3 năm đi rửa bát thuê, 2 năm đi bán trà đá nuôi người yêu ăn học
Đến khi có địa vị, bước vào giới thượng lưu thì Đạt bắt đầu thay lòng đổi dạ. Ra ngoài xã hội với vẻ đẹp trai hào hoa của mình nên Đạt được rất nhiều cô gái theo đuổi…
Hương xinh đẹp lại đảm đang, dù cô không được học hành nhiều nhưng cũng có nhiều người đàn ông tốt muốn hỏi cưới Hương về làm vợ. Thế nhưng cô từ chối tất cả để tập trung kiếm tiền nuôi Đạt bạn trai cô ăn học thành tài. Để có khoản tiền lớn chu cấp cho Đạt ăn học thì Hương hi sinh tất cả, cô làm đủ mọi nghề từ rửa bát thuê, ô sin theo giờ và sớm tối bán trà đá bên đường. Mỗi tháng được hơn 3 triệu thì Hương chỉ giữ lại cho mình 1 triệu còn lại chuyển hết cho Đạt. Nhiều người nhìn vào cảnh đó hầu hết đều cho rằng Hương mù quáng khi quá tin vào bạn trai.
Thậm chí nhiều người còn nói thẳng là Đạt đang lợi dụng Hương chứ không hề yêu cô. Thế nhưng Hương bỏ mặc tất cả vì suốt mấy năm trời cô và Đạt vẫn hạnh phúc bên nhau. Nhiều khi bị bàn tán nhiều quá thì Hương có chút tủi lòng…Cô cũng biết rõ con gái thanh xuân có hạn, cứ mãi theo đuổi một người thì chỉ có thiệt thân. Chưa kể đến việc Hương lại nhiều hơn Đạt 2 tuổi, chính vì vậy mà nếu lỡ như Đạt có ruồng bỏ Hương thì số cô coi như xong.
- Anh biết em chịu nhiều thiệt thòi…thế nhưng xin em chờ anh đúng 1 năm nữa thôi. Anh hứa đời này sẽ không bao giờ phụ em. Đợi sau khi có công việc ổn định anh sẽ cưới em ngay lập tức.
(Ảnh minh họa.)
Nghe bạn trai nói câu đó thì Hương an tâm hẳn, cô lao đầu vào công việc không biết mệt mỏi để kiếm tiền nuôi bạn trai. Và rồi sau 3 năm đi rửa bát thuê, 2 năm đi bán trà đá chịu bao vất vả thì cuối cùng Hương cũng hãnh diện khi Đạt ra trường với tấm bằng loại ưu và xin vào làm được một công ty lớn với mức lương 20 triệu/tháng.
Cứ tưởng từ đây cuộc sống của Hương chỉ toàn màu hồng, thế nhưng khi nghèo thì không sao. Đến khi có địa vị, bước vào giới thượng lưu thì Đạt bắt đầu thay lòng đổi dạ. Ra ngoài xã hội với vẻ đẹp trai hào hoa của mình nên Đạt được rất nhiều cô gái theo đuổi. Chính vì vậy mà anh bắt đầu chán ngán cô bạn gái quê mùa của mình, so với những cô gái chân dài ở đây thì Hương trông thật thảm hại. Đạt thường xuyên viện cớ để tránh mặt bạn gái, thế nhưng với Hương thì cô hoàn toàn tin tưởng vào bạn trai nên không hay biết rằng mình đang dần đàn mất đi người mà cô dành tất cả tuổi thanh xuân và chịu bao khổ cực.
Thấy bạn trai ít đến gặp mình, nghĩ anh bận nên Hương tranh thủ hầm món canh gà đem đến công ty bồi bổ cho Đạt. Thế nhưng khi vừa thấy Hương đi dép tổ ong, mặc bộ quần áo tầm thường thì anh kéo luôn vào nhà vệ sinh rồi quát.
- Em có biết đây là đâu không mà đến hả? Lỡ như mọi người nhìn thấy thì sao?
- Em xin lỗi, sợ anh mệt nên em có hầm món canh gà cho anh ăn….
