3 thời điểm phụ nữ không còn muốn rơi nước mắt nữa dù chồng mình có vô tâm hay lạnh nhạt đến mức nào
Là không muốn khóc hay chẳng còn nước mắt để khóc nữa?
Khi người phụ nữ đã “tiêu tốn” hết sự bao dung và không thể cố gắng thêm nữa
Là ai thì cũng luôn mong nhận được sự yêu thương quan tâm nhất là phụ nữ lại hay nhạy cảm, hay suy nghĩ. Người phụ nữ nào cũng chắc hẳn sẽ phải rơi nước mắt vài lần vì người đàn ông mình yêu vô tâm, lạnh nhạt. Sống cạnh một người đàn ông vô tâm, phụ nữ luôn phải tự “mê hoặc” bản thân rằng đàn ông lạnh lùng vậy thôi nhưng rất tình cảm, đàn ông là phải vậy,… những người phụ nữ này cũng phải tự dốc hơn những thứ tha, bao dung.
Cứ như vậy, cứ lặp đi lặp lại sự tha thứ bao dung đó, cứ mãi cố gắng tự nuôi hy vọng cho chính mình. Phụ nữ giỏi nhất là im lặng nhẫn nhịn và hy sinh, họ nghĩ rằng họ hy sinh thì đàn ông rồi sẽ hiểu mà yêu thương, trân trọng mình hơn. Nhưng nào mấy ai biết, đàn ông sẽ xem đó như điều hiển nhiên, là điều mà phụ nữ phải làm.
Con giun xéo mãi cũng quằn, cố gắng mãi mà không thấy kết quả thì ai chẳng thấy chán nản. Đến cái lúc các anh chẳng còn thấy vợ mình nóng giận căn nhằn, buồn tủi, chẳng còn trách móc nữa thì hãy biết rằng, phụ nữ lúc đó đã nhận ra rằng các anh không hề xứng đáng với tình cảm, với sự hy sinh của họ. Lúc đó, phụ nữ sẽ chẳng còn muốn khóc nữa.
Tình cảm phai nhạt
Đàn ông vô tâm thì đàn bà cũng sẽ vô tình. Các anh biết lạnh nhạt chẳng nhẽ đàn bà lại không thể?
Đàn bà có sức chịu đựng kinh khủng lắm vì họ yêu bằng tim, tim họ sẽ để lên trên đầu. Họ có thể tha thứ có thể dung thứ cho người đàn ông họ yêu hết lần này đến lần khác. Nhưng cũng sẽ đến một lúc nào đó, sự lạnh nhạt vô tâm của các anh cũng sẽ làm họ chán ghét.
Video đang HOT
Đàn bà 1 khi đã cạn tình cạn nghĩa thì lòng dạ họ sẽ hóa sắt đá, phũ phàng đến mức tàn nhẫn. Lúc đó, một giọt nước mắt cũng đối với người phụ nữ cũng hóa kim cương quý giá và không thể phí phạm cho loại đàn ông vô tâm lạnh nhạt với vợ con. Khi ấy, đàn bà chẳng khóc nữa, lòng cũng chẳng còn vướng bận đau buồn.
Khi phụ nữ nhận ra mình xứng đáng được trân trọng hơn
Rất nhiều đàn ông nghĩ ngoài kia ai cũng tốt chỉ trừ người vợ hay cằn nhằn của mình ra. Còn đối với người phụ nữ, thì người đàn ông họ yêu lúc nào cũng là tốt nhất, là luôn xứng đáng để mình yêu thương, tôn trọng và hy sinh.
Phụ nữ trải qua nhiều sự dày vò trong nội tâm, trải qua nhiều lúc tủi hổ bởi người đàn ông kia đã phụ bạc tấm chân tình của họ thì sẽ dần nhận ra rằng mình xứng đáng nhận được nhiều hơn thế. Phụ nữ rồi sẽ nhận ra rằng, bước ra ngoài thế giới kia sẽ có nhiều người tốt đẹp hơn kẻ vô tâm mà mình đang dốc lòng yêu thương này. Đến lúc họ nhận ra giá trị bản thân mình thì những gã đàn ông vô tâm sẽ chẳng bao giờ “có cửa” quay trở lại cuộc sống của họ.
Đàn bà lúc này đã ráo cạn nước mắt, vì còn gì nữa đâu mà khóc với sầu?…
Cưới chồng già lấy tiề.n chữa bệnh cho bố, tân hôn tôi ôm mặt xúc động trước đề nghị lạ
Tôi quá ngỡ ngàng để rồi ôm mặt cố nén giọt nước mắt biết ơn và cảm động trước đề nghị lạ lùng của chồng.
Nhà tôi có 3 chị em, tôi là chị gái cả, phía dưới là hai em trai. Mẹ tôi mất khi đứa em trai út mới lên 5 tuổ.i. Từ ấy tới giờ một mình bố tần tảo nuôi nấng các con.
Khi trước tôi từng có ý định nghỉ học sớm đi làm kiế.m tiề.n phụ bố. Nhưng ông nhất quyết không cho, ông làm mọi công việc để nuôi bằng được tôi học xong đại học. Tôi biết ơn ông vô vàn, ra trường tôi chăm chỉ làm lụng, có tiề.n lại gửi về đỡ đần bố nuôi 2 em ăn học.
Thời điểm đó, 28 tuổ.i rồi nhưng tôi vẫn chẳng ở nghĩ đến chuyện yêu đương, kết hôn. Đợi đứa em trai út của tôi vào đại học thì lúc ấy mới có thể nghĩ đến chuyện riêng của bản thân.
