3 lần phạm sai lầm, tôi đánh mất niềm tin của vợ
Phải tiếp khách hàng nhiều nên tôi rất hay đi nhậu, đã 3 lần vấp ngã như đi “bóc bánh trả tiền”, hát karaoke dưới dạng “có tay vịn”…
Ảnh minh họa
Tôi 30 tuổi, là chủ một quán cà phê và một cửa hàng bán thiết bị nghe nhìn tại Hà Nội. Tôi sinh ra ở tỉnh lẻ, lên Hà Nội lập nghiệp với hai bàn tay trắng, lấy vợ ở tuổi 25 sau bảy năm yêu nhau. Vợ chồng tôi học cùng và yêu nhau từ hồi cấp ba. Hiện chúng tôi có một cô công chúa rất xinh đẹp được năm tuổi. Vợ tôi làm kế toán ở một công ty xây dựng có tiếng tại Hà Nội, thu nhập thuộc mức khá.
Công việc khiến tôi phải tiếp xúc với rất nhiều người có tiền, có địa vị. Nhiều khách hàng hiểu tôi là người ở tỉnh ra nên rất vất vả trong việc kinh doanh, từ tiền bạc đến quan hệ. Họ giúp đỡ tôi rất nhiều, tôi cũng nhiệt tình khi các anh ấy có công việc cần nhờ. Không có tiền thì tôi giúp bằng sức. Các anh giới thiệu cho tôi nhiều khách ở các thành phố và tỉnh khác có nhu cầu mua hàng. Sự việc cũng phát sinh từ đây.
Do phải tiếp khách hàng nhiều nên tôi rất hay đi nhậu với khách hàng. Trong những lần đó, tôi đã ba lần đi bóc bánh trả tiền, hát karaoke dưới dạng có tay vịn. Cách đây bốn tháng, vợ tôi phát hiện ra việc đó. Cô ấy đã rất gay gắt, cấm tôi không đi nhậu với khách, không giữ mối quan hệ với khách nữa. Từ đó việc kinh doanh của tôi trở lên rất khó khăn. Anh em bạn bè không đến uống cà phê ủng hộ như trước nữa. Thiết bị nghe nhìn cả tháng mới bán được một món. Anh em từ TP HCM, Nam Định… ra Hà Nội mời tôi nhậu mà tôi không dám đi. Tôi phải hạn chế việc tiếp khách.
Trong công việc, tôi là một người làm việc hết sức tập trung. Khi đã bắt đầu, tôi phải làm bằng được cho xong việc mới nghỉ ngơi. Vợ bảo nghỉ nhưng tôi không chịu, phải làm xong tôi mới nghỉ được không thì ăn cũng không thấy ngon. Kinh doanh khó khăn, lo lắng vấn đề tiền bạc nhiều khi tôi không nói cho vợ vì sợ để vợ lo lắng. Tôi nghĩ một người phải lo lắng đã là quá lắm rồi. Chính vì thế mà vợ tôi nói tôi không tâm sự với cô ấy.
Video đang HOT
Mọi việc có lỗi với vợ, tôi đều nhận và hứa không tái phạm nữa. Đến nay đã bốn tháng mà vợ vẫn cứ nghi ngờ tôi. Tôi tiếp khách ở quán bia cạnh nhà, vợ cũng nói. Thậm chí, chuyện tiếp khách uống với nhau cốc bia ở nhà cũng bị vợ lên án.
Công việc kinh doanh thì quá khó khăn. Áp lực tiền nong, công việc, gia đình làm tôi hiện tại gần như không chịu được, đầu óc luôn trong tình trạng căng thẳng. Tôi luôn nhắc nhở vợ là vợ chồng không cãi nhau trước mặt con, vậy mà vợ cứ lúc con ở bên cạnh là nói chồng. Tối qua tôi đã tát vợ một cái. Trước đây. tôi chưa bao giờ to tiếng với vợ hay đánh vợ một lần nào cả. Giờ đây cô ấy đòi ly hôn. Tôi thì quá yêu cái gia đình này, không biết làm thế nào với tình hình hiện tại. Mong các bạn cho tôi đôi lời chỉ bảo để vượt qua giai đoạn khó khăn này.
Xin nói thêm, mong muốn của tôi là gia đình êm thấm nhưng tôi cũng không thể bỏ được việc kinh doanh. Hiện tại, số tiền tôi đầu tư vào việc này là quá nhiều, nếu dừng là tôi mất tất cả mọi thứ sau bao năm gây dựng.