- Bây giờ anh đã là người có tiền rồi thì có phải thiếu ăn như trước đâu cơ chứ? Em mang cái món canh này về tự ăn đi…mà lần sau có đến thì kiếm bộ nào tử tế tý nhé. Nhìn em không khác gì mấy bà dọn vệ sinh
Hương lặng lẽ ra về…vì câu nói của bạn trai khiến cô chỉ muốn bật khóc. Hương cảm nhận được sự thay đổi của bạn trai…2 năm qua cô bán trà đá để nuôi Đạt ăn học. Nhưng bây giờ có tiền rồi thì có vẻ như Đạt chán ghét cô. Không dám đối diện với sự thật…Hương tự lừa dối bản thân mình rằng Đạt bận quá nên mới nói nhưng câu như vậy.
Thế nhưng tối ngày hôm đó khi Hương đến gặp Đạt để xin lỗi anh vì việc cô đường đột đến công ty thì bất ngờ cô gặp một cảnh tượng không nên xem. Đạt đang ôm hôn một cô gái trẻ nóng bỏng, giây phút đó Hương đau đến quặn lòng…cô lao đến tát vào mặt Đạt hai cái….
- Này, cái cô nhà quê này…cô làm gì thế hả? Ở đâu ra cái thói tự dưng đến đánh bạn trai tôi hả? _ Cô bồ của Đạt hét lên.
- Bạn trai của cô ư? Vậy cô hãy hỏi anh ta xem đồ nhà quê như tôi là gì của anh ta.
Cô gái nóng bỏng vừa ôm hôn Đạt nồng cháy quay sang hỏi, thế nhưng Đạt chỉ im lặng…
Video đang HOT
(Ảnh minh họa.)
- Anh ta không nói được thì để tôi nói. Tôi chính là bạn gái của anh ta suốt 5 năm qua…_ Hương hét lên.
- Ồ, thì ra cô là cái đứa mà anh Đạt bảo là ô sin của anh ấy đấy hả? Nghe nói 5 năm qua cô vất vả kiếm tiền nuôi anh Đạt ăn học đúng không?
- Đúng vậy. Thế nên cô hãy biến khỏi bạn trai tôi đi.
- Bạn trai á? Thế chắc cô nhầm to rồi, anh Đạt vừa cầu hôn tôi xong đây này. Không lâu nữa chúng tôi sẽ kết hôn. Đúng là 5 năm cô nuôi anh ấy ăn học…nhưng cô thử nhìn lại mình đi. Vừa già vừa quê mùa đâu có xứng với anh ấy. Chỉ có tôi mới xứng ở bên cạnh anh ấy thôi. Có trách thì tự trách cô ngu khi quá tin tưởng người khác đi.
Nghe cô gái tự xưng là vợ sắp cưới của Đạt nói câu đó thì Hương quay sang nhìn Đạt với ánh mắt trách móc.
- Đây là cách mà anh bảo cả đời sẽ không phụ tôi sao? 5 năm qua tôi vì anh…còn anh lại phụ tôi thế này sao?
- Anh xin lỗi….nhưng cô ấy giàu có và xinh đẹp hơn em. Anh sẽ chuyển cho em 100 triệu coi như là phí thanh xuân. Em đừng làm phiền anh nữa.
Chẳng hiểu sao nghe câu đó Hương chỉ bước đi mà không thèm đánh ghen một trận kinh hoàng. Có lẽ cô đã quá đau…cô ngốc thì phải tự chịu…thế nói con gái ngốc lắm cứ yêu là thật lòng chỉ có khổ. Con gái phải tự lập đi…đừng hi sinh nhiều quá cho bất kỳ ai cả….cuộc đời này chỉ nên sống vì người sinh mình ra và người mình sinh ra mà thôi…
An Vy / Theo thể thao Xã hội
4 năm rửa bát thuê nuôi người yêu ăn học, cô gái nhận được lời chia tay đắng ngắt
"Anh có biết như vậy là tàn nhẫn không, 4 năm qua những gì em dành cho anh không phải anh đều nhìn thấy hết sao. Tiền? Những đồng tiền này xứng đáng sao, có lương tâm anh không đối xử như thế!"
Hưng và Mai đều là hai sinh viên có thành tích khá của một trường trung học chuyên của tỉnh, là những cán bộ Đoàn mẫn cán và gương mẫu được thầy cô và bạn bè trong trường quý mến và ngưỡng mộ cũng bởi tình yêu giữa họ.
Tuy nhiên, cuộc sống không phải lúc nào cũng thuận buồm như chúng ta nghĩ. Vừa bước vào năm học đầu tiên của cổng trường đại học thì Hưng có nguy cơ phải nghỉ học giữa chừng bởi bố Hưng tai nạn, nhà cửa phải bán đi hết để kiếm tiền chạy chữa cho bác.
