3 năm chung sống tôi mới biết mình chỉ là vợ hờ
Tôi và anh quen nhau trong một lần hai bên công ty trở thành đối tác, sau nhiều lần hợp tác trong công việc tôi và anh dần nhận ra nhiều điểm chung ở đối phương. Chúng tôi không ngần ngại tiến xa hơn trong mối quan hệ của cả hai. Anh là trai chưa vợ tôi gái chưa chồng, tôi nhanh chóng chuyển về sống cùng anh.
Tôi cũng có tính đến chuyện hôn nhân nhưng anh nói khi nào kinh tế vững hơn thì mới tính, sau một lần chủ quan nên tôi không may dính bầu. Chúng tôi quyết định sẽ giữ và sinh con, anh hỏi cưới tôi trong giây phút tôi đang lo sợ về danh dự của người phụ nữ. Tuy nhiên anh nói bố mẹ anh già yếu ở quê không đi xa được, nên chỉ có mình anh với vài người họ hàng có mặt trong đám cưới. Nhưng kết hôn không đồng nghĩa với việc chúng tôi sẽ đăng kí kết hôn, tôi cũng băn khoăn và hơi nghi ngờ không hiểu lý do vì sao anh không chịu đi đăng kí kết hôn. Nhưng sau đó vì chuyện coi cái nên cũng quên bẵng đi.
Chúng tôi cứ sống với nhau như vậy, mọi chuyện diễn ra êm đềm và lặng lẽ nếu như không có cái ngày định mệnh ấy. Đang cùng con vui đùa trước sân, tôi thấy một người phụ nữ dắt theo hai đứa nhỏ, một trai một gái có vẻ vừa từ quê lên. Người phụ nữ ngơ ngác bần thần đứng trước cổng nhà tôi.
-Chị hỏi ai ạ?
-Xin lỗi đây có phải nhà anh Vinh không ạ?
-Vâng đúng rồi, chị hỏi chồng tôi có việc gì?
Video đang HOT
Người phụ nữ ngần ngại cúi đầu, nước mắt rơi trên khuôn mặt khắc khổ của chị, tôi quay sang hai đứa con với đôi mắt ngây thơ, nhưng nhìn chúng có vẻ không được lo đủ. Người phụ nữ nói trong nghẹn ngào.
-Tôi đến gặp chồng mình
Tôi như chết đứng trong giây phút đây, tôi buông rơi bàn tay bé nhỏ của con mình. Bước đến trước cổng nhà, tôi mở cửa cho chị vào. Nhìn chị tôi có thể thấy đây là một người phụ nữ tần tảo quanh năm chỉ biết đến ruộng vườn và con cái, hai đứa bé sau khi được tôi đưa cho đồ ăn vặt thì ngồi ăn ngon lành. Sau khi vào nhà tôi vẫn chưa hết bàng hoàng ngỡ ngàng trước câu nói của chị.
-Mọi chuyện rốt cuộc là thế nào chị có thể nói cho tôi nghe rõ sự tình không? Tôi nói trong âm vực run run và trầm uất.
-Tôi và anh ấy được hai bên gia đình mai sau đó tôi được gả cho anh, lấy nhau được 2 năm tôi sinh được hai cháu, ở nhà kinh tế khó khăn. Nên anh nói muốn đi xa lập nghiệp, tôi phận gái cũng chỉ biết gật đầu đồng ý, 5 năm trời tôi ở nhà chăm con, chăm bố mẹ già ốm yếu của anh. Anh rất hiếm khi về nhà, có về cũng chỉ được 1 ngày rồi đi, hàng tháng anh gửi cho tôi ít tiền chăm con. Số tiền anh gửi chỉ đủ chăm con, chẳng đủ nuôi bố mẹ già, tôi đành phải bươn trải làm thuê đủ kiểu. Sau đó tôi nghe phong phanh một vài người trong làng đi xa lập nghiệp nói anh ở nơi khác đã lập gia đình có con, nói đến đây giọng chị run run, chị cầm chiếc mùi xoa trong tay lau vội những giọt nước mắt. Tôi ngồi đối diện cũng không kìm chế được sự vô thức của nước mắt rơi, có lẽ tôi thấy thương cho số phận của chị, và thấy đau đớn trước sự lừa dối của chồng.
-Sau đó tôi cố gắng vay mượn chút tiền của hàng xóm, rồi lên đây tìm anh ấy, thuê trọ gần một tuần trên này cuối cùng cũng tìm được đến nhà anh. Chỉ mong được gặp anh một lần hỏi cho rõ ràng.
Nhì người phụ nữ khắc khổ này tôi bỗng thấy mình cũng thật đáng trách, chưa tim hiểu mà vội vàng cưới anh tin anh, nhìn sang con mình tôi thấy xót xa vô cùng.
-Bao năm chung sống đến hôm nay em mới biết được sự thật này, em cũng không muốn sống trên đau khổ và bất hạnh của người khác. Chị yên tâm giờ chị cứ quay về nhà đi, em sẽ trả lại những gì thuộc về chị. Tiễn người phụ nữ trên, tôi vào nhà thu xếp đồ đạc của anh lại, gọi điện cho anh.
