3 lần bị ‘gái’ gõ cửa đòi tiền vì chồng đi ‘làm bậy’ còn vay nợ
Từ khi tôi mang bầu, anh đã ăn nằm với người ta, đến khi cô gái đó đến đòi tiền, tôi mới ngã ngửa ra, không ngờ ngoài việc “quỵt tiền” của “ gái bán hoa”, anh còn vay cô ta 80 triệu đồng.
Tôi năm nay 34 tuổi, quê ở QT, tốt nghiệp Phổ thông tôi thi rớt đại học nên xin làm công nhân may gần nhà. Làm được 3 năm xí nghiệp giải thể, tôi theo bạn bè ra Hà Nội xin vào làm trong một công ty thuộc khu công nghiệp Bắc Thăng Long, Nội Bài, Hà Nội.
Chúng tôi được bố trí ở trong khu tập thể, 1 phòng 8 người, mọi sinh hoạt ngoài giờ làm việc cũng được tự do.
Tôi gặp anh trong một lần đi ăn cưới cô bạn cùng phòng, lúc đó nhìn anh rất lãng tử, nói chuyện thì hài hước hóm hỉnh. Chúng tôi đến với nhau nhờ sự vun đắp của đồng nghiệp và những người quen biết. Sau 4 tháng yêu nhau thì tôi có bầu, chúng tôi nhanh chóng được gia đình ủng hộ và làm lễ cưới cho.
Chồng tôi trước đó làm việc tại một siêu thị điện thoại lớn, cưới xong, anh nghỉ việc. Chúng tôi thuê một cửa hàng thuộc mặt ngõ lớn ở quận Hà Đông để kinh doanh điện thoại, bên trong dùng tấm nhựa ngăn làm thành phòng ngủ và bếp.
Mới đầu, công việc khá thuận lợi, mấy tháng sau khi con gái ra đời, tôi cũng xin nghỉ hẳn việc bên công ty để tập trung kinh doanh với chồng. Lúc này mẹ tôi và mẹ chồng cũng thay phiên lên chăm sóc chúng tôi.
Chồng tôi từ khi có mẹ lên, anh bàn với tôi kế hoạch mở rộng thị trường bán buôn linh kiện điện thoại cho các cửa hàng ở tỉnh lẻ. Suốt thời gian dài sau đó là những ngày thiếu vắng chồng, anh đi suốt, có khi hai tuần mới về vì vừa đi lấy hàng, vừa đi phân phối. Nhà cửa trở nên đơn điệu trống vắng, cửa hàng thì đã chuyển thành kho chứa linh kiện rồi nên cũng lúc mở lúc đóng.
Khi con gái được một tuổi, các mẹ cũng ít lên hơn, một phần vì nhớ nhà, một phần vì công việc đồng áng ở quê. Cách vài ngày chồng tôi lại về, ở được một hai ngày lại đi. Dần dần thời gian về nhà ít dần mà sức khỏe của anh giảm đi trông thấy. Anh cũng ít gần gũi tôi, vì anh thường than mệt vì buôn ba đường dài, và đang đau đầu tính toán. Nhiều lúc nhìn anh ngủ, thân thể xanh xao, gầy guộc khiến tôi rất hoang mang.
Đã có vài lần tôi nói chuyện với anh, muốn anh quay lại tập trung vào cửa hàng, để có nhiều thời gian ở nhà với mẹ con tôi nhưng anh không đồng ý. Anh bảo, các cửa hàng đầu mối mà anh đưa hàng, nơi trả tiền nơi chịu, nên anh phải tiếp tục theo vì không còn cách nào khác. Cuộc sống của gia đình tôi lại tiếp tục diễn ra như thế, chỉ có hai mẹ con quanh quẩn giữ nhà, còn chồng thì đi biền biệt.
Tối đó tôi như người bị sét đánh, nằm thấp thỏm không yên, gọi điện cho chồng hàng chục cuộc đều báo tắt máy. (Ảnh minh họa)
Hôm ấy như thường lệ, tôi đóng cửa hàng lúc 8 giờ tối. Mẹ con tôi đang nằm xem ti vi thì có tiếng đập gọi cửa. Tưởng chồng về nên tôi mừng rỡ chạy ra mở cửa nhưng lại thấy trước cửa là hai cô gái ăn mặc rất mát mẻ. Họ chống tay, hất hàm hỏi tôi: “Cửa hàng này là của anh H phải không chị?”. Tôi trả lời: “Dạ vâng, có việc gì không chị?”.
