3 tháng gặp nhau một lần, người yêu chỉ dẫn tôi vào nhà nghỉ
3 tháng mới gặp nhau, em thực sự rất nhớ anh, chỉ muốn ôm anh cả ngày và cùng nói hàng trăm thứ chuyện trên trời dưới biển. Thế nhưng, thái độ của anh khiến em hoảng sợ.
Em và anh ấy bắt đầu yêu nhau chỉ 1 tháng trước khi anh lên Hà Nội học đại học. Học hành bận rộn, thêm cả tiề.n tàu xe đắt đỏ nên cứ 3 tháng anh ấy mới về nhà một lần. Trước khi yêu nhau tụi em từng chơi với nhau một thời gian nên em khá hiểu và tin tưởng anh, anh rất biết cách quan tâm, chăm sóc và cũng chiều chuộng em nữa. Thế nhưng, biểu hiện của anh một vài lần gặp gần đây khiến em chưng hửng và lo lắng nhiều.
Vì là yêu xa thế nên mỗi lần gặp nhau, em chỉ muốn dành tất cả thời gian cho anh ấy. Anh là mối tình đầu của em thế nên em càng trân trọng và muốn giữ gìn. Em không biết đi học ngoài đấy khiến anh thay đổi thế nào. Trước đây, khi mới nhận lời yêu, có lần anh hỏi em về “chuyện ấy”, em bảo rằng em còn nhỏ (em mới 18 tuổ.i), anh còn là tình đầu của em thế nên em chưa muốn. Lúc đó anh đã ôm em vào lòng rồi nói rằng sẽ không ép em nếu em chưa sẵn sàng. Thế mà, 2 lần gặp gần nhất, anh chỉ cố lôi em vào nhà nghỉ bằng được.
3 tháng mới gặp nhau, em thực sự rất nhớ anh, chỉ muốn ôm anh cả ngày và cùng nói hàng trăm thứ chuyện trên trời dưới biển. Thế nhưng, thái độ của anh khiến em hoảng sợ. Một lần đang đi trên đường anh bất chợt kêu đau đầu chóng mặt rồi đòi vào nhà nghỉ gần đó để nghỉ ngơi. Em sợ anh bị trúng gió thật nên ngoan ngoãn nghe theo, nào ngờ vừa vào phòng thì anh đè em xuống, mặc em chống cự mà cứ thế cởi áo em ra. May mà đúng lúc đó bố anh gọi điện nói có việc đột xuất bảo về nên anh mới buông em ra.
Đến 3-4 lần khác, lần nào đang đi chơi với em anh cũng gợi ý “chuyện ấy”. Em từ chối thì anh giận dỗi bỏ về luôn. Lần quá đáng nhất là khi ấy đang ở quán trà sữa, anh cứ thế đứng lên đi về mặc kệ em ngồi lại một mình. Em ngồi khóc nức nở ở quán. Tối đó anh nhắn tin xin lỗi, còn mua quà cho em đền bù nên em lại xuôi.
Video đang HOT
3 hôm trước, bọn em ngồi với nhau trước khi anh ra Hà Nội. Anh bảo rằng, 2 tuần tới nhà anh có giỗ nên anh sẽ về. Em vui lắm vì lần này chỉ phải xa anh 2 tuần thôi là được gặp anh rồi. Thế nhưng sau đó anh lại hỏi em: “Thế lần này có cho anh được không?”. Thấy em lắc đầu, anh bật cười rồi đưa em lá thư, bảo em đợi anh đi rồi hẵng đọc.
Thư anh viết kín đến 2 trang giấy. Anh nói rằng anh đi học xa thế này lo lắm, sợ em ở nhà sẽ xao lòng vì người khác. Anh bảo những lần em cự tuyệt anh, anh buồn lắm vì cảm thấy em không toàn tâm toàn ý yêu anh. Anh còn nói lần tới anh về em phải cho anh câu trả lời dứt khoát về chuyện ấy, nếu em không thể tin tưởng anh thì tốt nhất là chia tay. Đọc thư anh viết em vừa cảm động vừa đau lòng vừa lo lắng. Em hiểu tình cảm của anh dành cho em, không phải là em không tin tưởng anh mà chỉ là em chưa sẵn sàng cho chuyện đó. Thế nhưng trong thư anh đã viết rõ nếu em vẫn không đồng ý thì tốt nhất là chia tay. Em rất sợ anh bỏ em thật!
Giờ em không biết phải làm sao. Em có nên ngủ với anh không mọi người? Anh thật sự rất tốt với em, em cảm thấy ở bên anh rất vui và hạnh phúc. Giờ chuyện ngủ với người yêu quá đại trà rồi, em có phải quá ngốc nghếch khi cứ giữ cái suy nghĩ đó không? Em rất sợ mất anh!
Theo mot the gioi
Tâm sự của người vợ 15 năm chưa một lần về ăn Tết nhà mẹ đẻ
Nhìn bố mẹ người ta vui vẻ bên con cháu, tôi cũng chạnh lòng khi đón tết nơi quê người nhưng nghĩ đi nghĩ lại, cha mẹ chỉ có thể hạnh phúc khi con hạnh phúc.
Những ngày gần Tết tôi thấy nhiều chị em thở than về chuyện không được về nhà bố mẹ đẻ ăn Tết. Thậm chí, có người còn đòi t.ự t.ử vì bị chồng cấm về nhà mẹ đẻ dịp Tết. Cũng là một phụ nữ chung cảnh ngộ nhưng tôi thấy những lời than thở này thật là phù phiếm.
