3 năm sau ngày dứt áo ra đi, chồng trở về quỳ gối cầu xin đòi gặp con thì nhận được câu nói chát chúa
Trang đẩy bàn tay của chồng cũ ra khỏi người thì anh ta bỗng quỳ sụp dưới chân. Vừa mếu máo, anh ta vừa nói: “Anh van xin em, hãy cho anh gặp con một lát. Suốt những năm vừa qua anh đã biết lỗi của mình rồi”.
Quen nhau từ thời học cấp 3, sau đó chung trường Đại học. Trang và Hải đã cùng nhau trải qua những năm tháng yêu đương thuở học trò rồi quyết định về chung nhà ngay sau khi có việc làm ổn định. Thuở ban đầu, khi cả hai bắt đầu cuộc sống hôn nhân, mọi thứ vẫn là một màu hồng đầy hạnh phúc.
Hải cũng thuộc kiểu đàn ông biết chiều chuộng vợ. Nhất là khi đứa con trai đầu lòng ra đời. Thời điểm đó anh luôn miệng bảo: “Cục cưng giống ba như đúc, thế này lớn lên sát gái phải biết. Đấy, không sát gái mà khiến hoa khôi của trường mê như điếu đổ đòi về chung một nhà à?”. Cuộc sống hôn nhân cứ thế diễn ra khiến Trang chìm đắm trong sự mãn nguyện, hạnh phúc.
Người ta nói đúng, đối với đàn bà, hạnh phúc đôi khi chỉ đơn giản là được sống trong một gia đình ổn định. Vợ chồng tu chí làm ăn, con cái thông minh, khỏe mạnh. Thế nhưng dường như tất cả cũng chỉ là bắt đầu. Cuối cùng cũng đến một ngày Hải thay lòng đổi dạ, hôn nhân bắt đầu rơi vào ngõ cụt không lối thoát.
Chính vào thời điểm con trai đi học lớp 2, Trang đã biết chồng mình có bồ. Có nằm mơ cô cũng không thể tưởng tượng được rằng cô bồ ấy chính là cô giáo chủ nhiệm của con mình. Hóa ra sau những tháng ngày bận rộn công việc không thể đi đón con, họp phụ huynh. Cũng chính là lúc cô tạo điều kiện cho chồng và nhân tình tiếp xúc rồi phải lòng nhau.
Ảnh minh họa.
Thời điểm cô bắt quả tang chồng mình và ả nhân tình đi nhà nghỉ, Trang đã không thể kiềm chế bản thân, cô lao vào ả ta cào cấu, mắng chửi. Nhưng điều khiến cô cả đời không quên đó là giây phút Hải đẩy cô ra xa để che chở cho bồ. Sau cú đẩy mạnh đó, Trang mất đà, ngã xuống sàn, lúc đó nhìn xuống, cả cô và hai người còn lại đều bất ngờ thấy máu chảy ngay dưới chân của cô.
Khi nhập viện Trang mới bàng hoàng biết rằng mình đã bị sảy thai đứa con thứ 2 đang mang trong bụng. Tuy vậy, chồng cô cũng chẳng tỏ ra ăn năn hay có lỗi. Anh lấy lý do tình cảm không còn nên muốn ly dị dù lúc đó Trang vẫn chưa hết bàng hoàng và suy sụp vì những chuyện diễn ra.
Ngày ra tòa ly hôn, Hải nói: “Anh không muốn làm đôi bên khó xử. Anh hết yêu em, tình cảm bây giờ cũng chỉ trên danh nghĩa. Anh với cô ấy là thật lòng, vì anh sai nên anh sẽ bù đắp cho em phần kinh tế. Nếu em không nuôi được con thì để anh nuôi”.
Nghe những từ mà Hải phát ngôn, Trang lặng người đi. Bản thân cô đau 1 thì đứa con trai bé bỏng chỉ vài tuổi sẽ đau 10. Thằng bé tuy còn nhỏ nhưng cũng kịp nhận ra được những chuyện trong gia đình. Bởi cô giáo mà nó yêu quý lại chính là người khiến gia đình của nó tan vỡ, khiến mẹ của nó mất đi đứa con trong bụng.
Sau ngày ra tòa phán quyết, Trang dành quyền nuôi con. Hải và cô bồ đến lấy nốt đồ đạc dọn đi thì thằng bé đang ở trong nhà liền gào lên: “Cô ác lắm, sao cô lại cướp đi gia đình của cháu. Cô nhất định sẽ gặp quả báo. Còn bố, tại sao lại bỏ lại mẹ con?”.
Thấy con nói vậy, Hải chẳng nói chẳng rằng, gạt tay con ra rồi cùng cô bồ rời khỏi nhà. Trong giây phút đó, Trang chỉ còn lại sự căm hận đối với người chồng bội bạc. Sau ly hôn, Trang cùng con cũng chuyển khỏi nhà, chuyển trường cho con rồi cắt đứt liên lạc với chồng cũ. Về phía Hải, anh ta cũng chẳng thấy gửi tiền chu cấp cho vợ cũ như lời cam kết trước tòa.
