3 người bị truy sát trong trận bóng đá ở trường học
Vừa kết thúc trận bóng đá của trường, 3 thanh niên bị một nhóm côn đồ vác dao truy sát khiến các nạn nhân bị thương nặng.
Trưa 11/11, anh Trần Văn Tuấn (18 tuổi) và 2 người bạn Trần Hồng Giang (22 tuổi) – Nguyễn Kinh Thanh Tâm (19 tuổi) cùng ngụ đường Lạch Đợi, Huế đến xem trận chung kết bóng đá trường THPT Hai Bà Trưng. Khi kết thúc trận đấu, 3 thanh niên đi theo đám đông thì một nhóm côn đồ vác dao chạy theo truy sát.
Anh Trần Văn Tuấn, một trong 3 nạn nhân bị truy sát đang trong tình trạng hôn mê sâu. Ảnh: Trần An.
Hậu quả là anh Tuấn bị dao đâm vào lưng, mũi dao xuyên qua phổi và bất tỉnh. Giang và Tâm cũng bị đâm trọng thương.
Những người chứng kiến vụ việc cho biết, kẻ đâm anh Tuấn mặc áo đen, khoảng 20 tuổi. Trước đó, trong quá trình theo dõi trận đấu, 3 thanh niên này không gây mâu thuẫn với bất kỳ người nào.
Video đang HOT
Sau khi bị trọng thương, 3 thanh niên được đưa đi cấp cứu tại Bệnh viện Đại học Y dược Huế trong tình trạng nguy kịch. Bác sĩ ở đây cho biết, các nạn nhân bị mất máu nhiều nên hôn mê sâu. Để bảo đảm tính mạng cho các nạn nhân, các bác sĩ đã quyết định phẫu thuật khẩn cấp.
Công an TP Huế đang vào cuộc truy tìm nhóm côn đồ trên.
Trần An
Theo VnExpress
Án mạng đẩy những cô gái trẻ thành góa phụ
Họ đã không may trở thành những người góa phụ khi còn rất trẻ (Hình minh họa)
Chị chả dám thổ lộ cùng chồng mỗi buổi sớm mai thức dậy vì "ngượng lắm". Giờ thì, chị không thể trực tiếp nói những lời tận đáy lòng, đầy sự tha thiết với chồng được nữa.
Góa phụ trong ngày báo hỷ
Ngày 14-3-2009, chị Trần Thị Quỳnh (SN 1991, Yên Châu, Sơn La) cùng chồng là Nguyễn Đức Thắng (SN 1985, trú tại Thượng Vực, Chương Mỹ, Hà Nội) bắt chuyến xe khách trong sương sớm, từ Sơn La về Chương Mỹ để làm lễ báo hỷ cho đám cưới tổ chức trước đó 9 ngày. Niềm vui xen lẫn sự háo hức khi lần đầu tiên ra mắt họ hàng nhà chồng khiến người vợ trẻ mang tâm trạng bâng khuâng. Lễ báo hỷ ấm nồng tình nghĩa diễn ra vào ngày hôm sau (15-3). Cuối ngày, cô dâu mới thở phào nhẹ nhõm khi mọi việc gần như đã xong xuôi.
Cô cùng chồng vào buồng nghỉ khi chuông đồng hồ báo hiệu 12g đêm. Nằm chưa ấm chỗ, hai người nghe tiếng kêu cứu thất thanh từ ngoài sân vọng vào. Nhận ra đó là giọng người bạn thân, anh Thắng chạy ra xem sự thể thì thấy Nguyễn Văn Sáu (SN 1983, người cùng làng) đang cầm bát, đĩa sứ đập vào đầu người bạn. Chưa hiểu chuyện gì xảy ra nhưng anh Thắng từ tốn nói đừng gây nhiễu vì "nhà em có việc" nhưng Sáu không nghe, vẫn lời qua tiếng lại đôi co. Sáu còn nổi máu côn đồ, cầm chai thủy tinh đập nhiều phát vào đầu anh Thắng khiến nạn nhân bị tụ máu não, hôn mê sâu và tử vong sau hai ngày điều trị tại bệnh viện.