Chân thành cảm ơn sự chia sẻ của các bạn.
Theo VNE
Địa ngục gia đình khiến thiếu nữ mất niềm tin vào đàn ông
Phải chứng kiến cuộc hôn nhân bất hạnh của bố mẹ, em đã mất niềm tin vào hạnh phúc gia đình. Giờ đây dù hai vợ chồng vẫn sống với nhau rất tình cảm, nhưng em vẫn sợ có ngày anh sẽ phụ em, chúng em sẽ phải li dị thì con em sẽ sống ra sao. Tình cảm của em bây giờ rất chông chênh, hoang mang...
Em lập gia đình đã được hơn 1 năm và vợ chồng em đã sinh một bé gái rất kháu khỉnh được 3 tháng. Cuộc sống gia đình em hiện tại rất viên mãn, em lấy chồng nhưng không phải làm dâu, chúng em thuê nhà ra ở riêng. Chồng em từ ngày vợ mang bầu và sinh con thì luôn chăm sóc vợ rất nhiệt tình. Hết giờ làm là về nhà cơm nước, giúp vợ chăm sóc con. Em cảm thấy mình rất may mắn vì gặp được người chồng tốt nhưng trong lòng em luôn cảm thấy bất an. Em không có niềm tin vào hạnh phúc, lúc nào cũng có cảm giác tai hoạ sắp ập xuống gia đình mình, không tin rằng em và anh ấy có thể chung sống lâu dài.
Mặc dù hiện tại chồng em vẫn rất thương yêu và đối xử tốt với em, anh ấy đi làm cho công ty nước ngoài nên rất bận. Dù vậy anh vẫn đỡ đần em làm công việc nhà. Mỗi ngày chồng đi làm về thường giúp em nấu cơm, giặt giũ, quét dọn. Mọi chi tiêu trong nhà anh đều cáng đáng hết vì em đang nghỉ sinh con nên không có lương. Từ hồi lấy nhau, vợ chồng em cũng chưa từng to tiếng với nhau.
Nhưng trong em luôn có cảm giác lo lắng, bất an. Chồng em vốn là người hào hoa nên rất được lòng phụ nữ. Trước khi cưới em, anh cũng đã có vài ba mối tình. Anh lại có cách giao thiệp với phụ nữ thân thiết thái quá. Với ai anh cũng ân cần, nhiệt tình giúp đỡ hết mình.
Từ hồi cưới nhau em chưa phát hiện anh có nhắn tin tình cảm với cô gái nào nhưng thỉnh thoảng buổi tối anh hay nhận được điện thoại của ai đó và thường ra ngõ để nói chuyện chứ không nói chuyện trước mặt em. Em có hỏi anh là ai gọi đến nhưng anh chỉ bảo là bạn. Dạo gần đây anh cũng thường về nhà muộn và nói là do bận công việc. Em vốn đã không tin vào đàn ông nên lại càng nghi ngờ hay anh có mối quan hệ bất chính bên ngoài.
Lúc nào em cũng có cảm giác sắp nghe tin anh phản bội mình. Ảnh minh họa: Internet
Em vừa sinh con xong, thân hình xồ xề vừa béo vừa xấu, liệu có phải vì thế mà anh chán nên đi tìm thú vui bên ngoài? Tâm trạng bất an lúc nào em cũng có cảm giác sắp nghe tin anh phản bội mình. Em luôn nghĩ đàn ông ai cũng ham của lạ, chán cơm thèm phở. Chồng em lại ga lăng nhiệt tình như thế thì cô gái nào chả thích, khi cơ hội đến liệu chồng em có đi ngoại tình lăng nhăng như biết bao người đàn ông khác?
Từ nhỏ em đã chứng kiến cuộc hôn nhân bất hạnh của bố mẹ nên không còn niềm tin vào tương lai hạnh phúc gia đình. Bố mẹ em không yêu thương nhau một chút nào, suốt ngày đánh, chửi nhau. Mấy chục năm sống trong địa ngục mà bố mẹ em vẫn không li dị. Mẹ em bảo mẹ cố chịu đựng vì không muốn con cái lớn lên không có cha, bị người đời chê cười. Dù đã lấy chồng rồi mà mỗi lần về nhà chơi, em lại không cầm nổi nước mắt. Nghe mẹ kể bố uống rượu say đuổi đánh mẹ chạy khắp làng, em thương mẹ, nhiều lần khuyên mẹ li hôn vì mẹ chịu đựng quá đủ rồi, con cái cũng đã trưởng thành hết, mẹ cần gì phải nhẫn nhục thêm nữa, nhưng mẹ vẫn chần chừ không dám quyết.
