3 năm kể từ ngày cưới, tôi chưa một lần được đặt chân về nhà
Tôi sống hạnh phúc với chồng con, nhưng thú thực chưa một giây yên lòng khi nghĩ đến bố mẹ… Tôi không biết phải làm sao nữa.
Ảnh minh họa
Mọi bi kịch đau lòng đều bắt đầu từ cuộc hôn nhân theo bố mẹ tôi là “không thích hợp” của tôi với chồng.
27 tuổi, tôi có sự nghiệp rất tốt tại một công ty có vốn nước ngoài, trong khi người tôi yêu chỉ là anh công nhân bình thường.
Tôi quen Đức trong lần đi công tác về đêm, đúng lúc anh vừa tan ca làm, đi qua công ty anh thì bị đám thanh niên đi ẩu quệt vào ngã xuống đường. Trời lúc ấy vẫn còn tối mù mịt, không một bóng người. Con gái chân yêu tay mềm lại bị ngã, tôi sợ đến khóc không ra tiếng, chân lại trật khớp, đau không đứng lên được. Cũng vừa lúc đó, Đức xuất hiện, giúp tôi dựng xe, dìu tôi vào lề đường và đưa tôi đi viện.
Quen nhau tình cờ, nghe và hiểu hoàn cảnh nhà anh. Quê Đức ở xa, nhà nghèo nên phải bỏ học đi làm phụ giúp cho cha mẹ. Anh là người tốt bụng, chu đáo, ân cần, cũng vì thế mà tôi đem lòng yêu thương.
Video đang HOT
Thế nhưng tình cảm của chúng tôi vấp phải sự phản đối quyết liệt của bố mẹ. Bố mẹ nói Đức là loại đào mỏ, đũa mốc đòi chòi mâm son, cấm cản tôi đủ đường. Cực chẳng đã, tôi và Đức đã dùng đến nước cuối cùng là có bầu ép cưới. Ai ngờ đâu, mẹ tôi bắt tôi đi phá chứ sống chết không đồng ý.
Ngày tôi xách va ly quần áo ra khỏi nhà cũng là ngày bố mẹ từ mặt, tuyên bố không có đứa con mất nết như tôi.
Chúng tôi về ở với nhau, không đăng ký, không cỗ bàn linh đình. Chỉ có phía nhà anh, bố mẹ làm mấy mâm cơm mời gia đình, họ hàng, điều an ủi duy nhất của tôi là bố mẹ chồng, bố mẹ hiền và thương tôi.
Cưới ở quê xong, tôi và Đức quay trở lại thành phố thuê nhà và làm việc, cũng may cuộc sống hạnh phúc, êm đềm, kinh tế cũng ổn định không phải lo lắng gì. Duy chỉ có điều tôi cứ day dứt mãi không yên đó là bố mẹ tôi, dù đã cố liên lạc nhưng mẹ tôi không nghe máy, mà tôi không dám về nhà.
Tôi sinh con xong, ông bà ngoại vẫn chẳng ngó ngàng. Nhiều khi nghĩ cũng tủi, con có ông có bà đàng hoàng mà không được nhận, tôi cũng thấy trách bố mẹ ghê lắm, sao ông bà có thể cứng rắn với tôi như thế?
Khi con được gần 2 tuổi, bố tôi tai biến phải vào viện, biết tin tôi và chồng đôn đáo chạy vào, tôi đã khóc rất nhiều suốt quãng đường đi. Nhưng đến viện, mẹ vừa nhìn thấy tôi đã tránh mặt không cho gặp. Hôm đó tôi trở về nhà, trong lòng buồn vô cùng mà không biết phải làm sao.
3 năm rồi, từ ngày theo chồng, tôi chưa một lần được đặt chân về nhà. Cháu cũng không được nhận ông bà, giờ bố ốm tôi cũng không được về thăm. Càng nghĩ tôi càng thấy đau lòng, giờ thật sự chẳng biết nên làm gì nữa…
Theo Phunutoday
Bí mật dơ bẩn của người yêu sau 3 năm thăng chức ầm ầm
Tôi cứ ngỡ người yêu mình tài giỏi lắm khi được thăng chức ầm ầm, còn tự hào về cô ấy, ai ngờ đâu...
Ảnh minh họa
Chúng tôi yêu nhau 5 năm rồi, từ khi 2 đứa vừa học xong cấp 3.
Thi đại học nhưng chỉ mình tôi đỗ, em thi trượt nên học trung cấp kế toán. Thực ra tôi nghĩ học trung cấp kế toán xin việc cũng khó, chẳng bằng em học sư phạm còn dễ lo hơn, nhưng em nhất quyết học vì thích nên tôi cũng ủng hộ.
Suốt thời gian đi học xa nhà, tình cảm hai đứa còn tốt đẹp hơn, tôi chỉ mong sao sớm học cho nhanh, có công việc để nhanh làm đám cưới.
Người yêu tôi được cái rất xinh, da trắng mọng và có tài ăn nói.
Em học 2 năm ra trường, sau đó xin vào một công ty xây dựng làm kế toán, thực ra tôi luôn sợ em sẽ khó khăn vì học 2 năm kiến thức cũng chưa nhiều, nhưng ngược lại với lo lắng của tôi, công việc của em có vẻ tiến triển rất tốt.
2 năm sau tôi ra trường, cũng lận đận mãi mới xin được việc nhưng mức lương không cao và còn nhiều cái bất ổn. Lúc này em đã ung dung ở vị trí khá chắc chắn, nghe em kể, mọi thứ đều thuận lợi, nếu cứ thế này, khả năng lớn em có thể lên trưởng phòng. Tôi nghe cũng mừng cho em.
Bẵng đi một thời gian dài, khi chuyện của hai đứa đã khá ổn, tôi cũng tính ra tết làm đám cưới thì nhận được cuộc gọi của một người phụ nữ. Chị ta là vợ của giám đốc nơi em làm việc, hôm gặp mặt, chị ta đã nói hết tất cả mọi chuyện của người yêu tôi và chồng chị ta, bảo tôi đang bị cắm sừng mà không biết.
Tôi nghi hoặc, nhưng khi nhìn đống ảnh trong điện thoại chị ta, rõ từng cảnh bạn gái và sếp đang tay trong tay vào nhà nghỉ thì tôi đã tin thật sự.
Tôi nghĩ mà cay cú vô cùng, về ba mặt một lời vơi người yêu, em thú nhận rồi cầu xin tôi tha thứ, thậm chí còn nói sẽ nghỉ việc ngay. Tôi cũng băn khoăn nhiều lắm. Bạn gái tôi cả nghĩ, chân ướt chân ráo ra trường nên bị anh ta dụ dỗ rồi yếu lòng. Nghĩ thì tôi cũng thương nhưng bảo xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra tôi sợ không làm được.
Theo Phunutoday
Biết lý do chị dâu ép con cùng chết nhưng 3 năm rồi tôi không dám nói vì quá sợ Đã 3 năm trôi qua nhưng mặc cảm tội lỗi trong tôi vẫn chưa hết. Chị dâu tôi đi tới đường cùng là do tôi và do cả mẹ... ảnh minh họa Hôm nay vô tình đọc được bài viết Bí mật trong cuốn nhật kí của người vợ đột ngột tự tử khi vừa sinh con được 7 tháng, tôi bật khóc...