi xế chiều rồi, bố tôi muốn lưu giữ những kỷ vật cũ kỹ của thời trẻ cũng là bình thường thôi, tôi thấy mình có lỗi vì đã làm mất đi kỷ vật của ông" - chị Phương bộc bạch.
Đã mấy năm trôi qua, thi thoảng đưa chồng con về thăm bố mẹ, tôi vẫn bị ông mắng vì tiếc "kỷ vật xưa" mà thấy thương bố mình quá... (Ảnh minh hoạ)
Chị Nguyễn Thị Hằng chia sẻ: "Khi bố mẹ tôi đã được vợ chồng anh cả đón về nuôi dưỡng tuổi già, căn nhà cũ bố mẹ cho mẹ con tôi về ở sau ly hôn. Trong 1 lần dọn dẹp nhà, thấy cái chậu nhôm cũ mẹ cất kỹ trong gầm giường đầy bụi và màng nhện, tôi đem bán đồng nát cho gọn. Vậy mà đã mấy năm trôi qua, mẹ tôi vẫn ca thán, đòi tôi trả lại cái chậu nhôm cũ. Bà bảo đó là kỷ vật do người bạn đi Liên Xô tặng ngày xưa, bao lần chuyển nhà bà vẫn mang theo, giờ tôi về nhà làm mất của bà? Tôi thực sự thấy phiền lòng với mẹ vì chuyện nhỏ nhặt này quá, mỗi lần mẹ mắng, tôi đều lỉnh ra chỗ khác mà không khỏi áy náy".
Với chuyện lưu giữ kỷ vật cũ này, chị Bùi Thuý Vinh, ở tỉnh Hà Nam cũng khổ sở với chuyện nhờ người bạn thân nhất đến dọn dẹp giúp đồ đạc cũ của bố mẹ mình. Trước đây, bố mẹ Vinh luôn ủng hộ tình bạn đẹp của đôi bạn từ nhỏ, mỗi khi nhà Vinh hay nhà bạn cần giúp đỡ, 2 đứa đều qua lại như con cái chung để hỗ trợ nhau việc gia đình, chăm sóc bố mẹ 2 bên, kể cả lúc 2 đứa đã có gia đình riêng. Ngày nọ, bố mẹ Vinh đi chơi về thấy 2 đứa đang sắp xếp đồ đạc trong phòng của ông bà, Vinh thay mới chiếc giường cũ, ga, đệm cũ. 2 đứa hí hửng đón ánh mắt cảm ơn của bố mẹ Vinh, thì gương mặt mẹ Vinh biến sắc: "Giường cũ của bố mẹ đâu, các chị kê lại ngay cho chúng tôi, chúng tôi không cần thay đổi gì hết...".
Vinh và bạn gái nắm chặt tay nhau lo lắng trước cơn giận lôi đình của mẹ. Mẹ Vinh gằn giọng chỉ về phía cô bạn thân của Vinh: "Chị ra khỏi nhà chúng tôi đi, chị đến đây toàn xúi cái Vinh làm lộn xộn hết nhà tôi, chúng tôi quen dùng đồ cũ rồi, giường chúng tôi đang nằm còn tốt, sao phải thay?".
"Tôi thương con bạn thân quá, nó lủi mất ra cổng với nỗi lo lắng ám ảnh, vì tôi nhờ bạn sang dọn dẹp giúp, chứ nó không xúi giục gì tôi. Từ đó nó không dám đến nhà tôi chơi lần nào nữa, vì sợ gặp khuôn mặt khó chịu của mẹ" - Vinh cho biết.
Sau nhiều ngày mẹ Vinh ra rả ca thán, trách móc, Vinh mới hiểu rằng, việc cô thay mới đồ đạc trong phòng của bố mẹ cho hiện đại hơn, sang trọng hơn để gây bất ngờ thú vị cho bố mẹ, cũng là mong muốn lo cho cuộc sống của bố mẹ tươm tất hơn, nhưng tất cả điều đó lại không hề làm bố mẹ vui. Cô đã trót thanh lý hết đồ cũ của bố mẹ, không thể lấy về được. Bố Vinh thủ thỉ với con gái: "Mẹ con vẫn giận nhiều lắm, tất cả giường chiếu, đệm ga đều đi cùng năm tháng của đời bố mẹ ngày xưa. Tích góp cả tháng lương mới mua được cái chăn con công, hơn 1 tháng lương mới mua nổi cái giường đó... Nằm trên giường mới, to đẹp hơn nhưng mẹ con nói thấy căn phòng ngủ của mình xa lạ, không ấm áp như xưa... Lần sau con có muốn thay đổi gì đồ đạc dù đã cũ, hỏng của bố mẹ, con nên hỏi ý kiến mẹ trước đã...".