Hai người đó liên tục nhìn ngó vào bên trong dò xét. Một người bảo: “Tôi muốn gặp anh H gấp, đây là bạn gái của anh H, chị ấy đang mang bầu 3 tháng. Hiện giờ anh H đã bỏ đi đâu một tuần nay không về, tiền bạc chị ấy giao hết cho anh H để anh ấy đầu tư kinh doanh. Thế mà mấy ngày nay gọi điện, anh H liên tục tắt máy. Chúng tôi được biết chị là em họ anh ấy, trông nom cửa hàng này cho anh ấy. Nếu chị có cách nào liên lạc được với anh H thì cho chúng tôi biết để còn gọi hỏi thăm xem giờ giải quyết cái thai ra sao?”.
Video đang HOT
Vừa nghe họ nói thế mà tai tôi đã ù đi, chân thì muốn ngã. Tôi thều thào trả lời: “Anh H giờ không có nhà, tôi cũng không biết cách liên lạc với anh ấy, có gì thì chị chờ anh ấy về rồi giải quyết”.
Cô gái được giới thiệu là bạn gái anh H nhìn tôi hồi lâu rồi nói: “Anh H mượn tôi 80 triệu, chị bảo anh H thu xếp trả sớm cho tôi. Mấy hôm nữa chúng tôi tới lấy tiền”. Nói xong họ kéo nhau lên xe rồi bỏ đi. Tối đó tôi như người bị sét đánh, nằm thấp thỏm không yên, gọi điện cho chồng hàng chục cuộc đều báo tắt máy.
Sáng hôm sau chồng tôi liên lạc với tôi bằng số máy lạ. Tôi khóc ngất lên từng cơn khi nghe anh kể về những gì trong quá khứ. Trước khi gặp tôi, anh đã có thời gian sống như vợ chồng với người con gái ấy, nhưng sau phát hiện cô ta làm cái nghề “ăn sương” đó nên 2 người cãi cọ và chia tay nhau. Sau đó anh đến với tôi. Rồi một lần đọc tin nhắn người yêu cũ hỏi thăm, sẵn trong lúc vợ bầu bí, anh tìm đến để giải tỏa sinh lý và đi lại thêm một thời gian.
Lúc đó, tôi cảm thấy suy sụp, không dám tin vào tai mình. Người đàn ông tôi hết mực yêu thương lại nói với tôi những lời phũ phàng như vậy.
2 hôm sau, anh về quỳ dưới chân tôi mong nhận được sự tha thứ, nhưng tôi không thể nào tha thứ được. Tôi hỏi anh về cái thai trong bụng cô ta, chồng tôi bảo chắc chắn không có, vì lần nào anh cũng dùng đồ phòng hộ, với cả anh biết chắc chắn cô ta sẽ không để mang bầu.
Dù có tồn tại đứa bé hay không thì tôi vẫn rất thất vọng vì chồng, tôi suy sụp hẳn đi. Tôi quyết định đưa con gái về quê ở một thời gian để ổn định lại tinh thần. Lúc này, con gái là niềm an ủi duy nhất đối với tôi. Tôi vượt qua nỗi đau, gắng gượng quên đi mọi thứ, thậm chí cả người đàn ông tệ bạc đó.
Ở quê ngoại được một tuần thì chồng tôi về đón, anh đã khóc rất nhiều và luôn miệng cầu xin tôi tha thứ. Tôi vẫn còn tình cảm với chồng, huống chi còn đứa con nữa, nên tôi lại lên Hà Nội với anh.
Mấy ngày đó, anh ở nhà với mẹ con tôi. Anh chơi với con, đi chợ nấu cơm cho tôi. Nói chung, anh cố gắng lấy lòng và bù đắp khiến tôi cũng nguôi ngoai phần nào. Được hơn một tuần thì anh có điện thoại khách hàng gọi, anh bảo chỉ đi 2 ngày rồi về. Biết anh còn nhiều nợ đọng người ta chưa trả nên tôi đồng ý để anh đi. Nào ngờ, buổi chiều anh vừa đi thì tối, 2 cô gái hôm trước lại đến.
