3 năm sau khi bị cướp bạn trai, tôi lại trở thành kẻ thứ ba trong cuộc tình ngang trái
Tôi đã từng hận cô ta tới tận xương tủy khi đang tâm xen vào chuyện tình giữa tôi và người bạn trai yêu tới hơn 4 năm. Nhưng giờ, chính tôi lại trở thành kẻ thứ ba…
Tôi không hiểu, giữa tôi và cô ta có nợ nần gì nhau từ kiếp trước mà kiếp này lại oan trái nhiều đến vậy. Thực sự có nằm mơ tôi cũng không nghĩ tôi lại vướng phải cô ta thêm một lần nữa. Có lẽ, nếu không phải vì cô ta, thì tôi sẽ từ bỏ cái ý định giành lấy anh về phía mình. Nhưng chính vì cái quá khứ đớn đau mà cô ta tạo ra cho tôi, thế nên, ngày hôm nay, tôi quyết tâm đòi lại.
3 năm trước, tôi phải trải qua một cú sốc tinh thần quá lớn khi người bạn trai yêu tới hơn 4 năm phản bội. Ngày đó, chúng tôi thậm chí còn tính tới chuyện kết hôn rồi. Vậy mà cuối cùng, anh bỏ tôi để chạy theo một người con gái mới chỉ quen vài tháng. Họ đi du lịch lén lút với nhau, hẹn hò sau lưng tôi. Tới khi tôi phát hiện ra thì đã quá muộn màng.
3 năm trước, tôi phải trải qua một cú sốc tinh thần quá lớn khi người bạn trai yêu tới hơn 4 năm phản bội. (Ảnh minh họa)
Tôi còn nhớ như in, ngày đó, bạn trai đã cảm thấy rất có lỗi với tôi. Anh cũng đã lung lay, định quay về bên tôi nhưng cô ta quá đáo để. Cô ta khiến anh không thể rời xa được. Vậy là, cuộc tình dài lâu, bao năm tôi gìn giữ đã buộc phải chia tay theo cách đầy đớn đau đó.
Mối tình ấy để lại cho tôi nhiều thương tổn, thậm chí là mất niềm tin vào tình yêu. Tôi trốn tránh, xa lánh mọi người, không mở lòng mình ra với ai được nữa. Phải đến hơn 2 năm sau, tôi mới nhẹ lòng đi phần nào.
Thế rồi tôi gặp và yêu một người khác. Anh là đồng nghiệp, làm cùng một công ty với tôi, nhưng khác phòng ban. Sự đĩnh đạc, đàng hoàng và tử tế của anh khiến tôi rung động. Thật ra, đó mới chỉ là tình cảm một phía từ tôi, tôi thấy anh vẫn giữ chút khoảng cách với mình dù tôi biết rõ anh cũng có chút cảm mến.
Tôi yêu thầm anh dù biết anh đã có bạn gái (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Do công việc, tôi và anh tiếp xúc với nhau nhiều hơn nên dần dần tôi thấy anh có vẻ cũng thích thích mình. Đó cũng là lúc tôi quyết định thổ lộ tấm chân tình. Tôi cũng chỉ định nói ra cảm xúc trong lòng mình chứ cũng không muốn bắt ép anh phải đáp lại. Hôm đó, chúng tôi ngồi ở một quán cà phê.
Anh nắm lấy tay tôi xin lỗi: “Thực sự anh cũng có chút tình cảm với em. Giá mà mình gặp nhau sớm hơn, anh nghĩ anh sẽ yêu em. Nhưng hiện tại, anh có bạn gái rồi. Anh và cô ấy cũng đã tính chuyện kết hôn. Anh không thể làm điều gì có lỗi với cô ấy được. Bạn gái đã rất vì anh, tốt với anh… Cô ấy là người tốt lắm, anh không muốn phụ bạc cô ấy”.