Thú thực đã lấy chồng được hơn 15 năm nhưng kể từ đó đến nay tôi chưa một lần được về nhà ngoại ăn Tết. Tuy vậy, tôi thấy điều này cũng bình thường và chẳng đáng để phải cằn nhằn hay ca thán.
Nói có thể nhiều người không tin, nhà bố mẹ tôi chỉ cách nhà tôi có 30km, ấy vậy mà chưa năm nào tôi đón tết với bố mẹ. Năm thì tôi về thăm bố mẹ từ trước Tết nửa tháng, năm mùng 4 vợ chồng tôi mới ghé qua một lát rồi lại đi. Có năm thậm chí qua rằm tôi mới về.
Tôi cho rằng, việc ăn tết nội hay tết ngoại không phải là việc cứng nhắc, tùy vào từng hoàn cảnh mà phụ nữ nên ứng xử cho linh hoạt. Ảnh minh họa.
Tôi là một phụ nữ có công việc tốt, có thể nói là thành đạt và có tư tưởng khá hiện đại. Tôi có thu nhập cũng không đến nỗi nào so với chồng và hiển nhiên tôi không phụ thuộc vào chồng cả về kinh tế lẫn mối quan hệ. Tuy vậy, có một điều tôi luôn phải làm theo chồng đó là quyết định ngày nào, giờ nào về quê chồng ăn Tết.
Chồng tôi là người tốt, tôi thừa nhận điều này, tuy nhiên anh hơi bảo thủ và ích kỷ trong quan niệm con gái xuất giá tòng phu, và trọng nhà nội hơn nhà ngoại. Có những năm chúng tôi không về quê chồng ăn Tết nhưng anh vẫn một mực bắt cả nhà phải ở lại ăn tết ở nhà riêng tại thành phố chứ không được phép về nhà ngoại dù nhà ngoại cách đó có hơn nửa tiêng đi xe máy. Anh bảo đã không về nhà nội thì thôi không về nhà ngoại.
Tuy nhiên, hầu hết các năm chúng tôi đều về quê chồng ăn Tết. Quê chồng tôi lại xa và thêm nữa chồng tôi bao giờ cũng tính khít đến ngày đi làm mới ra nên tôi hầu như chẳng còn thời gian về nhà ngoại.
Những năm đầu hồi mới lấy anh, tôi cũng đau khổ vật vã vì chuyện này lắm. Tuy nhiên, qua nhiều lần gia đình xung đột vì chuyện tết nội tết ngoại, tôi nhận ra rằng không nên coi trọng quá mấy ngày Tết. Vì chuyện ở bên này, không về bên kia mà vợ chồng cãi vã thực không đáng. Quan tâm, chăm sóc bố mẹ đẻ là chuyện cả tháng cả năm chứ đâu chỉ có mấy ngày Tết.
Nhà em gái và anh trai tôi đều ở cạnh bố mẹ đẻ nên vào ngày tết có hai anh em qua lại cũng giúp bố mẹ tôi vui. Thêm nữa, tết không về được nhưng vào mỗi cuối tuần, tôi lại bảo chồng lái xe đưa cả gia đình về chơi với ông bà.
Về nhà ngoại vào những dịp này chồng tôi rất vui vẻ nên cả nhà đều thoải mái. Bố mẹ tôi thì rất quý chồng tôi vì anh rất xởi lởi, kiên trì lắng nghe mọi chuyện của ông bà và lại phóng khoáng nữa. Thành ra chuyện gia đình tôi không về vào dịp tết cũng được ông bà cho đó là sự hiển nhiên. Vì vậy tôi cũng thấy nhẹ lòng.
Ai cũng biết ý nghĩa quan trọng nhất của ngày Tết là sự đoàn viên của gia đình. Nhiều khi nhìn bố mẹ người ta vui vẻ bên con cháu, tôi cũng chạnh lòng khi đón Tết nơi quê người. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, cha mẹ chỉ có thể hạnh phúc khi con cái hạnh phúc. Và hẳn bố mẹ cũng chẳng thể vui nếu như gia đình các con lục đục vì chuyện về Tết bố mẹ.
Thêm nữa, ngày Tết rất ngắn ngủi nếu cứ cố công chạy đua cho đủ bên nội bên ngoại thì e rằng chẳng có bên nào được trọn vẹn hoàn toàn. Thà rằng cứ để chồng được thực sự thoải mái với Tết của bố mẹ anh rồi anh sẽ mở lòng để bù đắp cho vợ những dịp bên gia đình ngoại trọn vẹn.
Vì thế nên tôi cho rằng, việc ăn Tết nội hay tết ngoại không phải là việc cứng nhắc, tùy vào từng hoàn cảnh mà phụ nữ nên ứng xử cho linh hoạt để cái Tết thực sự là niềm mong chờ mỗi năm chứ không phải là cái cớ để gia đình lục đục.
Theo Người đưa tin
Ghen với quá khứ thì khác gì ghen ngược Ghen với quá khứ chẳng khác nào ghen ngược, nó giống như một người thứ 3 xuất hiện rồi ghen với chồng vợ người ta vậy. Tôi lại có dịp được đưa ra quan điểm với chủ đề ghen với quá khứ của các anh, chị. Theo tôi anh Huy Thịnh lại nhầm to rồi, tôi thì cho rằng vợ của anh đang...