Hưng quyết định sẽ nghỉ học để kiếm việc phụ giúp bố mẹ, anh không thể làm khổ bố mẹ thêm nữa và hơn thế là gia đình anh cũng không thể chu cấp cho anh đi học được nữa.
Hưng bỏ học 2 tuần đi làm phụ việc ở nhà hàng thì Mai biết chuyện. Nhìn thấy người yêu đang bê chồng bát cao còn hơn người anh, lau vội những giọt mồ hôi trên trán thì Mai bật khóc:
- Anh đi học trở lại đi, có chuyện gì chúng mình cùng nhau cố gắng. Anh nỡ từ bỏ ước mơ của mình sao?
- Nhưng anh không thể để bố mẹ khổ thêm nữa, nhà anh hết tiền rồi.
- Em... em sẽ đi làm để anh đi học. Em là con gái không cần học nhiều đâu, em không muốn ước mơ của anh giang dở thế này.
Hưng ôm chặt lấy Mai rồi khóc, giây phút đó như ngừng lại, anh biết rằng cả cuộc đời này mình sẽ không bao giờ tìm được người con gái như Mai. Từ hôm đó Mai quyết định nghỉ học đi làm để lấy tiền nuôi bạn trai ăn học.
(ảnh minh họa)
Hằng ngày, Mai đi làm bưng bê và rửa bát thuê cho quán phở từ 6 giờ sáng tới 10 giờ đêm để nuôi người yêu ăn học. Muốn cho Hưng chú tâm học hành và không bị chuyện gì ảnh hưởng nên cô không tới sống cùng anh, cô không muốn nến hai người gần gũi quá thì dễ dẫn đến chuyện quan hệ.
4 năm trời Hưng sống bằng tiền của người yêu chu cấp. Từ tiền học phí đến nhà trọ, tiền sinh hoạt quần áo trên người của Hưng đều là từ tiền công mà Thủy đi rửa bát thuê mà có được.
Tay cô lúc nào cũng đầy dầu mỡ, nước rửa bát ăn mòn da tay, da chân xót và ngứa vô cùng nhưng cô vẫn không nghỉ một ngày làm nào. Cuối tháng lĩnh lương cô lại đưa hết cho người yêu chỉ để lại một chút chi tiêu cho bản thân mình, nhà chủ thương cho hoàn cảnh của cô nên cho phép cô ở lại trông quán nên cô cũng không cũng mất tiền thuê trọ.
4 năm trời Mai chưa hề biết mua một cái áo mới cho bản thân mình, nhưng cô sẵn sàng vay tiền mua máy tính rồi điện thoại cho người yêu sau đó lại cố gắng làm thêm để trả nợ. Những tưởng sự hi sinh của Thủy sẽ được đền đáp khi ngày Hưng ra trường đã cận kề, nhưng đời đúng là không như mơ.
Hôm Hưng bảo vệ khóa luận đạt số điểm xuất sắc, Mai cảm thấy cuộc đời mình vô cùng mãn nguyện, cuối cùng thì cô cũng hoàn thành lời hứa với anh rồi. Cô mong đến ngày Hưng tìm được việc để hai người có thể nắm tay nhau về chung một nhà như ước mơ bấy lâu.
Bỗng, có một hôm đang đi chạy việc cho nhà chủ, Mai sững sờ khi nhìn thấy một dáng hình rất quen thuộc, anh đang tay trong tay với một cô gái khác, nhìn họ rất tình tứ. Mai không dám cất tiếng gọi anh, cô nhìn quần áo trên người mình rồi nhìn sang cô gái kia.
Tối hôm đó, Hưng nói với Mai có việc gấp nên cô xin phép nhà chủ được tan làm sớm rồi đi chợ chuẩn bị rất nhiều món ăn mà Hưng thích ăn để nấu cho anh ăn. Cô muốn đề cập chuyện cưới xin với anh vì dù sao anh cũng đã ổn định được việc làm rồi. Nào ngờ,
- Anh có chuyện muốn nói với em...
- Vâng anh, em cũng có chuyện muốn nói với anh đây, anh nói trước đi.
- Anh... anh xin lỗi, anh nghĩ là chúng mình không còn hợp nhau. Chúng mình chia tay thôi em
- Ơ... Anh nói gì kì cục thế. Anh đang đùa em đúng không?