Nhưng Trang cũng chẳng cần vài đồng bạc của anh ta. Bởi vì cô cũng chẳng muốn phải dính dáng đến một người đàn ông đã cạn tình cạn nghĩa. Hơn 3 năm trôi qua, cuộc sống của Trang đang yên bình trở lại thì một ngày nọ, cô nhận được cuộc điện thoại lạ. Đến khi nghe rồi cô mới biết đó là chồng cũ. Anh ta cầu xin được gặp lại đứa con trai của mình.
Video đang HOT
Trang nhất quyết cự tuyệt rồi lạnh lùng cúp máy. Đến khi gặp được bạn bè cũ thì mới biết ả nhân tình của chồng bị vô sinh. Ả ta sợ chồng cũ của Trang ngoại tình nên ngày đêm ghen tuông, theo dõi như canh tù nhân. Sau đó còn muốn Hải phải triệt sản để yên tâm không sợ anh ngoại tình.
Nghe xong chuyện, Trang bỗng thấy khinh bỉ vô cùng. Trong đầu thầm nghĩ “chắc không có con được nên mới nhớ đến đứa con mình đã bỏ rơi”. Thật đúng là trời có mắt, đến cuối cùng thì những kẻ làm chuyện xấu cũng chẳng có được hạnh phúc của mình.
Ảnh minh họa.
Tối đó Trang về nhà, chuẩn bị bữa cơm muộn thì thấy chuông cửa. Vừa mở ra thì đã thấy chồng cũ đứng đó với rất nhiều quà và đồ chơi trên tay. Vừa thấy vợ cũ, Hải liền vui mừng nắm lấy tay cô.
Trước phản ứng đó, Trang gạt bàn tay của chồng cũ ra khỏi người. Sau hành động đó thì anh ta bỗng quỳ sụp dưới chân. Vừa mếu máo, anh ta vừa nói: “Anh van xin em, hãy cho anh gặp con một lát. Suốt những năm vừa qua anh đã biết lỗi của mình rồi”…
Trang chưa kịp đáp lời thì đứa con trai chạy ra: “Bố đấy à, bố tìm mẹ con với con có việc gì không vậy? Nếu vì hàn gắn thì không bao giờ. Con cũng chẳng có gì để nói với bố cả! Hiện tại hai mẹ con con đều rất hạnh phúc. Tốt nhất bố đừng làm phiền”.
Đứa bé nói xong liền quay trở vào không nhìn Hải bất kỳ một lần nào nữa. Trang cũng cười đáp: “Anh thấy đấy, ý của thằng bé cũng là ý của tôi. Mời anh về cho”. Nói rồi Trang đóng sầm cửa lại, mặc chồng cũ thần thờ ngồi sụp xuống trước nhà.
Theo afamily.vn
"Thôi, mùng 8/3 đàn ông kêu than làm gì, một nửa thế giới là phụ nữ mà!"
Mùng 8/3 thì cũng chỉ là một ngày có 24 tiếng thôi nhưng tôi đã giải quyết cả một núi việc.
Mùng 8/3 à, trời ơi, mệt quá, nhưng đó là vinh dự, không phải trách nhiệm nặng nề, cho mỗi người đàn ông.
Vợ, con gái, mẹ, mẹ vợ, cô giáo của con, chị em cơ quan, phụ nữ Công đoàn, hội bạn đại học, hội bạn cấp 3... làm sao chạy show hết đây?
"Tuần này như nào anh ơi, có đá không em đặt sân..."
"Thôi thôi chú ơi, tuần này đội bóng tạm nghỉ, anh em đi về làm nghĩa vụ với vợ, thằng nào chưa người yêu thì đi với người yêu. Tennis cũng hủy sân, nghỉ đánh nhé... ".
"Ơ, chán thế anh, tuần có ngày thể thao mà lại nghỉ à".
"Chứ sao nữa, bọn chú thanh niên chưa vợ còn rảnh chứ như bọn anh giờ bận lắm".
Vừa dứt điện thoại của chiến hữu thì lại tiếp anh chàng trong công ty.
"Anh ơi, chị em phòng mình thế nào nhỉ?"
"Ừ, rồi, các chú cứ lo đi, đặt bàn ở quán nào đấy liên hoan buổi trưa, xong rồi hát hò chút rồi lại về làm việc, làm buổi trưa nhé, tối chị em còn về với chồng con. Hoa hoét các chú cứ trích quỹ phòng, ăn uống thì anh em "cam-pu-chia", anh cứ tình nguyện góp 3 triệu nhé. Rồi, rồi, thế nhé".
Chạy show mệt quá các ông ạ. (Ảnh minh họa)
Vừa cúp máy định uống ngụm nước thì lại được điện của bạn cấp 3.
"Ông ơi, mùng 8/3 này anh em tổ chức cho chị em nhé, tôi mời cả cô giáo chủ nhiệm rồi đấy. Ông nhớ qua đấy nhé, lớp mình họp mặt luôn, đừng có vắng đấy, mấy anh em cả lớp đi đủ hết đấy".
