3 năm tôi “nhặt” được 2 đứa con rơi của chồng
Ngạc nhiên tôi vội chạy lại nhìn hai người khách “không mời”. Đó là một người phụ nữ nhìn bên ngoài chắc lớn hơn tôi khoảng vài tuổi, tay dắt theo một bé trai chừng 3 – 4 tuổi.
Từ ngày còn yêu nhau tôi đã biết anh có tính trăng gió, nhưng phải công nhận là anh rất khéo miệng và luôn biết cách “hối lỗi” rất thành khẩn, tội nghiệp nên tôi chẳng khi nào giận anh được lâu. Yêu nhau chưa đầy hai năm thì cưới, nhưng nếu nhớ không lầm, trước khi cưới cũng phải đến hơn năm lần, anh “nhận lỗi” với tôi về chuyện trót “say nắng”. Ngày chúng tôi quyết định cưới nhau, ba mẹ tôi và nhất là anh trai tôi, phản đối kịch liệt. Ở nhà tôi, ba mẹ rất tôn trọng con cái nên dù không có cảm tình và đồng ý anh một chút nào nhưng ba mẹ tôi không cấm đoán, chỉ phân tích cho con hiểu.
Tôi toàn đón tiếp những vị khách không mời.
Đến bây giờ thì cũng chẳng biết tình yêu của tôi đối với anh khi ấy lớn đến mức nào, hay vì tôi là tuýp người an phận, nhu nhược, không muốn thay đổi nên đám cưới của chúng tôi vẫn diễn ra. Khi con gái đầu lòng của tôi được 2 tuổi, một buổi tối cả gia đình chúng tôi quây quần bên mâm cơm thì chuông cửa reo vang. Anh ra mở cửa rồi đứng sững như trời trồng ngay giữa lối ra vào. Ngạc nhiên tôi vội chạy lại nhìn hai người khách “không mời”. Đó là một người phụ nữ nhìn bên ngoài chắc lớn hơn tôi khoảng vài tuổi, tay dắt theo một bé trai chừng 3 – 4 tuổi.
Anh vẫn đứng lặng, tôi nhìn bé trai và lờ mờ đoán ra câu chuyện bởi khuôn mặt bé khá giống chồng tôi. Tôi mời “hai người khách” vào nhà nhưng người phụ nữ chỉ đứng ngay bậc cửa, nói ngắn gọn “tôi trả con cho chồng chị. Anh ấy ăn ở với tôi trước khi cưới chị, tôi có bầu rồi sinh con, anh ấy bảo để về thu xếp báo với gia đình rồi vào cưới tôi, vậy mà biệt tăm. Tôi tìm mãi mới biết nhà anh chị đấy”. Nói rồi chị quay ngoắt người, đi như chạy, mặc thằng cu con mếu máo nhoài người định chạy theo mẹ.
Tôi dỗ thằng bé vào nhà và tắm rửa, cho nó ăn uống. Tối ấy chồng tôi kể khi vào làm công trình xây dựng ở miền Trung (chồng hơn tôi 7 tuổi và làm kỹ sư xây dựng), anh “trót” đi lại với cô gái chuyên đưa thực phẩm, thuốc lá, bánh kẹo vào bán ở công trường.
Video đang HOT
Khi cô gái có bầu, có thông báo với anh nhưng vì anh “nghe nói” cô ấy cũng có nhiều mối quan hệ khác nên không biết đích xác cái thai ấy có phải của anh hay không. Cùng lúc đó, anh được điều đi giám sát thi công ở một công trình khác nên anh chuyển đi luôn.
Tôi nghe câu chuyện chồng mình kể mà người cứ bồng bềnh như đi trên mây, anh xin tôi tha thứ và thương lấy thằng bé vì nó không có tội tình gì. Ngày hôm sau, tôi đưa thằng bé về ông bà nội, kể rõ ngọn nguồn. Ông bà thương con, xót cháu, nên cũng đành ngậm ngùi “thêm” thành viên mới vào gia đình. Chỉ có bên nhà ngoại tôi là thêm một lần nữa, nhắc lại câu chuyện trước ngày cưới của chúng tôi.
Ba năm sau, khi con trai vào lớp một và con bé lên 5 tuổi, một đêm mưa gió, chồng tôi trở về nhà với bộ dạng thiểu não, quần áo nhàu nhĩ, đầu bù tóc rối. Tưởng chồng say rượu tai nạn ở đâu, tôi rối rít kiểm tra khắp người anh rồi giục chồng đi tắm, thay quần áo. Nào ngờ anh ôm chầm lấy tôi, khóc tu tu rồi nói”em phải cứu anh, ngoài em ra không ai cứu nổi cuộc đời anh lúc này”.
Chẳng hiểu đầu cua tai nheo gì, tôi sốt ruột gắt “có chuyện gì thì nói, khóc thế ai hiểu gì chứ”. Nghe tôi gắt, chồng tôi ngồi sững lại, rồi kể “anh lại trót có con với một cô gái ở công trường. Giờ gia đình cô gái ấy bắt đền, cho anh 2 lựa chọn. Một là đền một khoản tiền lớn để cô gái ấy nuôi con, hai là mang con về nuôi để cô gái ấy còn đi lấy chồng. Thằng bé chỉ mới 17 tháng tuổi”.