- Không, anh không đùa, đấy là sự thật. Anh cảm thấy chúng ta không còn phù hợp với nhau nữa rồi. Thời gian qua cám ơn em.
- Anh sẽ trả lại tiền học của 4 năm qua cho em. Chỉ xin em chia tay với anh.
- Anh có biết như vậy là tàn nhẫn lắm không, 4 năm qua những gì em dành cho anh không phải anh đều nhìn thấy hết sao.
- Tiền? Những đồng tiền này đáng sao, nếu còn có lương tâm anh cũng không đối xử với em như thế!
(anh minh hoa)
- Thế bây giờ em muốn thế nào mới chịu chia tay. Hay em muốn nhiều tiền hơn, được thôi, anh có thể cho em hơn, coi như là cái giá cho tuổi thanh xuân của em đi.
Nói rồi, Hưng cầm một xấp tiền dúi vào tay Mai. Mai cầm tập tiền đó lên, nước mắt rơi lã chã:
- Tôi không ngờ anh lại đối xử với tôi như thế. Tiền này, anh cầm đi. Tôi không cần những đồng tiền dơ bẩn này.
Mai ném trả tập tiền vào mặt Hưng rồi chạy ra khỏi căn nhà đó. Cô không muốn nhìn thấy bộ mặt của anh thêm giây phút nào nữa. Tình yêu của Mai dành cho Hưng coi như chấm dứt từ đây, cô nghẹn ngào.
Nhìn mình trong gương, Mai thấy mình bây giờ sao già nua và xấu xí thế, thời gian qua cô đã để quên bản thân mình ở đâu rồi, thảo nào Hưng lại bỏ rơi cô để chạy theo tiền tài. Đến cô bây giờ còn ghét bỏ chính mình nữa là.
Một tháng sau, Mai nghe tin Hưng cưới, cô dâu chính là con gái của giám đốc công ty nơi Hưng làm việc. Cô cười nhạt, hóa ra, người hôm đó lại chính là con gái của giám đốc. Hóa ra, anh ta bỏ cô vì muốn thành con rể của gia đình giàu có, muốn một bước lên trời sao.
Mai nắm chặt tay tự hứa với bản thân mình nhất định sẽ không để anh ta sống yên. Cô muốn anh ta trả giá cho những gì mình đã làm. Cô lên trường đăng ký nhập học lại, cô muốn tìm lại khoảng thời gian đã mất của chính mình.
5 năm trôi qua, Mai bây giờ đã trở thành trưởng phòng của một tập đoàn tài chính lớn, cô cuối cùng cũng trở nên xinh đẹp, giỏi giang và trưởng thành hơn xưa rất nhiều nhưng trong đầu vẫn luôn khắc sâu sự căm ghét với Hưng.
Cô điều tra được công ty của gia đình Hưng đang gặp khó khăn trong vấn đề vốn đang muốn tìm kiếm nhà đầu tư. Mai đồng ý đầu tư cho công ty anh nhưng thực chất là muốn anh nợ nần chồng chất phải đến tìm cô.
Quả đúng như Mai đã dự định, công ty của Hưng không thể xoay kịp vốn trả hợp đồng cho công ty Mai nên bây giờ Hưng muốn gặp cô để xin gia hạn thêm chút thời gian.
Nhìn thấy Mai, Hưng chết sững, anh mãi mới nhận ra người con gái ở bên anh suốt 4 năm qua với cô gái mạnh mẽ, thành đạt đang đứng kia là cùng một người. Anh không ngờ cũng có ngày mình quỳ xuống để van xin cô. Mai nhìn anh, cười nhạt "Cái giá của tuổi thanh xuân đó, anh không trả nổi đâu!"
Công ty Hưng phá sản, gia đình anh bỗng chốc trở nên nghèo khó, Mai cảm thấy cuối cùng sóng gió trong lòng cô cũng dừng rồi.
Windy / Theo Thể thao Xã hội
Sau 6 năm nuôi người yêu nghèo ăn học và đây là thứ duy nhất tôi nhận được từ anh Tôi sững sờ trước tin này, nghe nói thời gian rất gấp, anh chuẩn bị đi trong tuần này nên tôi chạy đến chỗ trọ của anh để hỏi rõ tình hình. Ai ngờ đến nơi, Thuấn đã chìa ra cho tôi một cái thiệp... ảnh minh họa Thuấn xuất thân từ một gia đình nghèo, quê anh chẳng có gì mà theo...