Vẫn cô gái đanh đá nói: “Anh H đâu? Bảo anh ta đừng trốn nữa, tôi biết anh H ở nhà, chị gọi anh H ra đây nhanh lên”. Mặc kệ tôi nói gì đi chăng nữa, một người đẩy tôi ra, một người chạy vào nhà tìm. Đến khi thấy có mỗi con gái tôi đang nằm xem ti vi thì họ mới bỏ đi. Trước khi đi, người được giới thiệu là người yêu anh H bảo tôi: “Anh H về thì bảo anh ta trả tiền cho tôi sớm đi. Nếu không tôi thuê người đập nát cửa hàng này ra đấy!”.
Lúc đó, tôi cảm thấy suy sụp, không dám tin vào tai mình. (Ảnh minh họa)
Lúc trước tôi cứ tưởng họ bày ra trò nợ tiền để tìm anh nên tôi không hỏi chồng chuyện đó. Lần này thấy họ đến vẫn có ý định đòi tiền, tôi liền gọi cho chồng hỏi thực hư. Mới đầu chồng tôi bảo để anh giải quyết. Nhưng tôi cứ gặng hỏi về số tiền đó, chồng tôi đành thú nhận rằng, anh quay lại với cô gái đó được hơn hai tháng, cô ta tin tưởng anh, vẫn đinh ninh anh chưa vợ con gì, nên khi anh nói chuyện đang cần tiền đầu tư kinh doanh thì không do dự, đưa ngay cho chồng tôi 80 triệu tiền tiết kiệm.
Chồng tôi dự định rút được khoản tiền đọng thì sẽ trả cô ta sòng phẳng cả vốn lẫn lãi. Nào ngờ, tiền cứ như mọc cánh bay, không thu về được thêm đồng nào.
Nghe những điều chồng nói, tôi bắt đầu thấy ghê tởm con người anh vì anh không chỉ qua lại với người bán trôn nuôi miệng mà còn lừa cô ta để lấy những đồng tiền cô ta kiếm được từ cái nghề không trong sạch đó. Tôi bảo anh, có tiền thì mau trả người ta rồi dứt khoát chia tay đi, nếu không thì vợ chồng tôi ly dị, anh ở với ai thì ở. Chồng tôi nói, để anh về rồi tính.
Chiều tối hôm sau, anh về, vừa ngồi ăn cơm chưa xong thì cô ta cùng với một “gái bán hoa” khác lại đến. Lúc đấy tôi đang giặt quần áo bên ngoài, khi vào đã thấy hai cô gái đó xỉa xói vào mặt chồng tôi, mắng mỏ anh lừa đảo, dối trá. Họ bảo anh phải quyết định một trong hai người. Có lẽ lúc đó họ mới biết tôi là vợ anh, còn trước kia vẫn đinh ninh tôi là em họ anh, bị lừa không chồng mà có con nên anh cưu mang.
Tôi không nói gì, chỉ chạy ra ôm con rồi đi vào trong, kéo kín cánh cửa nhựa, mặc kệ anh ở ngoài giải quyết với 2 người phụ nữ đó. Ở trong, tôi vẫn nghe rõ mồn một tiếng họ nói. Cô người yêu cũ của chồng tôi gào thét: “Vì mày tao phải đi làm đ., tích cóp được bao nhiêu tiền tao đều đưa cho mày hết. Tao không ngờ bấy lâu nay mày dùng số tiền của tao để nuôi vợ con mày, mày ‘ch.’ tao bao lâu rồi mà mày có cho tao được đồng nào đâu… Sao lại có thằng đàn ông đểu cáng bám váy đàn bà như mày chứ…”.
Lời cô ta nói cứ ám ảnh tôi mãi. Tôi mở to ti vi lên cho con gái xem, để con không nghe thấy bên ngoài bố nó đang cãi nhau với “gái bán hoa”. Một lúc sau có tiếng xe máy rời đi, tôi đi ra thì thấy chồng tôi cũng đi rồi. Gian nhà vẫn ngổn ngang bát đĩa, cả bát cơm mà chồng tôi đang ăn dở.