Thật lòng nghe câu chuyện của chính chồng mình, nhưng lần này tôi không còn “bồng bềnh” như lần đầu tiên mẹ con thằng bé đến nhà tìm chồng tôi nữa.
Ba đứa trẻ thơ vô tội, ba người đàn bà đều là “nạn nhân” của chồng tôi. Nhưng trong ba người đàn bà ấy, chỉ có mình tôi được danh chính ngôn thuận có cưới, có hỏi đàng hoàng. Nhưng đến nước này thì tôi cũng không còn cần đến cái sự “đàng hoàng” ấy nữa.
Tôi đã biết mình phải làm gì để mẹ con tôi được sống thanh thản.
Theo Khampha
Con trai mới sinh giống người sếp cũ như đúc
Tôi bất giác giật mình nhớ ra trong lần tiếp đối tác, tôi đã uống say và không làm chủ được mình, tôi đã quan hệ với sếp của mình.
Tôi lấy chồng năm 25 tuổi và đã có một gia đình hạnh phúc. Chồng rất yêu thương, chiều chuộng tôi. Tôi cũng là một người sống biết điều nên chưa bao giờ làm phật lòng bố mẹ chồng. Cuộc sống sẽ viên mãn nếu như căn nhà nhỏ của hai vợ chồng tôi có tiếng cười nói của trẻ thơ. Bởi vợ chồng tôi lấy nhau đã được 3 năm rồi những vẫn chưa có kết quả gì.
Hai đứa cũng đã đi khám ở nhiều nơi, chồng tôi bị chứng tinh trùng yếu, nên từ đó càng thương vợ hơn. Tôi cũng thấy được an ủi phần nào. Từ đó, hai vợ chồng cố gắng chạy chữa.
Rồi tới một ngày tôi biết mình mang thai, lại còn là con trai. Khỏi phải nói là cả họ đều mừng khôn xiết, nhất là bố mẹ chồng tôi. Bởi họ mong đứa cháu đích tôn này từ lâu lắm rồi. Còn vợ chồng tôi thì khỏi phải nói, mọi niềm hạnh phúc như vỡ òa. Hai đứa đếm từng ngày, từng ngày, chờ đứa bé chào đời. Rồi cũng tới ngày tôi hạ sinh một bé trai, cả hai họ đều vui mừng, hoan hỉ, đặc biệt là chồng tôi. Nhưng cũng đúng thôi, bởi mấy đời nhà anh, toàn sinh con độc đinh.
Chồng tôi thường ngày hay tính toán chi tiêu, vậy mà khi vợ sinh con trai, anh đã mời tất cả mọi người trong cơ quan ăn uống. Thậm chí, chồng tôi còn định khi nào em bé đầy tháng sẽ đưa về quê mở tiệc rượu thiết đãi cả họ hàng.
Ảnh minh họa: InImages.
Nhưng niềm vui không được tày gang, khi con trai tôi từng ngày đang thay đổi. Mọi người vì quá vui mừng nên không nhận ra điều đó, còn tôi thì thấy thằng bé rất khác. Không có điểm gì giống tôi cả.
Ngồi nhớ lại cái ngày tồi tệ năm ngoái, tôi bất giác giật mình. Đó là lúc tôi đi công tác cùng sếp cũ. Trong một lần tiếp đối tác, tôi đã uống say và không làm chủ được mình, tôi đã quan hệ với sếp của mình. Điều này khiến tôi ăn năn, day dứt và lúc đó đã tự nói với lòng rằng sẽ không bao giờ làm chuyện có lỗi với chồng. Tôi đâu ngờ rằng chỉ lần đó thôi lại gây ra hậu quả như vậy.
Nhìn con càng lớn càng giống sếp cũ của mình, tôi vô cùng sợ hãi. Hàng nghìn câu hỏi quay cuồng trong đầu tôi, tôi không có phút nào được yên.
Ngày đầy tháng của con sắp đến, tôi sẽ phải đối diện như thế nào đây với ánh mắt của họ hàng, khi họ nhìn thấy thằng nhỏ không có điểm nào giống bố. Có lúc tôi đã nghĩ quẩn, hay là cho em bé đi rồi nói dối là bị bắt cóc. Nhưng tôi không làm được. Lòng tôi giờ đây rối hơn tơ vò. Tôi phải làm sao đây?
Theo Afamily
2 năm an phận làm 'con rối tình yêu' trong tay anh Trong suốt thời gian yêu nhau, anh chỉ coi tôi như người lấp chỗ trống, khi nào đau buồn anh lại tìm tới tôi để giải khuây. Tôi vốn là đứa con gái miền Tây, chẳng đẹp gì so với những cô gái khác. Tôi đen, xấu nhưng ngược lại tôi lại có lòng chung thủy. Tôi chờ đợi anh, tôi âm thầm...