Vậy là, chưa đầy 10 ngày được làm vợ, cũng ngần ấy thời gian má ấp, vai kề với chồng, người vợ trẻ đã không còn có được một mái ấm cùng chồng.
Trong ký ức của Quỳnh, ngày cô gặp anh Thắng, anh là một thợ cắt tóc khéo léo, chuyên cần. Sau vài lần ghé quán anh, cô gái Sơn La đã đem lòng yêu chàng trai dưới xuôi lên đây mở hiệu. Qua những cuộc hẹn hò, tìm hiểu, hai người ước hẹn xây hạnh phúc cùng nhau. Một đám cưới ấm áp, đầy nghĩa tình được tổ chức tại Sơn La sau dịp tết Nguyên đán 2009. Cặp vợ chồng trẻ ấy có biết bao dự định cho tương lai, sau đám cưới cô dâu sẽ đi học nghề cắt tóc để mở một hiệu thật sang trọng. Hai vợ chồng sẽ cùng nhau xây đắp tổ ấm với những đứa con xinh...
Tất cả tan biến trong tích tắc. Ngày sự việc đau lòng xảy ra, người vợ trẻ chưa hiểu rõ phong tục quê chồng, vẫn nằm trong buồng. Chỉ đến khi, nghe mọi người hét lên: "Thắng ơi"!, Quỳnh cuống quýt chạy ra thì anh Thắng, chồng chị đã nằm đó với máu và mảnh vỡ của thủy tinh. Đôi mắt anh đờ đẫn, cơ thể anh mềm nhũn nhưng anh vẫn kịp cầm đôi bàn tay ấm áp của cô như muốn nói điều gì... Người vợ trẻ không kịp hiểu rõ chuyện, cô không tin vào những điều trước mắt.
Tình yêu của cô đối với chồng chưa kịp nở hoa hạnh phúc thì trong chốc lát, sự sống của anh đã quá mong manh. Hai đêm anh nằm cấp cứu tại bệnh viện là hai đêm Quỳnh không dám thở mạnh, chỉ ôm ngực cầu mong sự hồi tỉnh, qua khỏi của chồng. Nhưng rồi, mọi thứ vỡ vụn khi tấm khăn trắng được phủ kín lên cơ thể anh. Thế là, cô dâu 18 tuổi, ngay trong ngày báo hỷ của mình đã trở thành góa phụ tuổi 18. Hình ảnh người vợ trẻ ngồi trên chiếc ghế, nhìn về bàn thờ chồng, nơi ba nén hương đang cháy dở, sao chênh vênh và cay đắng quá.
Ký ức nghẹn lòng
Hỏi thăm đường về nhà anh Ngô Văn Duẩn (SN 1975, Nguyên Khê, Đông Anh, Hà Nội), nạn nhân đã bị tên Nguyễn Kim Dũng (SN 1972, Việt Yên, Bắc Giang) đâm một nhát vào ngực dẫn đến tử vong ngày 13-9-2010 tại cánh đồng Nguyên Khê, người dân chỉ vào ngôi nhà khang trang 4 tầng bên cạnh đường cái lớn. Một người phụ nữ bé nhỏ, thắt khăn tang, nước da ngăm ngăm bước ra "Cho tôi hỏi thăm vợ anh Duẩn"- "Tôi là vợ anh Duẩn đây", người phụ nữ đó cất lời. Giọng nói tỉnh táo, bình tĩnh của chị Nguyễn Thị Lụa khiến người đối diện hiểu rằng chị là người mạnh mẽ. Khi biết tôi đến chia sẻ với gia đình, người phụ nữ ấy nắm tay tôi, dắt vào phòng ngủ, nơi lưu biết bao dấu yêu của vợ chồng chị.