"Rồi, rồi, cứ nhắn thời gian địa điểm tôi chạy qua nhé".
Rồi đến tiếng vợ gọi...
"Anh ơi thôi mai anh tranh thủ qua lớp của con nhé, anh làm bó hoa chúc mừng cô giáo của con nhé, em bận đi với chị em cơ quan. Với cả xong anh chạy qua lớp con bé con nữa nhé, lớp con bé con nhà mình 2 cô, anh nhớ đấy, tặng hoa các cô nhé, quà em chuẩn bị đầy đủ rồi đấy, năm nay để bố đến chúc mừng các cô đi, năm nào mẹ cũng lo cho hết rồi".
Vừa cúp được máy thì sếp gọi qua máy bàn.
"Việc anh giao chú triển khai đến đâu rồi đấy, nhớ tiến độ, rồi báo cáo anh. À, chú đi cùng anh chút nhé, 8/3 cũng phải làm bó hoa sang bên đối tác, cho nó chu đáo tí, bên đấy lãnh đạo toàn là nữ, chỗ bà Hiền ấy, tí chú qua anh rồi anh em đi nhé...".
"Dạ vâng sếp ơi...".
Ôi dời ôi là dời, ngày 8/3 nó cũng chỉ là 1 ngày có 24h thôi mà, như này thì biết chạy show làm sao. Rồi thì còn mẹ, mẹ vợ, cả con em vợ nữa, cũng phải đầy đủ... Chờ tí tôi liệt kê xem có quên ai không, chứ lỡ quên là toi các anh em ạ.
Mệt nhất là gấu nhà, các cụ nhỉ. Năm trước nữa em tặng bó hoa, thỏi son, về vợ em bảo: "Bố nó cứ bày vẽ, hoa hoét mua rõ tốn tiền rồi lại vứt đi, son này thì em dùng không hợp, nhưng thôi cũng cảm ơn bố nó nhé".
Rút kinh nghiệm, năm ngoái em đưa cả nhà đi ăn, về vợ lại bảo "Chồng gì rõ chán, chả lãng mạn tí nào cả". Quần áo mỹ phẩm giày dép thì em nào biết vợ em nó ưng cái gì, chả lẽ lại cứ chuyển tiền vào tài khoản cho xong.
Rồi lại cả con gái nữa, năm ngoái con gái em đã bảo "Bố lúc nào, dịp gì cũng chỉ tặng con gấu bông, con chả chơi gấu bông nữa đâu".
Rồi cô giáo của con, gì chứ có khi bận quá vợ còn quên chứ cô giáo của con thì không được quên, cô chăm con như thế, dạy dỗ con như thế, ai lại 8/3 lại quên không tặng bó hoa chúc mừng cô.
Chị em trong văn phòng cũng phải chu đáo, không rồi lại mang tiếng anh em đồng nghiệp toàn thanh niên hoi không biết ga lăng với phụ nữ.
Đấy là vinh dự chứ không phải trách nhiệm. (Ảnh minh họa)
Từ ngày có cái "Phây", bạn bè bao năm chẳng gặp lại nhau, nhưng tình bạn thời thơ ấu từ ngày cắp sách tới trường là vô cùng trong sáng, quý mến nhau lắm. Thế là trên Phây lớp, thỉnh thoảng lại có một "tút" là tụ họp đi anh em ơi, thế là lại tụ họp thôi. 8/3 không lẽ để cái bọn con gái lớp mình chẳng nhận được cái lời chúc gì, anh em lại tổ chức cho chị em.
Loanh quanh hoa, quà tặng, liên hoan từ nhà ra ngõ, từ vợ đến chị em cơ quan, đến hội những người yêu cũ, chạy show mệt quá các ông ạ...
Nhưng mà thôi, kêu than gì, một nửa thế giới là phụ nữ, phụ nữ là để yêu thương, dù có chút mệt nhưng mà đem lại niềm vui hạnh phúc cho chị em thì đấy là vinh dự chứ không phải trách nhiệm.
Còn đang lâng lâng vừa đi liên hoan cơ quan về, dắt xe vào nhà thì bác Mai hàng xóm chạy qua: "Này cháu, tổ dân phố tối nay tổ chức cho chị em phụ nữ, cũng chả có gì đâu, gọi là liên hoan ngọt bánh kẹo thôi, tối cháu qua nhà văn hóa tổ dân phố mình nhé".
"Dạ vâng cô ơi, tổ dân phố mình vui vẻ đoàn kết quá, tối cháu chạy qua ạ...". May mà cũng hết ngày 8/3 rồi.
Theo afamily.vn
Chồng vô tâm sao cứ mãi đòi hỏi vợ phải tận tâm? Đàn ông luôn vô tâm, chỉ biết nghĩ cho mình, vậy tại sao lại đòi vợ phải tận tâm vì mình? Có bao giờ đàn ông chịu hiểu cho người phụ nữ bên cạnh mình chưa? Có bao giờ cánh mày râu thử có tâm với vợ một lần chưa? Nếu chưa, tại sao các anh đòi vợ phải tận tụy, hy sinh...