Ai ngờ đâu chưa tới lúc ấy thì bố tôi phát hiện bị ung thư. Những năm qua đi làm làm tôi chẳng tiết kiệm được đồng nào. Vừa chi tiêu cá nhân vừa nuôi các em ăn học là hết. Bố tôi không có công việc ổn định, chỉ làm làm thuê cho người ta nên thu nhập cũng không cao. Đột nhiên cần một khoản tiề.n lớn chữa bệnh cho bố, thật sự tôi không biết lấy đâu ra.
Tôi suy nghĩ một đêm rồi quyết định đồng ý. Ảnh minh họa
Tôi sốt ruột như kiến bò chảo nóng, giữa lúc ấy có một bát gái quen biết đột nhiên thủ thỉ hỏi tôi có muốn lấy chồng giàu không. Người đàn ông đó gần 50 tuổ.i nhưng vẫn còn khỏe mạnh, vợ mất đã nhiều năm, các con thì lớn tướng cả rồi. Nói chung ngoài chuyện chênh lệch tuổ.i tác nhiều thì ông ấy không có điểm nào để chê.
Tôi suy nghĩ một đêm rồi quyết định đồng ý. Tôi nhanh chóng được sắp xếp gặp mặt người đàn ông đó. Ấn tượng ban đầu, đó là một người đàn ông lịch sự và điềm đạm. Cũng là người học cao hiểu rộng và biết đối nhân xử thế. Đằng nào tôi cũng không có người trong mộng, thôi thì lấy ai cũng được.
Hoàn cảnh của tôi bà mối đã nói rõ với ông ấy, nên sau khi tôi gật đầu làm đám cưới thì ông ấy ngay lập tức chuyển vào tài khoản cho tôi 500 triệu. Đợi bệnh tình của bố tôi ổn định, đám cưới cũng nhanh chóng được tổ chức.
Đêm tân hôn tôi chuẩn bị khá kỹ lưỡng. Dù không thích ông nhưng tôi phải chịu trách nhiệm về quyết định của mình. Đã nhận tiề.n và chấp nhận lấy ông ấy làm chồng thì phải làm tốt vai trò một người vợ. Tôi không bao giờ có kiểu nhận tiề.n của người ta nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ bất mãn, khó chịu hay khóc lóc thương thân.
Chồng tôi bước vào phòng tân hôn, thấy tôi trong bộ váy ngủ gợi cảm là tâm lý đã sẵn sàng thì ông hơi giật mình. Rồi ông cười:
- Em thực sự là một cô gái dám làm dám chịu trách nhiệm. Thực ra anh vốn không có ý định tái hôn nhưng nghe kể về em thì anh lại có cảm tình. Nhưng anh cũng nhận thấy trong ánh mắt em chưa hề có tình cảm với anh. Thôi thì anh sẽ đưa ra cho em hai lựa chọn nhé.
Lựa chọn đầu tiên, ông bảo đó là chúng tôi tân hôn ngay đêm đó, tôi trở thành vợ ông chính thức và phải làm tốt vai trò của mình.
Lựa chọn thứ hai, ông coi 500 triệu kia như tôi vay ông. Sau khi tôi trả được hết nợ thì cũng được tự do, có quyền đi hay ở tùy tôi.
Biết tôi nấu ăn ngon, ông đề nghị tôi nấu nướng cho ông ngày ba bữa, được trả công và trừ vào tiề.n nợ. Tôi quá ngỡ ngàng để rồi ôm mặt cố nén giọt nước mắt biết ơn và cảm động trước đề nghị lạ lùng của chồng.
Thấy tôi trong bộ váy ngủ gợi cảm là tâm lý đã sẵn sàng thì ông ấy hơi giật mình. Ảnh minh họa
Không cần nghĩ nhiều tôi lập tức lựa chọn phương án thứ hai. Ông cười vui vẻ rời khỏi phòng tân hôn. Từ sau hôm ấy chúng tôi sống chung nhà nhưng như hai người bạn.
Càng tiếp xúc nhiều, hiểu thêm về ông, tôi càng quý mến và cảm phục. Ăn những bữa ăn ngon và hợp khẩu vị tôi nấu, ông cũng tỏ ra rất tán thưởng. Sau nửa năm chung sống như vậy thì ông hỏi tôi có muốn làm ăn kinh doanh gì không, ông sẽ đầu tư vốn cho. Hẳn lúc này ông đã đủ tin tưởng vào tôi rồi.
Tôi cảm kích ông vô cùng. Với số vốn 800 triệu ông cho vay, chỉ sau đó 2 năm tôi đã trả được hết nợ 500 triệu kia, đồng thời hoàn trả lại ông được số vốn mượn ban đầu.
Ngày chúng tôi thanh toán hết nợ nần, ông mỉm cười tiếc nuối: "Anh không muốn em rời khỏi đây chút nào. Thực sự thời gian qua đã khiến anh yêu em mất rồi". Tôi cũng đã nhìn rõ lòng mình, cuộc đời này tôi đi đâu để tìm được người đàn ông bao dung rộng lượng, tài giỏi và chân thành, cao thượng như chồng tôi nữa.
Luôn thắc mắc vì sao vợ chồng em gái lại cưng chiều mèo như cưng con đẻ, tôi câm lặng khi nghe em nói lý do trong nước mắt Nghe em gái nói lý do trong nước mắt mà tôi điếng người, rối bời và chẳng biết phải giúp đỡ em bằng cách nào. Cưới nhau đã hơn 3 năm mà vợ chồng em gái tôi vẫn chưa có con. Bố mẹ tôi thấy con gái muộn con quá cũng hối thúc, giục giã nhưng em ấy lại nói cả hai vợ...