3 năm yêu nhau nhưng chưa bao giờ làm “chuyện ấy” thực sự
3 năm yêu nhau nhưng số lần anh gạ gẫm người yêu chỉ đếm trên đầu ngón tay. Cả 3 lần anh gạ gẫm, chúng tôi cũng chỉ “yêu” bên ngoài mà chưa bao giờ “yêu” thực sự cả.
Ảnh minh họa
Là con gái, thú thực khi phải ngồi viết ra những điều này, bản thân tôi cũng thấy thế nào ấy và không hài lòng về cách nghĩ của mình. Nhưng nói thật, tôi không làm sao gạt nó ra khỏi đầu tôi được.
Trong khi những đứa bạn thân của tôi thì đều đã “qua đêm” với người mình yêu. Chúng vẫn thường tụm hai tụm ba đến nhà tôi tập trung và buôn chuyện về chuyện ngủ với bạn trai cảm giác như thế nào. Mỗi lúc như thế, 2 con bạn thân đều quay ngoắt sang hỏi tôi: “Thế còn chuyện của bọn mày như thế nào? Lần đầu tiên 2 anh chị làm chuyện ấy ở công viên hay trong nhà nghỉ?”. Trước những câu hỏi hồn nhiên nhưng vô cùng hóc búa ấy, tôi vừa lảng tránh vừa cười đùa bảo: “Tình yêu của chúng tao trong trắng vô ngần lắm. Chúng tao chưa bao giờ để chuyện ấy xảy ra cả. Cũng không có chuyện làm chuyện ấy ở công viên hay nhà nghỉ hết!”.
Nghe tôi nói vậy, lúc trước những đứa bạn thân vẫn cứ tưởng tôi nói đùa không chịu kể và chia sẻ cho bọn nó biết. Nhưng thực tình, giữa 2 chúng tôi đâu hề có chuyện ấy xảy ra nên tôi cũng không thể mường tượng ra được mà có thể kể với lũ bạn thân cả.
Video đang HOT
Chỉ còn 2 tháng nữa là kỷ niệm 3 năm ngày chúng tôi yêu nhau, nhưng nếu tính kỹ ra thì số lần anh gạ gẫm tôi làm chuyện ấy chỉ tính trên đầu ngón tay. Tôi nhớ, lần đầu tiên anh gạ gẫm chuyện này là khi chúng tôi yêu nhau được khoảng 1 năm. Hôm đó là sinh nhật tôi. Nhưng là con gái, dù có yêu và đầy ham muốn khi ở bên người yêu, tôi vẫn phải tỉnh táo nói lời từ chối chuyện này. Tôi sợ, tôi sẽ dính bầu. Tôi sợ khi anh đã chiếm đoạt được cơ thể tôi rồi, anh sẽ nhanh chóng chán tôi. Và trước những lý do tôi đưa ra, anh lẳng lặng không nói gì và ôm chặt tôi vào lòng. Lúc ấy, tôi cảm thấy thật may mắn khi gặp được một người con trai yêu tôi thật lòng, tôn trọng ý kiến của tôi.
Lần gạ gẫm thứ 2 của anh là lần 2 anh chúng tôi đi ăn cưới bạn về khuya, khi cuộc tình của chúng tôi đã được khoảng gần 2 năm. Lúc ấy đã 11h đêm mà xe máy của anh lại bị hỏng giữa đường. Đoạn đường về nhà tôi và anh cũng phải còn cách xa đó 10km nữa. Lúc ấy cũng không có hàng sửa xe máy nào nữa. Anh nói có lẽ chúng mình phải thuê nhà nghỉ để ngủ lại thôi vì xe hỏng mất rồi. Vì yêu nhau đã lâu nên tôi cũng đồng ý. Thế là 2 chúng tôi tạt vào một nhà nghỉ ở ngay bên đường và thuê 1 phòng. Sau khi 2 chúng tôi đi ăn khuya về, chúng tôi lên phòng tắm giặt. Trong khi tôi tắm, anh vẫn ngồi xem ti vi và đợi. Khi từ nhà tắm bước ra, anh ngước nhìn tôi với cái nhìn đắm đuối.
Anh trao tôi những nụ hôn cuồng nhiệt ngay tại sàn nhà nghỉ. Tôi cũng đê mê trong sự cuồng nhiệt, nóng bỏng của người yêu và nằm trọn trong tay anh mềm mại. Thế nhưng khi thấy đôi tay anh bắt đầu lần mò cởi chiếc cúc áo đầu tiên nơi ngực áo của tôi, tôi đã như sực tỉnh lời mẹ tôi vẫn dạy: “Là con gái, khi yêu đừng bao giờ khôn 3 năm dại 1 giờ con ạ!”. Thế là tôi chồm mình đứng dậy. Anh cũng bảo chúng mình yêu nhau đã lâu rồi, em còn ngại gì mà không “cùng anh”.
Nhưng tôi bảo em yêu và tin anh nhưng em chưa sẵn sàng chuyện này. Vả lại em muốn giữ gìn cho anh đến tận ngày chúng mình kết hôn. Nghe tôi nói vậy, anh lại như lấy lại được bình tĩnh và ngoan ngoãn nghe theo lời tôi. Đêm hôm ấy, chúng tôi cùng ngủ trong một căn phòng nhưng tôi nằm trên giường còn anh nằm dưới sàn.