Khi câu chuyện sự thật trên được hé lộ, anh cúi gằm mặt hổ thẹn. Căn nhà đứng tên em, giờ em sẽ chuyển một nửa tài sản về cho vợ anh, cô ấy xứng đáng nhận được số tài sản đó sau bao năm vất vả nuổi con anh, phụng dưỡng cha mẹ anh, âm thầm hi sinh cả tuổi thanh xuân cho anh. Sau này mỗi tuần anh có quyền đến thăm con một lần, em đã thu xếp hành lý cho anh rồi, đơn ly hôn em ký sẵn rồi. Mong anh là người đàn ông có trách nhiệm, người phụ nữ ấy đã khổ cả đời rồi, em mong những tháng năm con lại họ được sung sướng một chút. Em cũng không muốn sống mà mang canh danh chung chồng.
-Nhưng thật lòng anh yêu em
-Em cũng rất yêu anh, nhưng người em yêu là một người đàn ông có trách nhiệm, là một người sống có tính có nghĩa chứ không phải người đàn ông với một loạt sự thật đau lòng này.
Anh ra đi, nước măt tôi không ngừng rơi, con tôi sẽ không biết vì sao cha nó lại không sống cùng mẹ. Nhưng tôi muốn trong kí ức của nó, trong suy nghĩ của nó, nó sẽ có một người cha đáng kính trọng, chứ không phải một người cha tệ bạc.
Theo Tinhot360
Chúng ta ai rồi cũng sẽ hạnh phúc, chỉ có điều là không hạnh phúc cùng nhau mà thôi...
Em tin rằng ở cái thế giới bao la rộng lớn này rồi sẽ có người cần em như em đã từng cần anh. Chúng ta ai rồi cũng sẽ hạnh phúc chi có điều là không hạnh phúc cùng nhau mà thôi......
Khi người ta còn trẻ. Người ta nghĩ sẽ dễ dàng từ bỏ một mối tình. Vì người ta nghĩ rằng những điều mới mẻ, những điều hạnh phúc nhất sẽ đến. Nhưng cũng có những thứ khiến người ta mong muốn nhất, cần nhất lại chỉ đến một lần trong tương lai và anh biết không điều em mong muốn nhất, cần nhất chính là anh nhưng em lại không bao giờ có thể chạm tới.
Trong cái khoảnh khắc em biết mình thích anh em cũng không dám hi vọng quá nhiều, cũng không dám để tình cảm mình nảy sinh quá nhiều vì có những điều làm em lo sợ. Nhưng em biết làm sao khi tình cảm cứ thế lớn dần, em nên làm gì và làm thế nào mới đúng đây hả anh?
Anh bảo rằng anh thương em nhưng lại mong em sẽ tìm được người yêu và thương em thật lòng. Em không muốn hỏi anh là vì sao, em sợ khi biết kết quả lại khiến em đau lòng lại càng đau lòng hơn. Nhưng nếu điều đó làm anh thấy vui thì em sẽ chấp nhận, em sẽ không hờn hay oán trách vì anh đâu hứa hẹn. Mọi chuyện từ khi bắt đầu đều là do em, nên dù có buồn hay đau khổ cũng là do em chọn lựa mà thôi.
Người ta thường bảo yêu thương thì cần xuất phát từ hai phía nếu một người cố gắng một người buông thì thật sự rất mệt mõi. Em tin nếu đã là duyên nợ thì mình sẽ đến được với nhau phải không anh? Nên anh à,em sẽ không cố chấp muốn anh phải yêu em nữa đâu. Em sẽ trả anh về với cuộc sống vốn có của anh, em cũng sẽ sống cuộc sống của em chỉ có điều cuộc sống của em bây giờ thiếu vắng đi một người để em yêu thương.
Nhưng có một điều luôn làm em ân hận đó là em không đủ dũng cảm để theo đuổi anh đến phút cuối cùngnhư việc em đã dũng cảm nói rằng mình thích anh. Nhưng em biết làm sao khingười màanh chọn mãi mãi cũng không phải là em,nên em không muốn níu giữ những thứ vốn dĩ không thuộc về mình nữa đâu. Vì vậy em sẽ để anh đi mà không luyến thương nữa.
Em chỉ luôn cầu mong anh luôn vui vẻ, tìm được người như anh mong muốn và yêu thương anh thật lòng. Em chẳng phải là người cao thượng gì đâu nhưng việc nhìn thấy anh người mà em yêu thương được hạnh phúc luôn là điều em mong muốn nhất, chỉ như thế là quá đủ rồi.
Em tin rằng ở cái thế giới bao la rộng lớn này rồi sẽ có người cần em như em đã từng cần anh. Chúng ta ai rồi cũng sẽ hạnh phúc chi có điều là không hạnh phúc cùng nhau mà thôi.
Hãy luôn hạnh phúc anh nhé!
Theo Blogtamsu
Đi chơi với bạn, bị em chồng vu vạ ngoại tình Chỉ vì ghét tôi mà vừa nhìn thấy tôi ngồi uống cà phê với người bạn cũ vậy mà cô em chồng đã rút điện thoại ra gọi cho chồng tôi nói tôi đang ngoại tình. Lấy anh về tôi đã phải gặp không biết bao nhiêu phiền toái, người ta thường nói: "Ở đời chẳng có cái gì hoàn hảo hết", đúng...