Nghe xong, tôi thấy mừng cho anh và cũng mừng cho mình. Mừng vì chuyện tình của anh hạnh phúc và mừng vì mình cũng đã dành tình cảm cho một người tử tế. Tôi đã nghĩ mình sẽ từ bỏ mối tình đơn phương này, chúc phúc cho anh. Nhưng rồi, một bước ngoặt đã xảy đến…
Hơn 1 tuần sau đó, công ty tôi liên hoan. Anh dẫn theo bạn gái trong cuộc vui đó. Tôi chết lặng khi nhìn thấy bạn gái anh chính là kẻ năm xưa đã cướp người yêu của mình. Cô ta nhìn thấy tôi, chột dạ, cả buổi mắt len lét đầy sợ hãi. Thật sự, tôi và cô ta lại có cái duyên nghiệt ngã đến vậy sao?
Thì ra, sau khi cướp được bạn trai cũ của tôi, họ yêu nhau vài tháng rồi chia tay bởi vì cô ta quá lợi dụng. Bạn trai cũ của tôi sau khi nhận ra điều đó, không chịu đựng được thêm nữa nên đã dừng lại. Sau đó vài tháng, cô ta gặp và yêu người đồng nghiệp của tôi bây giờ. Những gì mà cô ta lo lắng cho anh, cung phụng, chu cấp và giúp đỡ anh đều là tiền moi được từ người bạn trai cũ của tôi mà ra.
Tôi chết lặng khi nhìn thấy bạn gái anh chính là kẻ năm xưa đã cướp người yêu của mình. (Ảnh minh họa)
Tôi đã dành hơn 1 tuần để suy nghĩ. Tôi không có ý định làm người thứ 3 khi biết anh có bạn gái, nhưng khi biết người đó là cô ta thì tôi lại muốn làm khác đi. Tôi muốn trả thù, tôi muốn cô ta phải nếm trải cảm giác đau đớn khi bị cướp mất người yêu. Nhưng quan trọng hơn cả là, tôi muốn anh – người đàn ông mà tôi yêu hiện tại nhận ra anh đang yêu phải một kẻ chẳng ra gì. Tôi không muốn anh bị cái vẻ ngoài ngây thơ, non tơ của cô ta đánh lừa.
Tôi biết, mình sẽ bị nhiều người nói là kẻ thứ ba đi phá hoại tình yêu của người khác. Thậm chí tôi sẽ bị chửi rủa như năm xưa tôi từng làm thế với kẻ cướp bạn trai của mình. Nhưng trong tình huống này, tôi không muốn im lặng. Tôi sẽ nói cho anh biết mọi chuyện, sẽ đấu tranh để giành anh về phía mình…
Theo Eva
Quá thương xót cho bản thân, tôi trở thành kẻ thất bại trong tình yêu
Mối tình của tôi chấm dứt, không một kẻ thứ ba, cũng không vì lý do gì to tát. Bởi vốn dĩ đó là thứ tình yêu đến từ một phía và phía còn lại chỉ biết đáp trả bằng chính sự ích kỉ của mình.
Tôi quen anh khi mới chân ướt chân ráo lên Hà Nội, vô tình hai con người lạ lẫm ngồi chung một hàng ghế xe lửa. Khuôn mặt anh đầy đăm chiêu, đôi lông mày nhíu lại như đang chất chứa muộn phiền. Ở anh có sự trưởng thành mà tôi ngưỡng mộ, có sự tin cậy mà tôi luôn ao ước về người bạn trai lý tưởng của mình.
Nhưng đó là tôi của 8 năm trước - một cô tân sinh viên ngốc nghếch và dễ rung động trước một người khác giới. Còn tôi của bây giờ, tuy đã có được tình yêu của anh, nhưng trong lòng lại đầy ắp những tính toán và soi mói. Nhiều khi biết mình sai, nhưng cái bản tính cố chấp không muốn chấp nhận của tôi đã khiến anh chỉ còn biết lẳng lặng quay đầu đầy bất lực.
8 năm trước, tôi đã luôn có cảm giác bất an về tình cảm của mình. (Ảnh minh họa)
Quay trở lại câu chuyện 8 năm trước, sau lần ngồi cạnh nhau trên chuyến tàu hỏa, chúng tôi vô tình gặp lại tại chỗ làm thêm. Thật bất ngờ khi biết được anh lại chính là chủ của quán cà phê đó. Từ ấn tượng đầu tiên, tôi quyết định chủ động theo đuổi anh.