Lần thứ 3 anh cũng không vượt qua lần gạ gẫm tôi là cách đây khoảng 2 tháng trước khi tình yêu của chúng tôi được 2,5 năm. Lần này là cơ quan anh đi nghỉ mát, anh cũng đăng ký cho tôi đi cùng. Tuy cơ quan anh không đăng ký phòng riêng cho các đôi bạn trẻ như tôi và anh mà đăng ký dãy phòng con gái với dãy phòng con trai riêng nhưng tôi và anh vẫn có nhiều cơ hội ở gần bên nhau nhiều hơn ngày thường. Đây cũng là kỳ nghỉ đầu tiên và dài nhất (7 ngày) hai đứa ở bên nhau. Khi quyết định đi nghỉ cùng anh, tôi đã sẵn sàng chuẩn bị sẽ xảy ra “chuyện ấy”.
Và sự thật đúng như tôi nghĩ. Sau những phút giây ăn uống, tắm biển với nhau, chúng tôi cũng thường hay tách riêng ra đi chơi với người yêu. Tôi và anh cũng quấn quýt lấy nhau không rời. Nhiều lần chúng ôm ấp và hôn nhau nóng bỏng trên bãi biển buổi tối đầy gió lộng và lãng mạn. Có lần, chúng tôi còn gần như còn “yêu” bên ngoài ngay trên bãi biển buổi tối. Nhưng cứ mỗi khi anh sờ soạn và đưa tay đặt lên vùng kín của tôi là những đam mê trong tôi lại ngập ngừng tỉnh giấc. Tôi khẽ đẩy nhẹ tay anh ra khi khả năng chống cự trong tôi chỉ còn 1%. Nhưng rồi, chính những lúc tôi cuồng nhiệt và sẵn sàng tiến hành chuyện ấy nhất thì anh lại tỉnh táo và dừng lại. Anh bảo anh sẽ giữ cho tôi đến tận ngày cuối cùng.
Với tôi, có một bạn trai như thế cũng khá tốt vì tôi là con gái, dù gì tôi cũng không muốn chuyện ấy xảy ra khi chúng tôi chưa kết hôn. Nhưng các bạn tôi biết chuyện thì cứ chê bai và đàm tiếu rằng hẳn bạn trai tôi phải có vấn đề gì đó mới kiềm chế được những phút ham muốn mãnh liệt nhất như vậy. Nhiều bạn bè của tôi còn ngạc nhiên khi nghe tôi nói rằng gần 3 năm yêu nhau mà 2 chúng tôi chưa bao giờ thực sự tiến hành “chuyện ấy”. Như vậy tình yêu của chúng tôi có bất thường không? Và bạn trai tôi biểu hiện như vậy có quá lạ lẫm không?
Theo Afamily
Con sẽ thôi trách hờn
Con đã biết vì sao mẹ lại dừng ngay ở ngã tư đó. Mẹ bảo con mua giùm người bán tăm dạo mấy bịch tăm tre. Con đang giận mẹ nên lầm lũi bước tới, đến khi ngẩng lên thì con giật thót cả người:
Bạn ấy chắc trạc tuổi con, cái khác là bạn khiếm thị. Bạn nhìn con bằng hai hốc mắt đen ngòm và lấy hàng cho con bằng cánh tay phải bị cụt tới khuỷu tay.
Con trả tiền, lầm lũi bước lên xe. Chỉ trong tích tắc, con đã nhận ra mình là kẻ quá ích kỷ; chỉ biết đòi cái này, muốn cái kia. Con chưa hề nghĩ mình đã làm gì để xứng đáng với tình yêu thương, sự chăm lo của ba mẹ. Mỗi sáng con thức dậy, quần áo đã có mẹ ủi sẵn, bữa điểm tâm đã được dọn lên, ăn xong là có ba đưa con đến trường. Con cần bất cứ thứ gì để phục vụ chuyện học hành, ba mẹ đều đáp ứng cho con.
Thế mà, con lại cho rằng mình là một đứa trẻ bất hạnh; thua sút bạn bè về mọi thứ: Con không được ở biệt thự như bạn Lan, nhà không có xe hơi như bạn Minh, ba không làm chủ tịch quận như bạn Thùy... Con đã quên mất một điều là các bạn ấy nhiều lúc đã rơi nước mắt khi nhìn con được ba mẹ đưa đón, họp phụ huynh, dắt đến nhà sách, vào siêu thị...
Và giờ đây, con lại biết thêm một điều nữa là có bạn bằng tuổi mình đã không được đến trường, không có cơm ngon, không được mặc đẹp mà phải vất vả mưu sinh chỉ với một bàn tay và đôi mắt mù lòa.
Mẹ ơi, con sẽ không đòi mua điện thoại đắt tiền, đồng hồ cao cấp, quần áo hàng hiệu. Con sẽ không bao giờ trách móc, hờn giận, nói những lời khiến ba phải buồn, mẹ phải khóc. Bởi con vừa nhận ra mình là một đứa trẻ hạnh phúc khi con đứng cạnh một mảnh đời bất hạnh... Cảm ơn mẹ đã cho con thấy mình thật nhỏ bé giữa cuộc đời này chứ không phải là "cái rốn của vũ trụ" như con hằng nghĩ...
Theo VNE
Còn ai nữa đâu mà về... Mỗi khi nhắm mắt, tôi lại thấy gương mặt hiền từ của mẹ, giọng nói ấm áp, bàn tay chai sần thô ráp của mẹ... Tất cả những thứ đó, khi mẹ còn, tôi thấy thật bình thường; chỉ khi mẹ mất đi rồi, nó mới trở thành hoài niệm làm buốt nhói trái tim. Bà xã hay nói tôi thật là lẩm...