Cho các con căn nhà sinh sống, nhưng bố mẹ già không đồng ý con cái thay thế đồ đạc mới (Ảnh minh hoạ)
Nhà anh Phạm Văn Đước, ở Gia Lâm, Hà Nội cũng vậy, anh là con trai độc nhất của gia đình, được bố mẹ già cho căn nhà để lấy vợ, sinh con, tài sản duy nhất của đời bố mẹ đã dành cho anh. 2 năm đầu sau khi anh lấy vợ, bố mẹ anh vẫn sống chung trong nhà, nhưng kể từ khi vợ chồng anh sinh con, bố mẹ anh đã chuyển ra căn hộ chung cư để vợ chồng anh có không gian riêng sinh sống. Dẫu rất tâm lý trong việc tránh xung đột bố mẹ chồng - con dâu, tuy nhiên mỗi lần anh Đước muốn thay đổi cái phản cũ ở phòng khách bằng bộ salon mới hay bất cứ đồ đạc gì trong nhà, bố mẹ anh đều không đồng ý.
Có lần anh đã liều mình cho người bạn cái tủ ly cũ kỹ ở phòng khách, để thay bằng tủ trang trí mới, nhưng sau những lời cáu kỉnh, phàn nàn của bố mẹ, anh buộc phải đến nhà bạn đòi lại cái tủ ly cũ, mang về kê đúng góc nhà trả cho bố mẹ như ngày trước.
Vài lần vợ chồng anh cũng cảm thấy bực bội, đã to tiếng với bố mẹ về việc thay đổi đồ đạc trong nhà, vì cái tủ đứng đã nứt cánh, cái cánh cửa đã sắp mục... , hơn nữa bố mẹ đã ở nhà khác, không còn sử dụng đồ đạc ở căn nhà này nữa, nhưng đều không được sự đồng ý. "Nghĩ nhiều lúc tôi khá bực tức với sự bảo thủ của bố mẹ, thậm chí có lúc vợ chồng tôi cũng cãi nhau vì chuyện bố mẹ tôi không cho thay đổi đồ đạc cũ. Vì nếu không thanh lý đồ cũ đi nơi khác, thì mua đồ mới về tôi cũng không biết kê vào đâu cho vừa. Có lúc tôi muốn trả lại nhà cho bố mẹ vì tự ái, đi nơi khác thuê nhà thì cũng là nhà của mình, thích sắm gì, thích mua đồ gì thì mua, nhưng nghĩ cho cùng, lại thương bố mẹ mình đã già".
"Trả nhà lại cho ông bà cũng giống như tôi làm một việc bất hiếu với bậc sinh thành của mình vậy. Mà cứ ở vậy, thì vợ chồng tôi cũng ấm ức, nhưng mọi chuyện đành vì cha mẹ già mà sống tiếp. Tôi đành phải động viên vợ con, coi như vợ chồng tôi lưu giữ kỷ vật cũ giúp bố mẹ vậy, căn nhà cổ kính một chút cũng không sao, miễn là bố mẹ già vui lòng, mà vợ chồng tôi cũng tiết kiệm được một khoản sắm sanh, sau này bố mẹ già khuất núi sẽ tính sau" - anh Đước tâm sự.
Bảo Vy (ghi)
Theo phunuvietnam.vn
Chồng về nhà thấy tôi nấu cơm còn em chồng ngồi nghịch điện thoại, anh phẫn nộ đuổi thẳng cổ em gái rồi nói với mẹ chồng 3 câu khiến bà im bặt Mẹ chồng gặp tôi khóc lóc, mắng mỏ, oán trách một hồi. Tôi khó xử quá, bảo chồng bình tĩnh lại, đừng đuổi em chồng đi nhưng anh ấy không nghe. Tuần trước, em gái chồng xách đồ đạc đến ở cùng vợ chồng chúng tôi. Em ấy học xong cấp 3 không thi đỗ trường nào, ở quê một dạo rồi quyết...