Từ hôm đó đến nay, chồng tôi bỏ đi không về. 2 cô gái kia cũng không đến nhà tìm chồng tôi hay đòi tiền nữa. Tôi không biết anh quay lại ở với người yêu cũ hay bỏ đi đâu rồi. Gọi điện cho anh không được, tôi gọi về cho mẹ chồng dò hỏi tin tức thì bà vẫn ngỡ anh đang làm ăn yên ổn trên này.
Giờ tôi cũng không biết phải làm sao với chồng nữa. Muốn ly hôn nhưng lại không nỡ vì gia đình chồng vẫn liên lạc với tôi và rất quý cháu. Tôi nên tiếp tục như thế nào đây?
Theo Tri thức trẻ
Chồng vay nợ mua nhà 5 tỷ chỉ để chứng minh một câu nói
Mới có một tháng kể từ ngày mua nhà mà Kiên đã sút cân thấy rõ. Loan hỏi thì chồng bảo anh đang có mấy dự án liền phải hoàn thành, thế nên phải cố gắng.
Cô không ngờ đằng sau căn nhà 5 tỷ của mình là một câu chuyện dài (Ảnh minh họa)
Ngày vợ chồng Loan dọn về nhà mới, ai cũng chúc mừng. Trong số bạn bè của cô, hầu như chỉ được 1 đến 2 người có nhà sang như thế này. Theo lời Kiên thì trị giá căn nhà lên đến 5 tỷ đồng. Dù nằm hơi xa trung tâm một tí nhưng với cô, như vậy là quá đủ.
Loan ngưỡng một chồng mình lắm. Mới 28 tuổi mà anh đã xoay sở, mua được nhà, mua xe và chăm sóc chu đáo cho vợ con không thiếu thứ gì. Cô đi làm lương chỉ được 5 triệu, còn chưa đủ tiền ăn một tháng cho gia đình, thế nhưng từ khi lấy Kiên, Loan chưa phải lo thiếu tiền. Kiên bảo vợ đừng suy nghĩ gì chuyện tiền bạc, cứ để anh lo tất.
Nhưng rồi kể từ ngày mua nhà, Loan chẳng thấy bóng dáng chồng đâu. Anh đi suốt cả đêm lẫn ngày, may lắm thì Kiên chỉ về nhà để ngủ. Căn nhà sang trọng, rộng mênh mông bắt đầu trở thành nỗi ám ảnh của Loan, cô chỉ biết ôm con ngồi chờ chồng mỗi tối, tiếng điện thoại "tút" liên hồi mỗi khi cô gọi cho chồng khiến Loan nhiều khi phát khóc.
Loan hãnh diện khi được sống trong căn nhà khang trang (Ảnh minh họa)
Kiên thường về nhà với dáng vẻ kiệt sức. Anh chỉ kịp bỏ cái cặp ở ghế sofa rồi leo lên giường ngủ như chết. Mới có một tháng kể từ ngày mua nhà mà Kiên đã sút cân thấy rõ. Loan hỏi thì chồng bảo anh đang có mấy dự án liền phải hoàn thành, thế nên phải cố gắng. Loan trộm nghĩ, nhà cửa, xe cộ cũng mua hết rồi, có nợ nần gì đâu mà chồng cô "cày" kinh thế? Cô cũng chỉ mong một cuộc sống vừa đủ, không cần quá giàu, miễn là chồng cô khỏe mạnh, có thời gian dành cho gia đình là được.
Đợt này Loan để ý thấy Kiên hay vò đầu bứt tóc, mặt mũi căng thẳng, bơ phờ. Nhiều khi Kiên cứ cầm điện thoại bấm bấm rồi ôm đầu vật vã. Loan hỏi chồng xem anh đang gặp chuyện gì khó xử nhưng Kiên cứ bảo "không có gì" rồi vào phòng làm việc đóng kín cửa.
Một hôm nọ, Loan đến ngân hàng để gửi tiền về cho mẹ thì thấy chồng đang đứng ở quầy với một cục tiền lớn. Thấy chồng đang trao đổi với cô nhân viên ngân hàng, Loan bèn đứng lại phía sau để nghe ngóng. Cô rất bất ngờ khi biết chồng chuyển tiền cho một người tên là Kim Chi. Ý nghĩ chồng ngoại tình mau chóng lướt qua trí nghĩ của Loan, cô chạy tới kéo Kiên ra ngoài trước sự sững sờ của chồng.