Thế nhưng, khi đã có được anh, tôi bắt đầu thay đổi. Trừ những tranh cãi về cơm áo gạo tiền, thỉnh thoảng tôi cứ khư khư cái cảm giác tiếc nuối về quá khứ. Tại sao tôi luôn là người phải từ bỏ?
Tôi bỏ ngang việc học ở Hà Nội khi anh quyết định chuyển vào Sài Gòn sinh sống, tạm biệt hết lũ bạn và chấp nhận bị gia đình từ mặt để đi theo anh. Còn anh thì làm được gì cho tôi? Trong khi anh nhanh chóng bắt vào nhịp sống mới, tôi vẫn lạc lõng không biết mình sẽ sống thế nào trong những ngày tiếp theo. Thanh xuân của tôi chỉ biết dốc lòng vì anh mà không biết nghĩ cho bản thân. Tôi thực sự cảm thấy hối hận.
Theo dòng suy nghĩ đó, tôi đem mọi tội lỗi trút hết lên anh. Tôi cho rằng những gì mà anh đang có đều là nhờ sự hi sinh của tôi. Lẽ ra tôi có thể tìm được người khác tốt hơn nhưng vì anh mà tôi đã phải đánh đổi hết tất cả. Mỗi lần như vậy, anh đều nhẫn nhịn cho qua chuyện.
Tôi làm như vậy để được cái gì cơ chứ? (Ảnh minh họa)
Luôn cho rằng mình quá thiệt thòi khi yêu anh, tôi quyết định tìm kiếm tình yêu mới để được tận hưởng cảm giác được người khác chiều chuộng, theo đuổi. Anh biết nhưng vẫn làm ngơ, thế nên tôi lại càng được đà lấn tới.
Cho đến một ngày, anh bất ngờ ngỏ lời cầu hôn: "Em sẽ lấy anh chứ?". Tôi không thể tin được vào tai mình. Chuyện tôi qua lại với người khác trong lúc vẫn còn yêu anh đâu phải anh không biết. Chẳng phải anh đã quá chán nản với những lời cằn nhằn, trách móc của tôi hay sao? Rồi tôi lại tự cười chính bản thân mình, không lẽ định yêu anh cả đời mà không nghĩ đến ngày này. Đây có chăng chỉ là chuyện sớm muộn, sao phải bàng hoàng?
Tôi chủ động đến với anh, và cuối cùng cũng là người cự tuyệt anh. Tôi hạnh phúc với lời cầu hôn, xúc động với tình yêu chân thành, biết ơn sự vị tha của anh, nhưng tôi không còn muốn bên anh nữa. Tôi cố vớt vát tự cho mình chút đặc quyền dày vò anh đau khổ. Đến giờ, tôi không rõ là mình có còn yêu anh không, nhưng sự ích kỉ của bản thân đã hoàn toàn chiếm lĩnh con người tôi.
Tôi đã tự biến mình thành kẻ thất bại, thất bại thảm hại trong tình yêu. (Ảnh minh họa)
Tôi biết anh không phải đánh đổi sự nghiệp, gia đình, bạn bè để yêu tôi như tôi đã từng. Tôi hiểu anh yêu tôi bằng tấm chân tình hơn bất kì ai. Nhưng bản tính so đo đã khiến tôi thương xót cho chính mình một cách mù quáng, cố chấp để khiến anh cũng phải nếm trải những đau khổ đó.
Mối tình của tôi chấm dứt, không một kẻ thứ ba, cũng không vì lý do gì to tát. Bởi vốn dĩ đó là thứ tình yêu đến từ một phía và phía còn lại chỉ biết đáp trả bằng chính sự ích kỉ của mình.
Theo Tinmoi24
Hai lần vào khách sạn, bạn trai chỉ ôm tôi ngủ Tôi và bạn trai cùng 23 tuổi, chúng tôi quen nhau được 6 tháng và chính thức yêu nhau được 3 tháng. Yêu nhau được hơn 1 tháng thì cả hai đi chơi tại khu sinh thái, vì quá muộn nên chúng tôi thuê khách sạn ngủ lại mai mới về. ảnh minh họa Trước khi yêu, tôi và anh đều đã trải...