Suốt tuổi thơ chứng kiến cảnh sống trong địa ngục của bố mẹ, gia đình không có phút giây nào yên ấm, rồi còn bị bố đánh đuổi đi khiến em chưa bao giờ cảm nhận được tình phụ tử hay tình cảm gia đình. Em luôn có những suy nghĩ tiêu cực, mất niềm tin và bi quan.
Ngay như chị gái em lấy chồng cũng vớ phải người đàn ông rất tệ bạc. Anh rể em đã lười biếng lại còn ham chơi lô đề, cờ bạc. Anh ta còn cặp kè với gái bị lừa mất cả điện thoại, tiền bạc. Khi hết tiền đi chơi anh ta lại về nã tiền chị gái em, chị em không đưa tiền liền bị đánh đập, chửi bới... Mỗi lần như thế chị em lại gọi điện cho em, hai chị em lại khóc với nhau trong điện thoại.
Chính vì thế bây giờ dù đang sống yên ổn với chồng em cũng không hề lạc quan về tương lai hạnh phúc của hai đứa. Em luôn lo sợ có ngày chồng sẽ phản bội mình, hai đứa sẽ li hôn. Em luôn đau khổ, dằn vặt với ý nghĩ như thế. Đôi lúc em muốn mặc kệ, buông xuôi cho sự việc muốn ra sao thì ra nhưng em tuyệt vọng lắm. Em vẫn không thể nào thoát khỏi tâm trạng lo lắng và luôn trong tư thế sẵn sàng đối phó với việc chồng ngoại tình. Điều này khiến em rất mệt mỏi và stress kéo dài. Em như con chim sợ cành cây cong bởi phải chứng kiến quá nhiều nỗi đau khổ do đàn ông mang lại cho đàn bà.
Hiện tại vợ chồng em đang tính chuyện mua nhà vì không thể ở mãi trong căn nhà thuê lụp xụp được. Sau này con cái lớn lên cũng cần có không gian riêng. Từ hồi cưới nhau vợ chồng em tiết kiệm được hơn 300 triệu. Chồng em đang tính sẽ vay mượn thêm họ hàng, gia đình hai bên để mua một căn hộ chung cư nhỏ hoặc một miếng đất ven ngoại thành tầm 700-800 triệu. Mẹ em có một mảnh đất ở quê nếu bán đi có thể được tầm 400 triệu. Mẹ em vẫn nói mảnh đất đấy mẹ để dành cho em sau này bán đi mua nhà Hà Nội.
Chồng em đang bảo giờ là thời điểm mua nhà vì giá nhà đất ở Hà Nội đang giảm, nên bảo em về hỏi mẹ bán đất ở quê. Nhưng em vẫn còn đang lăn tăn lắm. Em sợ hai vợ chồng không biết sẽ sống chung được với nhau bao lâu nữa, nếu mua đất chung sau này li dị lại khó phân chia. Bản thân em một mặt cũng muốn cố mua căn hộ hay miếng đất sau này dựng cái nhà để cho vợ chồng con cái đỡ khổ, đỡ phải chuyển chỗ trọ nay đây mai đó rất vất vả mỗi khi chủ nhà tăng giá hay có vấn đề gì. Nhưng mặt khác lại không có niềm tin vào chồng, vào tương lai nên cũng chưa dám quyết.
Nhiều việc phải suy nghĩ khiến em mệt mỏi vô cùng. Xin mọi người hãy cho em lời khuyên để thoát khỏi tình trạng như bây giờ. Nếu không em sợ mình sẽ bị trầm cảm mất.
Theo VNE
Có nên cố gắng vì con khi đã hết niềm tin với vợ Tôi vẫn cố gắng lo toan cho con cái nhưng niềm tin của tôi với vợ không còn, tôi rất thương con tôi nhưng nghĩ về sống chung với cô ấy lại thấy bất an. Tôi năm nay 38 tuổi, hiện làm việc ở nước ngoài, tôi lấy vợ năm 2002. Vợ tôi lúc đó là sinh viên theo học tự túc, nhưng...