Chị kể, chị và anh Duẩn yêu nhau lắm. Anh ấy đẹp trai, cao to, có duyên và nhiều tài lẻ, còn chị là người phụ nữ nhỏ nhắn, yếu đuối. Anh chị đến với nhau đã 12 năm nhưng đến tận hôm nay, hai người luôn vẹn nguyên một tình yêu thương nồng đượm. Nói với tôi, chị da diết kể về những đức tính tốt của chồng lúc anh còn sống. Ánh mắt chị nồng nàn khi nhìn anh qua khung hình để trang trọng trong tủ kính. Tôi thầm cảm phục sự mạnh mẽ của chị. Hiếm thấy người vợ nào có thể tỉnh táo trước sự mất mát lớn lao được như thế. Bất chợt, người phụ nữ ấy hét lên một tiếng chói tai rồi ngồi bần thần đếm đốt ngón tay.
Thì ra, từ hôm chồng chị mất đến giờ, thần kinh chị trở nên bất ổn. Chị đang sống bằng những hoài niệm đẹp đẽ về anh. Chỉ khi nghĩ về anh, chị mới có thể vững vàng, đằm mình như thế. Cũng phải thôi. Bởi khi nghe tin chồng bị nạn, chị lập cập đi xe máy đến hiện trường tận mắt chứng kiến, máu ròng ròng chảy từ người anh xuống thành một bãi rộng bên cạnh ruộng lúa đang trổ hạt. Đó cũng là hình ảnh cuối cùng của chị về người chồng rất đỗi thương yêu của mình.
Nghe người nhà kể, ngày gia đình, bè bạn đưa anh Duẩn về nơi an nghỉ cuối cùng, cơn mưa nặng hạt như tiếc thương người đàn ông phận mỏng đó. Chị Lụa bị kích động mạnh, nhất quyết đòi tiễn đưa anh. Trời mưa, chị đi chân đất, theo sau quan tài. Chị không khóc mà chỉ cười và hát. Chị hát những bài mà anh thích. Rồi chị nói to bằng những đoạn hội thoại cùng chồng. Chị còn hét lên những lời yêu thương cùng người chồng quá cố: "Anh Duẩn ơi!Em yêu anh vô cùng!", đó là những lời mà khi còn sống, chị chả dám thổ lộ cùng chồng mỗi buổi sớm mai thức dậy vì "ngượng lắm". Giờ thì, chị không thể trực tiếp nói những lời tận đáy lòng, đầy sự tha thiết với chồng được nữa.
Ngồi bên chị, chị nắm tay tôi thật chặt, như thể đang níu lại những sợi yêu thương cùng chồng. Mắt chị đăm đắm nhìn về khoảng xa xăm miền ký ức. Chị cười, rồi khóc như những đợt ý nghĩ xen kẽ giữa quá khứ và thực tại. Chị cầu xin mọi người xung quanh hãy nghe chị kể về anh. Lặng lẽ ngồi bên chị, lắng nghe chị nói, nhiều người không ngăn nổi những giọt nước mắt.
Chẳng gì có thể so sánh được với sự mất mát. Chỉ biết rằng, những giọt nước mắt của người phụ nữ, người vợ yêu chồng tuôn rơi đến khi cạn kiệt. Cũng như tình yêu của các chị dành cho chồng khó lòng diễn tả bằng lời. Mãi mãi tình yêu tốt đẹp đó dành trọn vẹn cho chồng. Nếu người chồng ra đi đớn đau, oan ức và đột ngột thì nỗi lòng người vợ cũng đau đớn khôn nguôi. Mới hay, trong cuộc sống bộn bề, nhiều toan tính này, sự trọn vẹn, đủ đầy của mỗi con người, mỗi gia đình có giá trị biết bao! Chớ có coi thường những xích mích, dù là nhỏ.
Theo Pháp luật xã hội
Vụ án cả gia đình tham gia giết người Nỗi đau của gia đình anh Hải. Chỉ vì tranh cãi xung quanh quyền sở hữu một khúc gỗ, vợ chồng ông Lê Văn Quang (ở Hương Khê, Hà Tĩnh) cùng con trai và 3 đối tượng khác đã tiến hành một cuộc tàn sát dã man khiến anh Trần Thanh Hải chết không toàn thây, con trai anh Hải may mắn thoát...