- Thì ra anh đi làm ngày làm đêm để mang tiền cho gái. Thế mà tôi cứ tưởng anh làm được mấy cuốn sổ tiết kiệm cho mẹ con tôi rồi chứ.
- Em đừng nghĩ linh tinh. Người nhận tiền này là bạn cùng làm ăn với anh, tụi anh đang chung vốn thôi.
- Anh nghĩ tôi tin anh ư? Anh đi sớm về muộn như thế mấy tháng nay cũng là vì bận hú hí bên ngoài với gái. Anh còn viện cớ đi làm, để mặc mẹ con tôi ở nhà vò võ.
"Bốp", một cái tát như trời giáng. Loan chao đảo, ngã xuống đất. Cô không tin là Kiên có thể làm thế với mình. Sau khi tát vợ, Kiên dường như thấy có lỗi nên cúi xuống đỡ Loan, nhưng Loan đã gạt tay ra, lấy xe rồi phóng đi.
Trên đường về nhà, do đang khóc và mải suy nghĩ nên Loan bị ngã xe. Nằm trong bệnh viện, Loan cứ rấm rứt khóc vì mãi mà chẳng thấy chồng vào thăm. Đến khi về nhà, Loan cũng chẳng thấy chồng đâu. Mãi đến tối, Kiên mới mò về trong tình trạng say xỉn. Thấy chồng như vậy, Loan chỉ còn biết khóc. Ai đời tát vợ xong, vợ bị tai nạn mà chồng vẫn mò đi nhậu được. Nhà cửa, xe cộ làm gì khi chồng bồ bịch bên ngoài, chẳng quan tâm gì đến vợ.
Đêm hôm đó, Loan bị nhức chân không ngủ được. Cô quay sang bên cạnh thì không thấy Kiên đâu. Loan đi cà nhắc ra phòng khách thì nghe tiếng Kiên thủ thỉ: "Chán quá mày ạ, tao tưởng vay 5 tỷ mua nhà xong thì sung sướng hả dạ lắm. Nào ngờ cô ta chẳng thèm nhìn tao lấy một cái. Đã thế hàng tháng còn phải còng lưng trả nợ. Hôm nay tao vừa đi chuyển tiền trả cái Chi xong".
Nghe ngóng thêm một lúc, Loan mới hiểu ra ngọn ngành câu chuyện đầy uẩn khúc sau căn nhà sang trọng của mình. Thì ra trước đây Kiên yêu say đắm một cô tiểu thư. Nhưng cô này chê anh nghèo. Trước khi đi lấy chồng, cô ta còn nhắn Kiên đến rồi nói rằng, khi nào anh mua được nhà 5 tỷ rồi hãy nói chuyện.
Thì ra chỉ vì muốn chứng minh cho cô tiểu thư kia biết khả năng của mình mà Kiên đã vay mượn khắp nơi để mua nhà. Loan nhớ lại hôm mời tân gia, bạn bè Kiên cứ hỏi: "Khanh không đến à?". Giờ thì cô đã hiểu, không phải Kiên muốn mẹ con cô được sống sung sướng mà anh chỉ muốn chứng minh với người mình yêu mà thôi.
Loan khóc nức nở. Cô không biết phải làm thế nào trong tình cảnh này. Chả nhẽ bỏ đi để mặc chồng tự xoay sở với món nợ khổng lồ? Tuy Loan giận Kiên vì anh còn tơ tưởng đến người khác, nhưng xét cho cùng, cô vẫn thấy chồng đáng thương. Loan nghĩ thầm, đợi ngày mai, mình sẽ ngồi nói chuyện tử tế với chồng rồi cả hai sẽ tìm hướng giải quyết. Cô tin rằng, cứ nắm tay nhau cùng đi, kiểu gì cũng tìm được lối ra.
Theo blogtamsu
Tôi có nên khuất phục trước lời đe dọa vô liêm sỉ của người đàn ông ấy? Mấy ngày gần đây, anh ta gọi điện rất nhiều, lần nào cũng khiến tôi tức đến mức tắt điện thoại giữa chừng... Tôi là một cô gái hiện đại và có thể gọi là thành đạt. Mặc dù còn khá trẻ nhưng tôi đã đảm nhiệm chức trưởng phòng cho một công ty nội thất với mức thu nhập khá ổn. 26...